Đọc truyện Độc Sư Đa Nghề – Chương 22: Khiêu Chiến Các Vị Thần
Sai liếc nhìn Yan, lên tiếng:
– Ngươi dẫn cô ta đi đi, ngươi quen mà, ta không muốn đi cùng một kẻ bất nam bất nữ đâu.
Mặc dù nghe thấy lời của Sai có chút bực bội, nhưng Ying cũng chẳng để tâm đến nó, đi theo Yan, tham quan nơi này.
Yan cứ dẫn Ying đi đến từng nơi, nói cho nàng biết từng chỗ.
Ying suốt dọc đường đi chẳng hề nói gì cả, chỉ để Yan dẫn đường mà thôi.
Đến tối, Ying định về phòng của mình, thì Akuma lại vọng ra âm thanh:
– Tất cả các Thần tập trung về phòng nghị sự cho ta, kẻ nào trong vòng ba giây mà không tới thì biết lấy tay ta.
Ying thở dài một hơi, nằm xuống giường một lúc, rồi mới đứng dậy đi đến phòng nghị sự.
Mất đến mười phút, Ying mới đến được phòng nghị sự, vừa đến, Akuma đã quát:
– Ngươi đến trễ.
Ying chỉ lạnh nhạt đáp lại:
– Ta nhầm phòng nghị sự ở bên trên và ta đang mệt.
Akuma chẳng biết làm gì, chỉ thở dài một tiếng rồi kêu Ying vào ghế ngồi của mình, thấy mọi người đã tập trung đầy đủ, Akuma bắt đầu:
– Chúng ta sẽ chuẩn bị đón những thành viên, cũng như những học viên sẽ bắt đầu trở thành những vị thần thực tập.
Lời nói của Akuma chỉ bao nhiêu đó, nhưng nhiều người lại xôn xao, nói vơi nhau:
– Lại nữa rồi sao?
– Chúng ta lại phải đi đón những học viên nữa rồi!
– Sao lại phải nhập học viên trong khi năm trước chẳng có một ai tốt nghiệp và trở thành thần cả!
– Phải đấy, chỉ làm chúng ta tốn công mà thôi!
Akuma hừ lạnh, quát:
– Ai nói năm ngoái không có ai trở thành thần? Ying chẳng phải là chở thành Thần rồi đó sao?
Nghe tiếng của Akuma, mọi ánh mắt đều nhìn về phía Ying, có người lại lên tiếng:
– Tà Thần ngươi không lầm đấy chứ? Mặc dù bọn ta biết ngươi biến mất suốt một năm, nhưng chúng ta chưa bao giờ biết có người tên là Ying trong những học viên này!
Akuma ở bên cạnh Ying rõ ràng là năm năm không hề đi đâu, những trong lời nói của tên Thần kia lại chỉ nói một năm.
Thì tất cả mọi người nên biết, mỗi thời không, có mỗi thời gian, ngày, tháng và tốc độ khác nhau, không phải thời gian ở không gian nào cũng đều giống nhau.
Akuma nhìn người này, lạnh nhạt:
– Ying là người ta chọn ra, cần phải qua ngươi sao? Ta muốn thu ai, muốn nhận ai, thì không liên quan đến ngươi, Long Thần.
Long thần là người đang nói chuyện với Akuma, người này có một đôi mắt màu xanh trời trông rất giống mắt rồng.
Long Thần lại cười lạnh, khinh bỉ:
– Ngươi có thể cho ai vào cũng được nhưng mà, bọn ta làm sao mà biết được, tên này có đáng trở thành thần không?
Những người khác đồng dạng lên tiếng:
– Phải đó, phải đó!
– Quả thật bọn ta chẳng biết gì về con người này!
– Nếu như theo ngươi nói thì chỉ cần bọn ta tùy tiện chọn ra một người là người đó có thể thành thần liền sao?
– Mặc cười thật đấy, ta nhìn thấy tên này sức mạnh thì chỉ có là 1, còn yếu hơn cả người bình thường nữa chứ?
– Ngươi quá ngông cuồng rồi đấy Tà Thần!
Yan một bên nghe cũng chẳng ý kiến gì, cũng chẳng có lên tiếng gì, chỉ im im lặng lặng.
Quả thật là cậu không biết gì về Ying, nhưng theo cậu nhìn thấy từ Ying thì lại là một người không tuổi, không có năm, cũng không có bí mật, chỉ nhìn thấy một cái tên, một con số chỉ sức mạnh và ưu điểm của Ying là dùng độc mà thôi.
– Rầm!
Những tiếng đang nói chợt dừng hẳng lại, Ying nhìn từng người từng người một, lên tiếng:
– Ta có tư cách thành Thần hay không? không cần các ngươi quản, nhưng nếu các ngươi không công nhận, mà Akuma lại muốn ta ở đây, nên ta đành phải cho các ngươi biết được tư cách thành Thần của ta là bao nhiêu thôi!
– Long Thần, ưu điểm của ngươi là cưỡi rồng phải không? Ừm… được lắm cưỡi 1308, 1305 lần thắng, 2 lần hòa và 1 lần thua Akuma. Được, bây giờ con số 1 sẽ thành con số ta khiêu chiến với ngươi về cưỡi rồng.
– Thần Muôn Thú, thứ mà ngươi giỏi nhất là thuần phục thú phải không? Chưa từng có con thú nào mà không bị thuần phục cả, trừ con rồng của Akuma, được rồi bây giờ không chỉ có con rồng của Akuma, mà con rồng của ta ngươi cũng không thuần phục được, ta thách thức ngươi thuần phục con rồng của ta.
– Hỏa Thần, ngươi giỏi trong việc điều khiển lửa? Được, ta thách ngươi có thể biến trời đen thành trời sáng.
– Phong Thần, chẳng phải ngươi giỏi trong việc cưỡi gió mà bay sao? Được ta thách ngươi cưỡi gió trong lãnh thổ của ta.
– Sinh Mệnh Thần, bất kỳ thứ gì ngươi cũng có thể hồi sinh? Vậy ta thách ngươi hồi sinh thứ mà ta giết chết!
– Độc Thần, ngươi và ta rất giống nhau, đều sử dụng độc để giết người, vậy đi chúng ta khiếu chiến nhẹ nhàng, nếu độc của ngươi giết được ta, ta thua, như nếu độc của ta mà giết ngươi, thì xin lỗi rồi, trên đời này ngoại trừ Huyết Thần ta ra, không ai được phép lấy cái tên Độc Thần này nữa.
– Hắc Ám Thần, ngươi ngược lại với Hỏa Thần, chỉ cần làm trời tối, ngươi thắng ta.
– Lôi Thần, nếu như ngươi có thể triệu hồi sấm chớp, ta thua, ngươi thắng.
– Quang Thần, ngươi có thể hỗ trợ Hỏa Thần cùng làm cho trời sáng, nếu ngươi thắng thì Hỏa Thần cũng thắng.
– Những vị thần còn lại nếu có ý kiến muốn thách đấu ta về sở trường của các ngươi, ta chấp hết, nhưng ta sẽ thi với từng người một.
Ying đứng lên, nhìn từng người, chỉ từng người, nói ra thứ mà họ giỏi nhất, rồi thách đấu với bọn họ.
Những vị thần vừa nghe xong câu nói của Ying, tức giận, đập bàn:
– Ngươi quá ngông cuồng!
– Chỉ mới lên làm thần mà ngươi đã không coi đàn anh, đàn chị ra gì rồi, được ta chấp nhận.
– Tốt lắm ta cũng chấp nhận.
– Được, ta cũng vậy, nếu thua, ngươi sẽ bị ta trà đạp thế nào?
Ying nhìn Phong Thần, cười lạnh nói:
– Không chỉ là cho người trà đạp, mà ta còn hiến luôn cả cơ thể này cho ngươi, thỏa mái mà ngươi dùng.
Phong Thần nhìn Ying cười nhạt, hắn cũng không có ý định nói cho tât cả những người ở đây biết nàng là con gái.
– Được rồi, bây giờ là trời tối, vậy thì trước nhất hãy đấu cưỡi rồng và làm trời sáng đi, nhẹ nhàng thôi nhỉ?
Lời nói thì như không có gì, nhưng đủ làm cho những vị thần khác kinh hoảng.
Nhìn Ying như đnag nhìn quái vật, một lúc thi đấu với ba vị thần của Thần Minh (nghĩa là Liên Minh các vị Thần, đọc gọn là Thần Minh) này.
Ba vị thàn nhìn Ying tức giận, bọn họ nhìn Ying ăn nói chẳng khác gì là đang khinh thường bọn họ, tức giận, cả ba đồng thanh:
– Được!
Ying cười thầm trong lòng, đưa tay ra ngoài nói:
– Mời, cho các ngươi năm phút thảo luận với nhau.
Cả ba tức giận, nhưng cũng kiềm chế lại cơn tức, vì nếu thua bọn họ sẽ tìm cớ để nói với Ying, bắt Ying làm này nọ.
Ying nhìn ra được tâm tư đó mà chẳng cần đọc hay nghe suy nghĩ, bọn họ bước đến cánh cửa, Ying vọng tới nói:
– Ai thua sẽ phải làm cho người kia ba điều kiện, hay ba điều ước.
Ba người chẳng nói rằng gì, bỏ đi ra ngoài.
Ying biết rõ, bọn họ là đã nghe thấy hết toàn bộ rồi.