Bạn đang đọc Đại Boss, Tôi Thích Anh Sao?: Chương 16
Chương 16
Châu Khả Mi do bị lão đại nhẫn tâm ói vào mà đành phải cắn răng mặc áo khoác bên ngoài, đã thế còn phải chạy khắp quán karaoke để tìm quản lí Trương, một buổi tối thật là đáng nhớ đối với cô.
Lại nói đến việc Khả Mi cô sau khi về nhà liền thuật lại mọi chuyện cho bạn mình nghe, còn đưa điện thoại cho xem để tăng độ xác thực mà quên mất một chi tiết.
-Khụ, khụ, khụ…-Châu Song Linh không biết là vô tình hay hữu ý mà ho sặc sụa.
-Oái, bắn hết nước vào màn hình rồi! Tháng này mình không có lương đâu đó!-Khả Mi trợn hỏa lên, xót xa mà nhìn bé điện thoại đã sớm bị nước miếng bủa vây.
-Khả Mi … cái này là …anh ta định làm gì đây?-Song Linh thảng thốt nhìn cô, cô cũng ngơ ngác mà liếc qua.
Cái …cái này …không.
Khả Mi trợn hỏa nhìn cảnh tượng trong điện thoại-lão đại đang nằm đè lên người cô.Không kịp suy nghĩ, Khả Mi với vận tốc hỏa tiễn định bụng sẽ giựt lại điện thoại, ai ngờ Song Linh nhanh tay hơn.
-Giải thích coi!
-Thật ra lúc đó là anh ta đang say…
-Châu Khả Mi, nếu cậu cứ mãi như thế này …cậu không tính có bạn trai sao?
-…-Khả Mi hoàn toàn ngơ ngác.
Việc này thì liên quan đến việc có bạn trai sao?
-Đảm bảo với cậu là không có thằng đàn ông nào thấy cảnh này mà dám qua lại với cậu!
-Vậy giờ tính sao?-Cô cũng không muốn làm gái ế cả đời đâu a.
-Tuần sau, cùng mình đi xem mặt!
Thế là Khả Mi trong tư thế ngỡ ngàng mà qua một ngày.Đến sáng mai vác cặp mắt gấu trúc mà đến công ty, chỉ vì không hiểu sao tối qua lại cảm thấy khó chịu bởi câu nói của cô bạn mà thành ra không chợp mắt được.Cô cứ cảm thấy thực sự là không muốn đi xem mặt a.
-Này, sáng ngày tôi thấy cái cô mĩ nữ ở phòng kế hoạch bước ra từ xe của chủ tịch đấy!-Câu nói của Khánh Xuyên nhanh chóng khiến cả phòng nhao nhao lên, và đương nhiên Khả Mi cũng kéo hồn về hiện tại.Mọi người vây quanh Khánh Xuyên.
-Tôi nghĩ mục đích của cô ta đã quá rõ ràng rồi!-Tú Tú vừa phát ngôn nhanh chóng đã lấy được like của đông đảo quần chúng trong phòng.Khả Mi cô cũng ngây ngốc mà gật đầu.Cô cũng cảm thấy đúng a.
-Sao có thể trách chủ tịch được cơ chứ, người ta xinh đẹp như thế! Ngay cả phụ nữ như chúng ta còn phát mê mà, đúng không?-Mọi người nhất trí mà gật đầu, sau đó đột nhiên quay sang nhìn Khả Mi bằng ánh mắt hết sức đáng thương.Bạn Khả Mi vì hành động đột ngột của mọi người mà đần mặt ra.
-Khả Mi à, cô còn trẻ, tương lai còn xa, đừng vì chuyện này mà nghĩ quẩn nghe chưa?-Đồng nghiệp A làm bộ mặt buồn rầu hết sức thời thượng mà đập vai cô.
-Đúng đó, đời còn dài, vả lại giai cũng còn nhiều!-Đồng nghiệp B tiếp.
-Khả Mi, hay là cô đem tài liệu này lên cho chủ tịch đi! Tiện thể lên đó thám thính tình hình luôn!-Tú Tú bộ mặt hết sức miễn cưỡng mà đưa tài liệu cho Khả Mi, còn bạn Khả Mi thì hoàn toàn ngơ ngác với sự việc trước mặt.
Mọi người rốt cuộc là đang nghĩ gì a? Cô cùng với chủ tịch thì có liên quan gì đến nhau cơ chứ?
-Nhanh lên đi-Dưới sự thúc giục vô biên giới của mọi người, Khả Mi ngơ ngác mà đi lên tầng 22.
……
Đúng 3 phút sau, Khả Mi đã khăn áo chỉnh tề mà đứng trước phòng làm việc của lão đại, tim không kìm được mà đập như gõ mõ.
Hít một hơi thật sâu, cô chuẩn bị gõ cửa.
-Khả Mi, cô tìm chủ tịch sao?-LiLa thư kí nói với tới, Khả Mi nhanh chóng quay lại.
Ách, là lão đại không có nhà sao?
Thấy bộ dạng ngơ ngác của cô, LiLa thư kí cũng giải thích:
-Chủ tịch thì vẫn đang ở trong phòng…
-Vậy thì tôi vào!
-Ơ, nhưng mà…-Không đợi cho cô thư kí xinh đẹp đó nói hết câu, bạn Khả Mi đã nhanh chóng tác phong công nghiệp mà một cước bước vào.
-Chủ tịch, tôi đến…
Lời còn chưa kịp nói hết Khả Mi đã nhanh chóng chết đứng.
-Dĩ Dĩ, người ta là lo cho anh nên mới hỏi mà! Đừng lạnh lùng với em nữa có được không?-Cái cô mĩ nữ kiêm người yêu cũ của lão đại đang như keo mà dán lên người của anh ta.
Cái …cái quái gì …thế này?
-Minh Kiều, đây là phòng làm việc!-Lão đại vô cảm mà ra lệnh, hàn khí nhanh chóng vây quanh, khiến cái cô mĩ nữ đó không cần đuổi cũng buông anh ta ra.Lúc sau, đại boss lơ đễnh quét mắt ra phía cửa mới thấy Khả Mi đang chết đứng ở đó.
-Cô Châu, có chuyện gì sao?-Lão đại hờ hững nói, Khả Mi không hiểu vì sao giận sôi lên.
Boss đại nhân, anh có thể vô sỉ hơn được nữa không? Hôm qua rõ ràng là ai không biết ngại ngùng mà ói lên người cô cơ chứ? Thái độ vô ơn đó là sao cơ chứ?!
Vâng, đó chính là nỗi lòng của bạn Khả Mi đáng thương, cô thật sự chỉ muốn chửi thẳng như thế.Nhưng xin lỗi, dù có cho cô mười cái gan nữa thì căn bản cô cũng không dám nói. Thế là Khả Mi bên ngoài lại phải đáng thương mà mỉm cười.
-Chủ tịch, tôi là muốn đưa tài liệu này lên cho anh!-Mỉm cười.
-Tài liệu gì?-Lão đại vô cùng thường thức mà hỏi.Ánh mắt nhìn cô chăm chú.
-Là …là tài liệu khu nghỉ mát Thiên Thời-Lại mỉm cười.
-Nếu cô không muốn tôi tụt huyệt áp thì đừng cười nữa!
Phì!
Câu của chủ tịch đại nhân vừa buông, cô mĩ nữ kia đã không kịp giữ hình tượng mà phì cười.
Khả Mi hoàn toàn đen mặt.-.-|||
Lão đại chết tiệt nhà anh….
-Còn gì nữa không?
-…
-Không còn thì ra ngoài đi!-Lạnh lùng ra lệnh, coi bộ đại boss rất tuyệt tình nha!
Khả Mi một bụng ức chế toan bước ra ngoài, ai dè cái cô Minh Kiều kia liền lên tiếng châm chọc.
-Em biết ngay mà! Làm sao anh có thể cùng cô ta yêu nhau cơ chứ! Dĩ Dĩ, nếu anh cảm thấy chán ngấy cô ta thì có thể quay về với em!
Grừ, cô hiện tại đang sắp mất hết lí trí rồi đấy! Mấy người khôn hồn thì ngậm hết mỏ quạ lại đi!
-Minh Kiều, cô ấy là vợ-chưa-cưới của anh!
Rõ ràng là nhấn mạnh mà sao cô cứ có cảm giác như lão đại anh ta đang muốn chế nhạo cô thế này? Không đúng, mười phần câu nói là chế nhạo mà!
-Dĩ Dĩ, anh khiến em nghi ngờ?
-Vậy sao?
Lâm Dĩ anh …anh đụng đến đỉnh cơn thịnh nộ của bổn cô nương rồi đấy!
Châu Khả Mi mất hết lí trí, cơn giận che hết mắt mà một cước bước đến trước mặt hai người, có mắt mà không thấy Thái Sơn liền nghiến răng lôi điện thoại ra.Hai người ngơ ngác nhìn cô.
Grừ, là lão đại anh chọc đến cô trước, đừng trách cô hạ thủ không nương tay!
-Cô nói tôi không phải là vợ-chưa-cưới của anh ấy sao? Vậy thì mở to mắt mà nhìn đi! Nếu tôi không phải vợ chưa cưới của Lâm Dĩ thì làm sao có thể nhìn thấy con người thật của anh ấy cơ chứ!-Nói đoạn cô nhanh chóng giơ đoạn video đó ra trước mặt hai người.
Sau 2 phút, hai con người này đều trợn hỏa.
-Sao? Cô có biết anh ấy rất háo sắc không? Có hay anh ấy là tiểu thụ chính cống không?-Khả Mi tự đắc mà hất cằm, lỗ mũi cư gọi là từng mảnh mà văng khắp phòng.Nhàn hạ nhìn phản ứng của hai người.