Đn Fairy Tail Lời Nguyền Của Thần

Chương 130: Cẩn Tắc Vô Ưu


Bạn đang đọc Đn Fairy Tail Lời Nguyền Của Thần – Chương 130: Cẩn Tắc Vô Ưu


(*) Cẩn trọng từng bước thì không có lo lắng
Long Vương Hội…
“Này, Acnologia…” Cô bé con với mái tóc bạch kim tỏa sáng lấp lánh dưới ánh lửa đỏ hồng đang thiêu rụi nhân gian ngẩng đầu, cười híp mắt: “Không phải là ngươi quá nóng vội rồi hay sao?”
“Gràooooo!!” Đáp lại lời cô, Long Vương với sải cánh đen không thuộc về loài rồng cúi đầu, rồi gầm lên một tiếng đủ sức phá nát thinh không chỉ toàn một màu đỏ
“Thật là, ngươi làm trật hướng kế hoạch của ta mất rồi…” Cô bé đứng trực diện luồng sóng âm khẽ tặc lưỡi, đưa một tay lên vén những sợi tóc lòa xòa ra sau vành tai nhỏ nhắn, dường như lầm bầm mà thở dài: “Ta đã nói, tuần tự từng bước…!Ngươi nghĩ mình đang làm gì cơ chứ?”
“Nhân loại kia rõ ràng chẳng hay biết gì cả!” Long Vương nhe răng: “Một kẻ ngu xuẩn!”
“Đen đen…” Âm giọng trong trẻo như nước suối mát lạnh đầu nguồn: “Con rồng ngốc.”
“Vì mục tiêu tối thượng của chúng ta…”
“Cẩn tắc vô ưu.”
Đang tới gần
__________________________________
Ngày 6 tháng 7 năm X791.

Ngày thi đấu thứ 5 của Đại Hội Ma Thuật, Trận chung kết.

Pháo hoa lóa mắt bao phủ lấy toàn bộ bầu trời trong vắt hôm nay.

Dù rằng hiện tại đang là ban ngày, đủ mọi màu sắc thay phiên xuất hiện cũng thừa sức nhuốm lên thinh không thứ ánh sáng rực rỡ cứ như những trận chiến ma thuật hiếm có.

Bắt đầu của một ngày, gió rất đỗi ôn hòa, tựa như một lời cổ vũ.
Giọng bình luận của anh chàng quen thuộc vang lên cao tít tắp trong bầu không khí hân hoan: “Đến rồi! Đã đến rồi thưa quý vị và các bạn!!! Ngày cuối cùng của Đại Hội Ma Thuật! Lễ hội tưng bừng của các ma đạo sĩ!”
“Dù kết quả có ra sao, bạn đang vui hay đang buồn bã! Kết quả- sẽ được định đoạt trong hôm nay!”
Sự chạy đua của thời gian và những con người đang cố chống lại cái định mệnh hiển hiện trước mặt…
Đã bắt đầu.
_________________________________
“Silvia…! chan?” Lucy ngạc nhiên nhìn cô bé đứng phốc dậy khỏi ghế, chạy như bay về phía trước rồi tò mò ngó đầu ra gần mấy song sắt nhìn quanh: “Có chuyện gì sao?”
“Uh? Không có, Lucy!” Cô bé con còn chưa cao đến đùi người lớn ấy theo tiếng gọi quay lại, vẫn là đôi mắt tím to tròn và trong vắt đến nỗi có thể thấy tận đáy như trước.

“Nhưng mà, ngoài kia đang siêu siêu náo nhiệt luôn á!” Silvia nhìn Lucy, mỉm cười khoe ra tám cái răng trắng tinh đều tăm tắp: “Silsil nghe được nhiều thiệt nhiều âm thanh!”
Cô bé hơi nghiêng đầu háo hức chia sẻ với cô gái đang đứng phía sau, lại vì vậy vô tình chạm đầu vào mấy song sắt.
“Ôi Silvia!” Lucy dở khóc dở cười chạy lại
Đau đến mức không nhịn được bĩu môi mắt rơm rớm, Silvia phồng má quay đầu chọc chọc đống thanh trơn tuột mát lạnh kia mấy cái, lại bĩu môi: “Sắt hư!”
Yukino cùng Lucy cười xòa dỗ dành cô bé
Nắm nhỏ vẫn chỉ nho nhỏ có một nắm, ngây thơ hệt như một tờ giấy trắng
Nhưng dù là vậy, tóc vàng đã không cách nào coi cô như một đứa trẻ bình thường được nữa.

Thế nên cô bé hiện tại chắc là, ừm, một người đồng đội tí hon của họ chăng?
Dù sao, cả hai tinh linh ma đạo sĩ có mặt trong căn phòng nhỏ đều không thể ngăn mình mỉm cười theo sát khi nhìn thấy cái nắm trắng trẻo nhà Dreyar ấy lại vui vẻ lắc đầu nói không sao, nhìn về hướng họ với một nụ cười toe toét: “Ngoài kia ấy, có cái gì đó vui lắm lắm sắp xảy ra ấy!”
“Hôm nay? À, đã qua một ngày rồi…” Lucy hơi nhướn mày, rồi cũng nhanh chóng nhớ lại: “Ý em là ngày cuối của Đại Hội Ma Thuật đúng chứ Silvia?”
Mọi người chắc là đang cố gắng hết sức nhỉ?…!Mình cũng muốn cổ vũ cho họ nữa…!aizzz…
Và rồi, trong lúc Lucy còn đang bận thở dài tiếc nuối, Silvia Dreyar đã chạy lại nắm lấy tay cô mà kéo, đôi mắt tím chớp nháy chớp nháy rực rỡ hơn hẳn pháo hoa: “Lucy! Yukino! Chúng ta đi coi đi! Nhé? Nhé!”
“Eh? Eh? Nhưng ra bằng cách nào?”
“Nhé!”
“Silvia-sama?!”
________________________________
Trở lại với đấu trường Domus Flau
“Phát ngôn viên hôm nay của Đại Hội chính là tôi- Chapati! Cùng với bình luận viên là ngài Yajima thuộc hội đồng nguyên lão! Và khách mời danh dự hôm nay…” Chapati nháy mắt từ trên vị trí của mình và lacrima ghi hình bắt đầu chuyển đổi sang hình ảnh của một cái đầu cam cam xanh xanh quen thuộc…!Đoán đúng rồi đấy!: “Là Bí Ngô-kun! Linh vật chính thức của Đại Hội Ma Thuật!”
“Tôi đang rất sẵn sàng! Tất cả chúng ta hãy cùng cố gắng hết sức nào kabo!!!” Bí Ngô giơ cao cả hai tay đầy phấn khích tựa như tuyên bố
Trong không khí đã bị đẩy cao đến mức vô lý, màn chào sân quen thuộc cũng đã được bắt đầu
“Bây giờ, xin hãy mời các đội đấu tiến vào đấu trường!”
Và đương nhiên là, vẫn phải dựa theo xếp hạng để giới thiệu rồi
Huy hiệu lóe sáng trước nhất trên không trung mang màu cam và hình dáng tương tự như con số “4”
“Đội đầu tiên bước vào là đội hạng 6! Họ có thể lật ngược tình thế vào ngày hôm nay hay không?!” Bacchus dẫn dắt toàn đội xuất hiện trước mặt mọi người với một nụ cười kiêu hãnh
“Lúc trước là Chó săn và hiện tại là Chó con! Hãy cùng chờ xem! Màn trình diễn của Quatro Puppyyyy!”
“Wild- Four!” Những chàng trai “hoang dã” thét lên trong tiếng tung hô của khán giả
“Dù họ đứng cuối nhưng chúng ta được quyền mong chờ vào màn thể hiện của Túy Phách Quải Quyền Bacchus!”
Huy hiệu tiếp theo được thắp sáng- là bóng dáng của một chú ngựa được những nhánh nguyệt quế vây quanh
“Tiếp theo là một hội với người đứng đầu là bậc thầy về hương ma pháp, Ichiya Wanderlei Kotobuki!” Làn không khí mỏng mang màu hường dần lan tràn từ sát dưới mặt đất đến khoảng không rộng lớn
Xa hoa, điệu thấp
“Blue Pegasus!!” Hào nhoáng là từ miêu tả duy nhất phù hợp cho sự ra mắt của họ.

Và, như một lẽ đương nhiên rằng hội này cũng chính là hội thu hút nhiều fan nữ quá khích nhất Đại Hội
Hãy lắng nghe những tiếng hét chói tai vô tội vạ
“Họ đang ở vị trí thứ 5? Liệu lần này họ có thể ngửi được mùi hương của chiến thắng không đây?! Hãy cũng mong đợi!”
Không trung lần nữa hiện ra một dáng hình: là một nàng tiên cá đang bơi lội giữa thiên thanh
“Và tiếp theo là Lamia Scale!” Lyon dẫn đầu đoàn 5 người hiên ngang bước tới, mỗi người một vẻ, nhưng không ai có thể coi thường.

Đặc biệt là cô bé nhỏ nhất và người đàn ông lớn nhất vẫn điềm tĩnh như không
“Họ đang ở vị trí thứ tư, nhưng năm ngoái họ là Á Quân! Và năm nay, đứng trước khắc tinh là Gray của Fairy Tail, Lyon Vastia sẽ đem lại màn trình diễn thế nào đây?! Liệu họ có thể giành chiến thắng hay không?”
“Lamia Scale! Không thể bỏ qua Sát Thần Sherria Blendy! Ngoài ra, hãy xem chúng ta có ai ở đây! Jura Neekis! Một trong những Thánh Thập Ma Đạo Sĩ! Một trong những người mạnh nhất có đúng không!?”

“Đội hình tuyệt thật đấy.”
“Trên Lamia Scale một chút đó chính là…”
Nước đột ngột phun trào từ lòng đất.

Dòng nước mạnh mẽ tựa mạch nước ngầm nhảy múa mới xuất hiện là đánh dấu cho sự ra mắt của những nàng tiên cá chân chính.

Hội huy hồng nhạt rực rỡ tuyên cáo giữa nền trời
“Mermaid Heelll!”
“Tất cả các cô gái của đội này không chỉ sở hữu một vẻ đẹp quyến rũ, mà còn vô cùng mạnh mẽ!”
“Đội trường Kagura Mikazuchi lúc nào cũng là một cô gái bình tĩnh.” Câu nói này thậm chí không thể đổi lấy một cái liếc mắt của Kagura, cô gái dẫn đoàn mặt lạnh tanh như băng khắc và người nói chỉ muốn im bặt: “Nhìn cô ấy đáng sợ thiệt đó kabo!”
“Tiếp theo, ở vị trí thứ hai…” Cái tên còn chưa được gọi lên đã khiến cả đấu trường rung chuyển, tiếng cọ xát của bầu không khí nóng rực, âm vọng của đá tảng nghiền vang và tiếng gầm thét của mặt đất đã được nghe thấy.

Uy vọng 7 năm của họ là không thể lay động:”Liệu họ sẽ bị tước ngôi?! Song Long sẽ làm gì đây?! Song Long Sting Eucliffe và Rogue Cheney liệu có thách thức Natsu và Gajeel một lần nữa hay không? Và cuối cùng kết quả của trận tái đấu đó sẽ là gì?!”
“Hãy cùng chào đón Sabertooth bước ra sàn đấu!” Hoa thơm hâm mộ, pháo giấy ngập trời và những gương mặt đỏ bừng lớn tiếng reo hò cổ vũ
Không thể không nói, sự xuất hiện của họ là mồi lửa cho sự cuồng nhiệt của nơi đây
“Chuyện gì vậy, hình như hôm nay tôi thấy họ có gì đó khác hẳn.” Tuy nhiên, không còn sự kiêu ngạo của ngày đầu tiên, không còn ngập nắng và ánh sáng chiến thắng như trước.

Nụ cười trương dương tự mãn lại rực rỡ như mặt trời đã hoàn toàn biến mất trên môi của những chàng trai cô gái.

Bầu không khí mà Sabertooth tỏa ra hôm nay…!có gì đó trầm mặc đến đáng sợ
“Có thể là giữ tinh thần trước chiến đấu.”
“Họ ngầu quá đi à kabo!”
Thì đúng là, họ vẫn tuyệt thật
Nhưng thật sự, như vậy ổn sao?
Đối với những người hâm mộ trung thành và lâu năm của hội Hổ, không mất chút thời gian nào để họ nhận ra hàng ngũ cổ động của Sabertooth ngày hôm nay thiếu sót quá mức, thật sự yên tĩnh đến làm người ta không thể thói quen.

Có một vị trí trống không xuất hiện tại nơi mà vốn dĩ 7 năm nay chưa từng vắng chỗ, bên cạnh Exceed nhỏ màu xanh lá, một chỗ trống rất nhỏ, nhưng cái vị trí trống đó tạo ra một khoảng lặng rỗng tuếch trong mắt mọi người
Hay ít nhất, trong mắt một chàng trai
Lector…
“Sting-kun!!”
Để tớ lo, chúng ta…!sẽ không thua đâu.
Nhưng mà, dù gì cũng là lễ hội, đâu thể trầm lắng như thế chứ đúng không?
“Và đây! Hội đang giữ vị trí đầu tiên! Tôi tự hỏi liệu hôm nay có phải là ngày hồi sinh của hội vô địch 7 năm trước hay không?!”
“Đã đến lúc Fairy Tail vào sân!” Cuồng nhiệt và phấn khích xuất hiện cả trên gương mặt của khán giả và các đội đối thủ
Tiêu điểm đáng lưu tâm nhất của ngày hôm nay
Những kẻ mà người ta muốn đánh bại nhất, chướng ngại bắt buộc phải vượt qua nếu muốn hướng đến ngôi vô địch.

Những người đã mang lại cho Đại Hội này cú lội ngược dòng lớn nhất trong lịch sử
Xuất hiện từ làn khói tím mờ ảo…!Ồ?!
“Hình như đã có sự thay đổi thành viên thưa các bạn! Một sự thay đổi đầy bất ngờ!” Tiếng nói của Chapati là âm thanh tràn đầy sự kinh ngạc và hoang mang, giống hệt với tất cả những ai chứng kiến năm bóng người bước tới
Lôi Long Laxus Dreyar
Băng Tạo Gray Fullbuster
Titania Erza Scarlet
Thiết Long Gajeel Redfox
Sự thay đổi nằm ở người cuối cùng
“Vị trí của Natsu Dragneel đã được thay thế bằng…”
“Juvia!!!” Lyon trợn tròn mắt há hốc mồm ngơ ngác nhìn cô gái đứng đó
Thủy Ma Đạo Juvia Lockser
“Natsu Dragneel không có ở đây sao?” Rogue nhíu mày nhỏ giọng với người bên cạnh
“…” Đáp lại câu hỏi này, Sting chỉ hơi nhấc mắt, rồi lại cúi đầu điềm nhiên: “Không sao.”
“Đây có thể coi là may mắn của chúng ta.”
Có một đôi mắt xẹt qua trong đầu cậu khi Bạch Long nói vậy.

Đôi mắt ấy tuy rằng rực lửa, lại tĩnh lặng như một vực sâu không đáy.

Kiên định và bình thản đan xen, dữ dội nhiệt huyết cuộn lại trong sự điềm nhiên đáng ghét
Đôi mắt…!không biết thuộc về người nào…
“Tại sao Natsu, người đã thể hiện một trận đấu đỉnh cao như vậy trong phần đấu cặp lại không có mặt trong đội hình mạnh nhất của Fairy Tail?” Chapati không mấy vui vẻ hỏi ra thành tiếng, cũng coi như thay mặt đại bộ phận số đông khán giả thốt ra thành lời.

Trong một trận đấu quan trọng như vậy, Charlos Dreyar tự đào thải mình thì thôi đi, Fairy Tail còn úm ba la luôn cả Natsu Dragneel thế này là sao chứ? Thật là làm người ta khó hiểu…
Cả đấu trường, chỉ có một người tự cho rằng mình biết rõ nguyên do của tất cả
Darton chắp tay, vẻ mặt trầm ngâm không người hiểu được
Vậy là cậu ta vẫn chưa hồi phục sau tác động của Cổng Nhật Thực
Đương nhiên, đấy là những gì ông ta “tự cho là mình hiểu”, còn sự thật…
“Juvia!! Chiến đấu cho cả phần của Natsu nữa nhé!!!”
“Gray!!! Hãy chứng tỏ bản lĩnh nam nhi của cậu!!!”
“Erza!!! Cho tụi nó biết tay đi!!”
“…” Trong tiếng hò reo của đội cổ vũ, Đệ Nhất- người sáng lập Fairy Tail vui vẻ vung vẩy đôi chân mình, nhẹ nhàng mỉm cười: “Ông rất cẩn thận đó Đệ Lục.”
“Không còn cách nào khác, cẩn tắc vô ưu.

Dù sao đi nữa đây là tất cả những gì tôi có thể làm, Ngài Đệ Nhất.” Makarov khoanh tay âm trầm ra mặt: “Vô địch Đại Hội thì chúng ta có thể đường đường chính chính đòi lại Lucy một cách hợp pháp.


Tuy nhiên cũng không thể hoàn toàn tin tưởng vào lời hứa đó được, cho nên dù nói gì thì cũng phải có phương án khác.”
“Khi mọi người đang tập trung vào Đại Hội, đó là thời cơ hoàn hảo của chúng ta.”
“Một mặt chúng ta vẫn thi đấu trong trận chung kết, mặt khác sẽ có một biệt đội âm thầm giải cứu Lucy.”
Đúng như những gì ông nói, cùng lúc mà đội thi đấu chào sân, đội giải cứu cũng đã xuất phát.

Tấm khăn choàng vảy rồng cùng mái tóc anh đào ngược chiều gió phấp phới giữa đường phố không người
“Một mũi tên trúng hai con nhạn!”
Tà váy đen và những sợi tơ bạc, tà váy xanh và những lọn tóc màu thiên thanh nhẹ nhàng uốn lượn trong bầu không khí
Bay múa cùng lông vũ của những đôi cánh trắng lao vút đi giữa khung trời
“Dương Đông kích Tây.”
Natsu, Mira, Wendy và bộ ba Exceed- đồng xu sấp ngửa của số phận đã được tung lên!
Đội giải cứu tuyên bố lâm trận!
“Trông cậy cả vào mấy đứa đấy!”
Lucy! Silvia…!
Chờ bọn tôi! Đến ngay đây thôi!
__________________________________
“Chàooooo! Chắc là mọi người đã chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi đúng không?!” Giọng bình luận viên cao vút lên như muốn xuyên thủng bầu trời: “Ngày hôm nay chính là trận chung kết! Và bây giờ tôi xin sơ lược lại thứ hạng cũng như số điểm của các đội cho mọi người!”
“Đứng ở vị trí thứ 6 là Đội Chó Con Bốn Đầu với 15 điểm trong tay!”
Con điểm…!thật sự cần phải nói là thấp quá mức, điều này khiến cho Bacchus tặc lưỡi không mấy vui vẻ gì cho cam
“Đứng ở vị trí thứ 5 là Đội Blue Pegasus với 30 điểm!”
“Ây, với điểm số thế này thì không nhây được nữa rồi nhỉ?” Hibiki gãi đầu thở dài
“Ở vị trí thứ 4- Lamia Scale đang có 35 điểm!”
Jura điềm nhiên khoanh tay, cách biệt sẽ được rút ngắn nhanh thôi, rất nhanh
“Tiếp theo, vị trí thứ 3, Mermaid Heel sở hữu cho mình 40 điểm!”
Kagura nâng kiếm, khẽ nhướn mày
“Duy trì phong độ và đứng ở vị trí thứ 2 chính là Sabertooth với 47 điểm!”
Tiếng reo hò lại vang ầm cả lên
“Và đội đang tạm thời dẫn đầu chính là Fairy Tail với 51 điểm!!!”
“Với số điểm này và kế hoạch của chúng ta, mọi việc đều sẽ diễn ra êm đẹp mà phải không?” Juvia ngẩng đầu nhìn chăm chú vào bảng tổng sắp, dường như than nhẹ mà lầm bầm tự nói với mình
“Đừng lo lắng, tin tưởng họ, cũng tin tưởng vào chính mình.” Đáp lại những lời này, Erza mím môi một chút trước khi mỉm cười: “Chiến thắng là của chúng ta!”
“Này, ở đây giao cho chúng tôi.”
“Lucy và Silvia nhờ cả vào mọi người đấy!”

“Vâng, mọi người thi đấu tốt nha!”
“Trận đấu cuối có lẽ là đã mở màn rồi đấy mọi người.” Wendy liếc mắt ngắm nhìn đấu trường to lớn nhanh qua hơi thở gấp gáp, rồi như xác định được điều gì, cô thở hắt ra một hơi, quay đầu nhẹ nhàng thông báo
“Hay lắm! Ăn khớp luôn!” Natsu vẫn cố hết sức chạy nhanh, không quay đầu lại la lớn
Bởi vì kế hoạch đã khiến Fairy Tail một lần nữa binh chia hai đường, hành động song song và độc lập với nhau.

Vậy nên, đảm bảo chiến lực và đảm bảo sự bí mật đều là các vấn đề được ưu tiên hơn cả
Mà về vấn đề này, thật không biết nên cảm thán một câu may mắn hay không.

Khi Natsu, Wendy và Mira- Hỏa Long, Thiên Long và Ma Nhân- những người tham gia đội giải cứu, không chỉ đều có sức mạnh thuộc dạng cực khủng, mà còn có những lớp vỏ bọc cực kỳ hoàn hảo để vắng mặt- một người phải chịu ảnh hưởng của Cổng Nhật Thực ngày hôm trước và hai người còn lại không xuất hiện âu cũng là dễ hiểu khi trong Hội đang có- một- người bất tỉnh hôn mê
Thiên Thời, Địa Lợi, Nhân Hòa, đều đủ cả
Và còn lại chỉ là…
“Làm thế nào để chúng ta đột nhập vào lâu đài mà không bị phát hiện ra đây?”
“Cái này thì đơn giản! Tôi có ý này!” Mira giơ tay nháy mắt: “Dù sao đi nữa, nhiệm vụ ban đầu tôi nhận cũng có khoản di chuyển trong lâu đài mà!”
Đúng vậy, thứ khởi đầu cho những biến cố đang xảy đến…
Bao gồm cả việc 4 ma đạo sĩ cấp S của Fairy Tail chia nhau giải quyết các vấn đề mà
Chỉ là hiện tại…
Thiếu mất một người tiếp tục hoàn thành mà thôi

“Các đội thi đấu! Xin hãy thể hiện tất cả những kĩ năng, sức mạnh, và tinh thần đồng đội của mình!”
“Đây sẽ là trận đấu sinh tồn cho tất cả các đội! Trận đấu cuối cùng của Đại Hội Ma Thuật xin được phép bắt đầu!”
“Uwaaaaaaaaaaaaa!!!” Pháo hoa, tiếng vỗ tay, tiếng la hét hân hoan và cả những tiếng đập chai lọ cổ vũ ồ ạt vang lên, nhuộm đẫm toàn bộ đấu trường trong sắc màu rực rỡ
Không khí nhanh chóng bị kéo cao lên hết mức
Và cùng với hiệu lệnh được ban phát, ma pháp dịch chuyển kích hoạt trong một nháy mắt cũng nhanh chóng phân tán tất cả các đội đang đứng tại Domus Flau đến các vị trí khác nhau
“Trong trận đấu cuối cùng này, phạm vi thi đấu sẽ là toàn bộ thành phố Crocus.”
“Các thành viên trong đội sẽ phân chia nhau ra để đi khắp nơi trong thành phố.”
Với mỗi đội chiếm cứ một góc của sân đấu rộng lớn, tất cả đều ngẩng đầu, nghiêm túc lắng nghe thể lệ của cuộc thi
“Các đội sẽ đi khắp thành phố, lùng sục mọi ngóc ngách để tìm ra đối thủ và khai chiến.

Nếu làm cho đối thủ bất tỉnh hoặc mất khả năng chiến đấu thì họ sẽ tự động được nhận một điểm thưởng ngay lập tức!”
“Ngoài ra mỗi đội tham gia chiến đấu sẽ tự đề cử một đội trưởng cho mình!”
“Có một điều thú vị ở đây là các đội khác hoàn toàn không biết ai là đội trưởng của đội đối phương!”
“Nếu đội trưởng bị đánh bại thì đội ra tay sẽ được 5 điểm.


Trên lí thuyết vì điểm cao nhất sẽ là 45 điểm.

Và mỗi đội đều có thể dành trọn được 45 điểm này!”
Từ tòa tháp cao nơi cung điện hoàng gia hoa lệ, nàng công chúa với mái tóc xanh chạm tay xuống bệ cửa sổ khẽ nhướn người về phía trước, cô ấy nhếch môi, mỉm cười: “Đây sẽ là trận chiến, quyết định số phận của tất cả chúng ta.”
“Các đội sẽ chia nhau ra hay cùng nhau hành động đây?”
“Điều này tùy thuộc vào chiến thuật của mỗi đội! Kabo~”
Cũng như những đội khác, các thành viên của Fairy Tail hiện tại ở cạnh nhau, có những lời sau chót cần phải được nói.

Thời gian đếm ngược chỉ còn được tính bằng từng khắc, đây đã là lần họp mặt cuối cùng họ có trước trận đấu rồi
“Mọi người nghe đây, trong trận đánh cuối cùng này, chúng ta chỉ có thể chiến thắng, chỉ có như vậy mới có thể cứu được đồng đội của chúng ta!” Erza cao giọng
“Nếu như Natsu và mọi người có thể cứu được Lucy và Silvia…”
“Đó là hay nhất.”
“Tuy nhiên chúng ta vẫn còn một lí do để chiến thắng trong trận này mà phải không?” Gray đang khoanh tay hơi nhấc mắt
“Phải giành lại danh dự cho Fairy Tail, cho những thành viên chịu khổ vì Fairy Tail trong suốt 7 năm qua!” Laxus nhếch môi cười
Cho cả đứa em gái, đã không thể tham gia hôm nay của tôi nữa!
Hết thời gian đếm ngược!
“Kính thưa quý vị! Đội nào sẽ giành chiến thắng cuối cùng và đăng đỉnh ngôi vương năm nay đây?! Trận đấu xin được phép…”
“Bắt đầu!” Pháo hoa ngập trời thay thế cho tiếng chiêng vang làm nòng súng khai màn
Mọi kế hoạch và chiến lược duy nhất còn lại vào giờ phút này chính là…
“Tiến lên!”
“Quyết thắng!”
__________________________________
Cùng lúc này, tại lối đi phụ thuộc cung điện hoàng gia Mercurius
Natsu và Wendy đã bị tóm gọn bởi một tên lính canh, buồn bã ỉu xìu phải chịu áp giải đến trước mặt một đám lính khác
“Ai đấy?” Một trong hai tên gác cửa giơ thương
“Bọn xâm nhập.” Tên lính giữ sợi dây trói của hai Sát Long đáp nhanh: “Chúng muốn cứu con bé của hội Fairy kia.”
“Fairy Tail à?”
“Chúng ta làm gì đây?” Được đến lời giải đáp, hai binh sĩ đang canh gác hoàn toàn thả lỏng cảnh giác, không nhịn được nhìn nhau bối rối
“Ờ…!Đức Vua và ngài Quân vụ Sứ đều không có mặt…” Một tên chỉ trỏ: “Trước mắt thì cứ tống giam chúng đi?”
“Được rồi.” Người lính cao lớn đến mức quá khổ đã bắt được Natsu và Wendy gật đầu, kéo lấy cả hai xoay người về một hướng
Cho đến lúc khuất hẳn sau cánh cửa gỗ và không ai còn thấy được họ…
“Tuyệt vời!” Natsu không kìm được nụ cười hớn hở của mình nữa mà reo lên
“Chị Mira giỏi quá!” Wendy cũng học theo giơ tay
Đáp lại lời khen ngợi, khuôn mặt của người lính trung niên râu quai nón thoắt cái đã trở về hình dáng thiếu nữ ranh mãnh xinh đẹp.

Túm tóc nhỏ trước trán cô nàng khẽ loạng choạng, Mira nháy mắt: “Xâm nhập thành công!”
“Aye!” Các Exceed sôi nổi ló đầu ra khỏi tấm áo choàng quá khổ, gật đầu hài hước
“Không ngờ lại thuận lợi như vậy.”
“Quả đúng là kế hoạch càng đơn giản thì càng ít sai sót nhỉ?”
“Đi đến chỗ của Lucy và Silvia thôi!” Mira nhanh nhẹn hóa giải phép biến hình của mình, dẫn đầu đoàn người lao về phía trước: “Nếu tôi đoán không sai thì họ chắc phải đang ở đâu đó trong hành lang 6 khu G tòa B.

Charlos có nói chỗ đó được trang bị một số thiết bị để ngăn người bên trong sử dụng ma thuật cũng như là nơi có các cơ quan chống chạy trốn tinh vi nhất.”
“Là một khu vực chuyên giam giữ các ma đạo sĩ.”
“Khu chuyên dụng luôn à? Làm nhớ cái hồi bị Zentopia bắt ghê…” Natsu gãi đầu bĩu môi trong khi không ngừng tăng tốc
“Bọn họ chắc không nghĩ đến là chúng ta có cả bản đồ của Mercurius đâu anh chị nhỉ?” Wendy nghĩ đến vài chuyện đã xảy ra, chỉ có thể cười bất đắc dĩ
“Nói chứ cái cô Celty ấy cũng không phải là dạng vừa đâu.” Lily vừa bay vừa đổ mồ hôi hột khi nhắc đến ai đó: “Học trò của Charlos có khác.”
Tối qua…
“Vậy, đội tham gia thi đấu đang có việc với bà Đệ Nhất rồi, còn chúng ta thì sao?” Carla khoanh tay ngồi trên chiếc bàn duy nhất trong căn phòng, nhăn mặt kháng nghị: “Mọi người có nghĩ đến việc phải chuẩn bị cái gì trước khi xâm nhập vô cái tòa lâu đài đó không vậy?”
Nói gì thì nói, trong Mercurius có một cô công chúa có khả năng cho Charlos Dreyar đo đất bất tỉnh và một cánh cửa có thể khiến cho Natsu Dragneel trâu chó nằm ngay đơ trong một nốt nhạc, cứ thế xông vào có ổn thật không vậy?
“Đương nhiên là có! Chúng ta cũng có kế hoạch!” Natsu ôm lấy lưng ghế vừa ngồm ngoàm đồ ăn vừa mặt bí xị đáp: “Chúng ta sẽ đập đám lính gác trước! Sau đó là đám trông coi hành lang! Đợi chúng ta xông được vô đó, tôi sẽ $%%#%&%^%&%^%$%#$%^$$! Đá đít cô công chúa gì gì đó rồi cứu Lucy cùng Silvia!”
“…” Carla mở nửa con mắt liếc nhìn cậu trai trong một ánh nhìn có thể nói là cực kỳ khinh bỉ.

Biết là cậu ta cũng chỉ đang giận cùn nói lẫy thôi, nhưng thật sự là cô không thể nào trông chờ vào tên đầu lửa này đúng không?
“Kế hoạch lại là không có kế hoạch?” Đau đầu đau đầu và đau đau đau đầu
“…” Wendy với tay ôm lấy cô bạn nhỏ đang tức giận bóp trán, cười trừ
“À…” Nhìn cô bé như vậy, Mira ôm má nghiêng đầu tính nói điều gì
“Kế hoạch thì còn phải chờ diễn biến, nhưng có một thứ mấy người phải coi trước đã.” Nhưng không kịp để chị cả nhà Strauss lên tiếng, một giọng nói mang theo hơi hướm ngái ngủ đúng lúc này vang lên thu hút tất cả sự chú ý.

Mái tóc màu mật ong khẽ đung đưa từ đằng sau cánh cửa gỗ khép hờ và chủ nhân của nó thì ngáp dài ngáp ngắn bước vào trong
“Celty?!” Wendy kinh ngạc chớp mắt
“Ngày tốt lành, ờ không…!tối tốt lành, việc này làm mất nhiều thời gian hơn là tôi nghĩ…” Celty vẫy tay đáp lại Thiên Long một chút, rồi lại che miệng ngáp: “May là vẫn còn kịp.”
Cô thiếu nữ chậm rì rì đi đến phía cái bàn duy nhất giữa phòng, chọc chọc hai Exceed xanh và đen đang ngồi bên trên ra hiệu cho họ xuống dưới.

Sau đó, trong ánh mắt tò mò của tất cả, trải nhẹ tấm da dê mình đang cầm lên trên
“…Đây là?!”
“Cô chắc là sẽ thấy hơi quen Mira.” Celty hơi cong tay, gõ gõ mấy khớp tay mình xuống bàn, rồi cong môi tự hào lắm: “Đây là bản đồ một số lối đi trong cung điện Mercurius, không hoàn chỉnh đâu, nhưng bằng này là đủ xài rồi.”
“WA…!What???” Natsu và Happy sau một hồi ngẫm nghĩ để thấu hiểu đột ngột nhảy dựng lên rồi lao tới ôm chầm lấy mặt bàn: “Gì cơ chứ?! Bản đồ luôn ấy hả?!”
“Lucy đang ở đâu?!” Nhìn chằm chằm
“Cái đó đừng hỏi tôi, mấy người suy luận thử hay đi tìm thử đi, chứ nhìn thế này thì làm sao tôi biết.” Đáp lại họ, Celty Mine đứng thẳng người khoanh tay, nâng nửa con mắt, rồi khinh bỉ lắc đầu
“Ồ…” Natsu lập tức tiu nghỉu
“Làm sao mà em có cái này vậy Celty?” Wendy tò mò nghiêng đầu
“Bà Đệ Nhất và cái cây của mấy người cho đấy.” Celty nhún vai, lại ngáp một cái: “Có vẻ như cái cây gì gì đó…”
“Là Thiên Lang sao?” Carla ngước mắt
“Ờ đó, ông ta đó.” Cô gái tóc mật ong bắn tay một cái tách, gật gù: “Có khả năng sử dụng một phần ma thuật của Charlos-neechan.

Hình như ông ta đã lo lắng lắm lúc cảm nhận được Charlos xảy ra chuyện nên mới lục tung nguyên cái khu Archive của chị ấy ra.

Sau đó thì ông ta tìm thấy cái mớ này.”
“Sau đó nữa thì Đệ Nhất của mấy người tìm đến tôi, bởi vì tôi là người duy nhất trong cái khu này “hình như là” đang- rảnh- rỗi.”
“À, đúng là Thiên Lang có khả năng cảm nhận được Charlos từ khoảng cách rất xa nhỉ?” Lily vừa ngó cái bản đồ trên bàn vừa nhớ tới lúc họ ở trên thánh địa, gật gù hiểu rõ
Khế ước giữa bọn họ đủ mạnh để khiến con số đại diện cho khoảng cách địa lý hoàn toàn vô nghĩa luôn cơ mà
“Có lẽ là cần tính toán thêm, nhưng theo bản đồ này và những gì Charlos đã nói với tôi trước đó…” Mira đột nhiên đặt ngón tay vào một điểm trên tấm da dê, rồi từ đó kéo vòng ra một vòng tròn khu vực: “Ở đây, có lẽ là vị trí hiện tại của Lucy và Silvia.”

“Thật vậy sao?!”
“Hay quá!”
“Có hy vọng rồi!”
“Ờ vậy đó nhé, tôi đi ngủ đây.

Mai, ờ không, mốt gì đó gặp.” Trong lúc đội giải cứu mải ôm lấy cái bản đồ, Celty khẽ bóp trán, lảo đà lảo đảo đẩy cửa đi mất
“Cám ơn em Celty!”
“…” Celty Mine chựng lại nơi ngưỡng cửa, thở dài, nhưng mỉm cười nhẹ nhõm: “Không cần cảm ơn.

Nhưng làm ơn…”
“Hãy hoàn thành mục tiêu và trở về, được chứ?”
“Em ấy chắc cũng đã rất lo lắng cho chị Charlos, tổng hợp rồi hoàn thành bản đồ trong thời gian ngắn như vậy.

Hai ngày nay cũng không biết có ngủ được chút nào không nữa.” Wendy cười hiền hòa trong lúc chạy vội.

Nhớ lại xem lúc họ nghe kể rằng cái bản đồ đó thật ra hoàn toàn là công sức đúc kết của Celty từ một mớ lùng bùng (lúc đó họ nghĩ sao mà lại tin tưởng việc Charlos thật sự sẽ vẽ lại sơ đồ của cả lâu đài nhỉ?) và cả mấy cái quầng thâm dưới mắt cô bé, thật là, sao lại có người thích làm khó mình như vậy chứ?
“Vậy nên cô bé mới trông càng giống Charlos không phải sao?” Natsu cười rạng rỡ: “Kế hoạch sau khi cứu được Lucy và Silvia chính là, khiến Celty gia nhập Fairy Tail!”
“Aye sir!”
“Mimi!”
“…A?”
______________________________
Quay trở lại với đấu trường Domus Flau.
“Trận đấu đã bắt đầu! Đúng như dự đoán, phần lớn thành viên của các đội đều đã chia nhau ra.

Tuy nhiên cũng có những nhóm hai và cả nhóm ba thưa các bạn!”
Trận chung kết của Đại Hội Ma Thuật diễn ra sôi động ngay từ những giây phút đầu tiên và hàng loạt các trận chiến đã xảy đến chỉ trong vài chục phút đầu của sự kiện
Những kẻ địch dễ gặm đều sẽ bị chiếm đi nhanh chóng, vì thế, tận dụng thời cơ và nhanh chóng gia tăng điểm số của đội mình trở thành điều kiện tiên quyết của hầu hết chiến thuật được đề ra.
Đúng vậy, là “hầu hết”.

Có một đội đã đi ngược lại cái chiến thuật đương nhiên này, có thể nói là, khi nào họ cũng khác người như vậy…
“Thật, thật không thể tin được! Các thành viên Fairy Tail đang nhắm mắt lại và họ không hề chuyển động!” Khán giả hoang mang, đối thủ hoang mang và kể cả là bình luận viên, thì cũng hoang mang nốt
“À…!có phải là tưởng tượng của tôi không mà sao cảnh này trông quen thế nhỉ kabo?” Bí Ngô nghiêng đầu, hai tay ôm mặt đầy nghi hoặc, mà lời này của anh ta cũng vừa hay kíƈɦ ŧɦíƈɦ trí nhớ của mọi người
“Ờm…” Đám đông lặng mất hai giây cho đến khi Chapati run môi thì thầm
“…!Họ sẽ không đột ngột nhảy lên tòa nhà cao nhất và hét “Tôi chính là luật!” đâu đúng không?”
Yub, nhớ ra rồi, cảnh tượng đâu có xa xôi…
Chính xác là bà chị cả nhà nào đó vào ngày đầu Đại Hội chứ còn ai nữa?!
“Bọn nhóc đó đang làm cái quái gì vậy?” Đúng lúc này, Makarov chả hiểu gì cả tức giận nhảy dựng lên, thổi râu trừng mắt quát: “Bực mình quá đi!”
Chắc là…!không rồi?
Câu nói này rất nhanh giúp cái áp lực mơ hồ lan tràn trong sân đấu biến mất cái rụp.
Không ai nhận ra là có vài thành viên ở mỗi đội vừa thở phào vừa vuốt mớ mồ hôi không tồn tại rồi chạy đi
Fairy Tail…!từ từ tính đi! Đi kiếm điểm trước đã!
Rất nhanh thôi, Quatro Puppy đã trở thành “con mồi béo bở”, Lamia Scale tựa như một kẻ đi săn láu cá, gọn ghẽ ôm trọn 4 điểm của hội này
5 điểm còn lại- đội trưởng Bacchus của họ cũng ngay lập tức bị Sting Eucliffe của Sabertooth lượm đi
Và thế là, Quatro Puppy đã kết thúc Đại Hội Ma Thuật năm nay trong vài phút như thế
“Quatro bại rồi.” Giờ thì hết đường gỡ- Yajima thất vọng thở dài
Sting…!quả thật rất mạnh! Nếu như hôm trước cậu ta gặp không phải Natsu Dragneel thì…!aizz…
Mà vì đòn đánh bất chợt này, có một người nữa cũng đang choáng váng không kém Quatro…
Makarov Dreyar- Đệ Lục của Fairy Tail
Vị trí đứng đầu của họ lại mất tiêu rồi!!!
Cùng thời điểm khi Sting hạ gục Bacchus trong một đấm, Kagura cũng quét ngang thanh kiếm của mình, tiễn đưa hai thành viên của Lamia Scale đi nghỉ sớm
Sau đó một lát, Ariana cùng Beth của Mermaid Heel cũng bị bộ ba Blue Pegasus cho một giấy phép rời khỏi cuộc chơi
Và với tất cả những điều này, số lượng các ma đạo sĩ tham gia trận chiến đang sụt giảm nhanh chóng, Makarov không tài nào ngồi yên nổi nữa
“Mấy đứa nhóc này đang làm gì vậy?! Chúng ta còn phải cứu Lucy nữa đấy!!”
“Chính bởi vì như thế…” Mavis vào đúng lúc này…!mỉm cười lên tiếng: “Cho nên chúng ta mới càng phải tĩnh trí.”
Giọng điệu này…
Makarov sửng sốt quay đầu.

Ánh vào đáy mắt ông…!
Là nụ cười của người con gái nắm rõ mọi thứ trong lòng bàn tay
“Trong 4 ngày của Đại Hội Ma Thuật, ta đã ghi lại các thói quen, hành động, tinh thần, ma pháp và kĩ năng chiến đấu của các đội đối thủ.”
Ẩn chứa trong từng câu nói, là sự tự tin tuyệt đối của kẻ sở hữu tầm nhìn cao hơn hết thảy
Một người chấp cờ
Vị quân vương có đủ khả năng xoay chuyển càn khôn
“Dựa vào đó, ta đã đề ra hàng loạt các chiến thuật cho bọn trẻ.”
“Ngài Đệ Nhất?”
“?!!” Mọi thành viên Fairy Tail kinh ngạc quay đầu nhìn bóng dáng nhỏ nhắn hôm nay bỗng trông thật lạ…!Bà ấy đang…
“Mọi hành động và kết quả cũng như vị trí thứ hạng của các đội…!Tất cả đều nằm trong tính toán của ta.”
Mọi con đường đều dẫn đến thành Rome
“Ta đã cho họ biết chiến thuật của mình.”
Mọi diễn biến đều sẽ chỉ dẫn đến một kết quả
Căn chuẩn đến từng giây, hiệu lệnh được ban phát xuất hiện từ trong trí nhớ
Khi tất cả 5 thành viên của Fairy Tail đồng loạt mở mắt
Có một ngọn lửa rực rỡ được thắp sáng trong đôi mắt họ
“Dẫn dắt Fairy Tail đến đỉnh vinh quang.

Đây là trận chiến của ta!” Đôi mắt xanh sẫm lại thứ ánh sáng đầy tính áp bách, Mavis đứng dậy, chỉ tay cao giọng uy nghiêm
“Chiến Dịch Ngôi Sao Thần Thánh…!Bắt đầu!”
“RÕ!!”
Chiến thắng của chúng ta!
Không ai có thể ngăn cản!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.