Chàng Rể Đào Hoa

Chương 105


Đọc truyện Chàng Rể Đào Hoa – Chương 105


“Anh rể, đây là nơi nào?”
Cuối cùng, sau một hồi do dự Tô Hỷ Lai vẫn quyết định đem thuốc giải rót cho Triệu Mẫn uống.

Quả nhiên, Linh Minh Nguyệt không có lừa anh.

Triệu Mẫn chỉ uống vào một hớp, không đến vài phút cô bé liền tỉnh lại.
Chỉ có điều, nhìn hoàn cảnh bốn phía xung quanh vắng lặng, không một bóng người.

Cô bé không khỏi lộ ra một chút sợ hãi, vội vàng nắm lấy tay Tô Hỷ Lai hô lên.
Tất nhiên, Tô Hỷ Lai không thể đem chuyện sát thủ và Linh Minh Nguyệt nói ra.

Anh chỉ ậm ờ đại khái lên tiếng giải thích một hồi, sau đó nghĩ cách liên lạc với Rose, để cô lái xe đến đón mình và Triệu Mẫn trở về biệt thự số một Long Điền.
“Ông chủ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Vì sao lại chạy đến một nơi khỉ ho cò gáy như vậy? Hơn nữa, vừa rồi tôi đã thử liên lạc với anh mấy lần, nhưng tất cả đều không thể nào liên lạc được?!”
Sau khi lái xe đến đón Tô Hỷ Lai, đem Triệu Mẫn chở về nhà.

Lúc này, Rose mới bắt đầu liên tục quay sang hỏi thăm.
Advertisement
Ban đầu, Tô Hỷ Lai cũng không có ý định nói ra.

Nhưng suy nghĩ một hồi, anh vẫn đem chuyện liên quan đến nhóm sát thủ và Linh Minh Nguyệt nói cho Rose biết.
Vừa nghe xong chuyện này, hai mắt của Rose không khỏi trợn trừng.

Cô hoàn toàn không thể nào tưởng tượng ra nổi, rốt cuộc Linh Minh Nguyệt là người như thế nào, lại có thể trực tiếp đem một đám sát thủ giết chết, không lưu lại một chút vết tích nào.

Hơn nữa, cô ta còn có năng lực biến mất, thật sự là quá mức thần kỳ, ai cũng không có cách nào tưởng tượng ra được.
“Linh tộc? Đây là thế lực nào? Liên Minh Sát Thủ? Hừ, bọn họ tốt nhất là đừng để tôi tìm thấy.

Nếu không, tôi nhất định sẽ khiến cho bọn chúng biết rõ, ai mới là sát thủ đáng sợ nhất trên thế giới này!”
Vừa nói, hai nắm tay của Rose vừa siết chặt.

Bởi vì, chỉ cần nghĩ đến tình cảnh Tô Hỷ Lai bị người khác vây giết.

Thế nhưng, chính cô lại không có cách nào đứng ra hỗ trợ cho anh, để trong lòng của cô cảm thấy cực kỳ khó chịu.
“Chỉ là một đám sát thủ mà thôi, tôi còn thật không để bọn chúng vào mắt.

Chỉ có điều, người phụ nữ kia thật sự quá mức thần bí.

Cho đến lúc này, tôi cũng không rõ là cô ta làm sao ại xuất hiện ở đó, hơn nữa còn đúng lúc như vậy… a, đúng rồi!”
Đang nói đến nửa chừng, Tô Hỷ Lai đột nhiên lại vỗ mạnh lên đầu của mình một cái.

Sau đó, anh mới cười to lên một tiếng.
“Ha ha ha, tôi thật sự là quá ngốc, vì sao lại không sớm nghĩ ra chuyện này được chứ.

Cho dù cô ta có là ai đi chăng nữa, chẳng lẽ cô ta không cần phải ăn uống, nghỉ ngơi? Chỉ cần để cho Lương Tài điều tra ra hình ảnh của cô ta thông qua vệ tinh.

Chúng ta còn sợ không tìm thấy tung tích của cô ta hay sao?”

Advertisement
Nghe Tô Hỷ Lai nói ra việc này, Rose rốt cuộc cũng tỉnh ngộ.

Đồng thời, cô đối với Tô Hỷ Lai cực kỳ sùng bái.
“Đúng vậy, chỉ cần tìm ra được hành tung của cô ta.

Chúng ta nhất định có thể khiến cho cô ta nói ra lai lịch của mình!”
Nói ra lời này, trong ánh mắt của Rose liền lộ ra hưng phấn.

Quả thật, vừa rồi nghe nói đến năng lực của Linh Minh Nguyệt, để cho cô hơi có chút sợ hãi.

Nhưng trải qua một hồi phân tích, cô cảm thấy Linh Minh Nguyệt nhất định là sử dụng tà thuật nào đó.

Nếu không, cô ta cũng không thể trở nên lợi hại như vậy, đúng không?
“Đúng, nhất định là như vậy rồi!”
Trong lòng tự nói với mình một câu an ủi, vẻ mặt của Rose càng thêm trở nên kiên định.
Mà lúc này, trên phi trường của thành phố Hải Châu, sự xuất hiện của nữ ca sĩ Alina đã làm cho toàn bộ phi trường trở vô cùng sôi động.

Vô số người hâm mộ cả trong lẫn ngoài nước, đều hướng về phía phi trường để chào đón nữ minh tinh của mình.
Nhưng mà, vẻ mặt của Alina lúc này lại hơi có chút thất vọng.

Bởi vì, người mà cô muốn gặp cho đến lúc này vẫn chưa từng xuất hiện ở đây.
“Alina, cô đã chuẩn bị sẵn sàng rồi sao?”
Rất đột nhiên, một âm thanh của phụ nữ vang lên bên tai để cho Alina cảm thấy vô cùng giật mình.

Nhưng khi quay đầu nhìn lại, thấy người phụ nữ này là người quen thuộc với mình, da mặt của Alina mới có chút dãn ra.
“May quá, nhờ có bạn đến đón tôi.

Nếu không, tôi chắc sẽ bị đám đông ở bên ngoài làm cho phiền chết mất thôi!”
Đối với Alina mà nói, đám đông nhiệt tình bên ngoài phi trường thật sự làm cô có chút hoảng sợ.

Từ nhỏ cô đã có bệnh sợ hãi đám đông.

Nếu như không phải vì đam mê với nghệ thuật của mình, bản thân cô cũng không muốn xuất hiện ở những chỗ đông người.
“Được rồi, được rồi! Nơi này là sân nhà của tôi, thế nên cậu có thể an tâm.

À, phải rồi! Lần trước cậu gửi mail đến, chẳng phải nói có người quen ở thành phố này hay sao? Vậy thông tin của anh ta cậu có giữ đó hay không? Nhất là hình ảnh, chỉ cần anh ta là người ở trong thành phố này, mình nhất định sẽ tìm ra giúp cậu!”
“Cái này…”
Lúc đầu vẻ mặt của Alina còn có một chút hưng phấn.

Thế nhưng, khi nghe người bạn của mình nhắc đến chuyện hình ảnh, cô hơi có vẻ lộ ra lúng túng.
“Này, cậu thật sự ngay cả hình ảnh của anh ta cũng không có đấy chứ?”
Bị hỏi đến, sắc mặt của Alina càng thêm đỏ hơn.

Nhưng mà, ngay lúc này đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên, để cho cuộc nói chuyện giữa hai người không khỏi tạm thời ngừng lại.
“Xin lỗi, là điện thoại của mình.


Hình như là ông chủ của mình gọi đến, chắc là có việc quan trọng gì đó!”
Rất tình cờ, người bạn này của Alina không phải là ai khác, lại chính là bác sĩ Suri.

Hơn nữa, Alina cũng chính là người lần trước được Tô Hỷ Lai cứu ra từ trên tay của tên khủng bố.
Sau một hồi nói chuyện điện thoại, bác sĩ Suri lúc này mới quay trở lại.

Nhìn thấy bộ dáng của bạn mình hơi có vẻ lúng túng, cô lúc này mới cười lên nói.
“Thôi được rồi, cậu cũng không cần phải lo lắng.

Vừa rồi ông chủ của mình gọi điện thoại đến, nói là có việc cần tìm mình về gấp.

Nhưng mà, thấy cậu đứng đây một mình cũng không ổn.

Hay là, cậu theo mình đến chỗ làm việc gặp ông chủ luôn đi.

Chuyện tìm người, cậu có thể nhờ anh ấy, anh ấy nhất định sẽ tìm người giúp cậu!”
Vốn dĩ Alina đã định từ chối, nhưng bác sĩ Suri lúc này lại liên tục lôi kéo.

Thế nên, cả hai người giằng co một hồi, rốt cuộc Alina cũng không có cách nào cự tuyệt được lời mời của bác sĩ Suri.

Thế nên, cô chỉ có thể đi theo bác sĩ Suri, trực tiếp đến khu biệt thự Long Điền để gặp mặt Tô Hỷ Lai.
Đương nhiên, chính Alina cũng không hề hay biết rằng, người mà mình đang muốn tìm kiếm, kỳ thật đang ở rất gần.
Lúc này, ở trong khu biệt thự Long Điền.

Ngoài Tô Hỷ Lai cùng với Rose, ngay cả Lương Tài cũng đã xuất hiện.

Thế nhưng, ba người chỉ ngồi im lặng, nhìn xem màn hình lớn xuất hiện ở giữa phòng họp.

Hiện tại, trên màn hình đang trình chiếu rất nhiều màn ảnh nhỏ.

Mỗi một hình ảnh như vậy, đều tương ứng với một vị trí trong khu vực của thành phố.
Qua một lúc lâu, trong khi ba người vẫn còn chưa tìm ra tung tích của Linh Minh Nguyệt, thì bác sĩ Suri đã gõ cửa đi vào.
“Ông chủ, tôi có một người bạn muốn gặp anh.

Không biết, anh có thể cho cô ấy đi vào được không?”
Biết trong phòng họp lúc này ba người đang quan sát vệ tinh ở trong thành phố.

Thế nên, trước khi tiến vào bác sĩ Suri vẫn không quên lên tiếng hỏi trước.

Nghe có người ở bên ngoài, lông mày của Tô Hỷ Lai khẽ nhướng lên một cái.

Mà Lương Tài thì thao tác rất nhanh, trực tiếp đem màn hình quan sát từ trên vệ tinh tắt đi, sau đó biến đổi thành một dạng slide, để trình chiếu một phần quảng cáo sản phẩm mới của công ty.
Lúc này, cửa phòng họp cũng được mở ra.


Bác sĩ Suri đi ở phía trước, còn nữ ca sĩ Alina thì đi theo phía sau.

Thế nhưng, ngay khi nhìn thấy người ngồi ở phía đối diện, ánh mắt của Alina không khỏi dại ra.

Cô hoàn toàn không thể nào nghĩ đến, người mà mình tìm kiếm, hiện tại đang ở trước mặt.
“Tại sao lại là cô?”
“Tại sao lại là anh?!”
Hầu như cùng một lúc, cả Tô Hỷ Lai và Alina đều đồng thanh hô lên.

Ngay sau đó, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo phong cách phương Tây của Alina, lộ ra một nụ cười vô cùng ngọt ngào.
“Lời tôi nói, tôi nhất định sẽ tìm thấy anh, rốt cuộc cũng có thể thực hiện được rồi!”
Kỳ thật, chính Tô Hỷ Lai cũng rất bất ngờ.

Anh hoàn toàn không có nghĩ đến, Alina lại xuất hiện vào lúc này.

Hơn nữa, nhìn bộ dáng giữa cô ta và bác sĩ Suri, cả hai dường như còn rất quen thuộc.
Đột nhiên, trong đầu của Tô Hỷ Lai không khỏi nghĩ đến lời một bài hát mà anh đã không nhớ rõ tên, chỉ thuộc mỗi một câu, cho đến lúc này anh vẫn không thể nào quên được.
“Thế giới sẽ càng lúc càng nhỏ, cho đến lúc chúng ta gặp nhau…”
Lời bài hát mặc dù rất dài, nhưng câu này lại vô cùng phù hợp với tình huống hiện tại của hai người lúc này.
“Alina, người mà cậu muốn tìm, sẽ không phải là anh ta đấy chứ?!”
Đến lúc này, bác sĩ Suri rốt cuộc cũng kịp phản ứng lại.

Đồng thời, ánh mắt của cô không khỏi tràn đầy nghi hoặc.

Đừng nói là hai người bọn họ, cho dù là cô cũng không thể nào ngờ đến, hai người vậy mà quen biết nhau.

Hơn nữa, Tô Hỷ Lai còn là người mà bạn thân của cô đã nhờ để tìm kiếm.
Việc này, cũng thật sự là quá mức trùng hợp rồi đi?
“Đây có thể được coi như là duyên phận hay không?”
Mặc dù từ nhỏ lớn lên từ phương Tây, nhưng Alina đối với một ít thuật ngữ phương Đông vẫn có một chút hiểu biết.

Nhất là, bạn thân của cô còn là một người gốc Việt giống như bác sĩ Suri, đối với mấy câu nói thông thường này cô vẫn nói rất rành rọt.
“Quả thật, hai người chúng ta vẫn có một chút duyên phận!”
Lúc này, Tô Hỷ Lai cũng mỉm cười gật đầu.

Sau đó, ánh mắt của anh dừng lại ở trên người của Rose.

Tuy rằng hai người không có nói với nhau lời nào, nhưng Rose rất nhanh liền hiểu được ý nghĩ của anh.

Ngay sau đó, cô vội vàng đứng dậy, hướng về phía Lương Tài nói ra.
“Đúng rồi, vừa rồi còn có một số việc chưa có báo cáo với ông.

Hiện tại, chúng ta có thể ra ngoài để nói chuyện được không?”
Tất nhiên, Lương Tài cũng rất phối hợp.

Ông ta cũng nhanh chóng đứng dậy, rồi gật đầu đáp lại.
“Tốt, tôi cũng đang có việc cần phải bàn với cô!”
Cứ như vậy, hai người bọn họ vừa rời đi trong phòng họp lúc này cũng chỉ còn lại Tô Hỷ Lai, bác sĩ Suri và nữ ca sĩ Alina.

Thế nhưng, vừa rồi nói ra câu nói hơi có một chút ẩn ý.

Hiện tại, đứng đối diện ở trước mặt Tô Hỷ Lai, sắc mặt của Alina không khỏi hiện lên một chút ửng đỏ, cái cổ cũng cúi thấp xuống, không dám nhìn thẳng về phía Tô Hỷ Lai.
Chỉ có bác sĩ Suri là hiểu ý, vội vàng đứng ra nói chuyện.

“Ông chủ, vừa rồi Alina còn muốn tìm người giúp cho cô ấy đâu? Lúc này, thật sự không nghĩ đến người mà cô ấy muốn tìm lại là anh.

Quả thật, hai người rất có duyên phận.

Lần trước, tôi còn nghe nói anh đã cứu cô ấy từ trong tay của một tên khủng bố?”
Đối với việc này, Tô Hỷ Lai cũng không có nói với bất kỳ ai.

Thế nên, việc bác sĩ Suri nghe được từ trong miệng của Alina cũng không có làm anh cảm thấy quá mức bất ngờ.
Chỉ có điều, lúc này anh lại lắc đầu, rồi nói.
“Cũng không phải là tôi muốn cứu cô ấy.

Đó là do tên khủng bố kia quá mức ồn ào mà thôi!”
Lời này cùng với bộ dáng vô cùng nghiêm túc của Tô Hỷ Lai, nhất thời để hai người phụ nữ đều nhịn không được, suýt chút nữa thì bật cười.

Đồng thời, bầu không khí xấu hổ trong phòng, lúc này cũng nhanh chóng bị xua tan.
“Đúng rồi, tôi còn có một phần quà muốn dành tặng cho anh!”
Rất đột ngột, Alina lúc này lại đột nhiên tiến tới trước mặt của Tô Hỷ Lai.

Sau đó, từ trong tay đưa đến hai tờ vé mới.

Hơn nữa, cả hai tờ vé đều được dát vàng hết sức bắt mắt.

Rất rõ ràng, hai tấm vé này là loại vé mời vô cùng đặc biệt, cũng chỉ có người giống như Alina mới có thể sở hữu được.
“Đây là vé mời dành cho buổi biểu diễn vào tối mai của tôi.

Anh nhất định phải có mặt ở đó để xem tôi biểu diễn đấy.

Xem như, đây là một lời cảm ơn của tôi đối với anh, được không?”
Tô Hỷ Lai không có chút nào nghĩ đến, Alina sẽ đưa vé mới cho mình.

Với lại, nhìn bộ dáng của cô còn rất nghiêm túc.

Ngay sau đó, Tô Hỷ Lai mới hơi do dự một chút, cuối cùng anh liền gật đầu đáp lại.
“Tốt, tôi mai tôi sẽ có mặt ở buổi biểu diễn của cô!”
“Vậy thì tốt quá! Cảm ơn anh!”
Lần nữa, hành động của Alina để cho Tô Hỷ Lai hết sức im lặng.

Anh cũng không rõ, đây có phải là phong cách của người phương Tây hay không.

Lúc này, Alina vậy mà nhào tới, hôn lên trên má của anh ta.

Sau đó, cô giống như một làn gió thơm, vội vàng biến mất khỏi phòng họp.
Chỉ có điều, lúc này người ngạc nhiên nhất phải chính là bác sĩ Suri mới đúng.

Người bạn này cô quen biết từ rất lâu.

Trước đó, Alina mỗi lần nhìn thấy người lạ đều rất sợ hãi.

Sau này, khi bắt đầu đứng trên sân khấu, chứng bệnh này của cô mới giảm đi.
Nhưng làm như thế nào, bác sĩ Suri cũng không thể tưởng tượng được.

Người bạn này của mình lại chủ động, hướng về phía Tô Hỷ Lai tặng đi nụ hôn đầu tiên của cô.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.