Bạn đang đọc Cô Ấy…là Của Tôi! – Chương 32
Minh quay sang nhìn Nhi:
-Này! Cậu ngồi im 1 chỗ không được hả? lòng vòng 1 hồi chạm bể đồ bây giờ.
Nhi thầm nguyền rủa Minh rồi lon ton chạy vào bếp, Hải & Tài hiện giờ đang là 2 đầu bếp chính, nó chen vào giữa:
-Cần em phụ gì không?
Tài quay sang nhìn nó cười:
-Cậu thì làm được gì?
-Tôi nấu ăn hơi bị ngon đấy nhá!
Nó thấy bị coi thường thế là vỗ ngực khoe tài nhưng nó chợt quê độ khi 1 giọng nói cực kì đáng ghét vang lên:
-Mới bữa nào cậu còn nói cậu không biết nấu ăn mà.
-Ờ…thì…-nó đưa chân qua lại.
Hải ấn nó ngồi xuống bàn ăn cạnh bếp:
-Giờ em ngồi yên cho anh được chứ?
Nó gật gật cái đầu y như con lật đật.
Rồi có 1 rổ rau từ đâu bay tới hạ cánh trước mặt nó, nó quay đầu lại, phi công lái rổ rau đấy không ai khác chính là Tài:
-Lặt rau giùm đi!
Không quên tặng cho Nhi 1 cái nháy mắt đầy quyến rũ, Tài tiếp tục công việc.
Nhi cứ nhìn chằm chằm vào rổ rau, chốc chốc lại lấy 1 cọng lên coi rồi lại thả xuống, nhìn tiếp.
2′ sau, nó giật giật vạt áo của Hải đang định lấy chai tương ớt trên bàn.
-Gì thế?
Hải nhìn xuống nó, nó không ngước lên nhìn Hải mà vẫn “đắm đuối” vào rổ rau.
Hải chợt bật cười khiến làm chết ngay con cua vừa mua về không biết định làm món gì ( hơi wa’ ):
-Anh biết ngay là em không biết làm mà.
-Anh chỉ em đi.
-Thôi, không cần, em cứ ngồi đó đi.
Rồi HẢi cầm rổ rau đi lại phía Minh, Quân & Bảo đang thản nhiên xem phim uống nước ngọt, còn gác chân lên bàn nữa chớ:
-3 thằng kia, rảnh thì ngồi lặt rau đi.
Ngay lạp tức, 6 con mắt ngước nhìn lên Hải như muốn trăn trối “em không biết làm” hay “phim đang tới hồi gay cấn”, đại loại là thế.
-Không nói nhiều, lặt đi.
Hải cho rổ rau yên vị trên bàn rồi đi lại vào bếp.
3 thằng à nhầm 3 chàng nhà ta nhìn nhau không chớp mắt.
Quân bỗng đứng dậy:
-Hiếm khi có mặt đông đủ, gọi Linh tới luôn nhé!
Nhi đứng dậy hưởng ứng:
-Tôi sẽ gọi cho Linh.
Cả 2 bấm số.
Minh và Bảo lại nhìn nhau.
-Nhìn gì? Làm đi. – Minh ra lệnh cho em mình.
-Sao lại là em.
“Cốp” “cốp”
2 cái cốc đầu dành chó anh em nhà họ Trần.
-Khổ bay lắm, cứ như vậy thì chừng nào mới có cnah ăn.
Rồi Tài cầm rổ rau vào bếp tự xử.
Quân cho điên thoại lên bàn:
-15′ để Linh tới, nấu phần cho nàng luôn nhá!
Nhi cúp máy, xụ mặt:
-Hoa không tới được, nó phải đi sang nội với nhà nó.
Đồ ăn được trưng bày lên bàn, rất nhiều món đẹp mắt mà không biết có chất lượng hay không.
Có tiếng chuông cửa, Linh tới.
Linh cười tươi chào mọi người thật rạng rỡ & dừng lại ở Bảo:
-đây là……?
-Em trai Minh, tên Bảo. – giải thích cho Linh & kèm theo là 1 cái hôn lên má, tên Quân này ranh lắm.
Linh lại cười kèm theo là cái nháy mắt:
-Chào cậu em, đẹp trai nhỉ?
Bảo cười cười chào lại:
-Chào chị xinh gái.
-Cảm ơn nhé!
Quân kéo tay Linh về phía mình:
-Thấy nó dễ thương định cưa cẩm đấy hả?
-Đâu có đâu, nhưng nó đẹp trai thật đấy. – Linh cứ nhìn Bảo mà khen mặc kệ cho ai kia đang bắt đầu cau có.
Nhi thấy thế liền chọt vào:
-Này, khen đứa con trai khác trước mặt bạn trai mình là không được đâu đấy.
-Coi cái mặt thằng Quân kìa. – Hải quàng tay qua cổ Nhi.
-Ghen rồi, chẹp! – Tài khoanh tay dựa lưng vào tủ lạnh.
Linh tròn mắt:
-Ghen?
-Ngốc thật đấy. – Tài khẽ cười.
Linh cũng chợt bật cười, nó đang vui, Quân ghen tức là Quân thích nó thật.
Nó chạy lại khoác tay Quân khi thấy hắn với bộ mặt giận dỗi:
-Thôi, đừng thế mà, năn nỉ đấy!
Thấy Linh trong bộ dạng như thế này, thật tình Quân không tài nào giận được nữa, hắn nhéo mũi Linh:
-Có ai giận đâu chứ.
Khi đã đánh chén no nê hết đống thức ăn & dọn dẹp sạch s4, cả bọn xúm nhau lên phòng khách.
-Kiếm trò gì chơi đi!
Ngẫm nghĩ 1 hồi, Bảo búng tay cái ” tách”:
-Chơi bốc thăm đi.
-Huh?
Cả bọn nhìn Bảo khó hiểu.
Hắn giải thích:
-Thế này, ở đây có 1, 2…7 người. Chúng ta sẽ lấy ra 7 mảnh giấy nhỏ. Trong 7 mảnh giấy đó sẽ có 1 mảnh có 5 ngôi sao, ai bốc trúng mảnh giấy đó sẽ được ra lệnh cho những người bốc trúng mảnh giấy trắng làm 1 việc gì đấy, hiểu rồi chứ?
-Rồi, bắt đầu nhé!
7 đứa thận trọng mở tờ giấy của mình vừa bốc xong và 1 giọng cười của 1 con thú vang lên:
-Hahahahhhaahahhahhahahha…5 sao nè!
Người có cái giọng cười $%$#@$ là Quân.
6 người còn lại xị mặt thảy mảnh giấy trên tay mình ra.
-Cậu thắng rồi hả? Đừng bắt tôi làm gì đấy! – Linh phụng phịu cầm tay Quân.
-Tất nhiên rồi!
-Này! Ăn gian, tưởng là bồ bịch thì thế hả? – Bảo bức xúc.
-Thì so? Anh mày thích chọn ai là quyền của anh mày nhá! để coi…
Nói rồi Bảo xoa xoa cái cằm đưa mắt đảo qua đảo lại & dừng ngay ở giữa 2 người: Nhi & Hải.
-Gì đây? – Nhi nhìn cái mặt gian hiểm thấy rõ của Quân liền nghi ngờ.
-2 người…-Quân chậm rãi- đang quen nhau mà…đúng không nhỉ!
Tất cả trố mắt nhìn Quân:
-Định giở trò gì đây?
-2 người…cho chúng tôi xem phim tình cảm trực tiếp đi.
Nhi & Hải nhìn Quân nhăn mặt không hiểu nổi.
-Là..hôn nhau ý.
Quân dứt lời, cả đám lại nhìn Quân, Linh thì tất nhiên về phe bạn trai mình rồi:
-Ờ…mà phải là hôn môi nữa nha!
Nhi đỏ mặt:
-Gì chứ? Hôn gì mà hôn…kiếm…cái khác đi!
-Không! đâu có cái luật cấm thế đâu.
-Nhưng…
Hải bịt miệng không cho Nhi nói tiếp bằng 1 nụ hôn.
Xung quanh im lặng.
Ngoài Linh & Quân đang tích cực hưởng ứng thì lại có 3 khuôn mặt biểu hiện đang không được tốt cho lắm.
1 tên thì lạnh lùng dựa người vào ghế nhìn ra ngoài ban công – Minh. Hắn không muốn nhìn thấy cảnh này, bên trong hắn giống như đang có hàng ngàn con dao cứa vào tim. Cảm giác khó chịu tột cùng giống như tối hôm qua, khi Nhi & Hải cũng hôn nhau trên cầu thang.
2 tên còn lại thì nhìn trực diện luôn.
1 tên nhìn nhưng khuông mặt lại không cảm xúc, giống như vô cảm – Tài. Bên trong hắn thì không rõ nhưng chắc chắn là đang rất hỗn độn, hắn cũng muốn không nhìn giống ai kia lắm nhưng con mắt khogn6 thể rời khỏi 2 người trước mặt.
1 tên thì biểu hiện vẻ khó chịu ra ngoài – Bảo. Hắn không che giấu được cảm xúc của mình nên 2s sau hắn đứng dậy đi vào nhà bếp uống nước.
Hải buông môi Nhi ra sau 10s, quay sang nhìn Quân:
-Được rồi chứ? Chơi tiếp nhé!
Bảo ngồi xuống lại nhưng tâm trạng của cả 3 tên vẫn y nguyên không thay đổi.
Má Nhi đỏ ửng, cũng đúng thôi, hôn trước mặt nhiều người thế này mà.
-uầy, 5 sao nhé!
Lần này là Hải, anh chìa mảnh giấy có 5 ngôi sao ra.
Quân nhíu mày:
-Anh đừng trả thù đấy…nhưng mà dù có hôn Linh cũng chẳng sao cả.
-Anh biết mà, vì thế anh mày sẽ không chọn 2 đứa bay đâu.
Rồi Hải ranh mãnh nhìn sang 3 tên còn lại, bọn hắn giật mình.
Nhi chợt ghé vào tai Hải thì thầm gì đấy.
Anh chợt nhìn sang Tài rồi sang Minh &:
-Mấy đứa nghĩ sao nếu Minh & Tài hôn nhau nhỉ???
Minh phản kháng ngay:
-Anh điên hả?
-Không có chuyện đó đâu nên anh cứ ngồi đấy mà mơ đi! – Tài.
-Này! đây là mệnh lệnh của người thắng cuộc đấy. -Hải.
-Nhưng tụi em là con trai mà. – Minh.
-Ai nói con gái đâu. – Hải.
-Anh nghĩ sao con trai hôn con trai hả? – Tài.
-Có chơi có chịu chứ. – Nhi chen vào.
Không hẹn mà Minh & Tài cùng quay sang Nhi quát:
-Là trò cảu cậu đúng không?
Nhi nhìn vu vơ lên trần nhà, ra ban công, vào nhà bếp rồi phán 1 câu:
-Nhà cậu đẹp thật đấy, còn rộng nữa.
-Đánh trống lảng đấy hả?
Quân toe toét cười:
-Thú vị mà!
-Thú vị cái khỉ gì? – Minh & Tài đồng thanh tập 2.
-Giờ có làm hay không thì bảo hử? – Tất cả, trừ 2 tên đấy ra bẻ tay crắc crắc nhìn bọn hắn như muốn nuốt chửng, ai nấy sát khí đầu ngùn ngụt.
-Có chết cũng không. – đồng thanh tập 3.
-Được lắm. – Bảo nghiến răng.
Cả đám định xúm lại hội đồng 2 tên thì…
KING KOONG……
Tiếng chuông cửa phá đám.
Minh & Tài nhìn ra phía cửa, đồng thanh tập 4:
-Ôi! Cứu tinh của đời ta.
Minh chạy lẹ ra mở cửa.
Cánh cửa vừa mở ra thì 1 cô gái từ đâu xộc tới ôm chầm lấy cổ Minh:
-Anh Minh! Em rất nhớ anh đấy!
Cả đám mắt nhắm mắt mở nhìn về phía cô gái.
Minh khẽ đẩy cô gái ra.
Nhìn 1 lúc, 5 tên con trai ngồi ở trong cùng Minh hét lên:
-LÂM DIỄN KHANH!
Cô gái tên Lâm Diễn Khanh cười rạng ngời mà không chói lóa:
-Em nè! Em về rồi!