Đồ Biến Thái, Đi Chết Đi !

Chương XVIII: Chiến tranh ngoài cuộc


Bạn đang đọc Đồ Biến Thái, Đi Chết Đi !: Chương XVIII: Chiến tranh ngoài cuộc

Trong giấc mơ tuyệt đẹp của nó, anh trai nó là một phù thủy, tuy thế nhưng cũng ko ngăn cản đc sự đẹp trai chói lòa ánh mắt của mọi người trên toàn địa cầu này. Anh cầm cây đũa phép, úm ba la hô biến nó thành 1 sợi dây thừng có cột dây đỏ ở giữa.
( Dây để chơi kéo co ấy mấy bạn )
Thế rồi bỗng từ đâu, hắn và Kiến Anh chui ra, mỗi người kéo một đầu kéo qua, kéo lại, kéo tới kéo lui ko ai nhường ai. (Bó tay vs thím, trong mơ còn mơ kéo co)
Bị kéo qua kéo lại như thế nó than vãn khóc như điên (dây thừng biết khóc) Đã thế, bỗng từ đâu, nhỏ Ngọc Bích và anh Minh chui ra. Nhỏ Ngọc Bích chạy san bên đội Kiến Anh, còn anh Minh thì chạy sang bên hắn. Thế là ko phải 2 người kéo đôi co giờ là một đội 2 người kéo qua kéo lại.
——————————————–
_ A A A A A A A A A A A A A A A A_ Nó hét lên thất thanh và giật mình tỉnh dậy._ Giấc mơ quái quỷ
Nó nguyền rủa cái giấc mơ tội nghiệp và tiếp tục nằm xuống ngủ. Nhưng thói quen của nó là dậy rồi sẽ ko ngủ đc nữa thế là nó cứ trằn trọc thức từ 1 giờ sáng đến 5 giờ 30 sáng.
Ui ui, lúc nó tỉnh dậy đi xuống dưới nhà thì người đầu tiên nhìn thấy nó là Tịnh
_ Á Á á á! Con ma!_ Tịnh hét lên trong sợ hãi.

Mắt nó thâm quầng đen hơn con gấu trúc. Tóc tai bù xù vì lăn qua lăn lại. Mặt thì xanh xao hốc hác.
Báo hại nó phải nghỉ học vì ốm.
Tại trường…
Dưới gốc cây phượng tỏa bóng xum xuê. Ngồi trên chiếc ghế đá, Tịnh đang giở thói thần kinh ko ổn định.
Bí mật của Tịnh chính là anh bị mê rối. Cái con rối mà đc làm = chiếc tất xỏ vào tay, chắc ko cần phải giới thiệu nhiều
_ Tay phải là thằng Kiến Anh, tay trái là thằng Minh Nham._ Tịnh lẩm bẩm 1 mình vs hai chiếc tất trên tay
_ Anh hai!_ Chiếc tất phải
_ Thằng Kiến Anh thì tao hoàn toàn yên tâm nhưng nó giống gái quá nhỡ sau này người ta tưởng em mình là lét thì chết_ Anh lắc đầu rồi quay qua chiếc tất bên trái
_ Anh hai!_ Chiếc tất bên trái
_ Thằng Tinh Nham thì éo đứa nào nhầm nó là gái đc nhưng mà thằng này biến thái lại còn lăng nhăng, thay bồ như thay áo. Ko ổn, ko ổn
Tưởng gì, hóa ra anh đang tính mai mối cho cô em gái yêu quái một tấm chồng tương lai. Anh này lo xa quá.
_ Anh hai!
_ Anh hai!_ Cả hai chiếc tất giờ đều đồng thanh
_ Im ngay! Tao cấm hai đứa bây gọi tao là anh. Tao ko nhận 2 đứa bây làm em rể đấu. Đừng có gọi_ Tác giả đồng ý đưa thằng cha này vô viện tâm thần.

_ Anh Tịnh?_ 1 giọng nói từ đâu vang lên làm Tịnh giật mình ngã nhào xuống đất. Là nhỏ im lặng từ đầu chap đến chap này: Mỹ Vân._ Anh có sở thích chơi rối à?
Tịnh ngại ngùng đứng lên xoa xoa đầu. Mặt đỏ vì xấu hổ
_ Chết thật để em nhìn thấy.
_ Ko sao đâu, em cũng thích rối lắm. Đợi em 1 chút. _ Thế là nhỏ chạy đi xa xa chút rồi bấm điện thoại_ Alo? Châu quản gia à? Ông mua cho tôi 100 con rối tất nhé.
Thế là nhỏ cúp máy ko cho ông quản gia bên kia chưa kịp ú ớ gì. Ổng thở dài: “Tiểu thư có thích rối tất đâu? Cứ mua đã!” Thế là nhỏ lại nhanh chân chạy ra chỗ Tịnh
_ A! Mỹ Vân!_ Như nảy ra 1 sáng kiến, Tịnh cầm chặt tay nhỏ, mắt long lanh van xin._ Anh nhờ em chuyện này
_ Vâng anh cứ nói đi _ Mặt nhỏ đỏ ửng, viết nguyên si dòng chữ: “Tịnh nhờ em thì còn gì bằng?” (Sức mạnh tình yêu)
_ Em mà thấy thằng Kiến Anh và thằng Tinh Nham tới gần em gái anh thì cắt đuôi chúng nó nhé_ Tịnh thì thầm vào tai nhỏ._ Nhờ em đó
_ Vâng!_ Nhỏ gật đầu đồng ý
————————————————–

Dưới 1 gốc cây khác. Có hai chiếc ghế đá đối diện nhau. Mỗi chiếc ghế đá đều có chủ nhân. Đó là nhỏ Ngọc Bích và anh Minh. Hai người đang đếm tiền.
_ Chùa ôi, Minh Lam ơi mày chịu khó chọn anh Kiến Anh cho tao đc thêm tiền._ Nhỏ Ngọc Bích cười gian xảo
_ Minh Lam, em chịu khó chọn Thằng Tinh Nham hộ anh nhé_ Minh cũng cười gian
Hai bên nghe đc giọng nói quen quen, quay mặt lại ai ngờ đúng người quen.
_ Anh định phá việc làm ăn của tôi sao?_ Nhỏ Ngọc Bích đe dọa
_ Chính tôi phải nói câu đó đấy, Ngọc Bích tiểu thư_ Minh cũng đằng đằng sát khi
Hai bên nhìn nhau mắt tóe lửa
_ Hứ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.