Định Mệnh Không Thể Đổi

Chương 3: Qúa Khứ​


Bạn đang đọc Định Mệnh Không Thể Đổi: Chương 3: Qúa Khứ​


Nó kéo Mi ra gần đến cổng trường mới thả tay Mi ra:
– Nè, có chuyện gì vậy, sao lại kéo tay Mi ra đây, à mà nãy giờ Ngọc đi đâu vậy, còn người lúc nãy không phải là hotboy Nhật Dương đó sao, sao lại đi cùng Ngọc, với lại……………???????????? – Mi hỏi liên miên làm nó rối trí luôn.
– Thôi, từ từ mình sẽ kể Mi sau, mà lúc nãy Mi nói hắn là hotboy của trường này sao???????????- Nó hỏi với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên
– Hì hì hì. Chính xác là vậy, mình đã điều tra trường này rồi, dù gì thì cũng phải để có gì còn ứng phó nữa chứ.- Mi cười nhí nhảnh
– Vậy nói Ngọc nghe với nào???? – Con nhỏ này lúc nào cũng vậy cả.
– Người lúc nãy tên là Hoàng Nhật Dương học lớp 12a1, là hotboy, đồng thời cũng là hội trưởng hội hs, học giỏi, đẹp trai, con nhà quyền thế, mà điều đặc biệt là tên đó rất lăng nhăng, nay cô nọ, mai cô kia, quan hệ như cơm bữa, làm xong rồi thì bỏ, con nào biết điều thì hắn cho qua còn con nào thích làm lớn chuyện thì hắn cho ra trường sớm, mỗi tuần đều viết một tờ báo về tin tức trong trường.

Nghỉ một lát, Mi nói tiếp:
– Mình còn nghe nói trước đây hắn quen một con nhỏ tên là Hằng, cũng rất là xinh,lúc đầu thì hắn chẳng qua chỉ quen vì chuyện ấy thôi, sau khi 2 người làm chuyện đó rồi thì hắn ruồng bỏ nhỏ đó, rồi sau đó không biết sao mà con nhỏ đó chết, lúc đó hắn mới nhận ra là hắn yêu nhỏ đó nhưng đã không kịp, từ đó hắn hứa sẽ không yêu ai ngoài nhỏ đó nữa.
– Hotboy đó, vậy chắc có hotgirl chứ???
– Hotgirl là con Dung học lớp 11a1, xinh đẹp, học cũng không giỏi lắm, rất thích tên Dương nhưng tên đó thì cứ làm lơ cô ta, tính tình thì chảnh choẹ, kiêu ngạo, thấy mà ghét, vậy mà con trai cứ dán mắt vào cô ta mới ghê chứ, nói tóm lại cô ta chỉ được cái xinh đẹp mà thôi nhưng đâu có dễ thương bằng mình cũng không đẹp bằng Ngọc, danh hiệu hotgirl này phải nhường lại sớm thôi.
– Mà mình cũng không có hứng quan tâm đến trường này, chúng ta về thôi!
– Hì hì, tụi mình ngồi chung một bàn đó !

– Vậy thì tốt rồi, về thôi.
Nhà nó
– Mẹ ơi, con về rồi.- Nó bước vào nhà vừa vui cười nói- Chị Huyền đi đâu rồi hả mẹ???Con không thấy xe chị ấy đâu cả.
– Về rồi đó à, chị hai con đi đến công ty rồi.
– Vậng con lên phòng đây, mệt thật.
Nói rồi nó đi thẳng lên phòng, nó trèo lên giường nằm suy nghĩ về hắn rồi ngủ quên luôn lúc nào chẳng hay.
Quay lại chỗ hắn
Hắn đang ngồi trong vườn hoa của trường, ngồi nhìn cây hoa hoàng kim, hắn nhớ đến nó, nó với cô ấy rất giống nhau đều rất thích hoa, hắn vẫn còn nhớ lần đầu tiên hắn gặp cô ấy là lúc cô ấy đang ngắm cây hoa hoàng kim rực rỡ dưới ánh mặt trời, hôm đó hắn cũng đi tới đó và tình cờ thấy cô ấy, vì đang nghe nhạc và mải mê nhìn cây hoa nên cô vấp phải cục đá và ngã xuống giếng cạnh đó, lúc đầu hắn định bỏ đi nhưng nghe thấy tiếng kêu cứu với nỗi sợ hãi bao trùm, hắn chạy đến rồi cứu cô, rồi từ đó họ yêu nhau rồi xảy ra chuyện đó, thì hắn mới biết rằng cô chính là con gái của một người đàn ông tên Nam- người đã giết chết ba của hắn nên sau đó hắn chia tay với cô làm cô rất đau đớn, hôm đó trời mưa, mưa lớn lắm, vì quá đau nên cô lang thang trên đường, vì không để ý nên khi băng qua đường, cô bị 1 chiếc xe đụng vào, vì mất quá nhiều máu nên đã chết. Sau khi biết tin đó, tim hắn như vỡ tung, hắn nhốt mình trong phòng hơn 1 tuần thì bệnh nặng, phải đưa vào bệnh viện, đến gần 1 năm sau hắn mới lấy lại được tinh thần, và hắn tập quên đi cô. Chuyện đó đã qua cách đây 2 năm. Hắn đã cố quên và dường như đã quên lãng đi, nhưng chính nó làm hắn nhớ lại quá khứ đau buồn đó.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.