Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 267: Moon Flute – Sáo trăng
Editor: Nguyetmai
Căn cứ của người ngoài hành tinh đã bị đập tan, con dị thú Ultra cấp Thiên Vương xuất hiện bất ngờ đã bị tiêu diệt. Đội khai hoang của Ban Công tác Mặt trận đã phải trải qua rất nhiều chuyện trong đêm nay.
Mặc dù có sự ra tay giải quyết rắc rối của chủ phòng gym Lâm, một cư dân thành phố nhiệt tình, nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc được.
Vẫn cần điều tra tại sao người ngoài dị giới lại xuất hiện ở đây, cũng vẫn phải tiếp tục thu thập tin tình báo về người ngoài hành tinh…
Ban Công tác Mặt trận đến mê cung không phải để nghỉ ngơi. Việc khai hoang cũng không phải là toàn bộ nội dung nhiệm vụ của họ. Nếu không, Liên minh đã giao nó cho Ban Tìm kiếm rồi, việc này họ rành hơn nhiều.
Lý do Ban Công tác Mặt trận xuất hiện ở đây là để thu thập thông tin về người ngoài hành tinh. Ngay cả khi căn cứ của người ngoài hành tinh đã bị nổ tan hoang thì họ cũng phải đào bới đống đổ nát lên mà tìm thông tin.
Tất nhiên, những chuyện sau đó không liên quan gì đến Lâm Châu nữa.
Cậu không tiếp tục đi khai hoang cùng đội Lục Minh nữa mà quyết định quay lại phòng gym.
Cậu có thể đơn phương độc mã lập nên chiến công tiêu diệt con Blacephalon đã là lập công lớn rồi. Kể cả bây giờ cậu có rời khỏi mê cung thì cũng không có ai trong Liên minh dám nói gì cậu.
Kể cả có kẻ nào trong phe phản đối muốn gây sự, người khác không nói, bọn Lục Minh chắc chắn sẽ là những người đầu tiên không đồng ý.
Trong Ban Công tác Mặt trận, chiến công có tầm quan trọng rất lớn, bởi vì chiến công là thứ phải liều mạng giành lấy, phải thực hiện các nhiệm vụ nguy hiểm, đối đầu với thợ săn và cả với người ngoài hành tinh mới có thể lập công.
Do đó, bây giờ Lâm Châu không cần lo có người dị nghị mình.
Ngược lại, có được một chiến công như vậy giúp cho tên tuổi của cậu tăng lên ầm ầm, dần dần được một số lãnh đạo cao cấp trong Liên minh biết đến.
Lục Minh báo cáo về chiến công này chưa được bao lâu mà tư liệu về Lâm Châu đã thi thoảng xuất hiện trong tay của các lãnh đạo cấp cao Liên Minh và một số nhà đâu tư rồi.
Một huấn luyện viên trung cấp lại có thể một mình tiêu diệt con dị thú Ultra cấp Thiên Vương.
Một tân binh tiềm năng như vậy chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý rồi.
Phải biết rằng cuộc thi Dome sắp sửa diễn ra rồi.
Việc này ảnh hưởng đến cuộc bầu cử của các trưởng lão và việc phân chia các nguồn lợi tài nguyên trong mê cung. Các nhà đầu tư đương nhiên muốn bắt đầu tìm kiếm những người trẻ tuổi phù hợp để tham gia thi đấu.
…
Tại phòng gym Mầm Non.
Lâm Châu ngồi trong văn phòng, cầm và nghịch một món đồ trong tay.
Đã ba ngày kể từ sau cuộc khai hoang mê cung trong nhà máy điện bỏ hoang rồi.
Đội khai hoang do Lục Minh dẫn dắt vẫn đang tiếp tục công việc khai hoang của mình trong mê cung.
Nói là khai hoang thôi nhưng thực ra là từng bước xây dựng các trạm thu phát tín hiệu.
Những Pokemon trong mê cung đã bị đám người ngoài hành tinh dọn dẹp sạch sẽ từ trước, và người ngoài hành tinh cũng đã bị tiêu diệt, chết hết sạch, nhìn chung tất cả các mối nguy hiểm đều đã biến mất.
Phần còn lại cũng chỉ là xây dựng các trạm thu phát tín hiệu, thiết lập một khu vực kiểm soát giống như các mê cung trong Liên minh và dần đưa mê cung này vào hệ thống quản lý của Liên minh mà thôi.
Lâm Châu chẳng muốn tham gia vào việc này với bọn họ nên đã sớm quay về sau khi tiêu diệt xong con Blacephalon kia rồi.
Và thứ cậu đang cầm trên tay lúc này chính là thứ va vào người cậu trong vụ nổ hôm đó, sau đó cậu đã dùng Ditto để giấu nó trong thắt lưng.
Một cây sáo màu trắng đục ánh tím, không rõ chất liệu sáo bằng gì mà lại có thể toát ra một cảm giác lạnh lẽo, phía trên còn khắc nổi một cặp trăng khuyết nữa.
Đây là một cây sáo có tạo hình độc đáo.
Lâm Châu thực ra có ấn tượng về hình dạng của thứ này. Cậu biết nó là gì.
Sáo trăng*!
(*) Sáo trăng: tên tiếng Anh là Moon Flute, đạo cụ xuất hiện trong Pokemon hệ Bảy dùng để thổi khúc nhạc biết ơn đến Pokemon trong truyền thuyết đại diện cho mặt trăng, Lunala.
Đây là một vật phẩm đặc biệt có thể triệu tập Lunala trong nguyên tác!
Đối với sự xuất hiện của món đồ này, Lâm Châu thật ra cũng không quá bất ngờ.
Lúc Lâm Châu nhìn thấy Lunala vận chuyển hàng hóa qua lỗ hổng Ultra, cậu đã thắc mắc làm sao người ngoài hành tinh và Lunala có thể kết nối với nhau khi đang ở hai thế giới khác nhau như vậy.
Cho nên sự xuất hiện của cây sáo trăng để triệu tập Lunala ở đây là hoàn toàn hợp tính hợp lý.
Còn có đúng như cậu đoán không, Lâm Châu không dám thử.
Cậu vừa mới tiêu diệt một con dị thú Ultra cấp Thiên Vương và trở về từ cõi chết.
Nếu Lâm Châu vẫn có ý định muốn thử lại, lỡ như cậu gọi đến một con Pokemon trong truyền thuyết thì cậu thực sự tự tìm đến chỗ chết rồi. Dù có mấy mạng cũng không đủ để cho cậu chơi đùa.
Cái thứ rắc rồi này để trong tay cậu cũng chẳng có tác dụng gì.
Hay giao nó lại cho Liên minh Pokemon cho xong nhỉ?
Biết chủ động giao nộp chiến lợi phẩm như vậy, kiểu gì cậu cũng được thưởng, có thể đổi lấy vài món đồ hữu ích. Cùng lắm thì lại “sưu tầm” thêm một cái huân chương nữa là cùng.
Chủ yếu là vì thứ này nằm trong tay cậu cũng chẳng biết để làm gì. Nhưng Liên minh chắc chắn sẽ hứng thú với nó.
Đây là một phương tiện liên kết quan trọng cho cuộc xâm lược của người ngoài hành tinh. Giống như ứng dụng gọi xe Grab, chỉ cần thổi một cái là “xe” tới. Chắc chắn Liên minh sẽ muốn nghiên cứu nó.
Lâm Châu cầm cây sáo trăng và suy nghĩ một lúc.
Ngoài ra cậu cũng với lấy điện thoại, lục tìm số điện thoại của những người mình quen biết trong Liên minh.
Nhưng cuối cùng cậu lắc đầu rồi lại cất cây sáo trăng đi.
Vẫn để nó trong tay mình thì yên tâm hơn.
Dù sao nó cũng có liên quan đến một con Pokemon trong truyền thuyết có sức tàn phá khủng khiếp, nếu để người khác mang đi, kể cả đó là Liên minh thì cậu cũng không yên tâm được..
Trong phim cũng hay có mấy kẻ IQ kém, không cẩn thận làm rớt, làm hỏng đồ quan trọng, cuối cùng gây ra tai họa kinh khủng đó thôi.
Lâm Châu nghĩ như thế, dù sao cậu thấy cứ để nó đóng bụi ở chỗ mình vẫn an toàn hơn.
Lâm Châu cầm cây sáo bước ra khỏi văn phòng, bước ra khỏi phòng gym và đi bộ đến bức tượng Pokemon bằng đá khổng lồ ở lối vào của khuôn viên phòng gym.
Cậu quan sát bức tượng, sau đó thả Braixen ra, đưa sáo trăng cho nó, rồi chỉ vào bức tượng và nói:
“Khoét một lỗ bên trong, sau đó nhét cây sáo này vào đó.”
Braixen nhận lấy cây sáo, đặt móng vuốt lên bức tượng, khởi động Confusion, cẩn thận đục khoét một phần đá trong lõi bức tượng.
Hyperspace Holeđược mở ra, bột đá tràn ra, dẫn trực tiếp đến cái lỗ mà Braixen đã khoét bên trong bức tượng.
Braixen đặt sáo trăng vào trong Hyperspace Hole và đóng lại. Cơn gió buổi tối thổi bay bột đá trên mặt đất, không để lại dấu vết gì.
Chẳng ai có thể biết được trong bức tượng trước cửa phòng gym của Lâm Châu lại cất giấu báu vật đến từ không gian Ultra.
Nếu không có Hyperspace Hole của Braixen thì chỉ có cách nổ tung bức tượng này thì mới phát hiện ra được thôi.
Lâm Châu gật đầu hài lòng, hình như cậu khá thỏa mãn với cái trò cất giấu báu vật oái oăm của mình.
Việc người ngoài hành tinh xuất hiện trong mê cung tại nhà máy điện bỏ hoang tạm thời đã đi đến hồi kết.
Fujiwara Sakura, Lục Minh và người của Ban Công tác Mặt trận vẫn đang thu dọn bên trong mê cung. Còn Thiệu Thiên đã được cậu đưa đến bệnh viện, cũng không có vấn đề gì quá nghiêm trọng.
Lâm Châu đã sớm rời khỏi đó nên không cần tham gia với bọn họ nữa.
Vì kỳ nghĩ sắp kết thúc rồi, cậu vốn định sẽ ở lại Tân Chử một thời gian nữa sau đó quay lại đại học Pokemon báo danh, nhưng lại sực nhớ ra đã đồng ý với “đàn anh rẻ tiền” Bảo Đệ đi tìm manh mối về Xerneas.
Cũng may bây giờ chưa phải về trường báo danh, vậy thì giải quyết cho xong chuyện đó rồi quay về trường vậy.