Đọc truyện Độc Sư Đa Nghề – Chương 23: Ngu Ngốc (1)
Ba vị thần ở bên ngoài nói chuyện, thỏa luận với nhau, bên trong Ying lại nằm ngủ, trong vòng năm phút, thì Ying chỉ có nằm ngủ.
Một vị thần nhìn thấy Ying nhưng vậy, xì mộtt tiếng, nói:
– Nếu như biết mình không đánh lại người khác, thì không cần tỏa ra thần bí đâu!
Ying nghe được tỉnh dậy, nhìn con người này, lại tiếp tục lên tiếng khiêu chiến:
– Ừm… Vong Linh Thần, được, chỉ cần ngươi có thể hồi sinh một con quỷ, ta sẽ chấp nhận thua ngươi.
Ying đưa một mẩu giấy cho Vong Linh Thần, sau đó đứng dậy rời đi, để lại lời cuối:
– Đó là tên của nó.
. . .
– Ta chờ ngươi lâu rồi đấy!
Ying nhìn thấy con rồng của Long Thần gật gật đầu, nhìn qua bên cạnh, nàng chỉ vào con rồng đó hỏi:
– Đừung nói với ta ngươi địng cho ta rồng màu đen đó nha?
Long Thần cười nhạt gật đầu.
Ying nhìn nó không lấy một cái chớp mắt, con rồng này, để cho nàng ấn tượng quá sâu đi, từ đầu tới cuối chỉ có ngủ.
– Cảm ơn.
Nói xong nàng đến chỗ của con rồng, lên tiếng:
– Dragon, là rồng nên cứ gọi ngươi là Dragon đi.
Con rồng mở mắt nhìn Ying, đôi mắt huyết sắc như luân chuyển trong đôi mắt của nó, nó đứng dậy nhìn Ying một lúc, rồi lại nuốt nàng vào bụng nó, rồi lại ngủ tiếp.
– Hóa ra, bên trong ngươi là thế này!
Ying đnag ở bên trong bụng của con rồng, bên trong này, có ai mà ngờ lại là một thảo nguyên rộng lớn bất tận.
Một ngôi nhà gỗ nhỏ ở trung tâm thảo nguyên.
Ying đi vào bên trong, nhìn vật dụng bên trong đó, thấy trên bàn một tờ giấy.
Ying cầm nó lên đọc một lúc, cười nhạt.
– Nè, đừng nói cái tên dó chết rồi đấy?
Long Thần vừa nói xong, Dragon há miệng ra, Ying đi ra từ miệng của Dragon.
Sờ vào Dragon, Ying đọc cái gì đó trong miệng, ba vị thần nghe lời nói của Ying chỉ toàn là âm gió, chẳng hiểu nổi gì cả.
– Khi nào thì bắt đầu?
Long Thần hỏi.
Yig nhìn ba người, lên tiếng:
– Được rồi, để ta giải thích cho Quang Thần và Hỏa Thần đã.
– Nếu hai người có thể làm cho trời sáng, mặt trời lên thiên đỉnh thì sẽ thắng, còn nếu như không thể làm mặt trời lên, mà mặt trăng vẫn còn, thì các ngươi thua.
– Thời gian là từ đây cho đến khi trời rạng sáng.
Ying lại nhìn qua bên Long Thần, nói:
– Dùng cái mà ngươi giỏi nhất đấy!
Long Thần cười trừ, lấy ra một khối đa giác ném lên trời, một cái bảng hình chữ nhật hiện ra, một bên là Long Thần, một bên là Huyết Thần.
Đây là bảng tính điểm của hai người, Ying nhìn nó gật đầu lên tiếng:
– Không có bị hư, rất tốt.
Nói xong Ying nhảy lên đầu của Dragon, vỗ vỗ nó mấy cái, thì thầm tính gì đó, rồi nhìn Long Thần, hỏi:
– Chỉ cần bay vòng quanh bãi biển này, thoe những điểm sáng có số kia là được phải không?
Long Thần cười nhạt, nói:
– Phải!
– Bắt đầu.
Ying đã hiểu luật chơi, không cần chờ đợi gì nữa, nói liền và bay đi ngay.
Hai người Hỏa Thần và Quang Thần vừa nghe bắt đầu liền thi triển ma pháp làm mặt trời mọc.
Hai người bọn họ cười đùa, Hỏa Thần nói:
– Quang Thần, có phải là Long Thần chơi hơi ác rồi không?
Quang Thần gật đầu:
– Phải đấy, sự thật là khi cưỡi rồng phải chạm vào các điểm số theo thứ tự thì mới tahwnsg được, ai giành được điểm trước thì là thắng trước.
Ying cưỡi Dragon bay đi về điểm sáng, đến điểm sáng đánh số 1, Ying từ không gian ma pháp lấy ra Demon, biến nó thành một cây gậy màu đen, dài 2m, đánh vào điểm sáng.
Ying chơi cái trò này ở kiếp trước rồi, nên cũng biết khá rõ về nó.
Ở thế giới của nàng, rồng không phỉa là không có, chỉ qua là ít có ai lại dám cưỡi rồng, hay là thuần phục rồng mà thôi, nếu nói ra, rồng ở thế giới đó không phải là sinh vật hiếm có gì, chỉ có thuần phục rồng mới hiếm thôi.
Long Thần nhìn thấy Ying đánh vào cột sáng liền kinh ngạc, hắn cứ tưởng là Ying không biết cách chơi, nhưng hóa ra, nàng đã biết từ lâu.
Long Thần bay đến điểm sáng thứ nhất, vừa tới, điểm sáng dã vừa tắt đi.
Cột sáng này, bị Ying đập một gậy liền đã bị hư, Long Thần có phần lo lắng.
100 cột điểm sáng, nếu như ying phá hết 100 cọt điểm sáng thì hắn chẳng còn cơ hội gì nữa.
Long Thần nhắm đến điểm sáng thứ hai mà bay đi, chỉ mới được 1/5 đoạn đường, điểm sáng thứ hai bị tắt.
Long Thần lo lắng, chạy tới điểm sáng thứ tư, hắn cắt đường đi, không quan tâm đến điểm thứ ba nữa mà bay thẳng về điểm thứ tư.
Khi hắn vừa đến gần cột sáng thứ tư, thì cột sáng thứ ba vẫn chưa có tắt đi.
Hắn cảm thấy rất lạ, mãi mà cột sáng thứ ba không tắt, thì làm sao hắn đánh được cột sáng thứ tư?
Nhìn cột sáng thứ tư, Long Thần thấy nó vẫn bình thường, nhưng sau đó lại lấy một thanh kiếm ra chém vào không trung.
Một đường chém kéo dài, tạo ra một lỗ hỏng, nhìn vào lỗ hỏng, Long Thần chém liên tục vào đó, ảo ảnh không gian biến mất.
Long Thần há hốc miệng kinh hãi.
Dù là đêm nhưng hắn vẫn biết được, hơn bảy mươi cột sáng đã bị đánh nát.
Long Thần lại chạy tiếp tục về phía cột sáng cuối cùng, hắn biết hắn không có hy vọng thắng Ying, nhưng ít nhất hắn cũng phải có lấy một điểm.
Long Thần quả thật hối hận.
Hắn nhìn Dragon và Ying phối hợp ăn ý với nhau, hắn hối hận khi đã đưa một con rồng có tốc độ nhanh như thế này cho nàng.
Hắn từ trước tới giờ cứ nghĩ rằng đây là một con rồng vô tích sự, chẳng chịu nghe ai, chỉ biết ngủ suốt ngày, thật không ngờ, nó lại là môt con rồng cực tốt như vậy, hối hận a.
Hắn nhìn thấy đèn ở cọt chín mươi chín vừa bị tắt, con rồng đang bay cực nahnh về phía hắn.
Con rồng bay rất nhanh, đã gần tới cột thứ một trăm rồi, Long Thần quay lại định đánh cột sáng.
Thì Ying, từ trên trời rơi xuống, đánh nát cột sáng thứ một trăm này.
Lúc Ying đánh nát cọt thứ một trăm, Long Thần nhìn thấy Ying đang nhấp nheóe miệng mình.
Hắn quay lại nhìn về phía bãi biển, mặt trời vẫn chưa lên, rồi lại nhìn về hai người Hỏa Thần và Quang, bay lại gần hai người đó.
Cả hai người đều đang kiệt sức.
Nhìn thấy Long Thần bay về, hai ngươi Hỏa Thần và Quang Thần có phần vui vẻ, nhưng sau đó lại buồn đi, vì nhìn từ cái bảng điểm.
Cả hai người nhìn thấy Long Thần chẳng có một điểm nào cả.
Tháy Ying đáp xuống, nhìn hai người Hỏa Thần và Quang đang kiệt sức nàng cười nhạt:
– Ta ngủ chút, đến sáng kêu ta dậy.
Cả ba người đều kinh ngạc, nhưng hai người Hỏa Thần và Quang Thần vẫn đnag tập trung kêu gọi mặt trời.
Akuma từ xa nhìn thấy cảnh tượng, Ying thì ngủ, hai người đang ma pháp gần như là kiệt sức, hắn lắc đầu:
– Ying sử dụng cấm pháp, các ngươi có gọi đến đứt thanh quản cũng chẳng có mặt trời đâu!