Đại Boss, Tôi Thích Anh Sao?

Chương 15


Bạn đang đọc Đại Boss, Tôi Thích Anh Sao?: Chương 15

Chương 15
Châu Khả Mi cũng cảm thấy bản thân cô cũng lạ lắm a, suốt mấy ngày qua đều vô cớ mà rầu rĩ, đừng có nhắc chi đến đại boss, cứ nghĩ cô vì lão đại mà buồn, thất vọng căn bản đã thấy không rét mà run rồi, lão đại là ai kia chứ?!
Bạn Khả Mi trong tâm thế buồn không tự chủ mà ăn, mà ngủ(mới 7h tối thôi a).Đang khi đuổi được cảm giác buồn bực mấy ngày này đi, chuẩn bị tư thế ngủ thì điện thoại bỗng nhiên reo inh ỏi.
-Alô?-Khả Mi bực bội một bụng mà nghe điện thoại.Giờ này mà còn ai thừa thịt ngứa mỡ gọi cho cô a?
-Quán karaoke Sao đêm, đường số 2, 10 phút sau lập tức có mặt!-Sau đó trực tiếp tắt máy để bạn Khả Mi ở đầu dây bên kia đần mặt ra hơn nửa ngày, sau đó dần dần bùng nổ.
-Lão đại chết tiệt! Anh nghĩ mình là cái gì cơ chứ?! Lịch sự một chút thì ai cắt cổ anh sao? Người ta còn chưa kịp đồng ý cơ mà, trực tiếp tắt điện thoại! Tôi-Châu Khả Mi, nhất định phải phản kháng! Không đến! Không đến!!!
Khả Mi hừng hực khí thế, lửa hận cháy quanh mình, có thể thấy cơn giận đã lên đến đỉnh điểm.Bạn Khả Mi quyết tâm mạnh đến nỗi mà cô bạn Song Linh bên ngoài nghe thấy tiếng hét cũng phải giật mình mà rớt ly chè thập cẩm đang cầm trên tay.Thực là kinh khủng a!-.-|||
———–0o0———-
Đúng 10 phút sau bạn Khả Mi đáng thương đã có mặt tại địa chỉ mà đại boss đã nói.Nhìn thấy quán karaoke mà mắt như muốn tóe lửa, tóc dựng đứng lên như songuku cấp độ 4, nhất thời khiến hai anh chàng đang định tán gái cách cô 50m cũng kinh hãi.-.-
Lão đại chết tiệt, hôm nay cô sẽ không nhịn nữa đâu!
Sau đó một cước mà bước vào trong…
Nhưng khi bước vào trong quán cô mới chợt nhận ra một điều, boss đại nhân căn bản không nói cho cô biết là anh ta đang ở phòng nào a! Đang khi mặt đần thối ra vì không biết trôi dạt về phòng nào thì tiếng chuông điện thoại vô cùng nhàm chán của Khả Mi vang lên, cô ngơ ngác nhìn màn hình, thoáng giật mình, là đại boss a!(hình như Châu tiểu thư căn bản không còn ngọn lửa chiến đấu nữa-.-)
-Phòng VIP, đứng đó sẽ có người dẫn vào!-Nói xong lại trực tiếp tắt điện thoại.Khả Mi trong một khắc muốn trực tiếp đập nát cái điện thoại, nhưng dù sao cũng chỉ là ý nghĩ mà thôi.Khả Mi vô cùng buồn rầu vì sự thật trớ trêu này mà không hề hay biết là rất lâu, rất lâu sau đó đúng là cô đã được trực tiếp mà đập vỡ một cái điện thoại IPHONE 6, nhưng dù sao cũng chỉ là chuyện của rất lâu về sau.

Quay trở về hiện tại, bạn Khả Mi đã được quản lí Trương dẫn vào phòng VIP.Mắt thấy chủ tịch đại nhân nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống mà cô cảm thấy hàn khí bỗng vây quanh, chẳng làm gì mà chỉ biết cúi gằm mặt xuống, tay đặt lên nhau một cách nghiêm túc, chân cũng khép lại thành hình chữ V(như tập nghi thức đội í), bộ dạng so với khí thế lúc ở nhà căn bản là khác nhau một trời một vực, từ đầu đến cuối đều nghiêm túc như học sinh bị bắt lỗi! Cô thầm nhủ:”miếng ăn đúng là miếng nhục nha!”
-Lại đây!-Nhìn hơn nửa ngày, Khả Mi tưởng chừng mình sắp chết vì ngộp thở thì boss đại nhân bỗng lên tiếng, cô ngoan ngoãn bước lại.Cung kính không bằng tuân lệnh a!
-Bước lên kia!-Lão đại lạnh lùng ra lệnh, hất cằm lên phía sân khấu.
Hôm nay, thánh thượng chắc hẳn là ngọc thể bị tổn thương rồi, cô cảm thấy rất sợ, hàn khí bao quanh boss đại nhân dày đặc đến nỗi hù chết người! Cô muốn về nhà với tài tử Kim Huyn Joong a!
Mặc dù càm ràm như thế nhưng Khả Mi căn bản bên ngoài một li cũng không dám kháng lệnh.Lòng chửi mình thật xuẩn ngốc, mấy ngày nay không cảm thấy may mắn thì thôi cư nhiên lại dám buồn bã.Thật là càng lớn càng ngu nha! Mama quả nói không sai!
-Hát đi!-Nghe lão đại ra lệnh, Khả Mi thiếu điều muốn lên cơn đau tim.Không nhầm chứ? Bảo cô hát sao? Mặc dù cô rất tự tin về tiếng hát của mình nhưng … (Chắc cũng phải khái quát qua tiểu sử về giọng hát của nhân vật này nhỉ! Cách đây khoảng một năm, khi Khả Mi cất tiếng hát khiến”chim sa, cá lặn” lập tức hiệu ứng âm thanh rất lớn a, chú chó của bà chủ nhà vừa đi qua liền sủa inh ỏi, Song Linh trong nhà bị hóc cái xương cá to đến nỗi phải đi bệnh viện-.-Thiệt là đáng ngưỡng mộ!)
-Lão, à quên, chủ tịch, anh bảo tôi hát sao?-Quay về hiện tại, Khả Mi nhìn lão đại ngồi thư thái ở ghế mà hỏi.
-Hát lập tức suy nghĩ về khoản nợ cho cô!-Lão đại buông một câu, Khả Mi lập tức không suy nghĩ mà quay người, tư thế rất lẫm liệt mà trọn bài”Đường đến ngày vinh quang”(nhạc chờ của lão đại), bài còn chưa hết một nửa boss đại nhân đã trực tiếp bỏ của chạy lấy người.-,-
Bạn Khả Mi đang hát dang dở, khí thế cũng rất hăng lập tức suy sụp mà nhìn dáng lão đại vội vã chạy ra ngoài.
=———-=
-Đưa mic cho tôi!-Đợi hơn nửa ngày mới thấy lão đại quay lại.Thánh thượng vừa mới rửa mặt, những giọt nước nhỏ còn đọng trên mặt vô tình mà hữu ý trở nên rất diễm tình, rất quyến rũ a! Khả Mi nhất thời chết sững, ngẩn ngẩn ngơ ngơ một hồi, đến khi lão đại trực tiếp giật lấy mic, đuổi cô về ghế cô mới hoàn hồn.
Châu Khả Mi, mày đúng là không có tương lai mà! Tại sao lại để cho anh ta thấy bộ dạng sắc nữ đấy cơ chứ!Hu hu hu hu…
“Chắc em chưa một lần, nghĩ về người bên cạnh em bấy lâu nay từ khi em chia tay? …”

Giọng hát trầm ấm nhưng lại buồn cách kì lạ của đại boss khiến Khả Mi lại một lần nữa ngẩn ngơ, không thể nào rời mắt khỏi người đó.
Chủ tịch, anh ta cũng có bộ mặt buồn bã như thế này sao?
Mải chìm đắm trong giọng hát trầm ấm đầy tâm trạng của anh ta mà Khả Mi bất giác rớt nước mắt lúc nào không hay, ánh mắt sững sờ mà nhìn chằm chằm vào lão đại.Trong khoảnh khắc này, không hiểu vì sao cô cảm thấy chủ tịch anh ta cũng chỉ là một người đàn ông với trái tim và tình cảm như bao người, chỉ tiếc tình cảm đó không dành cho cô.
“Nhiều đêm, em vô tư khóc bên ai, nhưng em đâu biết anh buồn, gượng cười che dấu nỗi đau…”
Giọng hát đó, cảm xúc đó, ánh mắt đầy vẻ mệt nhọc và cả những ngày qua, có phải là vì cô gái đó không? Lâm Dĩ, rốt cuộc anh thích cô gái đó đến mức nào cơ chứ? Song Linh nói đúng, cô căn bản là một người quá cố chấp, quá chung tình nên mới ôm chặt mối tình đơn phương vốn dĩ không có kết quả này.Lâm Dĩ, anh ấy lại ở trước mặt cô mà đau lòng vì người con gái khác.
“Nếu cam tâm chờ đợi yêu một người hết lòng, không có nghĩa là điều ngược lại sẽ đến…”
Khả Mi trong một phút rớt nước mắt thì chợt nhận ra mình không nên tiếp tục thích người này nữa, không nên hướng người này mà xảy ra tình cảm, dù là quá khứ hay hiện tại…
Sau sự giác ngộ đầy lí trí của Khả Mi thì chủ tịch anh ta đã hát xong, tâm trạng nguy hiểm kinh khủng.Chắc hẳn là vì vị mĩ nữ kia rồi.Tiếng nhạc vừa dứt, Khả Mi liền lí trí hẳn, 7 năm qua đâu phải cô đều sống chết vì đoạn tình cảm này, nếu không gặp lại anh ta căn bản đã không còn nhớ người tên Lâm Dĩ mình đã từng thích.Mama từng dặn con gái ngốc Khả Mi như thế này:”Đừng để đàn ông lừa bằng mọi cách”.Lão đại cư nhiên dám dùng âm nhạc đánh lừa cảm xúc của cô, vì có một số người khi nghe nhạc thì trở nên yếu đuối và nhu nhược hơn bình thường.Mà nói đi cũng phải nói lại, đừng trách cô ngu ngốc mà đại boss anh ta cũng quá giảo hoạt cơ! Đề phòng! Nhất định phải đề phòng!
Châu Khả Mi sau một hồi phân tích và tổng kết vấn đề liền quay sang nhìn lão đại, ách, anh ta căn bản đã uống hết chai rượu Vodka với nồng độ cao rồi!
-Chủ tịch, anh say rồi, về thôi!-Khả Mi cô cũng không ngu ngốc mà ở cạnh một con ma men nha!
-Ai nói tôi say chứ?! Tôi đâu có say!-Vì muốn chứng minh là mình hoàn toàn không say mà boss đại nhân liền không nói không rằng trực tiếp đứng bật dậy, Khả Mi là không muốn rước thêm họa vào thân nên nhanh chóng kéo anh ta đang đứng đối mặt với mình ngồi xuống, đằng sau cũng có một cái bàn thủy tinh nha.Kết quả, sau một hồi giằng co qua lại lão đại là người say thì yếu thế, trực tiếp té xuống mà …nằm đè lên người Khả Mi-.-
-Còn nói là không say, người say có ai tự nhận mình là say đâu chứ! Đứng lên coi! Lão đại, anh đè chết tôi rồi này!-Khả Mi dùng hết sức bình sinh mà đẩy anh ta ra nhưng căn bản người này cứ như cái bao tải cỡ lớn í, đẩy hoài mà chẳng nhích được một cm.Bạn Khả Mi mấy phút trước còn căn dặn lòng mình không được để đại boss lừa mà mấy phút sau đã nhanh chóng quẳng lời cam kết đó đi tận đâu rồi.
Ực, nhìn ở khoảng cách này công nhận lông mi chủ tịch đại nhân dài thật, dày mà còn cong nữa chứ, chả bù với cô! Chà, da cũng thật mịn nha!

Khả Mi không kìm nổi máu sắc nữ đang sôi sùng sục trong người mà đưa tay lên toan sờ mặt đại boss ai ngờ tay còn chưa đụng đến sợi lông trên mặt đã bị lão đại giữ lại.
Oh My God! Đây có phải là ăn vụng mà bị bắt không? Nhưng cô căn bản còn chưa ăn miếng nào mà!!!
Khả Mi uất ức mà phản kháng trong lòng, do ở khoảng cách rất rất gần mà cô có cảm giác hơi thở của boss đại nhân cứ từng đợt mà phả vào mặt cô, mùi hương cũng rất quyến rũ, mê hoặc lòng người nha!
-Cô làm gì vậy?-Lão đại vừa giữ tay cô vừa hỏi.Do mới uống rượu nên giọng đặc biệt nhẹ nhàng, còn mỉm cười một cách khó hiểu với cô nữa, có lẽ là vì say nên mắt còn mờ mờ ảo ảo như có một tầng sương bao phủ vậy.Khả Mi cô vì cảnh tượng trước mặt mà đỏ hết mặt mũi, bỗng nhiên cảm thấy…
-Anh mà không ngồi dậy là tôi …tôi làm bừa đó!-Lão đại vẫn cười đầy dụ hoặc với cô.
-Lúc nãy có phải cô muốn sờ mặt tôi đúng không?
-Á, không có! Chủ tịch anh đừng hiểu lầm!-Khả Mi sợ anh ta nghĩ mình là sắc nữ liền vội vã giải thích, nào ngờ hành động tiếp theo của lão đại khiến cô giật mình.Anh …anh ta lại cầm tay cô mà đưa lên mặt mình, ách, xoa xoa…
Á, lão đại anh làm gì vậy? Khả Mi cuống cuồng muốn rút tay ra nhưng khổ nỗi tay anh ta cứ như gọng kìm í.
Giãy dụa 3s…
Khoan đã, da lão đại quả nhiên rất mịn nha!
-Cô thấy sao?-Ặc, sao cứ như tiểu thụ vậy?
-Rất mịn nha!-Đang chìm đắm, Khả Mi như nảy ra một ý nghĩ.Rút điện thoại ra.
-Cô làm gì vậy?-Lão đại chau mày nhìn.
-Tôi …tôi là muốn nhiều người biết rằng da chủ tịch anh mịn như thế nào ấy mà!-Có lẽ đây cũng được coi là một lí do-.-|||
Boss đại nhân hiền từ không ý kiến gì hết.

He he he, đây là cơ hội ngàn năm có một nha, không biết tận dụng thì đâu còn là người nữa chứ! Mọi ngày ai bảo anh ta đàn áp cô cơ chứ, lần này tôi phải quay lại ọi người cùng biết chủ tịch anh biến thái như thế nào mới được.
Nghĩ đoạn, Khả Mi liền quay.
-Khả Mi, cô có phải trước kia rất thích tôi đúng không?-Lão đại buông tay Khả Mi ra, trực tiếp dùng hai tay đặt lên má cô.Khả Mi trợn tròn mắt.
-Tôi …tôi muốn…-Lão đại càng ngày càng tiến mặt lại gần, gần, gần…
Anh …anh ta lẽ nào định….Không được, Châu Khả Mi, mày phải thể hiện mình là người có giá như thế nào mới được, cưỡng hôn một lần là quá đủ rồi! Nhưng …cô thật lòng không muốn đẩy ra a! Châu Khả Mi, không được! Lão đại anh ta chắc không nhớ đâu! Châu Khả Mi, thôi được rồi, một lần thôi! Cuối cùng gian tà đã chiến thắng chính nghĩa! ^.^
Lão đại ngày càng gần, còn 5cm …3cm …1.5cm…
Khả Mi nắm chặt thành ghế sofa, tim như ngựa hoang đứt dây cương mà đập mạnh kinh khủng, cô nhắm tịt lại rồi lại mở ra.
Còn 1cm…
Oẹ!
Đánh nhanh thắng nhanh, một cước liền kết thúc cảnh hot đầy kịch tính.Vâng, đúng như mọi người đã mắt thấy tai nghe âm thanh đầy mê hoặc đó.Lão đại cư nhiên nhân lúc bạn Châu Khả Mi không đề phòng mà trực tiếp ói một bãi …chạy dọc từ cổ áo đến đai quần của cô.Khả Mi mặt đen như đít nồi, lặng yên mà không nói lên lời.
3 phút …5 phút…
-Á, chủ tịch chết tiệt nhà anh!!!-Tiếng hét như muốn lủng nóc nhà, lão đại ngơ ngác mở mắt ngọc ra nhìn hiện trường.
-Có chuyện gì vậy?-Một câu hỏi đầy vô tư được buông ra.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.