Độc Sư Đa Nghề

Chương 31: Những Con Số Khủng Khiếp


Đọc truyện Độc Sư Đa Nghề – Chương 31: Những Con Số Khủng Khiếp


– Được rồi, vậy bắt đầu thôi, ai đến được tầng một trăm trước thì thắng, vậy đi!
Nói dứt lời, Ying và Sangue biến mất trong không khí.
Trên đường đi, Sangue hỏi Ying:
– Ying, có thật sự là ngươi biết luật của tháp không vậy?
Ying gật đầu, đáp:
– Dĩ nhiên, từ tầng 1 đến tần 75 không được sử dụng vũ khí, nhưng từ tầng 80 trở lên thì lại được dùng.
– Đấu trường được tổ chức ở tầng 1, 3, 5, 7, 9,… thường là những con số lẽ, nhưng con số chẵn là những chỗ dành cho các đấu thủ nghỉ ngơi.
– Và đương nhiên nhiệm vụ này yêu cầu chúng ta lấy tiền thưởng từ tầng 100, chỉ cần thắng được tầng 99 là đủ rồi.
– Tầng 100 tuy cũng là tầng dành cho đấu trường như rất ít người có thể lên đó, nhiệm vụ này nói tầng 100 như ghi chú lại nói là tiền thưởng từ tầng 80 đến tầng 99, không càn tầng 100.
– Ta thì có một cách rất hay, chỉ cần đánh một cú mà đối thủ thua, thì chúng ta sẽ trực tiếp lên tầng thứ 50, và đương nhiên là chúng ta sẽ nhận gấp đôi số tiền rồi.
– Nên chỉ cần đến tầng 85 chúng ta đã có đủ tiền cho nhiệm vụ rồi, quá đơn giản. À như với điều kiện là thắng chỉ trong vòng một chiêu.
Vì có một phần ký ức của quá khứ, nên Ying biết được một phần về nơi này.
Sangue kinh ngạc nhìn Ying, mặc dù biết Ying biết khá rõ về nhiệm này, nhưng hắn thật sự không ngờ, Ying lại còn biết õ đấu trường này nữa.
Sangue cười nhạt, lên tiếng:

– Không cần đâu.
– Hả?
– Sự thật là đấu trường này ta đã từng tham gia rồi, những đấu thủ chưa đến tầng thứ 100 thì khi nghĩ không đấu nữa, thì sẽ tự động bị loại bỏ tên, nhưng nếu như là từ tầng 100 trở lên thì tên sẽ giữ lại, để khi bọn họ đến, và có thể tiếp tục thi đấu.
– Vì từ tầng 100 trở lên, các đấu thủ sẽ không còn ti đấu theo máy tính nữa, mà sẽ thi đấu lựa chọn hoặc thi đấu theo kiểu muốn hay không.
– Tiền thưởng ở trong đó ta vẫn chưa dùng, ta sẽ đến đó lấy và hoàn thành nhiệm vụ nhanh.
Ying hơi nghĩ ngợi một chút, lên tiếng:
– Vì cái gì mà ngươi?
– À, là vì ta thấy Ying thích tên nô lệ nửa người nửa thú kia, nên ta mới làm như thế này, chứ không thì ta đã thi đấu từ tầng 1 lại rồi.
Ying nghĩ rằng tên Sangue này đã hiểu lầm nàng, nàng chỉ nhìn tên nô lệ đó hơi bị tội nghiệp vì theo đáng người kia mà thôi, chứ hoàn toàn về việc nói thích thì là không có.
Ying và Sangue đi đến, một thị nữ ở quầy tiếp vui vẻ tiếp đoán hai người, vừa thấy hai người, thị nữ đã vội vã đưa hai người vào phòng tiếp khách quý, sau đó, liền lui xuống.
Thị nữ này quen biết rõ về Sangue, nhưng cô lại không biết Ying, nhưng vì đi theo nên đều cùng đưa đến một nơi tiếp khách quý.
Đến đây một thị nữ khác trang nghiêm đón hai người.
– Sangue.
Sangue đi lên báo tên, thị nữ lấy ra một ờ giấy, bắt đầu đọc:
– Sangue, một đấu thủ ở tầng 330, từ khi tham gia đấu trường vẫn chưa nhận tiền thưởng dù chỉ một đồng, tài khoản hện tại là 456 ức 5800 vạn kim cương, xin hỏi, Sangue đại nhân muốn thi đấu hay muốn nhận thưởng tích lũy?
Sangue không cần suy nghĩ lên tiếng:
– Nhận thưởng.
– Ngài muốn nhận bao nhiêu?
Sangue ngập ngừng, lên tiếng:
– Có thể quy đổi ra thành vật phẩm được không?
Thị nữ hỏi:
– Ngài muốn đổi ra vật phẩm gì?
– Tuyết ngọc hồn đan.
Thị nữ kinh ngạc, lắc đầu trả lời:
– Xin lỗi, vật phẩm này không thể quy đổi được.
Sangue kinh ngạc, hỏi:
– Tại sao?

– Lúc trước, vật phẩm này chính là phần thưởng của tầng 100, nhưng nó đã là của 1000 năm trước rồi.
– Bay giờ, vật phẩm này chính là phần thưởng của tầng thứ 500.
Sangue tự nhiên cảm thấy mệt mỏi, khi biết mình phải đi lên đến tầng 200 để lấy được vật phẩm.
Thị nữ nhìn Ying, thấy nàng mặc một cái áo khoác màu đen, nàng có cảm giác hơi quen thuộc, hỏi:
– Vị này?
– Ying.
Ying nói ra tên của mình, nàng thị nữ có phần hoảng sợ, nhìn Ying, hỏi lại:
– Vị này, xin hỏi, ngài có thật sự là Ying?
Ying không nói gì, chỉ gật đầu nhẹ một cái, nàng thị nữ lại tiếp tục lấy ra một tờ giấy, lên tiếng:
– Ying, đấu thủ ở tầng 500, từ khi tham gia, không chỉ nhận được nhiều phần thưởng mà còn tạo ra phần thưởng cho các tầng nhỏ, vì thế được ban lãnh đạo tặng cho rất nhiều vật phẩm.
– Tài khoản hiện tại là 999999999999… 20 con số 9… và 10 ức vật phẩm… một con số lớn khủng khiếp mà các đấu thủ ở tầng 600 cũngc hẳng thể nào có được, chỉ xếp sau một người.
Ying nhìn cô ta kinh ngạc, dù trong lòng cũng có phần kinh ngạc nhưng chỉ là một chút xíu không đánh kể, như là một ngọ lửa vừa thấp lên liền bị tắt đi.
– Ta muốn lấy tuyết ngọc hồn đan.
Thị nữ gật đầu, lấy ra một hộp ngọc, bên trong là tuyết ngọc hồn đan.
Ying cầm lấy hộp ngọc, rời đi, thị nữ từ phía sau lên tiếng hỏi:
– Ying, xin hỏi cô có muốn tham gia thi đấu không?
Ying bỏ đi, đưa tay vẩy một cái lên tiếng:
– Không có hứng thú.

Hai người rời đi, vừa đi ra nhìn thấy ở chỗ của thị nữ lúc đầu, nhóm người kia cũng đã tới, trong bọn họ có vẻ như rất là buồn bực, bỏ đi ra ngoài.
Ying kêu Sangue đi về nhà trọ trước, cô thì đi theo sau đám người kia.
Đi theo nhóm người kia đến một khu rừng, một nơi ít người, Ying nhìn tháy bọn họ đang đánh đập nô lệ của bọn họ.
Tên nô lệ này không thể chống cự, thứ nhất vì ấn nô lệ trên người, thứ hai là vì cổ đang bị xích.
Từ đầu, Ying đã để ý đến cái xích trên của của tên nô lệ nửa người nửa thú này rồi, nhìn hắn, Ying cứ liên tưởng đến một con chó đang bị xích.
– Chết tiệt, con chó đáng chết, nếu như không phải vì cái miệng thối của ngươi thì bây giờ có lẽ bọn ta đã thắng rồi.
– Ta cho dù có không nói…thì nó…cũng là sự thật…mà thôi…
Tên nô lệ ôm đầu, cả người co rút lại, lên tiếng khó khăn.
Những người khác tức giận khi nghe câu nói của tên nô lệ, lại càng bực bội, hung hăng đánh mạnh vào người của tên nô lệ.
Tên nô lệ rên lên một tiếng đau đớn.
Ying siếc chặt đôi tay, nhìn tên nô lệ này mà nàng lại nhớ tới lúc nhỏ của mình, nhớ tới quá khứ cũng từng bị đánh đập, làm một nô lệ như thế.
– Nè, các ngươi thua rồi, đưa nô lệ đó cho ta!
Ying từ phía sau đi tới, những người nhìn thấy nàng thì biết làm gì, trong máy của bọn họ cũng đã báo lên nhiệm vụ bị hủy.
– Hừ! Cho ngươi, tên này cũng phế trong phế mất rồi!
Tên nô lệ nằm ngất ở đó, một thiếu nữ tóc nâu ngắn ở trong đội giải đi ấn nô lệ, tên nô lệ biến thành…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.