Còn Nhớ Tên Nhau

Chương 56: Xoa Dịu Tâm Hồn21


Bạn đang đọc Còn Nhớ Tên Nhau – Chương 56: Xoa Dịu Tâm Hồn21


Bạch Ngân Hy đẩy cửa đi vào trong phòng trống trơn không một bóng người.

Cô nhìn quanh thấy cửa phòng ngủ hơi mở chầm chậm tiến vào phòng không bật đèn trên giường vẫn không có người.

Tiếng nước trong nhà tắm vang lên một bóng hình nam nhân cao lớn in trên cửa kính.

Anh ngửa đầu hất tóc ngược về phía sau.

Vai rộng eo nhỏ tạo thành hình tam giác cơ bắp quấn quanh người trông hấp dẫn vô cùng.

Bạch Ngân Hy hai mắt bắt đầu dời xuống dưới nhìn về phía phân thân đang bán cương cổ họng hơi khô hơi thở nặng nề.

Tay cô cởi xuống y phục nội y rồi đẩy cửa phòng tắm nhẹ nhàng bước vào vòng tay từ phía sau ôm lấy cái eo cứng rắn của nam nhân mặt áp lên lưng anh.

Phó Chính Đình hơi bất ngờ tay nắm lấy tay cô muốn gỡ ra chỉ thấy cô càng cự quậy siết chặt tay hơn.
– Nhớ anh rồi?
– Ừmmm…đừng…cho em ôm anh một lát
– Gặp chuyện gì rồi?
     Cô không trả lời.

Chỉ hơi lắc đầu.

Nước mắt rơi xuống hoà vào dòng nước
– Ngân Hy…..
     Phó Chính Đình kéo cô lên trước mặt để cô dựa vào tường chống một tay lên chặn cô lại
– Gặp chuyện rồi? Đừng khóc …nói cho anh nghe
– Em không có khóc
     Bạch Ngân Hy mặt lờ đờ trả lời anh
– Khoé mắt đỏ lên rồi.
– Chính Đình….chúng ta làʍ ŧìиɦ đi.
     Chấn động.

Phó Chính Đình chấn kinh trong lòng một phen.

Thật ra là gặp chuyện gì…sao lại thành ra như vầy……Anh với tay chỉnh dòng nước yếu lại
– Không được…em trả lời anh đã
– Em muốn….Chính Đình….
      Phó Chính Đình bắt đầu thở không thông.

Bạch Ngân Hy tay bắt lấy phân thân của anh vuốt ve.

Môi gặm lấy hầu kết của anh liếm vòng rồi cắn cắn.


Tay anh ôm lấy eo cô, lồng ngực phập phồng thập phần chịu đựng.

– Chính Đình….e yêu anh…..e muốn…..
– Bạch Ngân Hy….e còn tỉnh táo không
– Em rất tỉnh táo…em khó chịu…!anh dùng thân thể an ủi em có được ko….
    Bạch Ngân Hy vừa nói nước mắt ấm nóng vẫn chảy xuống nhưng tay cô đã sờ loạn trên người anh
– Ngân Hy……ưʍ…..
– Anh không yêu em nữa sao….
– Anh yêu em….
      Phó Chính Đình ko quản nổi nữa, anh cuối xuống ngậm lấy môi cô.

Nụ hôn ôn nhu như mưa phùn len vào môi lưỡi cô quét đến từng chân răng hút hết sự ngọt ngào của cô.

Tay anh bắt lấy nhũ thịt xoa nắn thành đủ hình thù, áp sát da thịt cô lên người anh
     Bạch Ngân Hy bị anh hôn đến mơ màng tay vẫn đang an ủi cự vật thô to.

Anh buông môi cô ra tạo thành một sợi chỉ bạc.

Bạch Ngân Hy liếm môi tham lam níu lấy sợi chỉ gắn kết hai người.

Phó Chính Đình đôi mắt ngày càng tối xuống anh nhấc người cô để cô ngồi lên bệ rữa mặt.

– A…anh………
   Cô giật mình quàng tay lên cổ anh.

Phó Chính Đình cọ cọ đầu khấc lên âm hạch phấn nộn của cô.
– Aaa…anh….ân….thật to….sao có thể thô như vậy…..
      Bạch Ngân Hy nhìn xuống chỗ hai người tiếp xúc gậy thịt tím đen nổi đầy gân thô to như cách tay trẻ sơ sinh hai viên tinh hoàn cũng to như quả trứng gà.

Thật sự rất khủng bố.
– To như vậy…mà em vẫn ăn rất ngon miệng…..
       Phó Chính Đình đâm vào một ngón tay rất trơn tru.

Có vẻ qua nay vừa lăn lộn xong.

Lại đưa hai ngón tay vào chuyển động
– A…..ân…..em muốn………..
– Em muốn cái gì ….hửm….
    Anh thổi thổi hơi thì thầm vào tai cô, giọng anh trầm đặc nói ra mấy lời gọi tình vô cùng quyến rũ…
– A….a…..em muốn anh đi vào …..
– Tay anh vẫn đang đi vào
     Bạch Ngân Hy muốn khóc….ko đủ tay là không đủ, cô muốn nhiều hơn.
– Ưʍ…anh….a….dùng cự vật….a…tiến vào……

– Cự vật tiến vào chỗ nào…Tiểu lẳng lơ
– Ân…cự vật tiến vào u huyệt…a…….!dùng cự vật đâm u huyệt đi anh….ân…
     Phó Chính Đình hôn lên môi mềm, chen cự vật vào sâu bên trong thân thể mềm mại.

Bạch Ngân Hy ngửa mặt rên lên, tay chống lên mặt đá hoa cương của bồn rửa mặt một chân chạm đất một chân kẹp lấy eo Phó Chính Đình nghênh đón anh xâm nhập.

U huyệt căng chặt bao lấy phân thân to lớn của anh như muốn bấm gãy.

Anh cúi đầu hôn xuống cần cổ trắng ngần liếm lên xương quai xanh rồi ngậm lấy bầu vú căng tròn.
– Ngô….ân…..đừng động…..từ từ…..a…..
– Arg….cắn chặt như vậy…hưʍ…qua nay vừa làm với ai hửm….?
– A…ân…Trạch Uyên…là A Uyên…..
– Lục ca không thoả mãn được em sao…..hửm
– Không phải……do em….a….em nhớ anh
      Phó Chính Đình nói mấy câu để cô thả lỏng bên dưới liền động thân đưa đẩy Bạch Ngân Hy ý loạn tình mê như kêu như khóc mà ngâm lên
– A….ha…..a…..ân….a…..
     Phó Chính Đình đẩy ngày càng sâu đỉnh đến gần miệng đáy huyệŧ của cô…
– A….ưʍ…ân….a….a….a….đỉnh đến….a
– Đỉnh đến đâu….hửm
– A…..a….a……sâu quá…..ngaaa….a…ân
– Cái miệng dưới của em ….a….đúng là cực phẩm…hút chặt lấy anh…
– A…..a….a….ân….a…
     Bạch Ngân Hy nhìn xuống chỗ kết hợp, hạ thân trắng mịn của cô làm gậy thịt tím đen đang ra vào hoa huyệt vô cùng nổi bật.

Gậy thịt rút ra đều kéo theo một làn dâʍ ŧɦủy̠ chảy ra ngoài nhiễu xuống mặt đá hoặc bám lên lông mao của hai người.

Cự vật đâm vào, bụng phẳng liền hơi nhô lên hình dáng cây gậy nhỏ.

Dâm mỹ ko thể kể hết.
– A….a….a….anh nói….e có phải…a….là phụ nữ quá….ân…quá dâm ô ko….ha
    Phó Chính Đình dừng lại động tác.
– Là ai nói em như vậy….
– Không có….a…anh đừng dừng lại…ân
– Hy nhi….đối với bọn anh….anh thích em như thế…..mặc kệ ai có nói cái gì….chỉ cần em ko làm trái lương tâm là được.

Hiểu không
– Lão đại….a…..a….ân…..động nhanh lên…..ưʍ……nhanh một chút
– Anh yêu em…..
     Phó Chính Đình động ngày càng nhanh có chút thô bạo nhưng nữ nhân dưới thân càng rêи ɾỉ lớn hơn.

U huyệt mềm mại tham lam mút lấy cự long của anh.

– A…a….a……ngô …..ân….thoải mái….a…
thật thoải mái……ân….a….a…..a…..
     Anh càng đâm mạnh hơn mỗi lần đều đỉnh tới cửa đáy huyệŧ.

Hoa huyệt giật giật co rút, thân thể cô run lên mị huyệt xoắn chặt lại phun ra nước.

Phó Chính Đình bị hút chặt bất ngờ cũng phun xuống tϊиɦ ɖϊƈh͙ của mình.

Bạch Ngân Hy sau khi cao triều cơ thể lẫn tinh thần đều nhạy cảm đột ngột sà vào lòng anh khóc nấc lên….
– Chính Đình….huhu….
– Sao thế….anh làm em sợ rồi?
– Không phải…….
– Ngoan…..đừng khóc.
     Phó Chính Đình ôm cô gái nhỏ nhắn lên đi ra khỏi phòng tắm.

Cự vật bên trong đỉnh lên trên theo mỗi bước đi của anh
– Ân…ngô….a…quá sâu…anh…mau rút
     Phó Chính Đình cười ra một tiếng hôn lên má cô dù đã đi đến mép giường vẫn chưa chịu thả xuống đứng yên đỉnh lên mấy cái.
– A…a….ân ….a….ưʍ….huhu….
– Đừng khóc…..!em chịu ấm ức rồi?
     Bạch Ngân Hy vẫn không nói.

Anh đặt cô lên giường, cô vẫn bám chặt người anh uất ức khóc lên.

Khóc được một lúc tay chân cô mới thả lỏng buông anh ra.

Phó Chính Đình không biết an ủi người khác chỉ chống tay dậy lau đi nước mắt rơi trên mặt cô.
Cốc cốc cốc
– Lão đại chiều nay có họp không ?
– Không
– Dạ.
    Đợi người kia đi một lúc cô mới dám nói
– Em làm anh lỡ công việc sao?
– Không.

Bọn họ giải quyết được
– Em……..
     Phó Chính Đình cuối xuống hôn lên môi cô không cho cô nói.

Anh rút phân thân ra ngoài hôn dần xuống bụng dưới rồi đùi trong nhìn mật huyệt đang chảy nước, u huyệt bị cự long anh đâm tạo thành một cái lỗ tròn chừng 2 ngón tay vẫn chưa co lại được.

Anh hôn lên âm đế rê cái lưỡi dài liếm lên hai hoa môi rồi đâm vào u huyệt hút ra thật nhiều dâʍ ŧɦủy̠.
– Aa…a….Chính Đình….ân….đừng…
     Mùi hương nhàn nhạt của hoa mẫu đơn bên mũi, anh ngậm vào một ngụm dâʍ ŧɦủy̠ hoà với một ít tϊиɦ ɖϊƈh͙ hơi tanh đưa đến bên môi truyền qua cho cô.

Cô lắc đầu tỏ ý muốn từ chối.

Anh cường hãn hôn xuống lưỡi cuốn lưỡi ép cô nuốt xuống tinh hoa của chính mình.
– Em thấy thế nào….sản phẩm của chúng ta….
– Ưʍ….ân….anh lưu manh……

– Anh là hắc bang…mau nói anh nghe..
– Ân…hưʍ……có chút…..ngọt……
     Phó Chính Đình cực kỳ hài lòng trán chạm trán cô mắng nhỏ
– Thật hư hỏng…
      Bạch Ngân Hy lại ngứa ngáy âm huyệt hai chân cọ cọ vào nhau.

Phó Chính Đình bắt lấy chân cô dạng ra thành hình chữ M.

Đưa 3 ngón tay vào lỗ nhỏ ra vào mò mẫm rồi lại ấn vào vách tường non mịn ấm nóng, xoáy sâu lại ra vào.

Bạch Ngân Hy cong người rêи ɾỉ tay cô xoa nắn một bên vú mình, Phó Chính Đình cuối xuống ngậm vào bên còn lại hết mút rồi cắn.

Bạch Ngân Hy rùng mình một cái hai mắt mở lớn hơn
– Thấy rồi…
– Á….a….đừng chạm……á….a…..á….ân..
      Anh đâm liên tiếp vào điểm mềm hơi nhô lên đó của cô dùng móng tay gảy gảy, ngón cái bên ngoài đè lên âm đế
– Á…..a…..a….aaaaa….anh…..đừng…..a
– Anh là lưu manh…sẽ ko dừng theo ý em đâu….
– Áaaa….ưʍ….a….a…em ra….a….em ra
      Bạch Ngân Hy chính là như vậy mà lại xuất ra một đợt thủy mật.

Ướt hết ga giường.

Phó Chính Đình rút tay ra giơ lên trước mặt cô.

Cô ngậm lấy dùng lưỡi liếm sạch từng ngón từng ngón tay anh.

Bên dưới trống trải Bạch Ngân Hy hết co huyệt vào lại thả lỏng ra.

Phó Chính Đình nhìn đến nóng mắt đỡ lấy ƈôи ŧɦịŧ một đẩy liền lút cán đâm đến cổ đáy huyệŧ của cô.

Hai người rên lên
– Ưmmmm…..em đúng là muốn mạng anh…
– Aaaaaaa….sâu quá….thật trướng….ha
      Phó Chính Đình lui gậy đến cửa hang chỉ chừa lại qυყ đầυ lại đâm mạnh vào.

Mười ngón tay đan vào nhau bên dưới anh liên tục cường hãn va chạm vào điểm mẫn cảm của cô.
– A….a….ân….á…..a….
– Hưʍ…arg……
– A……á…..ân…..ô…ô….thật thích…!sẽ hỏng mất…..a….Chính Đình…..ưm
– Ưʍ….thích lắm sao….anh cũng thích….!Thích cái miệng nhỏ của em muốn chết
– A…..ô…..a…..ân…..e….chịu ko nổi….a…!
     Tiếng nam nữ thở dốc tiếng giường đưa kẻo kẹt tiếng rêи ɾỉ mê người càng làm kíƈɦ ŧɦíƈɦ hai con người đang hoạt động kia hơn nữa anh áp xuống nút môi cô vào, cuốn lấy cái lưỡi cô qua vòm miệng anh lại mút ra tiếng chụt chụt.

Thân dưới áp xuống động càng mạnh sâu hơn.
– A….á…..a…..ân….a….em chịu không nổi….a….!Chết mất
– A…đợi anh cùng ra…ưmm….
      Đâm hơn trăm cái Phó Chính Đình rút ra bắn lên bụng cô Bạch Ngân Hy cong lưng lên lại tiểu ra nước…!
    


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.