Đúng Là Đồ Đáng Ghét - Khó Ưa Mà!!!

Chương 1 : Định mệnh 


Bạn đang đọc Đúng Là Đồ Đáng Ghét – Khó Ưa Mà!!!: Chương 1 : Định mệnh 

Cái nắng buổi chiều len lõi qua những tán cây, cái nắng tạo ra những chiếc bóng nhỏ nhắn chạy lon ton xung quanh cái sân cỏ rộng để tranh nhau một quả bóng, một đứa con gái vỗ tay reo hò cổ vũ, nhỏ thích cùng chơi với bọn con trai đó, nhỏ chạy lại thằng nhóc Bin:
-Cho em chơi chung với anh Bin
-Không! Mày con gái đi chỗ khác chơi
-Đi mà, em chơi chung với
-Tí mày té mày khóc cho ba tao đánh tao hả? Đi ra
-Không đâu, em không có té đâu…em té em không khóc đâu hihi
-Uhm mày nhớ nói đó nha!
Con bé thích thú chạy vào cùng đám con trai giành lấy trái bóng, chạy bên này, chạy sang bên kia…Bum…trái banh bay thẳng vào đầu con nhóc
-Huhu…
-Nín đi, nãy nói không khóc mà
-Huhu – Con bé khóc lớn hơn
-Mày cho nó vào đây chi vậy? Thôi nghỉ tụi bây ơi tí nữa ba nó ra đánh cả lũ – Một thằng nhóc trong đám lên tiếng
-Ê…đừng có về mà – Nhóc Bin
-Thôi tụi tao về, mai ra đá tiếp – Cả đám bỏ đi còn lại một thằng nhóc và một con nhóc đang khóc lớn
-Tại mày đó, nín đi tí ba tao ra đập tao bây giờ
-Hức…hức
-Ê…nhóc! Làm gì mà ăn hiếp con bé hả? – Một thằng nhóc khác đi lại
-Tự nó khóc chứ ai ăn hiếp – Nhóc Bin
-Mày xạo hả? Không làm gì sao nó khóc – Nhóc quay sang nhỏ – Nó ăn hiếp em đúng không?
—– Gật gật, lắc lắc cái đầu, khóc tiếp
-Mệt, mày khóc cho đã đi tao về, mai mốt đừng có xin tao cho chơi – Nhóc Bin bỏ đi

-Ê, đứng lại. Mày xin lỗi nó chưa mà bỏ đi?
-Tôi…tôi làm gì mà xin lỗi hả? Đồ khùng – Nhóc Bin bỏ đi, nhóc kia chặng đường lại
-Không xin lỗi không cho đi
-Tránh ra
-Không tránh
-Tôi bảo tránh ra
-Không
Bịch….Nhóc Bin đẩy nhóc kia té xuống đất, nhóc kia ôm lấy nhóc Bin, hai nhóc đánh nhau
-Đừng đánh nữa huhu…đừng đánh anh Bin – Nhỏ kéo nhóc kia ra
-Nó ăn hiếp em mà
-Không có, tại em chơi banh bị banh bay trúng đầu…đau nên em khóc hức…hức
-Đồ khùng – Nhóc Bin bỏ đi
Nhóc kia nhìn theo, nhóc muốn xin lỗi nhưng mà không thể nói được vì nhóc Bin đi rồi
-Em tên gì? Nhà em ở đâu? – Nhóc hỏi con bé
-Em tên Thu, nhà em gần nhà anh Bin, còn anh tên gì? Anh biết anh Bin hả?
-Không, anh tên Nhất Anh, anh mới về đây hôm qua thôi, nhà anh ở thành phố
-Hèn chi em nhìn anh là lạ hihi, thôi em về nha
———-
Nhóc Bin trở về nhà với bộ dạng lắm lem, gặp anh hai
-Mày mới đánh nhau phải không? Tao méc ba cho xem

—— Liếc anh mình một cái, nhóc vào nhà tắm
Nhỏ Thu chạy sang
-Anh Minh, anh Bin đâu rồi?
-Em tìm nó làm chi?
-Em…em…mà anh Bin đâu?
Minh nhìn nhỏ, đoán là đang có chuyện gì dấu nên quyết định điều tra
-Nãy em với nó đi đâu? Nó đánh nhau đúng không?
-Sao anh biết? Ah…không không có đâu
-Không? Nói mau không anh méc ba cho nó bị đòn ah
-Anh Minh anh đừng có méc bác Nam, không phải tại anh Bin đâu, tại em xin chơi rồi để banh bay trúng đầu…em khóc mà anh Nhất Anh tưởng em bị anh Bin ăn hiếp nên mới đánh nhau…anh đừng méc bác Nam nha!
-Nhất Anh nào?
-Anh Nhất Anh trên thành phố mới về, em cũng không biết hihi
-Uhm tạm tha…nó đang tắm
-Dạ, hihi cám ơn anh Minh
-Nhiều chuyện – Nhóc Bin đi ra, liếc xéo Minh
-Anh Bin em xin lỗi, mai mốt em không khóc nữa đâu…
-Đi ra chỗ khác
-Mày làm cái gì vậy hả? – Minh
-Anh Minh đừng có la anh Bin, anh Bin cho anh nè, khoai lang mẹ em mới nấu ngon lắm
-Không thèm – Nhóc Bin đang giận
-Đưa anh, nó không thèm thì cho nó nhịn – Minh lấy rổ khoai lang từ tay nhỏ
-Anh Bin, em xin lỗi mà, anh nhớ ăn nha. Thôi em về mẹ gọi
Nghe tiếng mẹ gọi, nhỏ chạy về. Minh cầm củ khoai lang ăn ngon lành làm nhóc Bin cũng phát thèm…
-Của em chứ phải của anh đâu, trả đây – Nhóc Bin
-Hihi nãy ai nói không thèm mà ta? Không thèm thì anh ăn
-Vô duyên – Nhóc Bin giật lấy hai củ còn lại chạy vào nhà ăn ngon lành


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.