Con Mèo Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 34


Bạn đang đọc Con Mèo Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc – Chương 34

Thế giới này thật có quá nhiều sự bất ngờ. Tôi bây giờ mới hiểu tại sao tên Trần Cao Duy kia nhởn nhơ như thế. Lúc đến phỏng vấn xin việc, anh ta còn nói chắc chắn là mình sẽ được nhận. Lại còn lúc nãy Phân Chim nói là sẽ gặp lại nữa chứ? Hóa ra ông nội anh ta là ông ngoại của Phân Chim, thảo nào… Đúng là con ông cháu cha. Tôi thở dài một tiếng, tôi tưởng tượng nếu sau này tôi trở thành chị dâu anh ta thì sẽ thế nào nhỉ?
Xe dừng lại trước cổng nhà, Phân Chim xuống xe vòng qua mở cửa cho tôi. Tôi thở dài, Phân Chim đúng là khác người, tôi cứ nghĩ hắn sẽ đưa tôi đi đâu chơi một chút để kỉ niệm ngày hôm nay kia chứ. Hình như hắn cũng đoán ra suy nghĩ của tôi. Mặt hắn cứ hớn ha hớn hở, hắn đặt tay lên vai tôi:
“Hôm nay em nghỉ sớm đi, vẫn còn ốm đấy.”
Tôi hơi bất ngờ, thì ra là hắn đang lo cho tôi, vậy mà tôi còn tưởng… Định nói với hắn một câu tôi không sao thì trên môi đã có thứ gì đó mềm mềm đặt lên, tôi khựng người, mắt mở to nhìn khuôn mặt kề sát trước mặt. Phân Chim đang… đang… hôn… tôi. A, tôi như người mộng du, cứ như vậy mà nhìn hắn. Dù chỉ là một cái chạm nhẹ, nhưng hắn dừng lại rất lâu. Tôi nghe tim mình đập thình thịch. Một phút sau, hắn buông tôi ra, khóe môi mỉm cười nhìn khuôn mặt đang đỏ lên như cà chua chín của tôi:
“Hôm nay chỉ vậy thôi, em vào nhà trước đi.”

Nói xong hắn đẩy tôi vào cửa. Một loạt động tác sau đó của hắn tôi không nhớ rõ, cứ như mình đang đi trên mây. Hắn bấm chuông cửa nhà tôi, lúc mẹ tôi ra mở thì mỉm cười lễ phép chào mẹ tôi, đẩy tôi đang đứng như trời trồng vào trong rồi lên xe ra về.
Cả tối hôm đó tôi không ngủ được, nghĩ tới nụ hôn của hắn mà lòng cảm thấy ngọt ngào vô cùng. Tôi tự cười một mình như con điên. Hắn, tổng giám đốc Phân Chim đã thích tôi rồi, lại còn hôn tôi nữa. Haha, thắng lợi nhất trên đời này của tôi chính là câu được con rùa vàng như hắn.
Hôm sau như thường lệ, hắn lại đến đón tôi đi làm.
Hôm nay tôi đã cố gắng chăm chút hơn, có xịt thêm một ít nước hoa đã bỏ quên từ đời nào. Tôi nhẩm tính hơn hai mươi năm sống trên đời, sáng nay là buổi sáng tôi đứng trước gương lâu nhất. Hắn dường như cũng nhận ra, cứ tủm tỉm cười khiến tôi đỏ bừng mặt. Lên xe chưa được năm phút, hắn đột nhiên nói:
“Ngăn thứ hai, phía bên phải.”
Tôi ngẩn người, nhìn lại vẫn thấy hắn chăm chú lái xe. Tôi hướng ánh mắt vào ngăn tủ của ô tô trước mặt mình, mở ra đã thấy một phần ăn sáng mua sẵn. Tôi cầm lấy, lòng không khỏi thấy vui vui, hắn đang quan tâm tôi đấy. Tôi nhìn hắn, miệng nhếch lên:
“Nhưng sáng nay em ăn rồi!”

Hắn thản nhiên:
“Vậy thì đặt lại vào chỗ cũ, đến chỗ nào có thùng rác thì ném vào.”
Tôi lạnh người, chỉ từ chối cho có lệ thôi mà, hắn có cần phải thực tế vậy không? Tôi chép miệng:
“Anh có biết lãng phí thức ăn là tội lớn lắm không? Dù hôm nay đã ăn sáng nhưng để tránh tội nghiệt cho anh, em quyết định hy sinh cái bụng của mình.”
Hắn quay sang nhìn tôi cười cười. Tôi tự nhiên cầm đồ ăn ra chén ngay trên xe. Cũng khá ngon, không biết hắn mua ở đâu, sau này nhất định phải nhờ hắn mua thêm mới được, cũng là để trả tiền bấy lâu nay tôi mua cà phê cho hắn. Ăn xong tôi thoải mái liếm môi, ngon quá mà. Cũng đã tới công ty, hắn đổ xe xong, tôi tháo dây an toàn định bước xuống thì đã bị hắn vòng qua ngăn lại. Tôi sững người, chẳng lẽ hắn định hôn tôi nữa sao? Nhớ lại hôm qua tôi vẫn còn thấy đỏ mặt, nhưng nếu hắn hôn thêm chắc cũng vui lắm, nụ hôn buổi sáng cũng không tệ. Tôi nhắm mắt lại nhưng chờ một lúc lâu cũng không thấy cái thứ mềm mềm kia đâu. Tôi nghe tiếng cười khúc khích của hắn liền vội mở mắt. Ở bên kia hắn đang che miệng, mặt tôi nóng ran, xấu hổ chết đi được. Hắn quay sang nói với tôi, giọng còn pha chút tiếng cười:

“Trên môi em còn dính nước sốt kìa.”
Tôi ngẩn người, nhìn ra cửa kính đúng là còn chút gì màu đỏ dính trên miệng. Tôi bực bội, đang lục túi xách kiếm khăn giấy thì ngón tay hắn đã lướt qua trên môi tôi. Tôi sững sờ, làm xong động tác đó, hắn còn thản nhiên đưa ngón tay lên miệng:
“Mùi vị quả không tệ, mai anh mua tiếp cho em.”
Hắn… hắn… đúng là biến thái! Nhưng sao tôi lại cảm thấy vui thế này, cứ như hắn vừa hôn tôi vậy, đúng là tâm lí người đang yêu. Haiz.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.