Dành Trọn Trái Tim Về Nhau

Chương 11


Bạn đang đọc Dành Trọn Trái Tim Về Nhau – Chương 11

Như thường lệ, tụi nó đến viện thăm mẹ xong thì đường ai nấy đi. Nó phải tới trường sớm vì hôm nay là lễ khai giảng. Quên ko nhắc vì mấy hôm học trước đó là học thêm thôi. Hôm nay mới chính thức bước vào năm học mới.
Và giờ trên đường phố vắng vẻ, nó đang thong dong với con ngựa sắt. Dáng vẻ cho thấy nó là 1 cô học sinh đích thực. Vẫn phong cách cũ : quầx jeans đen và sơ mi trắng lửng tay nhưng hôm nay nó ko độ mũ mà tóc thẳng để xoã ngang lưng rất cute.
Nó đã đến kịp buổi lễ chào cờ. Nó chọn ình một cái ghế cuối hàng vì nó chẳng muốn chen lấn làm gì. Dù sao thì ngồi dưới vẫn thoải mái hơn mà lại ít bị ” super soi” của thầy cô.
Phía đằng xa, Hữu Duy đang bị đám fan nữ bu lấy, bám riết ko tha. Nhìn cậu bây giờ rất khổ sở khi bị mấy cô ” tiếp thị thuốc” mời hàng. Chẳng là các nàng này thấy hoàng tử bị đau ở trán ( do ai thì biết rồi đấy) liền tất tưởi đưa thuốc đủ các loại, có bạn nữ tốt bụng hơn còn chuẩn bị cả bông băng ,thuốc đỏ.
Thoáng thấy bóng nó ngồi dãy ghế cuối trên sân trường, Hữu Duy hùng hổ tiến về phía nó, ánh mắt tức giận réo ầm lên.
– Con gà con kia. Cô xem tác phẩm của mình đây này – Cậu vừa nói vừa lấy tay chỉ lên trán mình đang sưng đỏ. ( mất thẩm mĩ quá).
– Thế ai bảo anh gọi tôi là mắt….. Thui! Xuỳ. Biến giùm cái coi – Nó xua tay.
– Quá trớn rùi đó. Có tin bọn fan của tôi xử cô ntn ko?
– Thử xem!
Hữu Duy cứ đứng lải nhải bên cạnh mà ko biết nó đeo tai nghe từ lúc nào và đang tận hưởng bài Finally của G- Dragon. Tức quá cậu giật tai nghe ra rồi hắng giọng với đám fan:
– Mấy người có muốn biết ai làm mất thẩm mĩ trên mặt tôi ko?
– Có. Nói đi hoàng tử – Ns1
– Đứa nào làm vậy- Ns2.
– Em sẽ chém nó – Ns3.
………
– Là cô ta! – Hữu Duy chỉ tay về phía nó đang ngồi ngơ ngơ như bò đeo nơ.
Câu nói vừa dứt thì hàng trăm con mắt hình viên đạn bay về phía nó. Công nhận sức công phá của bọn fan này cũng làm nó giật mình nhưng nó đâu có dễ dàng chịu thua:
– Haizz. Xem hoàng tử của mấy người kìa. Bị đánh mà còn đem ra khoe. Thật là…..!
Máu nóng trong người Hữu Duy đã trào lên tới tận đỉnh đầu. Ngay bây giờ cậu chỉ muốn nhảy vào cốc đầu, nhéo má, búng tay nó cho bõ tức. Đấy đấy xem cái mặt nó lại ra vẻ thách thức kìa, thật đúng là ko chịu nổi mà. Hữu Duy quay đầu bỏ đi lên phòng hội trưởng hội học sinh để nó ngồi cười như điên.
Trên sân trường, 3 cô gái đứng dưới gốc cười nham hiểm:
– Hương Cầm, sao cứ để nó tiếp cận hoàng tử vậy – Tuyết Nga lay tay Hương Cầm.

– Phải đấy. Sao mày ko dùng thế lực nhà mày đuổi quách nó đi cho xong! – Trúc Diễm bĩu môi khinh bỉ.
– Nếu làm được tao đã làm từ lâu rồi. – Hương Cầm lên tiếng.
– Why? – Đồng thanh.
– Vì đây là trường của nhà anh Hoàng Dương, muốn đuổi ai phải do ảnh quyết nên rất khó.
– Thế giờ tính sao? – Trúc Diễm hỏi.
– Thôi thì cứ hành hạ nó đi. Ko chịu được tức khắc nó sẽ bỏ đi thôi! Haha- Hương Cầm cười nửa miệng.
¥¥¥¥¥
TẠI PHÒNG HỘI TRƯỞNG.
– Hếlu Duy hoàng tử. Ớ… Mặt ông sao thế kia? – Đinh huy hỏi.
-Xuỳ. Đừng nhắc nữa, thấy mà ghét. – Hữu Duy xua tay, cau mày nói.
– Hàhà. Đứa nào chán sống hay sao mà lại động vào thủ linh Đại Vương vậy. Chắc nó chuẩn bị quan tài quá! – Hoàng Dương cười khẽ.
– Nhỏ Dương Thiên Chi chứ ai.! Làm ơn tống nó vào quan tài giùm tôi.
– What? HAHAHA- Huy và Dương ôm bụng cười. – chết chưa cái tội trọng sắc khinh bạn.
– Tôi như thế hồi nào?
– Còn cãi à! Đừng tưởng tôi ko biết hôm qua ông chạy theo Chi nha! Hahaha. – Huy cười tiếp.
– IM NGAY CHO TÔI- Hữu Duy tức giận hét lên đập tay cái rầm xuống mặt bàm.
– Ê thằng hâm này. Cái kính ta mới thay đó – Hoàng Dương suýt xoa nhìn cái mặt kính trên bàn.
– MỜI TẤT CẢ CÁC EM HỌC SINH VÀ GIÁO VIÊN TẬP TRUNG VỀ KHÁN ĐÀI DỰ BUỔI LỄ KHAI GIẢNG. – giọng thầy hiệu trưởng vang lên trong loa. Tất cả học sinh nhốn nhào ổn định chỗ ngồi.
Ma xui quỷ khiến thế nào mà ngồi sau nó lại là Hữu Duy, 2 bên là Huy và Dương.
Suốt cả buổi nghe diễn văn dài lê thê của thầy hiệu trưởng khiến bọn học sinh ngáp ngắn ngáp dài. Riêng nó thì mặt nhăn nhó bởi cái tên ngồi sau cứ dựt tóc nó. Hữu Duy chỉ còn biết trả thù bằng cách này.
– Này. Bỏ tóc tôi ra – Nó khẽ quát nhỏ.

– Không!
– anh thích thành panda hả?
Nghe nó nói vậy cậu vội bỏ tóc nó ra. Ko phải vì sợ đâu mà do cậu là con trai ai lại đi đánh con gái bao giờ. Đành chờ cô hội khác vậy.
____
-Tôi xin tuyên bố năm học 20XX- 20YY Chính thức bắt đầu.
” bốp bốp bốp”- học sinh vỗ tay ầm lên hưởng ứng lời thầy hiệu trưởng, vui mừng thoát được cái kiếp nạn tra tấn lỗ tay này.

– Mời tất cả các em học sinh về lớp để giáo viên chủ nhiện triển khai một số công việc.
Sau đó thì tất cả hs lũ lượt kéo nhau về ” nước” kiểu ” thi xong xuôi tất cả lại về”.
***
LỚP 12A1.
– Chào các em. Cô xin thông báo với cả lớp 1 tin. Lớp ta có 1 bạn học sinh mới chuyển đến. – Cô Phụng nói xong quay ra cửa – Em vào đi!
Từ cửa lớp, 1 cậu con trai ko mập lắm, gương mặt nói chung là cute. Ăn mặc rất gọn gàng, chiếc balô đen có vẻ như là hàng độc.
– Xin chào các bạn. Mình là Nguyễn Bảo Long, mình mới chuyển từ trường Hiwin tới. Mong tất cả các bạn giúp đỡ mình nhé! – Cậu bạn vừa nói vừa nở nụ cười, tuy body ko chuẩn nhưng gương mặt vẫn có sức sát thương.
– Được rồi. Vậy em ngồi cùng bàn với Hữu Duy và Thiên Chi nhé! Còn bây giờ các em có thể ngồi trao đổi với nhau tuỳ ý! – Cô Phụng nói xong thì xách cặp ra khỏi lớp.
Cô vừa đi khuất sau cánh cửa thì nó lao đến ôm chầm lấy cậu bạn Bảo Long với nét mặt cười hớn hở trước gần trăm con mắt ngạc nhiên có cả 3 chàng hoàng tử nhà ta nữa.
– Bà này được lắm. Dám bỏ tui ở lại cái địa ngục đó mà đi hả? – Bảo Long mắng yêu nó.
– Hix. Sorry ông vì tui đi mà ko báo. Tui nhớ ông lắm đó – Nó sụt sịt.
– Hừ! Bà vẫn còn coi tui là bạn sao?
– Thui mà. Người ta đã xin lỗi rồi còn gì. Thế sao ông biết tui ở đây mà chuyển qua.

– Ý. Bà cứ làm như tui là cái đuôi bám theo bà ko bằng ý. Tui ở bên Hiwin ko chịu được nên sang Đại Vương. Ko ngờ lại gặp bà ở đây.
– Sao? Ở bên đó ông bị sao à? – Nó hỏi.
– Ừm. Từ lúc bà đi, bọn cái Quỳnh Như suốt ngày giở trò bắt nạt tui thui.
– Tui… Tui xin lỗi. Vì tui mà ông bị vạ lây.
– Đâu có sao đâu. Tui biết bà có nỗi khổ riêng mà. Hãy quên họ đi.
– Nhất định rùi. 2 con người phản bội đó tui sẽ quên.
– Hehe. Vậy mới là bạn của tui chứ!
Bảo Long và nó chào hỏi xong bước về chỗ tám tiếp. Vì bàn nó còn thừa những 2 chỗ liền nên Bảo Long ngồi cùng nó. Buồn cười thay là anh bạn mập này lại chen vào giữa nó và Hữu Duy ngồi khiến cậu thấy tưng tức:
– Cái tên này sao vô duyên thế hả?
– Ơ. Chỗ trống thì tui ngồi thôi. Mà cậu là ai vậy? Đang ghen với tôi đấy à? – Bảo Long quay ra nó – Bạn trai của bà hả?
Ngay khi đó, Long nhận được ngay 2 cái nhìn đầy vẻ chết chóc cái tội phát biểu liều.
– Never – Nó và Hữu Duy đồng thanh
– Đừng có nhại tôi! – Đồng thanh tiếp.
Hoàng Dương và Đinh Huy thấy chiến tranh chuẩn bị bùng nổ thì đành phải ra tay giảng hoà.
– Bảo Long! – Đinh Huy gọi.
– Anh họ, anh cũng học lớp này hả. – Bảo Long ngạc nhiên hỏi.
– Ừm. Giới thiệu với mọi người đây là Bảo Long, em họ tôi, con trai thứ hai của chủ tịch tập đoàn thiết kế thời trang New Style. – Nói xong Huy quay qua Long – Bảo Long, hôm nay anh mời chú một bữa. Đi thui!
Chẳng kịp để Long ú ớ câu nào, Huy và Dương người đẩy người đưa lôi Long ra khỏi lớp.
Giờ chỉ còn mỗi nó và Hữu Duy ngồi lại ( vẫn còn người trong lớp nha). Tự dưng 2 người đỏ mặt, cùng quay về hai hướng khác nhau, rồi như nghĩ ra chuyện gì đó cả hai cùng quay lại và…
” Ồh” cả lớp ồ lên một tiếng, Hương Cầm và đám con gái trong lớp tức ra mặt. Đám con trai thì ngạc nhiên tột độ.
Nó và cậu 2 mắt mở thao láo nhìn nhau vì khoảng cách bây giờ đang là môi cậu đang đặt trên môi nó.
Sau 10 kịp hiểu ra vấn đề, cả 2 dứt nhau ra, mặt đỏ tía lịa .
– Anh/cô..vừa…làm…g..gì vậy – Đồng thanh lắp bắp
– Her. T..tui..đi trước có việc. – Nói rồi nó vọt nhanh ra ngoài.

Hữu Duy nhìn theo bóng nó mà ngơ ngác đặt tay lên môi mình rồi khẽ cười thấm trong lòng, chưa bao giờ thấy ai kiss dở như nó. ( bệnh hoạn quá ông ơi).
Còn về phía Huy, Dương, Long thì thế này:
– Ơ. Sao anh bảo khao em một bữa mà lại lôi em tới phòn hội trưởng làm gì. Bộ ở đây có đồ ăn hả? – Bảo Long ú ớ hỏi Huy.
– Ăn cái đầu cậu ý! Chưa đủ mập hả? – Huy cốc đầu Long.
– Chứ thế lôi người ta ra đây làm gì?
– Tạo cơ hội cho 2 người kia. Thế cậu muốn làm kì đà cản mũi hả? – Dương lên tiếng.
– Ý 2 người là Chi với tên gì đó hả?
– Cậu ấy là Hữu Duy, 1 trong 3 prince của Đại Vương – Huy nói.
– Oh. Thế 2 gã còn lại là ai vậy anh? – Long ngây thơ hỏi.
– Cái con heo này! 2 anh mày tướng tá đẹp ngời ngời thế này mà ko làm hoàng tử có phí ko? – Huy khoác vai Dương hất mặt nói.
– Thui được rồi. Nói toạc ra là mấy người đi cho xong. Mà Chi và Duy đang quen nhau hả. Em thấy ko giống!
– Hiện tại thì chưa nhưng ta phải ghép cặp giúp họ – Dương nhìn ra ngoài cửa sổ nói.
– Sao phải thế?
– Tôi và Huy muốn Duy quên đi người con gái cậu ấy từng yêu, ko muốn cậu ấy bị ám ảnh bởi cô ta.
– Phải. Với cả từ khi Chi xuất hiện, Duy có vẻ cười nhiều và quan tâm Chi hơn thì phải. – Huy đăm chiêu suy nghĩ.
– Em thấy họ gây lộn như vậy mà quen sẽ ko ổn – Long thở dài.
– Gây lộn cũng là một cách để hiểu nhau mà. – Dương.
– Nếu 2 người đảm bảo Duy thuỷ chung thì em sẽ hợp tác giúp họ. Em ko muốn Chi tổn thương thêm lần nữa.
– Tôi đảm bảo. Mà ý cậu là sao – Dương khó hjểu hỏi.
– Thế 2 người ko thấy lạ rằng tại sao Chi lại chuyển qua Đại Vương năm 12 mà ko phải là 2 năm trước khi Chi nhận được học bổng sao?
– Chuyện này tôi cũng từ nghĩ qua – Dương sực nhớ ra lần trước cậu cũng đã từng thắc mắ về điều này.
– Thực ra thì ở Hiwin, Chi đã từng có một mối tình. Chi rất yên người đó. Nhưng chính Chi cũng ko ngờ rằng cô bạn thân thiết nhất của em và cô ấy đã cướp đi người con trai mà cô ấy yêu. 2 người kia đã phản bội Chi, Chi quyết định chuyển đến đây là để tránh mặt và quên đi họ. Đó cũng là 1 phần lý do tại sao Chi ko muốn kết bạn với bất kỳ đứa con gái nào nữa. – Bảo Long vẻ mặt đượm buồn kể về quá khứ của cô bạn thân.
3 người họ vẫn tiếp tục bàn tán mà ko biết rằng câu chuyện Bảo Long kể đã bị một người đứng ngoài cửa nghe thấy. Đó chính là Hữu Duy. Từ lúc nó ra ngoài, ko có ai nói chuyện cùng nen cậu xuống phònh hội trưởng định bụng ngủ 1 giấc nhưng Ko ngờ cậu lại vô tình nghe được chuyện này


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.