Đại Boss, Tôi Thích Anh Sao?

Chương 14


Bạn đang đọc Đại Boss, Tôi Thích Anh Sao?: Chương 14

Chương 14
Sau cái sự kiện được giải phóng khỏi ách nô lệ, khỏi những ngày tăng ca không lương, Khả Mi căn bản là vui vẻ đến tận buổi chiều.
-Khả Mi, có chuyện gì mà cô vui thế?-Đồng nghiệp A tò mò mà gặng hỏi.
-À…-Đang định nói cô lại thôi.Chả lẽ lại nói là vì không phải gặp chủ tịch đại nhân nữa mà vui sao, mọi người chắc sẽ nói cô thần kinh mất! Thế là Khả Mi lại kín như bưng, nhanh chóng khiến ọi người trong bộ phận tò mò không thôi.
-Khả Mi, hôm nay cô…
-Xong việc rồi! Về thôi!-Không đợi Kỉ Tâm có cơ hội dò hỏi, bạn Khả Mi trong tâm thế mừng hết lớn nổi mà rời khỏi công ty, ngay cả bác bảo vệ ở ngoài cửa cũng cảm thấy kì lạ nha!

—-
Ngày đầu tiên được giải phóng.
-Khả Mi, hôm nay lại có chuyện gì mà vui thế hả?-Một đồng nghiệp thấy Khả Mi vui như thế thì gặng hỏi.
Vào ngày đầu tiên đó, Khả Mi căn bản vẫn mừng rơn.Làm việc cũng tích cực hơn mọi khi, lúc nào cũng mang nụ cười đi khắp công ty, căn bản so với trúng số độc đắc còn vui hơn.
Ngày thứ 2 sau khi giải phóng.
-Khả Mi, hôm nay cô làm việc không được tích cực như mọi hôm nữa nha!
Cô căn bản không thể vui sang ngày thứ 2, nhưng bạn Khả Mi vẫn làm việc như ngày thường, chỉ lạ một điều là trong lòng cứ thấy buồn như thế nào ấy.Ây da, chắc cô phải đi khám vào cuối tuần này mới được.Thầm nhủ cũng như an ủi mình, Khả Mi lại tiếp tục làm việc.
Nhưng đến ngày thứ 5 …
-Lão đại là vì lí do gì mà lại ình thoát dễ như thế cơ chứ? Được thoát không hẳn là vui hoàn toàn a, mình tự dưng cảm thấy rất rất buồn nha, ăn cũng không nổi! Có lẽ tại từ nay không được ăn cơm chùa của đại boss nữa, phải tốn tiền mua đồ ăn mà sinh ra buồn chán rồi! Ừm, nhất định là lí do đó!-Thế là vào ngày đó Khả Mi căn bản không hề tập trung vào công việc, đã thế còn đánh sai nhiều chỗ đến nỗi bị lão trưởng phòng giáo huấn những 1h.Chỉ có thể hình dung ngày hôm đó trong một chữ: Thảm!
Thấm thoát cũng đã qua một tuần, và cuối cùng trong một lần đi WC Khả Mi cũng được biết lí do mà đại boss buông tha cô dễ dàng như thế.

-Này, nghe nói phòng kế hoạch vừa có một mĩ nhân vào làm đó!-Một cô nhân viên nữ nói, tay còn bận vẽ qua vẽ lại trên mặt.
-Tôi cũng nghe nói rồi, hôm qua vừa mới gặp xong, đúng là mĩ nữ thật!-Một cô khác tán dương, khuôn mặt như hồi tưởng về thời điểm đó, còn có một chút ghen tị trên mặt.
-Các cô có biết không? Hình như cô gái đó có quan hệ gì đó với chủ tịch í! Suốt ngày lên tầng 22 thôi, cũng phải ha, người ta vừa đẹp vừa giỏi như thế!
-Chắc chắn là có quan hệ với chủ tịch rồi! Hôm qua khi tôi đi về muộn liền thấy chủ tịch cùng cô mĩ nữ đó rất thân thiết!-Cô gái đó vừa phát biểu nhanh chóng làm dấy động lên phong trào buôn dưa lê bán dưa chuột của đám phụ nữ trong phòng.
Lão đại có người mới rồi sao? Đã thế còn là một mĩ nữ! Nhưng nghe như thế nào cũng cảm thấy là cô mĩ nữ người yêu cũ của anh ta, hóa ra đó là lí do mà lão đại ình đi!
-Dạo này tôi không thấy cái cô Khả Mi bộ phận tài vụ lên phòng chủ tịch nữa thì phải?-Bỗng dưng bị nhắc đến tên, Khả Mi giật mình rồi chăm chú nghe.
-Trời ơi, cô không thể thực tế một chút được sao? Bây giờ chủ tịch có mĩ nhân bên cạnh rồi thì cần đến cô ta làm gì nữa chứ! Mà tôi nghĩ chủ tịch đối với cô ta là”cả thèm chóng chán”thôi, mà ngài ấy để ý đến cô ta cũng là phước tám kiếp nhà cô ta rồi!

-Cũng đúng ha! Loại đàn bà không sắc như thế lấy lí do gì mà đòi chủ tịch để ý cơ chứ?
Đám phụ nữ ở ngoài cứ người này nói người kia chen mà ồn ào cả lên, còn Khả Mi bên trong thì thoáng sững người.
Cũng đúng thôi, chủ tịch như thế sao có thể cho cô mơ mộng cơ chứ! Nhưng không hiểu sao cô vẫn cứ bất giác mà buồn thế này, cảm giác cũng rất khó chịu nha! Đã thế người bên cạnh lão đại bây giờ cũng là cô người yêu cũ, đáng lẽ ra ngay từ đâu cô phải nghe cô ta cảnh cáo chứ!
Khả Mi cứ mang tâm trạng buồn rầu mà về bộ phận, buồn rầu mà làm việc, thoáng nghĩ lão đại cùng cô mĩ nữ thân hình bốc lửa kia ở cạnh nhau mà không hiểu sao bực mình, cho đến tối…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.