Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 257: Một đàn Eevee
Editor: Nguyetmai
Bên ngoài cổng đá mê cung nơi nhà máy điện bỏ hoang.
Nhóm hơn một chục người của Lâm Châu đã tập trung tại đây, ánh sáng trắng của PokeBall lóe lên, đủ các loại Pokemon được thả ra, họ đã chuẩn bị sẵn sàng để tiến vào mê cung.
Đằng sau họ có các binh lính và kiến trúc sư cũng như một số chiếc xe tải lớn đi theo hỗ trợ. Trên chiếc xe tải lớn được trang bị các trạm thu phát tín hiệu, đoàn người xe này cũng sẽ đi theo họ vào trong mê cung.
Lần vào này ngoài việc điều tra về người ngoài hành tinh ra họ còn tranh thủ khai hoang luôn mê cung này.
Đội khai hoang phải phụ trách một số việc như vẽ bản đồ, xua đuổi các Pokemon hoang dã ra khỏi khu vực kiểm soát, phát quang thực vật trong khu vực kiểm soát và thiết lập các tháp tín hiệu.
Nhưng nhóm nhỏ của bọn họ… chẳng ai biết làm những việc trên cả!
Không có cách nào khác vì làm gì cũng cần có kiến thức trước, trong khi việc khai hoang mê cung vốn thuộc về Ban Tìm kiếm. Một nhóm người của Ban Công tác Mặt trận làm sao hiểu được những kỹ năng chuyên môn này nên họ chỉ có thể dẫn theo các đội viện trợ bên ngoài cùng tiến vào.
Ai bảo Ban Công tác Mặt trận lấy lý do người ngoài hành tinh mà cưỡng chế cướp quyền khai hoang mê cung lần này từ tay Ban Tìm kiếm.
Mặc dù việc khai hoang mê cung rất nguy hiểm nhưng song song đó là những cơ hội khác, cũng giống như việc Colombus tìm ra một châu lục mới, người dám khai phá một vùng đất mới tất nhiên sẽ là người nhận được những thành tựu ngọt ngào.
Trong chín phòng ban sẽ có Ban Giáo dục, Thám hiểm và Mặt trận thống nhất có đủ khả năng tranh giành nên ắt đều muống có được “miếng bánh” này.
“Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, chúng tôi sắp sửa tiến vào mê cung. Số 1 và số 2 đi cùng tôi ở tuyến đầu. Số 3 và số 4 đi cùng nhân viên vẽ bản đồ, còn những người khác đi cùng nhau, đề cao cảnh giác mọi lúc.”
Lục Minh sắp xếp nhiệm vụ ổn thỏa cho tất cả mọi người.
Con Machamp được thả trước mặt cậu ta tiến lên hai bước, bốn cánh tay lực lưỡng nắm chặt cánh cửa đá, các cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, nó gồng mình lôi cánh cửa đá sang một bên.
Cánh cửa đá phát ra những tiếng va đập nặng nề rồi từ từ bị kéo ra trước mặt mọi người.
Cánh cổng đá kết nối thế giới Pokemon và Trái đất được mở ra. Cảnh tượng phía sau cánh cửa đập thẳng vào mắt mọi người.
Thảm thực vật rừng tươi tốt bị nọc độc bao phủ, trên các cành cây đầy những sợi nọc độc đã cứng lại. Cỏ cây vàng úa, xám xịt, có cây còn bị nọc độc ăn mòn đến nỗi còn mỗi tro tàn.
Nơi này không biết đã bị như thế bao lâu rồi, nọc độc cũng đã đông cứng thành màu đen, nhưng vẫn còn cái mùi axit ăn mòn khiến người ta phải bịt mũi.
Ngay cả khi đã được xem trước các bức ảnh do máy bay không người lái gửi về, cũng đã chuẩn bị trước tâm lý nhưng khi cảnh tượng này thực sự hiện ra trước mặt thì vẫn khiến người ta thấy chấn động.
Lâm Châu há hốc mồm miệng. Cảnh tượng ở đây còn đáng sợ hơn rất nhiều những gì cậu từng thấy ở di chỉ Pallet Town.
Chiếc xe tải từ từ đi qua cửa mê cung, một đoàn người bắt đầu xuất phát.
“Theo sát tôi.”
Fujiwara Sakura kéo Lâm Châu, hai người đi ở cuối phía sau chiếc xe tải.
Vị trí cuối đoàn này rất tốt, nếu lỡ như gặp phải chuyện rắc rối nào có thể bỏ lại đồng đội để chạy thoát thân ngay.
Tất nhiên, cái vị trí dành cho những kẻ nhát gan đáng khinh này ngoài hai người họ ra còn có thêm một người con trai cao cao gầy gầy, đầu đội mũ và dắt theo một con Eevee.
Lâm Châu nhớ cậu ta là Thiệu Thiên, Huấn luyện viên cao cấp của Ban Tìm kiếm.
“Này, sao hai người lại chạy xuống đây trốn thế?”
Thiệu Thiên chào hỏi hai người họ.
Lâm Châu vỗ trán, một đội có ba huấn luyện viên cao cấp thì có đến hai người chui rúc xuống cuối hàng, sẵn sàng co giò bỏ chạy như này. Mẹ nó chứ cái đội “nát” như này sớm muộn cũng tiêu đời.
“Hỏi lắm thế!”
Fujiwara Sakura rất ghê gớm, con Umbreon bên cạnh cô cũng lao về phía con Eevee của đối phương, trừng mắt lên nhìn.
Con Eevee kia cũng chẳng hề sợ sệt, nó nhảy vọt đến trước mặt con Umbreon, trên người lóe nhẹ ánh sáng tiến hóa, khi ánh sáng tắt đi thì nó đã biến thành một con Umbreon!
Hai con Umbreon nhìn nhau, con vừa tiến hóa xong rõ ràng hoạt bát hơn một chút, nó vừa chớp mắt vừa quẫy đuôi, nhảy nhót tưng tưng.
Con Umbreon của Fujiwara Sakura rất lạnh lùng, cao ngạo. Nó nheo cặp mắt hẹp và dài của mình lại, quan sát con Eevee đang lắc đầu quẫy đuôi kia, đột nhiên nó giơ vuốt lén cho con kia một cái bạt tai.
Con Umbreon của Thiệu Thiên bị tát ngã lăn quay, nó đứng vững lại, rung rung bộ lông trên người, ánh sáng trắng lóe ra biến nó quay lại hình hài của Eevee, nó đứng gầm gừ tức giận với con Umbreon.
Lâm Châu nhìn cảnh này, kinh ngạc suýt rớt cả cằm. Cái quái gì thế này?
Eevee là một loài Pokemon có thể biến hóa thành nhiều hình thái Pokemon khác nhau như Jolteon (hệ điện), Vaporeon (hệ nước), Glaceon (hệ băng), Leafeon (hệ cỏ), Sylveon (hệ yêu tinh)…
Eevee có thể chọn một trong các dạng tiến hóa trên, sau khi tiến hóa về sau nó sẽ giữ nguyên hệ đó.
Nhưng…
Con Eevee này là cái quỷ gì vậy? Sao nó có thể đột nhiên tiến hóa rồi lại đột nhiên “thoái hóa” vậy???
Sau khi tiến hóa, sinh mệnh của Pokemon cũng sẽ có sự thay đổi, cũng như con người sẽ lớn lên rồi già đi. Quá trình này thường không thể nghịch đảo.
“Con Eevee này của cậu…”
Lâm Châu không hiểu nên hỏi luôn. Cậu rất tò mò về chuyện này.
“Nó hả?”
Thiệu Thiên mỉm cười.
“Con Eevee này lúc trước được tôi cứu ra từ một phòng thì nghiệm của một tổ chức thợ săn. Phòng thí nghiệm đó dùng Pokemon để làm đủ loại thí nghiệm về Gen hết sức tàn nhẫn.”
Các thí nghiệm đã tạo ra rất nhiều Pokemon dị hình và rất nhiều trong số chúng không thể sống sót.
Con Eevee này là đứa may mắn… hoặc có thể nói rằng nó là sản phẩm thí nghiệm thành công duy nhất.
Sở dĩ Eevee này có nhiều hướng tiến hóa như vậy là vì trong cơ thể nó chứa nhiều gen ẩn chưa được kích hoạt.
Con Eevee này đã được dùng để thí nghiệm việc cải tạo quá trình kích hoạt gen ẩn thành một dạng kích hoạt tạm thời có thể khống chế, giúp nó thay đổi qua lại giữa các hình dạng tiến hóa khác nhau.”
Eevee như muốn chứng minh lời Thiệu Thiên nói là đúng, ánh sáng trên người nó lại lóe lên, lúc thì biến thành Flareon với ngọn lửa rừng rực khắp người, chốc lại biến thành Glaceon với những bông tuyết lượn quanh mình.
Nó có khả năng thiên biến vạn hóa, trong cơ thể ẩn chứa nhiều loại hình thái có thể thay đổi tùy thích, vô cùng thần kỳ.
“Tôi gọi khả năng này của nó là “Một đàn Eevee”.”
Thiệu Thiên mỉm cười nói.
Lâm Châu cảm thán, thế giới rộng lớn này đúng là không thiếu những chuyện kỳ bí. Tuy con Eevee này có quá khứ rất bi thảm, từng chết đi sống lại trong phòng thí nghiệm, nhưng cũng coi như trong cái rủi có cái may, không những không chết trên bàn thí nghiệm mà còn có được năng lực kỳ diệu và được người ta cứu ra. Đúng là khổ tận cam lai.
Khả năng này của nó rất tiện lợi và toàn diện.
Khi cần nước có thể biến thành Vaporeon hệ Nước, cần lửa thì biến thành Flareon hệ Lửa, điện thoại hết pin thì biến thành Jolteon hệ Điện… Tóm lại chỉ có trẻ con mới hay kén chọn chứ Lâm Châu chọn hết.
Tất nhiên, Lâm Châu cũng đã ngộ ra một điều là, thường những Pokemon sở hữu khả năng thần kỳ đều kèm theo một đặc điểm…
“Thế…”
Lâm Châu nhích đến bên cạnh Thiệu Thiện, thì thầm với mình cậu ta: “Tiền mua thức ăn cho cậu nhóc này chắc cũng không ít nhỉ?”
Đôi mắt Thiệu Thiên sáng lên, nhìn Lâm Châu như thể vừa tìm được người cùng cảnh ngộ.
“Đúng thế, nó ăn kinh lắm. Tôi sắp kiệt quệ đến mức phải vác bát ra đường ăn xin rồi. Người anh em xem ra cậu rất hiểu nhỉ, chẳng lẽ…”
Lâm Châu gật đầu và thở dài.
“Haiz, nhà ai chẳng có chuyện khó nói, nhà ai chẳng có một đứa ăn như lợn.”
“Người anh em à!”
Thiệu Thiên và Lâm Châu như tìm được sự đồng cảm sâu sắc, từng câu nói ra như cứa vào tận sâu trong lòng. Chẳng biết sao lúc này đây, hai cái con người phải lăn lộn kiếm tiền nuôi miệng ăn trong nhà này như đã tìm được người bạn cùng chung tư tưởng cách mạng vậy.
Fujiwara Sakura ngơ ngác đứng bên cạnh nhìn hai người bọn họ.
Hai thằng nhóc này lên cơn à?