Bạn đang đọc Dành Trọn Trái Tim Về Nhau – Chương 9
Nhiều ngày sau đó.
* TẠI BIỄT THỰ HÀN GIA.
– Này Duy, tối nay tới Bar Night đi. Nghe nói hôm nay quán đó khai trương đó. Thuê cả nhóm nhảy nữa đó. – Đinh Huy nài nỉ.
– Ông bệnh à? Ông ko nổi tiếng hay sao mà thấy nhóm nhảy là mắt sáng lên thế! Một bọn nghiệp dư thui mà. – Hữu Duy hất mặt.
– Thì đến dự lễ khai trương thôi mà. Sao mà xoắn thế! Thế ông đi ko? Nhanh tui còn biết đường.
– Ờ thì đi. Xem mấy tên dance đó có gì mà ông tít mắt lên thế!
– OK. Để tui gọi thêm lão Dương đi luôn cho vui.
” woke up on the right side of the bed
Whats up with this prince song inside my head?
Hands up if youre down to get down tonight.
Cuz its always a good time” – điện thoại của Hữu Duy reo lên. Cậu bắt máy ngay .
– Alo. Kiếm tui có chuyện gì ko?
“À. Tối nay cho tui nghỉ một buổi nha. Tui có việc bận” – đầu dây bên kia là Thiên Chi.
– Vậy à? Trừ lương nhé!
” Hừ. Vậy cứ trừ đi. Tôi ko sợ” – nói xong nó tắt máy cái rụp. Duy thì cười đắc chí.
¥¥¥
TỐI TẠI BAR NIGHT.
Trước cửa quán được gắn rất nhiều các tấm băng zôn màu đỏ, người đến quán mỗi lúc một đông, nhạc bật lên ầm ầm.. Tại cửa xuất hiện 3 chàng trai cao ráo, đẹp trai, ăn mặc rất chi là bụi ko ai khác là 3 hoàng tử Đại Vương ấy ạ! Đinh Huy hôm nay bận một chiếc sơ mi đỏ, quần tụt xanh rách te tua ở ống quần. Hoàng Dương thì lại chơi ngay 1 sơ mi trắng rất lãng tử nhưng ko kém phần bụi vì trên chiếc có in hình cánh dơi đen đỏ + 1 chiếc quần bò đen mài cả trước và sau. Đáng chú ý nhất ở đây phải nói đến là Hữu Duy, cậu mặc một bộ đen bằng da, mắt đeo kính đen to bản, chân đi đôi nike trắng đen trông chẳng khác gì play boy đâu.
Họ đi đến đâu, lũ con gái hò hét đến đó.
Từ trong, 1 người đàn ông trung tuổi bước ra.
– Mấy cậu đến thật vinh dự quá!
– Ơ. Chú Tài. Chuyện này là sao? – Hoàng Dương ngạc nhiên.
– Thì bar này là của chú mà.- ông Tài cười.
Ông Tài vốn là bạn của ông Hoàng Nhật- ba của Hoàng Dương, ông vốn nổi tiếng kinh doanh Bar. Vợ ông ko sinh được con nên ông luôn coi Hoàng Dương như con trai mình.
-ÔI! Dancer Hải Phong kìa. – g1
– Đâu. Đâu. Hơ. Oái. Anh Hải phong – g2.
……
– Hải Phong sao, chẳng phải là em trai của Thiên Chi. – Hữu Duy hỏi.
– Ừm. Nghe nói cậu ta là dancer tự do. – Đinh Huy nói.
– Ớ. Mà đứa đi cạnh tên Phong ko phải là nhỏ Thiên Chi sao. Thì ra nhỏ này trốn làm đi chơi hả.- Hữu Duy ngạc nhiên.
Nó cùng Hải Phong bước vào thấy Hoàng Dương vẫy tay liền chạy lại.
– Mấy người cũng tới đây hả? – Nó hỏi vẻ mặt rất vui vẻ.
– Ừk. Mà sao hôm nay Chi ăn mặc lạ vậy? – Huy nhìn nó một lượt rồi tra khảo.
Thực ra thì hôm nay nó mặc khác ngày thường thật, ko còn bó mình trong chiếc jeans đen và sơ mi trắng nữa mà thay vào đó là một style khác. Nó đội chiếc mũ lưỡi phẳng lệch nửa trắng nửa đen có đính rất nhiều đá lấp lánh, cổ tay đeo 1 băng tay đồng bộ với mũ. Mái tóc
để xoã tự nhiên, nó bận một chiếc quần đùi đen mài, và một cái áo đen gắn đá lệch vai kheo cái cổ trắng, chân đi đôi con-vớt trắng ,trông rất chi là cá tính.
Còn Hải Phong cũng bụi theo dân dancer. Chân đi giày nike xanh đen, đội mũ newyork lệch, 1 bên tai đính chiếc khuyên nhỏ lấp lánh. Ở cạp quần có một chiếc khăn rách te tua buộc lên trông ngầu lắm.
Hữu Duy thì cứ trân trân mắt ra nhìn nó ” sao hôm nay con gà con này phá cách thế nhỉ, đừng nói cô ta là một play đấy”
Chưa kịp để nó trả lời, Đinh Huy lại hỏi tiếp:
– Mà sao Chi lại đi cùng cậu này? – Huy chỉ tay về phía Hải Phong.
– Hì chị Chi là phụ đạo cho tui mà thiếu sao được. – Hải phong cười híp mắt.
” Rầm”- 3 prince té ghế. Ôi. Đâu mới là con người thật của nó đây?
– Mà. 3 người này là bạn chị hả, bà chằn.
– ừ. Bạn cùng lớp ấy mà – nó cười trừ.
Giọng ông Tài vang lên trên sân khấu ( sàn nhảy thì đúng hơn).
– Thưa các bạn trẻ, rất vui vì sự có mặt của các bạn trong ngày hôm nay…….
Sau một hồi diễn văn dà lê thê, cuối cùng ông Tài cũng nhường lại sàn nhảy cho dancer.
– Sau đây xin gửi tới các bạn trẻ tiết mục ” modern dancing” do top nhảy DIAMOND trình bày.
Sau lời nói của Mc, tụi nó bước lên sàn. Những vũ điệu cuồng nhiệt bắt đầu , nhạc nhảy cũng đã vang lên. “đội hình cũng nhanh chóng được giàn dựng và bước nhảy mở màn là của Hải Phong, tiếp đến là nó và những vũ công khác. Cả vũ trường trở nên sôi độnh hơn, ai cũng trầm trồ khen ngợi. Mắt Đinh Huy lúc này sáng lên, nhìn dán chặt vào sàn nhảy. Chả là do Huy rất thích nhảy, muốn đi học nhưng ba ko cho, ai thì cậu ko sợ nhưng ba thì lại sợ bằng phép bởi léng phéng ông bắt cậu cưới vợ thì khốn. Đấy là lý do mà Huy ko dám cãi ba, đành phảg từ bỏ sở thích vậy.
Còn Hữu Duy từ nãy tới giờ chẳng để ý đến ai, chỉ chăm chú đến từng bước nhảy của nó. Trông nó giống như người con gái mà cậu đã từng yêu.
Kết thúc bài nhảy, nó cùng Hải Phong và cả nhóm bước xuống.
– Phong! Cháu làm tốt lắm – Ông Tài vui vẻ ưng ý.
– Dạ bác quá khen! – phong cười gãi gãi đầu.
– Ừk. Vậy vào phòng bác sẽ thưởng cho cả nhóm!
– Con cám ơn bác.- phong nói xong rồi quay sang nhìn nó.
– Chị hai chằn về trước nhé. Lát em về sau, nhanh ko nhỏ Nhi nó chết tức bây giờ.
– Vậy chị về trước nha!
Lúc này ở một căn nhà gỗ gần ngoại ô, một cô nhóc đang ngồi ” rủa thầm”. Khổ thân khi bị anh chị bắt ở nhà trông nhà, mặc cho cô nhóc có nài nỉ ỷ ôi thì 2 người họ đồng thanh say never và kéo nhau đi chơi