Đọc truyện Đời Học Sinh Của 12 Chòm Sao – Chương 16: ] Tuyên chiến
“Tạm biệt nó đi là vừa!” – Một tên đầu trọc cười độc ác, tay cầm khúc gỗ giáng mạnh vào đầu Song Tử.
BỐP
“AAAAAAA!! KHÔNG!!!!!!” – Máu văng vào mặt Xử Nữ, cô hét lên thảm thiết. Song Tử nằm đó, không bao h tỉnh dậy nữa.
—————-
“KHÔNG KHÔNG KHÔNG, TRẢ CẬU ẤY CHO TÔI!!!!!” – Xử hét tướng lên, ngồi bật dậy, đập mạnh đầu vào một cái đầu khác.
“Tôi đang ở đâu đây?” – Xử thở hổn hển, cất tiếng hỏi.
“Ở trong bệnh viện!!!” – Song Ngư tay giữ mũi chảy máu ròng ròng, ngắc ngứ nói. “Aida, đau v~!!!”
“20 phút sau khi Song Tử cúp máy, bọn tớ đến căn nhà hoang đó. Đến nơi thì cả hai người đã bất tỉnh nhân sự rồi!!” – Thiên Bình giải thích luôn, trước khi Xử kịp hỏi.
“Thế Song Tử cậu ấy đâu rồi? Cậu ấy có sao không?” – Xử Nữ túm lấy tay Thiên Bình, lo lắng hỏi.
Đột nhiên cả gian phòng trầm xuống, không một tiếng động.
Thiên Bình khẽ nhíu mày, né tránh ánh mắt Xử Nữ.
“Cậu ấy mất nhiều máu quá,… bác sĩ nói cậu ấy không qua khỏi…!! Phải chi tụi tớ đến sớm hơn?!” – Cự Giải đau lòng, nước mắt rơm rớm trực rơi xuống.
Song Ngư và Nhân Mã chỉ quay lưng đi, hai người cứ khẽ run run. Kim Ngưu bước tới nhẹ nhàng vỗ vai dỗ dành.
“Không, đấy không phải sự thật, cậu ấy ở đâu, tớ phải gặp cậu ấy!!” – Xử Nữ bật dậy ra khỏi giường.
“Phòng 210, ở cuối dãy!” – Thiên Bình đưa tay lên che mặt, có lẽ để giấu đi đau thương.
Xử Nữ chạy như bay tới phòng bệnh cuối dãy. Đến nơi, cô thấy Bảo Bình và Sư Tử đang đứng ngoài cửa.
Bảo Bình đưa tay lên trán, che nửa khuôn mặt, giọng nói ảm đạm:
“Chị hai à… cậu ấy …!!”
“Vào thăm cậu ấy nốt lần cuối đi!” – Sư Tử xoa đầu Xử Nữ, ánh mắt lộ rõ vẻ đau buồn.
Cô không muốn tin đây là sự thật. Tại sao cậu ấy lại bỏ cô đi dễ dàng vậy?
Xử Nữ đẩy nhẹ cánh cửa. Căn phòng bệnh trắng toát, thoang thoảng mùi thuốc tẩy.
Trên giường bệnh, một chàng trai nằm đó, chiếc khăn phủ kín trên mặt.
Ma Kết khẽ nhìn Xử Nữ tiến vào. Rồi anh lại lẳng lặng quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ.
“Cho đến tận phút cuối, nó vẫn cố gọi tên cậu, Xử Nữ ạ!!” – Thiên Yết ngồi trên chiếc ghế bên cạnh giường bệnh, cất tiếng nói.
Xử đến bên giường bệnh, cô quỳ xuống bên cạnh, khẽ kéo chiếc khăn che mặt ra.
Một chàng trai khôi ngô đang ngủ. Mắt anh nhắm im lìm, hàng lông mi dài cong vút.
“Cậu là đồ tồi thất hứa không đáng làm mặt quân tử!! Cậu nhìn tôi với cái ánh mắt là cậu sẽ ổn, vậy ra ổn là như thế này hả? Nếu biết trước sẽ như thế này thì cậu còn đến cứu tôi làm gì? Cậu nói kể cả khi tôi có ngừng yêu cậu, cậu vẫn sẽ làm mọi thứ vì tôi cơ mà, bây giờ cậu thành cái xác khô này rồi thì cậu làm được gì hả đồ chết tiệt hám gái!!!” – Xử vừa nói, nước mắt tuôn rơi lã chã. Cô gục xuống bên Song Tử, khóc lóc thảm thiết.
“Tôi xin cậu đấy! Làm ơn tỉnh lại đi!! Hức hức!!!” – Cô khẽ thì thầm trong tiếng khóc.
Cả căn phòng cứ im lặng cho đến khi…
“Híc, tui không thể chịu được nữa rồi!!! Hahahahahaha!!!!” – Thiên Yết giọng cứ run run, sau cùng thì phá lên cười.
“Ôi chết mất thôi, không thể tả được cái cảm xúc vừa rồi!!! Híc, kết thúc được rồi đấy mấy cu ơi!!” – Ma Kết đưa tay quệt nước mắt, nói vọng ra ngoài cửa.
9 sao còn lại đẩy cửa bước vào.
“Không thể tưởng tượng nổi!! Chúng ta thành diễn viên Hollywood được rồi đấy!!” – Nhân Mã phá lên cười.
“Xí!! Cậu với Ngư cứ cười suốt, tớ toàn phải ra cứu nguy!!!” – Kim Ngưu lè lưỡi.
“Các cậu phải coi được vẻ mặt của Xử Nữ lúc đó ý “Cậu đúng là đồ tồi…”, không thể đỡ được. Tui chào thua rồi!!” – Ma Kết cười lăn lộn, cố gắng miêu tả lại vẻ mặt của Xử Nữ.
10 sao bò lăn ra cười, còn Song Tử thì ngồi bật dậy, vẻ mặt rất ư là tự hào.
Nhanh chóng hiểu ra được sự việc, Xử Nữ mặt chuyển từ đỏ rực sang tím thẫm.
“CÁC CẬU COI TUI LÀ TRÒ ĐÙA THẾ HẢ??? DẬY NGAY CÁI ĐỒ NGU NÀY!!!!” – Xử gào ầm lên, nhảy bổ lên người Song Tử, bóp cổ tên đó.
“Tha cho tớ, là chúng nó bày trò chứ bộ!!” – Song Tử mặt tái xanh như tàu lá chuối, quay ra đổ tội cho 10 sao kia.
“NÀY THÌ BÀY TRÒ TRÊU TA NÈ!!” – Xử tiện tay cầm ngay cây chổi, xông ra phang cho mỗi đứa một phát. Mấy sao kia hốt hoảng bỏ chạy, vừa chạy vừa né chổi.
Cuối cùng phòng bệnh chỉ còn có 2 người.
“Sao im lặng vậy? Cho tớ xin lỗi mà!!” – Song Tử quay qua dỗ dành Xử Nữ.
“…” – Xử Nữ vẫn im lặng không nói gì.
“Nhưng lúc đó tui tưởng tui chết thật mà, tui gọi tên cậu thật chứ bộ!! Người bình thường mà bị tụi nó đánh như vậy thì toi rồi chứ sống sao được!!! Tui sống được là quá giỏi!!”
“…”
“Ê, nói gì đi chứ!! Bộ cậu cắn phải lưỡi rồi à?” – Song Tử bắt đầu mất kiên nhẫn.
“Híc, tại tui mơ thấy cậu chết, nên tui … tui sợ lắm… Lúc Giải bảo… cậu chết, tui… cứ tưởng thật. Nào ngờ lại bị đem ra làm trò đùa!! Híc!!” – Xử đưa tay lau nước mắt.
Song Tử thầm nghĩ: Hê, tên này cũng dễ thương ra phết nhỉ?!
“Thôi được rồi!! Đừng dụi nữa, không toét mắt ra đó! Nhìn khó coi lắm!!” – Song Tử khẽ mỉm cười nhắc nhở.
“Biết rồi, khỏi nhắc!!” – Xử cười đáp lại.
—————–
Giờ chúng ta sẽ tiếp tục phát triển cuộc tình của Bạch – Giải, Thiên – Kết và Yết – Ngưu. 3 cpl cùng một lúc, sẽ mệt đây!!
Lets start with Yết – Ngưu, cúp-pờ này tậm tịt mãi vẫn chưa được quay trở lại. Giờ sẽ là lúc đền bù.
Đêm hôm đó, do mải suy nghĩ, Yết không ngủ được liền ra ngoài đi dạo.
Buổi đêm tại khuôn viên trường khá lạnh. Gió thổi mạnh, kéo theo mấy chiếc lá kêu xào xạc. Mấy chiếc xích đu đong đưa, kêu cọt kẹt. (Mặc dù là rất sợ ma, nhưng tác giả quyết hi sinh vì độc giả, bám theo chàng Yết đến cùng)
Dáng vẻ lạnh lùng, cô độc của Yết thật sự rất hợp với khung cảnh khuôn viên trường lúc này. Diêm Vương thì phải hợp với địa ngục chứ nhỉ? Anh vừa đi, vừa nhớ lại lần chuyện lần trước. Từ lần đó đến nay Ngưu vẫn không nói chuyện với anh. Cũng phải thôi, anh làm tổn thương cô ghê thế cơ mà!
Những giọt nước mắt của cô vẫn ám ảnh anh cho đến tận bây giờ.
Yết rảo bước đi mãi.
SỘT SOẠT…SỘT SOẠT
Phát hiện thấy có tiếng động sau lưng, Thiên Yết trừng mắt quay lại theo phản xạ.
BỊCH
Một cái túi được ném vèo từ phía bên kia bức tường sang. Yết tiến lại gần. Anh muốn xác định xem đó là cái gì.
“Ui chao, tường gì cao vậy? Thế này làm thế quái nào ta trèo qua được!!” – Phía bên kia tường phát ra giọng nói quen thuộc.
“Kim Ngưu phải không?” – Yết có thể nhận ra ngay giọng nói đó.
“Hơ, ai…vậy?” – Phía bên kia vọng lại tiếng dò hỏi.
“Tớ, Thiên Yết đây! Cậu làm gì vậy?” – Thiên Yết đáp.
“A, Yết hả? Tớ đói quá, mà lại hết đồ ăn nên tớ lẻn ra ngoài đi mua, nhưng lúc quay lại thì lại đụng ông bảo vệ, đành chuồn lối này mà mãi không trèo qua được!! Cậu giúp tớ với được không?”
“Chuyện nhỏ ấy mà!” – Nhanh thoăn thoắt, Yết nhảy qua phía bên kia.
“OA, giỏi vậy!!” – Kim Ngưu thán phục.
“À, gia đình tớ là tổ chức Mafia mà, biết võ thì trèo qua đơn giản lắm. Lên lưng tớ cõng!” – Thiên Yết quỳ xuống, xoay lưng về phía Ngưu.
“Vậy được không? Nhỡ ngã thì sao?” – Ngưu có vẻ lo ngại.
“Lên đi, không sao đâu! Không nhanh lên là ông bảo vệ đến rồi kia kìa!” – Thiên Yết nói chắc nịch.
“Oái!” – Ngưu vội vàng trèo lên. Đằng sau thấp thoáng ánh đèn.
VỤT
Thiên Yết đã nhảy sang phía bên kia. Đúng lúc đó thì ánh đèn chiếu đến.
“Phù, may quá! Thoát rồi! Mà cậu làm gì ở đây vào giờ này?” – Ngưu thở phảo nhẹ nhõm.
“Đi dạo ấy mà!” – Yết đáp. Cả lưng cậu vẫn còn cảm nhận hơi ấm của Ngưu ban nãy.
“Muốn ăn không? Tuy tớ nấu ăn không ngon lắm, nhưng cũng không quá tệ đâu!” – Kim Ngưu hào hứng giơ túi đồ ra.
“Ừm! Rất hân hạnh được ăn thức ăn cậu nấu!!” – Yết vừa nói vừa khom lưng cúi người trông rất quý tộc.
“Hahahaha, cậu đùa hay thật!!!”
Hai người nói chuyện rôm rả trên con đường về KTX.
——————
Đột nhiên thấy tội tội Cự Giải – Bạch Dương, bị ta lùa mãi vẫn vướng trong tình tay ba ==”
Cự Giải khẽ mừng thầm cho Song Tử và Xử Nữ, cuối cùng hai người ấy cũng đã đến được với nhau. Nhưng rồi cảm giác ấy cũng qua nhanh. Cô lại thấy tủi thân cho mình.
Xử Nữ, Nhân Mã, Thiên Bình, Kim Ngưu và Song Ngư, ai cũng cố gắng vươn tới tình yêu của mình thì bản thân cô lại cứ tụt lại, chỉ mong chờ Bạch Dương sẽ thích mình, mà không làm gì để khiến cậu ấy chú ý tới mình. Giải cứ đi đi lại lại trong KTX, suy nghĩ xem mình nên làm gì. Bất chợt, cô nhìn thấy cánh cửa hành lang được mở ra. Theo bản tính tò mò, cô nấp ở đó xem chuyện gì.
Ở phía cầu thang thoát hiểm, có hai bóng người mập mờ, nhưng cô có thể dễ dàng nhận ra ngay một người. Cuộc nói chuyện của họ rất nhỏ, Giải cố gắng lắm mới nghe được mấy từ.
“Bạch Dương à, mình thích cậu!!” – Tiểu Mỹ nhẹ nhàng nói.
“Ơ, mình, mình…” – Bạch Dương ấp úng.
“Mình biết là cậu không thích mình đâu, nhưng mình vẫn muốn bày tỏ tình cảm này với cậu!!” – Cô gái vẫn tiếp tục nói.
“Mình thật sự không biết phải làm gì!!” – Bạch Dương lúng túng, anh chỉ biết cười trừ. Đây là lần đầu tiên trong đời có người con gái tỏ tình mà anh lại bối rối như thế này. Trước đây anh sẽ thẳng thắn từ chối luôn. Có lẽ tại anh cũng mến cô gái này. Nhưng bây giờ anh đang yêu người con gái khác, chỉ có điều cô ấy thích người khác rồi. Chắc vì anh đã từng làm tổn thương cô ấy.
“Mình thích người khác rồi, đó là Cự Giải. Tiểu Mỹ, mình rất xin lỗi và cám ơn tình cảm chân thành của cậu.” – Bạch Dương nhẹ nhàng nói. Suy cho cùng thì anh cũng không muốn làm tổn thương cô gái này.
“Mình biết cậu sẽ nói như vậy mà! Nhưng cậu có thể ôm mình một lần duy nhất này được không? Mình biết đây là đòi hỏi quá đáng, nhưng mình vẫn muốn được đáp lại một thứ gì đó cho lần đầu tiên trong đời mình dũng cảm làm một việc. Dẫu sao cậu cũng là mối tình đầu tiên của tớ!” – Tiểu Mỹ chỉ mỉm cười nhẹ nhàng. Cô không muốn đòi hỏi gì hơn, kể cả khi anh có từ chối cô cũng không oán giận.
Bản tính dễ mềm lòng, Bạch Dương nhẹ nhàng ôm Tiểu Mỹ, như một món quà an ủi cô.
Hành động này của anh đã vô tình làm tan nát trái tim ai đó hiện đang nấp trong xó.
Cự Giải không thể nghe được cuộc nói chuyện của họ hoàn hảo, nhưng khi thấy Bạch Dương ôm Tiểu Mỹ, lòng cô đau như cắt.
Cô biết rằng cô mất Bạch Dương là vì cô quá yếu đuối, không dám nói lời yêu cậu ấy trước khi cậu ấy bị cướp mất. Giờ đây có muốn cô cũng không lấy lại anh được.
Cự Giải chỉ biết cắm đầu chạy vào phòng, và gục mặt xuống gối khóc. (Tác giả lực bất tòng tâm, đành nhìn Giải khóc, lòng ân hận không tả!!!!Im so sorry baby!!)
—————
Tối đó, Thảo Ngọc qua phòng Thiên Bình.
“Thiên Bình, mình có thể nói chuyện với cậu được không?” – Thảo Ngọc cười nói.
“A, ừm, cậu vào đi!” – Thiên Bình mở cửa, mời cô vào.
“Liệu có hai cậu ấy ở đây có tiện không?” – Thảo Ngọc nhìn Song Ngư và Nhân Mã, thẳng thắn nói.
“À, không sao đâu! Cậu có nói đi!” – Mã, Ngư cùng đồng thanh đáp.
“Mình sẽ vào thẳng chủ đề chính là: mình thích Ma Kết. Cậu ấy là mẫu người yêu lí tưởng của mình. Mình cũng biết là cậu thích cậu ấy, nhưng mình không muốn bỏ cuộc. Mình sẽ tuyên chiến với cậu với tư cách là tình địch! Mong cậu chiếu cố!!!” – Thảo Ngọc mỉm cười thân thiện mà đầy nghiêm túc. Hiếm có cô gái nào lại cứng rắn như vậy. Cô đưa tay về phía Thiên Bình.
Thiên Bình nghe Thảo Ngọc nói, mặt tròn xoe ngạc nhiên. Ma Kết thích cô á? Thảo Ngọc nói thật chứ?!! OMG!!! Bình nhi muốn bay lên tận thiên đàng, nhưng Thảo Ngọc đã kéo cô trở lại thực tại.
“Woa, tớ không nghĩ lão Kết nhà tớ lại được nhiều người thích vậy đâu!! Tớ còn lo lão ế đến già cơ!!” – Ngư kinh ngạc không tin vào mắt mình.
“Được, mình chấp nhận!” – Thiên Bình cũng mỉm cười tự tin đáp lại.
“Tháng sau sẽ có Lễ hội Thể Thao, đó sẽ là lúc chúng ta tranh tài. Phần thi chính là tiết mục cổ vũ, đội ai được nhiều người bình chọn hơn thì sẽ thắng. Kẻ thua phải ngay lập tức rời khỏi Ma Kết, không được phép bén mảng lại gần cậu ấy nữa!” – Thảo Ngọc nói chắc như đinh đóng cột, bóp chặt tay Bình nhi.
“Được tớ chấp thuận!” – Bình nhi cũng nhìn thẳng vào mắt Thảo Ngọc, tự tin đáp lại.
Cuộc chiến giữa hai cô gái sẽ thế nào đây? Mời các bạn tiếp tục hóng nhé!!