Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 271: Đó rõ ràng là một con lạc đà cừu


Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 271: Đó rõ ràng là một con lạc đà cừu

Editor: Nguyetmai

Milotic sao có thể để nó chạy thoát. Milotic ngửa cổ lên, tiếng ca du dương trầm bổng tựa như tiếng hát đầy mê hoặc của nàng tiên cá vang lên khắp xung quanh khiến những sinh vật nghe thấy giọng hát đều phải ngẩn ngơ, dường như bị trúng chiêu mê hoặc bởi sức mạnh thần kỳ.

Larvitar nghe thấy tiếng hát mê hoặc bỗng chậm chạp hẳn, chỉ trong nháy mắt, Milotic đã lao tới!

Coil ở bên cạnh Larvitar ngưng tụ dòng nước, dần dần thẩm thấu vào trong lòng cát, trong chốc lát đóng băng lại thành một khối rắn chắc.

Larvitar vẫn muốn chui tiếp vào trong cát nhưng nó lại phát hiện ra mặt đất đã bị đóng băng, dù làm kiểu gì cũng không thể chui vào trong được nữa!

Lý do Lâm Châu lấy Milotic ra chính là vì muốn đề phòng Larvitar trốn thoát.

Ở một nơi xung quanh đều là cát như thế này chẳng khác nào là sân nhà của tiểu nhóc “bạo chúa sa mạc”, nếu nó cứ chui vào trong cát chạy mất tiêu thì Lâm Châu cũng không biết nên đuổi bằng cách nào.

Cho nên, phải chặn đường thoát chạy của nó trước.

Larvitar đối mặt với một con “Rắn nước lớn” có vẻ mặt không tốt lành gì đang phong tỏa đường lui của mình, bộ móng vuốt của nó lóe sáng tỏ vẻ muốn liều mạng với Milotic.

Bỗng có một bàn tay màu đen to tướng thò ra, túm lấy nó và nhấc đến trước mặt Lâm Châu.

Shadow Claw của Mimikyu giống như chiếc kìm sắt túm chặt sau lưng nó rồi giơ lên cho Lâm Châu nhìn.

Ánh mắt và vẻ mặt của Larvitar cho thấy nó đang vô cùng khó chịu.

Lâm Châu lấy làm hào hứng quan sát nó một lượt từ trên xuống dưới, cậu lấy tay chọc chọc bụng của nó.

Larvitar lập tức xị mặt luôn, bàn tay ngắn tũn và đôi chân lũn cũn thò ra cào cào, nhưng vì thiệt thòi về vóc dáng thấp bé nên nó căn bản không thể đụng tới Lâm Châu.

Chỉ có điều nó vùng vẫy khiến Shadow Claw của Mimikyu có chút không nắm chặt được nó, khiến Lâm Châu thấy vô cùng kinh ngạc, nó khỏe thật đấy.

Phải biết rằng Shadow Claw của Mimikyu về mặt sức nắm hiện giờ đã có thể tranh với cấp Quán Chủ.


Con Larvitar này mới ở cấp Nhập Môn, cách xa cả hai cấp bậc năng lượng mà lại có thể phân tranh cao thấp về mặt sức lực với Mimikyu, việc này không khỏi khiến Lâm Châu kinh ngạc.

Xem ra là một con Larvitar có điều kiện bẩm sinh khá ổn, ít nhất là về mặt sức mạnh, có những biểu hiện vô cùng nổi trội.

Lâm Châu lấy một quả Pokeball được đặt làm riêng ra rồi mở công tắc bắt giữ, sau đó chạm vào người Larvitar một cái để thu nó vào bên trong. 

Tuy con Larvitar này rất khỏe nhưng cũng chỉ là cấp Nhập Môn, cứ lấy Pokeball thu lại luôn là được.

Bởi vì Pokeball dùng để bắt giữ trên người Lâm Châu đã đổi sang thiết bị mới.

Đó là quả Pokeball có thể cưỡng chế bắt giữ Pokemon từ cấp Tinh Anh trở xuống, được đặt làm từ chỗ thầy Tony.

Giá tám trăm nghìn tệ một quả, Lâm Châu đã đặt năm quả.

Chúng thuộc về trang bị khá cao cấp.

Lâm Châu cũng dần dần cảm nhận được tác dụng của Pokeball không thể thỏa mãn được việc sử dụng của cậu.

Nhất là khi đối diện với một số Pokemon cậu muốn thu phục để bản thân mình sử dụng.

Không thể để những Pokemon này bị thương quá thảm, lại không thể thuần phục dễ dàng trong thời gian ngắn, chỉ có thể dựa vào chất lượng của Pokeball để khống chế.

Lâm Châu không dự định bắt con Larvitar này để bán mà cậu muốn nuôi nó.

Ừm, chi phí nuôi dưỡng chắc chắn rất cao.

Lâm Châu đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.

Một người đang nuôi con Lugia con như Lâm Châu hiểu rất rõ việc nuôi dưỡng những Pokemon tiềm năng chủng tộc cao quý này tốn kém nguồn tài nguyên nhiều như thế nào.

Thế nhưng xét về sau này, Lâm Châu vẫn muốn nuôi.


Tại sao?

Bởi vì cậu thích!

Cuộc đời huấn luyện viên chưa từng nuôi con Pokemon đẳng cấp nào thì chắc chắn không thể đủ!

Khát vọng của đàn ông có đôi khi lại trẻ con như vậy, lý do vô cùng đơn giản, chỉ là vì cậu thích, chỉ là vì cậu muốn nuôi một con quái thú khổng lồ…

Ngành sữa Mầm Non của Lâm Châu hiện giờ đã dần đi vào quỹ đạo, bắt đầu có lợi nhuận, hoạt động chiêu sinh của phòng gym Mầm Non cũng rất sôi nổi và cũng kiếm được một khoản kha khá từ phí đăng ký.

Hiện giờ về mặt kinh tế, cậu có thể miễn cưỡng nuôi được, chỉ có điều nếu muốn nuôi trong thời gian lâu dài chắc chắn vẫn cần phải phát triển sự nghiệp của mình hơn nữa.

“Bắt được rồi chứ, bắt được rồi thì mau đến đây giúp tôi lật xe lại.”

Giọng nói của Bảo Đệ phát ra từ trong chiếc xe địa hình. Anh ta có thể nhìn thấy Lâm Châu dùng Pokeball thu con Larvitar đó lại qua máy ghi hình livestream.

Lâm Châu đáp một tiếng rồi thu Pokeball Larvitar lại trước.

Bây giờ không có thời gian thuần phục, đợi quay về rồi tính.

Sau đó để đám Pokemon giúp đỡ lật chiếc xe lại.

Mặc dù ở trên bề mặt cát nhưng nóc xe và nắp ca-pô của xe địa hình vẫn bị móp méo và biến dạng hoàn toàn.

“Thế nào? Còn đi tiếp được không?”

Lâm Châu hỏi.

Bảo Đệ ở bên đó thử khởi động mấy lần, ấy vậy mà lại có thể chạy được thật.


Mở nắp ca-pô kiểm tra, vẫn may là không bị hỏng động cơ.

“Vẫn có thể chạy tạm, đi, lên xe.” Bảo Đệ nói.

Lâm Châu lên xe, hai người tiếp tục hành trình.

“Cậu định xử lý con Larvitar đó thể nào? Trong phòng livestream của tôi có không ít người hỏi cậu có bán không.”

Bảo Đệ chỉ vào màn hình livestream trên điện thoại.

Không ít khán giả tặng thưởng, thả tim, trong số comment trên màn hình có rất nhiều người hỏi.

“Con Larvitar em trai vừa bắt được có bán không thế, tôi có thể trả giá cao.”

“Chốt giá luôn, năm mươi triệu tệ.”

“Bên trên đừng có mất mặt thế, tôi trả tám mươi triệu tệ.”

“Tám mươi triệu tệ cộng thêm bí ngọc chiêu thức Sheer Cold cực hiếm.”

(*) Sheer Cold: là chiêu thức hệ Băng “”dính phát chết luôn”” với độ chính xác phụ thuộc vào chênh lệch đẳng cấp.

Họ trả đủ loại giá, còn có cả những người dùng Pokemon, hoa quả để đổi.

Giá cả không hề rẻ hơn con Flygon vừa rồi Bảo Đệ đấu giá một chút nào, phải biết rằng, con Flygon đó đã cận kề cấp Quán Chủ.

Chỉ có thể nói, tiềm năng thiên bẩm của Larvitar đáng tiền hơn thực lực của Flygon, hơn nữa là con nhỏ nên đối với một số huấn luyện viên có tài chính mà nói chúng lại càng dễ thích nghi.

Lâm Châu lắc đầu, chỉ nói một câu:

“Con Larvitar này, tôi không có ý định bán.”

Khán giả trong phòng livestream tuy có chút tiếc nuối, nhưng cũng không hề oán thán, suy cho cùng đó là livestream của Bảo Đệ, chứ không phải của Lâm Châu, người ta không muốn bán mà còn định ép người ta chắc?

Hơn nữa, bản thân Lâm Châu còn đang có thân phận chủ phòng gym, về mặt thân phận của 99% khán giả trong phòng livestream thật sự không thể so với người ta.


Sự xuất hiện ngẫu hứng của Lavitar khiến khán giả bàn tán sôi nổi tận một tiếng. Sau đó livestream lại đi vào màn nói chuyện phiếm, và tiết mục Bảo Đệ biểu diễn tài nghệ.

Cũng may, chặng đường còn lại không dài, trong thời gian mấy tiếng đồng hồ, Bảo Đệ đã lái xe đến nơi.

Lâm Châu xuống xe.

Trước mắt là một tòa kiến trúc bằng đá cao chót vót trên sa mạc.

Tòa kiến trúc trên mặt đất không quá lớn mà chỉ cỡ bằng một cái sân bóng.

Cát vàng bao phủ, nhìn hình dáng có vẻ rất cổ xưa, nó bị bão cát trong sa mạc bào mòn không còn góc cạnh, có lẽ vài trăm năm nữa chưa biết chừng sẽ bị phong hóa sạch. 

Có một con đường dốc đi thẳng xuống, cửa vào cũng ở bên dưới lòng đất, có vẻ như kiến trúc trên mặt đất chỉ là nơi trang trí còn bộ phận chính là ở dưới lòng đất.

Bảo Đệ dẫn Lâm Châu men theo con đường đó đi xuống dưới, mở cánh cửa ra rồi bước vào.

Bên dưới lòng đất không rộng, chỉ là một phần không gian khép kín giống như một căn mật thất, bên trên đang mở cửa trời để ánh sáng chiếu xuống.

Nhờ ánh sáng nên có thể lờ mờ nhìn thấy những bức tranh tường xung quanh và cả một cái trụ đứng ở giữa căn phòng. 

Bảo Đệ chỉ vào bức tranh trên một mặt tường trong căn phòng, nói với Lâm Châu:

“Cậu xem cái này đi, hình vẽ trên bức tranh tường này rất giống với hình tượng trên tế đàn, có lẽ chính là con Pokemon hình thái hươu đó.”

Pokemon hình thái hươu mà Bảo Đệ nhắc đến chính là Xerneas, Pokemon thần bí trong truyền thuyết nắm giữ quyền sinh mệnh, bọn họ đến đây chính là vì manh mối của con Pokemon này.

Lâm Châu tiến lên phía trước hai bước, quan sát bức tranh tường.

Hình vẽ trên tranh tường rất trừu tượng.

Xung quanh là một đám người mặc áo choàng kỳ quái đang thờ bái hành hương, ở giữa nơi bọn họ hành hương đúng là một con Pokemon được bao phủ trong ánh sáng rực rỡ. Pokemon hình thái “hươu”, những phiến thạch Plate đang lơ lửng xung quanh nó.

Mặt Lâm Châu chợt biến sắc!

Đây là hươu cái beep gì, rõ ràng là một con lạc đà cừu!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.