Bạn đang đọc Đúng Là Đồ Đáng Ghét – Khó Ưa Mà!!!: Chương 3 : Gặp lần nữa
Hôm nay đi học về Minh rủ Nhất Anh sang nhà chơi nhưng Nhất Anh bảo Minh về trước tí nữa Nhất Anh sang. Minh chỉ nhà, chỉ đường cho Nhất Anh do Nhất Anh mới về nên mọi thứ vẫn còn bỡ ngỡ đối với nhóc
-Cậu nhớ chưa? – Minh
-Hihi…vẫn chưa…hay tí nữa 1h cậu ra đầu đường đón tớ đi hihi nhà cậu nhiều ngõ quá tớ không biết
-Haiz…thôi được rồi, tớ về trước tí nữa gặp
-Uhm hihi
Minh đi nhanh ra cổng sợ nhóc Bin lại bực mình như ngày hôm qua
-Bin, về thôi!
-Anh làm gì mà lâu quá vậy?
-Hihi ra trễ có tí xíu mà nhăn nhăn rồi, về anh hai mua kem cho ăn được chưa
-Uhm nhớ nói đó nha em không ép đâu ah
-Uhm hihi về thôi – Minh xoa đầu đứa em của mình
Ghé vào quán kem mua 2 cây kem, cho nhóc Bin một cây, Minh một cây măm măm cho tới nhà
-Thưa mẹ con đi học mới về – Hai anh em
-Uhm hai anh em vào thay đồ rồi ăn cơm, mà Minh bạn con đâu?
-Dạ tí nữa bạn đó mới qua
-Uhm hai con đi thay đồ đi
-Thưa bác Nam con đi học mới về – Nhóc Thu
-Mày không về nhà đi qua đây làm gì – Nhóc Bin
-Bin – Mẹ nhóc
-Cho anh Bin nè, hồi sáng em được cô giáo cho đó – Nhóc Thu đưa bịch kẹo ra
-Không ăn
Nhóc Thu mếu máu, mẹ nhóc Bin la
-Con sao vậy Bin? Con hư quá mẹ đánh đòn bây giờ
-Mẹ…
Nhóc Bin đi vào trong, mẹ nhìn theo đứa con trai mà không biết tại sao nó lại như thế? Quay sang nhóc Thu
-Thôi để bác nhận giúp, cám ơn con nha
-Dạ, hihi thưa bác Nam con về, thưa anh Minh em về – Nhóc Thu chạy về nhà.
Hai anh em ăn uống xong nghỉ ngơi một chút thì cũng đến giờ Minh ra đón Nhất Anh
-Cậu vào đi, nhà mình đó
-Dạ cháu chào cô – Nhất Anh vào gặp mẹ Minh
-Uhm con là bạn của Minh? Con tên gì?
-Dạ, con tên Nhất Anh
-Uhm con vào nhà chơi, cô đi mua ít đồ, Bin ra chào anh đi con
Nhóc Bin đi ra, nhóc thì không ngạc nhiên nhưng Nhất Anh thật sự rất ngạc nhiên
-Nhóc này là em của cậu hả?
-Uhm…Bin chào anh Nhất Anh đi em
-Chào!
-Sao lại nói chuyện như thế – Minh
-Hihi nhóc cho anh xin lỗi hôm trước do hiểu lầm thôi – Nhất Anh
-???? Hiểu lầm, chuyện gì thế? Hai người biết nhau ah? – Minh
-Hôm đó tớ đi xung quanh tập quen với nơi này, tớ thấy một cô bé khóc mà nhóc này đứng kế bên tưởng nhóc ăn hiếp cô bé nên tớ…
-Ah…tớ hiểu rồi, thì ra người đánh em tớ là cậu
-Hihi tớ không cố ý chỉ là hiểu lầm thôi mà, nhóc đừng giận anh nhé!
-Không dám – Nhóc Bin bỏ ra sân
-Anh Bin anh đi đâu vậy cho em theo với – Nhóc Thu chạy sang
Minh cùng Nhất Anh cũng đi ra theo nhóc Bin, nhóc Thu nhìn thấy Nhất Anh
-Anh Nhất Anh, sao anh ở đây?
-Em…là Thu?
-Dạ hihi
-Vui quá ha? – Nhóc Bin
-Bin, hiểu lầm thôi mà – Minh
-Em có nói gì đâu
-Dạ anh Bin đâu có nói gì đâu anh Minh hihi – Nhóc Thu
-Vậy vào nhà đi – Minh
Nhóc Bin, Thu, Nhất Anh cùng Minh vào nhà. Lúc này mẹ nhóc Bin đã về mua nào trái cây, bánh ngon…mẹ nhóc hâm lại thức ăn đã nấu bày ra đãi bạn của Minh. Bốn đứa ngồi ăn ngon lành
-Bác Nam nấu ăn ngon quá – Nhóc Thu
-Dĩ nhiên rồi, mẹ tao mà – Nhóc Bin
-Hihi thôi các con ăn rồi ở lại chới mẹ sang nhà ngoại có việc nhá
-Dạ – Bốn đứa đồng thanh
Măm măm một cách ngon lành nhưng chỉ có 3 người là nói chuyện vui vẻ còn nhóc Bin không hứng thú, lâu lâu ai hỏi thì trả lời chứ nhóc cũng chẳng thèm nói, không thèm nói chuyện với cái tên nhóc Nhất Anh
-Ăn xong rồi bây giờ mình chơi gì đi anh Bin – Nhóc Thu
-Uhm phải rồi giờ mình đi câu cá đi – Minh
-Hihi được đó ở trên thành phố mình không được đi giờ về đây có cơ hội rồi hihi – Nhất Anh vui mừng
-Có gì mà vui – Nhóc Bin
-Vậy em ở nhà bọn anh đi – Minh
-Em nói ở nhà bao giờ
-Hihi vậy cùng đi nào
Bốn nhóc xách cần câu ra gần bờ sông gần nhà, ồi vào cần, nhóc Bin, Minh, Nhất Anh đang chờ đợi cá cắn câu, Nhóc Thu cũng muốn câu mà hết cần đành ngồi đó nhìn ba thằng con trai câu cá
-A…cá cắn câu rồi kìa anh Minh – Thu
-Im coi…câu cá mà la um xùm cá chạy mất sao – Nhóc Bin
-Xì…anh Bin câu dỡ quá nãy giờ không được con nào
-Kệ tao, giỏi quá câu đi
Nhóc Thu chộp lấy cần câu, hí hửng ngồi xuống câu cá, Nhất Anh nhìn thằng nhóc Bin miễm cười. Nhóc Thu câu mãi mà chẳng được con nào đứng lên, ngồi xuống làm nhóc Bin tức cười
-Haha giỏi mà không được con nào haha
-Hứ…xem em nè….Áaaaaa
Nhóc Thu trược chân té xuống sông, Nhóc Bin kéo lại nhưng không được cũng trược chân té theo. Hai nhóc này không biết bơi, Minh và Nhất Anh nhảy xuống kéo hai nhóc lên bờ, cũng may sát bờ nên không sâu lắm
-Huhu em sợ quá – Nhóc Thu
-Nín đi, có anh Minh nè khóc gì nữa, nín đi anh Minh thương – Minh ôm nhóc vỗ dành
Nhóc Bin hoảng sợ, mếu máu nhưng không khóc, nhóc ghét Nhất Anh mà giờ chính Nhất Anh là người cứu nhóc…nhóc ngại ngùng nói hai chữ “Cảm ơn”
-Cảm ơn anh – Nhóc Bin
-Hihi không có gì mà nhóc đừng ghét anh nữa nha
-Uhm hihi
Cả bốn đứa nhóc vui vẻ trở về nhà, quần áo thì ướt nhem cũng may không có mẹ ở nhà nếu không chắc là bị ăn đòn rồi. Thay quần áo xong, nhóc Thu chạy sang nhà nhóc Bin, nhỏ chỉ có một mình không có anh em nên rất thích chơi cùng hai anh em nhóc Bin.
-Anh Nhất Anh mặc đồ của anh Minh hả?
-Uhm đồ anh ướt hết rồi
-Anh Bin ăn gì đó cho em ăn với
-Hết – Nhóc Bin ngốn nghiến hết cái bánh
-Thấy ghét ham ăn, cầu ắc nghẹn
Vừa dứt lời, nhóc Bin quơ hai tay, đánh đánh trước ngực, nhóc mắc nghẹn thật…Minh chạy vào lấy nước cho nhóc uống
-Haha đáng đời – Nhóc Thu
-Mày ngon lắm trù ẻo tao hả, tao ày chết
Nhóc Bin đứng dậy rược theo nhóc Thu, nhóc Thu chạy, hai nhóc đang thi chạy xung quanh nhà còn Minh và Nhất Anh đứng nhìn theo cười vỡ bụng
-Thôi không…không chơi nữa…mệt…mệt lắm rồi – Nhóc Thu
-Haha còn dám nữa hết – Nhóc Bin véo tai nhóc Thu
-Á…hết…hết…đau em
-Tha ày lần này haha
Nhóc Bin trở lại ghế ngồi, nhóc Thu xoa xoa cái tai. Ăn thêm chập nữa Minh đưa Nhất Anh về…nhưng bọn nhóc này dường như có sự tiếc nuối không muốn chia tay nhau.