Công Chúa Băng Giá, Anh Sẽ Là Người Sưởi Ấm Trái Tim Em

Chương 7


Bạn đang đọc Công Chúa Băng Giá, Anh Sẽ Là Người Sưởi Ấm Trái Tim Em – Chương 7

Chap 7:
Nằm lăn qua lăn lại, hok tài nào ngủ đc, Khả Nguyệt ngồi dậy, mở cửa phòng ra ngoài. Tới phòng Đường Lập hok khóa, cô bước vào thấy anh đang ngủ thì nhẹ nhàng đi ra.Cô lên lầu, phòng làm việc của Đường Lập hình như ở bên trái, bến trong chỉ kê 1 tủ sách lớn, 1 bàn làm việc, trên đó có cái laptop và 1 số tài liệu j đó, 1 bộ sofa nhỏ. Đóng cửa lại đi qua phòng bên cạnh, có lẽ là phòng cho khách ở, cô cũng chỉ liếc sơ rùi đóng lại đi tiếp lên lầu.
Từ nhỏ vốn gan lì nên cô bước tới hok chút lo sợ, đẩy cánh cửa kính:
_Chazz ở đây nhiều cây quá, cả hoa nữa! Thằng cha này chắc cũng yêu thiên nhiên giống mình!
Khả Nguyệt từ tốn bước ra sân thượng, từng đợt gió lạnh ùa về cùng với tiếng lá cây xào xạc rít vào nhau khiến cô rùng mình. Co bỗng dưng lại nhớ tới mẹ, nhớ những lúc mẹ nhắ nhở cô chăm chú học bài trước khi tới trường, rùi tới mặc áo ấm.. thật hok thừa thải chút nào! Bây h cô muons nghe cũng chẳng còn cơ hội,cái thứ óng ánh bắt đầu chảy xuống khiến trái tim ng` bên cạnh nhói lên:
_Em nhớ nhà sao?
Khả Nguyệt ngấn lệ quay ra căng tròn mắt nhìn Đường Lập đã xuất hiện từ lúc nào, nhưng ánh mắt lại trở nên ảm đạm dần rùi bị phủ lấp = nước mắt.Cô khẽ gật đầu, nước mắt vẫn chảy xuống hok ngớt. Đường Lập nhẹ nhàng khoác áo lên vai cô, khẽ vén bên tóc bị gió hất tung bay, anh nhìn cô vẻ ưu thương, khuôn mặt cô xinh đẹp nhưng lại nặng trĩu nỗi buồn. Bờ vai nhỏ của cô rung lên từng hồi, anh tiến sát ôm cô để đầu cô tựa vào vai mình nói như an ủi:
_Hay anh đề nghị mẹ về đây sống chung zs em và anh nhé?!
Cô ngước mặt lên nhìn anh:
_Thật chứ?
_Thật! – anh mỉm cười xoa đầu Khả Nguyệt – đừng buồn nữa cô pé.

Khả Nguyệt như bình tâm hơn vội lau nước mắt, nở mọt nụ cười nhạt rồi ngẩng đầu nhìn lên trời, trăng hum nay vừa sáng vừa tròn, thật đẹp thật huyền ảo, lấp lánh những vì sao xa xôi..
_Em thik ngắm trăng sao?
_Trăng rất đẹp anh hok hấy sao?
_Đẹp giống em vậy đó! – Đường Lập bật cười, cô cũng cười.
_Thôi cũng đã muộn rồi, em đi ngủ đi vợ iu à!
_Nek, ai là vợ iu của anh mà suốt ngày gọi vậy?
_Ngoan.
Đường Lập nắm tay cô đi xuống lầu nhưng bị cô buông ra làm anh có chút hụt hẫng.
_Đồ dê xồm, anh thik lợi dụng ng` khác lắm hở?
_Sao em lúc nào cũng mắng anh dc thế? – Đường Lập nhíu mày.
_Tại vì đó là con người của anh.
_Vậy anh có 4 từ cho em đấy!
_Từ j? – Cô nghi ngại.
_ƯƠNG NGẠNH VÔ ĐỐI. – nói xong Đường Lập bịt miệng cười hiihihaha. Khả Nguyệt giơ 2 ngón tay hình chữ V ra co co lại cười đểu ( mún cù léc nữa đây mừa).
_Thôi chưa cô? – Đường Lập quắc mắt lên nhìn Khả Nguyệt đang tí tởn thì bỗng im bặt, thật rợn người, khiếp bộ mún giết ng` ta lun hả?
Heeyzzzzzzz`, vào phòng nằm phịch xuống giường, rất nhanh sau đó Khả Nguyệt chìm vào giấc ngủ. Zzzzzzzzzzzzzzzzzz….
^^^^^^^^^&&&&&&&&^^^^^^^^^^
Sáng hum sau, Khả Nguyệt tung tăng bước xuống ăn sáng.
_Gụt mó ning ! ủa anh làm hả?

_Ukm,à đúng! – Đường Lập gãi gãi đầu nhún vai ( có phải ổng làm đâu!)
_Ngon đó! – Khả Nguyệt nhai nhồm nhoàm.
_Anh mà làm hok ngon sao đc?! – Đường Lập vô xvai ra vẻ ta đây là nhứt.
_Đang ăn đó nhá !
_Này lát nữa tan học anh tới đón em qua nhà mẹ.
_Mẹ anh hùi nào?
_Chứ hok phải mẹ vợ sao?
_Điên, hoang tưởng, đừng có mà mơ nhá?!
_Ờ thì… h có ăn hok? hok ăn đưa đây anh ăn cho, ăn nhìu péo lắm!
_Ai nói péo? Giỏi đánh trống lảng.
Ăn sáng xong anh chở cô đi học, vừa bước xuống xe, mọi ng` đã xì xào bàn tán.Các cô gái nhìn Đường Lập đắm đuối, nước miếng chảy lòng thòng, mắt đỏ rực hình trái tim vội chải chải truôt truốt làm dáng. Mấy chàng trai nhìn anh hok khắc j kẻ thù hok đội trời chung, trường này hok ai hok bik cô là coldgirl nổi tiếng chứ?! Đường LẬp vẫy tay tạm biệt Khả Nguyệt cũng hok quên nháy mắt zs mấy cô gái làm cô nào cô nấy đổ rạp. Khả Nguyệt chỉ bik than thở mà lắc đầu.
Vừa vào lớp:
_Chazz Khả Nguyệt ghê nha, hum nay đc anh Lập chở đi học lun chứ hjhj – Yến Lih vểnh lông mày nhìn Khả Nguyệt châm trọc.

_Tại tiện đường nên chở thui! – cô làm bộ dửng dưng, chưa mún nói chuyện này ra sớm tránh rắc rối.
_Xớ… sao? Hay kết nhau gòi phớ hơm? –
“Nhắt
” cũng hok tha.
_Bà tin bà sẽ nghẹt thở ngay lun hok? – Khả Nguyệt trừng con mắt lên.
_À à thôi thôi hok dám đắc tội.
Cô liếc xéo chị Trâm rùi quay về phía cửa sổ mỉm cười, thấy vui vì từ nay sẽ hok phải xa mẹ nữa! Nhưng chỉ lo mẹ cô hok chịu thui ! hix hix…
* Tập sau sẽ xuất hiện thêm 1 nhân vật ms đó các pạn nhớ đón đọc nghen..! ummm moazzz iu mọi người nhìu lắm á!



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.