Đọc truyện Đại Học Là Gì? Inspired By A True Story – Chương 8: Ăn sáng
Sáng tắm rửa thay đồ, vệ sinh cá nhân các kiểu, nay mặc áo thun, quần ngố, với đống đôi tông lào bitis 70 ngàn, cho nó thoải mái. Ting ting, sáng tổng đài nhắn sớm ta, mở ra thấy Nhã múp nhắn tin:
– Sáng nay anh qua nhà trọ tụi em rồi đi chung luôn cho dễ.
– Ok em.
Xách xe ra thấy nhà trọ ồn ào quá, sáng ai cũng tranh thủ chạy đi làm, tiếng người tiếng xe, lâu lâu có tiếng chửi của ai còn ngủ mà bị làm ồn. Đề máy tận hưởng cái không khí trong lành buổi sáng, nay chắc cũng nắng nên bỏ thêm cái áo khoác trong ba lô, bon bon đường ngắm nghía các thứ, cuối cùng cũng tới nơi.
Không biết vô tình hay sao mà nay hai em nó mặc quần ngố hết, áo pull, em Trâm dáng đã cao, chân dài chắc mặc vậy cho biết chân em nó trắng, em Nhã nhìn múp múp mà chân thon dữ, hai em đóng đôi giày thể thao chứ không phải tông lào như mình, thằng Vũ quần kaki, nhưng áo thun đen boby luôn mới chịu, nói chung đội hình này cũng quá tràn trề sức sống.
– Hello các người đẹp, nay đi đâu là tươi thế.
– Đi lấy 1tr3 ăn sáng anh ơi. Tiền nhiều quá em cũng không biết làm gì. Con Nhã này chắc khoái troll mình lắm.
– Trời cái đó là cơm gạo của anh đó em, sinh viên nghèo. Mình chưng ngay ra bộ mặt đau khổ.
– Sinh viên nghèo gì móc thẻ tính rẹt rẹt, mà hôm đó ông đi chung với bạn gái ông hả?
Nghe Nhã hỏi, Trâm với thằng Vũ nhìn mình, ra chiều tò mò lắm, quát thờ heo.
– Nhỏ em gái đó, con của bạn ba tui. Nó vui tính lắm, đi chơi suốt với tui luôn, mà lúc lên có quen ai đâu, có nó dẫn đi chỗ này chỗ kia cũng đỡ.
– Hưng ở trọ ở đâu, lúc nào rãnh Vũ qua chơi.
– Hơi xa chỗ này, tại vì ở nhà trọ của bà dì, lúc nào rãnh nguyên đám kéo qua bên nhà tui nấu cơm ăn cũng được. Tui ở một mình thôi, cũng chán lắm.
– Thôi đi đi, hỏi Hưng quài vậy, đi nhanh lên nắng lên đó. Trâm nói rồi xua tay, tại thấy hai đứa nó cứ dí đầu mình mà hỏi.
– Ông chở con Trâm nhe, nay tui đi với Vũ rồi, nay sướng nha được chở người đẹp.
– Sao nay tự dưng vậy, tui thì chở ai cũng được thôi.
– Thế Hưng không muốn chở tui hả, vậy tui đi với Nhã à. Thằng Vũ nhìn mình cười cười ý nói vậy cũng được.
– Thôi lên đây đi, chở người đẹp ai không thích, không chê anh nghèo thì lên e anh đèo.
Thế là nguyên team kéo nhau đi ăn sáng, sáng đứa nào cũng ngán nên kiếm món nào có nước ăn, mà chạy tới quán này không chịu, quán kia không chịu, thế là tắp vào quán gần trường tiểu học, bán bò bít tết, ăn ngon khiếp các bác ạ, sau này mới biết một trong nhừng quán bò ngon nhất chỗ này, từ đó thành quán ruột luôn, hễ sáng nó là top 1 những món cần ăn, tại sau này ăn sáng là thứ hơi xa xỉ toàn ngủ dậy trễ không, sinh viên mà.
– Không chia ra trả thì chia ra đi em, chứ vậy kì lắm.
– Thôi anh, anh cất đi, coi như em cám ơn anh bữa trước, với 1tr3 này nãy anh còn nói cơm gạo cả tháng của anh mà.
Chắc em nó nghĩ mình khó khăn, mà so với em mình nghèo thật chứ có đùa AB với Cub mà, với lại chầu này cũng hết gần 150k tại có uống nước nữa, sau này mới biết có mấy đứa bạn, số tiền đó đủ nó sống gần cả tuần không đùa đâu.
– Chia ra đi em, chứ bạn bè ai lại làm vậy, vậy mai mốt anh không dám đi chơi nữa đâu, bạn bè mà dính tới tiền bạc dễ mất tình lắm em, mình chia đều vui cả làng.
– Em trả mà anh cứ nói quài.
– Thôi đi mày, tao thấy Hưng nói đúng đó, có gì chia ra, cho nó dễ, chơi vậy nó bền hơn.
– Uh Vũ nói đúng, sinh viên không mà có ai có tiền nhiều đâu, bày đặt bao nữa.
– Thì tao bao chầu này, mai mốt tụi bây bao tao chầu khác có gì đâu, vậy thôi share đi cho dễ, cuối tháng có hết tiền thì ông qua kêu con Trâm nó nấu cơm cho ăn, nó nấu ngon lắm đó. Nhã tính tình nó phóng khoáng thật đó chứ.
– Haha, chuyện gì chứ ăn chực là anh ok ngay.
Tính tiền xong nguyên đám, thấy còn sớm quá, mà không biết làm gì, tại sinh hoạt công dân xong được nghĩ tới hai ngày lận, về thì cũng không đặng, tại 2 ngày nữa ba mẹ lên đi đám cưới rồi.
– Hay là đi uống café hay trà sữa đi. Gì chứ mình khoái sáng xong đi cafe nói chuyện lắm.
– Thôi mới uống xong, no quá chắc uống nước không nổi đâu. Con Nhã vừa nói vừa xoa xoa cái bụng, vl thật.
– Hay đi đâu xa xa chơi đi chiều về, đi cồn đi. Thằng Vũ sáng mắt.
– Thằng nhỏ chưa trình bày xong, Múp đã vội xua tay: Thôi qua đó, phải chuẩn bị đồ ăn sẵn với đi chắc tới tối về, mà tao sợ sông lắm không đi phà đâu.
– À Trâm, hôm qua thằng Duy nó rủ mày đi khu du lịch sinh thái gì đó, nghe nó kể cũng vui đó, điện thoại hỏi nó thử coi.
Không biết sao Trâm nhìn nhìn mình:
– Thôi mày điện thoại đi, tao không điện thoại đâu.
– Con khùng có gì đâu mà ngại, nó đeo mày tí thôi mà, đưa điện thoại đây tao điện thoại cho, có nó biết dẫn đi chắc vui hơn.
Nói rồi Trâm đưa điện thoại cho Nhã:
– Alo, nghe giọng alo ngọt ngào hớn hở dữ. Uh, Nhã đây, sáng nay rãnh không đó, hôm qua ông nói là đi khu du lịch sinh thái hả?
– Uh, tất nhiên là có người đẹp đi nữa yên tâm, tụi tui bên đây toàn trong lớp không thôi.
– Rồi rồi, tụi tui mua đồ tí, rồi nguyên đám hẹn ở xxx rồi đi luôn, nửa tiếng nữa nha.
– Thằng Duy cũng đang đi ăn với mấy đứa lớp mình luôn, tụi nó mới ăn thôi, kêu tụi mình mua trái cây với bánh mì ngọt, nước uống thì vô trong đó có chổ bán, mua nước uống để lấy chổ ngồi luôn.
– Uh, vậy lại siêu thị đi, cũng gần đây mà.
– Ông tính làm anh hùng siêu thị nữa hả, mấy cái đó mua ở ngoài cũng được mà, mua trong siêu thị trái cây mắc muốn chết.
– Thôi chọc Hưng quài, đi mua đi, Hưng với Vũ ở ngoài cho hai tụi tui vô mua, nhanh lắm.
– Bắt theo xách đồ chứ mày, hehe.
– Thôi thôi sao cũng được đi lẹ đi, nắng quá.
Thế là vào chợ đúng là theo xách đồ thật, mua ổi, chôm chôm, nhãn, bánh mì ngọt, xúc xích bla bla các thứ, cũng bộn tại nghe nói bên kia có 4 đứa nữa, nguyên đám phóng tới chỗ hẹn.
Để nâng cao chất lượng truyện, mấy bác có ý kiến gì cm cho em biết với nghe, em cố gắng viết trình bày dễ dàng cho mấy bác đọc thoải mái, thấy mạch truyện chậm quá, hay là có gì bất hợp lí mấy bác cứ nói, lần đầu em viết truyện rất mong nhận được đóng góp tích cực từ mấy bác.