Cậu Chó

Chương 22


Bạn đang đọc Cậu Chó – Chương 22


Trống tan hầu nhanh một hồi, thầy Đề xách cặp từ văn phòng Nha Lại lật đật về nhà.
Trong nhà thầy Đề rất có ngăn nắp. Trẻ con ở nhà trên thầy Đề có riêng một căn nhà bày biện đủ tiện nghi để thầy Đề tiếp khách những Hương Lý hay những người có kiện tụng đến đưa hối lộ rất kín đáo. Đêm nay thầy Đề định tiếp cô Lý Gương Xá.
Thầy Đề thấy mụ Lý bèn vẫy lại ngồi nói chuyện. Thầy Đề bảo mụ Lý ngồi, mụ Lý ngồi nghiêng mình trên ghế với dáng điệu ngượng nghịu. Thầy Đề hỏi:
– Răng lão Cai Gương Xá cứ bám theo cô như rứa à.
Mụ Lý Gương Xá bẽn lẽn đáp:
– Dạ bẩm thầy Đề, thầy Cai thấy tui góa bụa nên giúp đỡ…
Thầy Đề cười hỏi:
– Tôi coi chừng như hắn ghen với cô lắm mà…
Mụ Lý ngượng nghịu:
– Dạ bẩm thầy Cai thương mẹ con chúng tui.
– Thương là răng?
– Dạ bẩm thương hại.
Thầy Đề nhìn mụ Lý Gương Xá với cặp mắt thèm thuồng:
– Hôm nớ hắn la hoảng để phá tui với cô hỉ. Rồi sau đó, hắn canh chừng tui ngoài mâm đèn.
Mụ Lý Gương Xá mỉm cười rất duyên dáng. Thầy Đề thấy mụ Lý cười bèn hỏi:
– Cười chi? Cô đồng lõa với thằng Cai Gương Xá hỉ.
– Dạ không…
– Không răng cô cười…
Thật ra, mụ Lý Gương Xá cười vì mụ nghĩ ngay đến hai người đàn ông gầm gừ nhau vì mụ, tự nhiên mụ Lý Gương Xá thấy hãnh diện. Mụ Lý nhìn nét mặt thầy Đề, nét mặt của một gã cường hào dâm ô.
Buổi tối hôm ấy, mụ Lý ở trong nhà thầy Đề ăn cơm với lũ con thầy Đề, đứa con trai thầy Đề tò mò hỏi chú:
– Người mô đó chú?
Thầy Đề phải nói dối con:
– Mụ Lý Gương Xá đến nhờ chú có việc quan.
– Răng không ở trên Huyện lại về nhà mình hở chú?
Thầy Đề đáp:
– Người ta mang tiền đến cho chú, lấy tiền ở ngoài Huyện người ta biết.
– Đưa tiền răng không về lại ở nhà mình?
– Tối rồi nhà cô nớ xa không về được…
Thầy Đề nghe con hỏi nghĩ ngay đến chuyện chẳng lành xảy ra khi bà Đề đi sanh về, thằng con mách với mạ nó chuyện mụ Lý ở lại đêm trong nhà thầy Đề.
Trời đã tối, mấy đứa con thầy Đề ngồi học chung quanh chiếc bàn, còn mụ Lý vẫn lanh quanh trong nhà thầy Đề. Trong khi ấy, ở ngoài thầy Cai Gương Xá hậm hực không làm sao trở về được. Thầy ở lại nhà trọ, chờ để mụ Lý Gương Xá ra khỏi nhà thầy Đề là thầy giữ mụ Lý lại không cho trở về nhà thầy Đề nữa. Máu ghen của thầy Cai đã lên, thầy Cai uất ức với lão Đề Lại khốn nạn lợi dụng địa vị cưỡng bức mụ Lý Gương Xá. Thầy Cai càng nghĩ càng giận chẳng những thầy Đề Lại mà còn mụ Lý nữa.
Thầy Cai đi đi lại lại bên ngoài nhà thầy Đề để rình coi cô Lý ở mô? Thầy Cai, định hể cô Lý ló ra ngoài là thầy Cai gọi ra giữ lại nhứt định không cho cô Lý Gương Xá vô nhà thầy Đề nữa, thầy Cai Gương Xá hậm hực lâm bẩm:
– Thằng khốn nạn lấy quyền thế làm Đề để gạt gẫm gái góa chồng. Hắn làm việc thất đức như rứa răng mà hắn vẫn làm Đề Lại được. Thật là thiên hữu mục.
Thầy Cai oán trời oán người chửi rủa thầy Đề… Thầy Cai đứng ngoài lộ cho đến 9 giờ đêm, ngoài đường không còn ai qua lại lúc đó thầy Cai mới trở về nhà trọ.
Thầy Cai chán nãn uất ức. Thầy hỏi thăm coi quanh đó có chỗ nào đánh bài, đánh bạc chi hoặc có mâm đèn á phiện để thầy đến giải sầu đở nhớ người yêu là cô Lý Gương Xá…
Thầy Cai Gương Xá gặp được lão chủ quán cũng là tay chơi, chuyện nghề dắt mối cho các thầy Thừa, thầy Lục, thầy Đề và Quan Huyện nên gã biết mọi thói ăn chơi của Quan Huyện Hương Trà. Gã chủ quán cười khách hỏi:
– Bây giờ thầy Cai định mần chi? Ở quanh huyện ni chi mà không có… Thầy không biết nên thầy không tìm ra chớ tui thổ công ở ni mà, chỗ mô tui không biết. Đây nớ… Thầy Cai lắng tai nghe nớ nầy á phiện có mâm đủ, có mâm đèn thật tốt sang trọng, thuốc họp đồng cũng có mà thuốc ngang cũng có… Điếm ở Huế vô hay điếm ngay ở địa phương ni cũng có, đánh sóc dĩa, đánh tài bàn, tứ sắc, muốn chi có nớ mà…
Thầy Cai khẻ thở dài than:
– Tui hôm ni có chuyện buồn răng mà buồn ghê buồm gớm, tui định rũ chú đi chơi, chú thích chi thì tui nớ không cần chọn chi mần răng mình giải được cơn sầu ni là được rồi…
Gã cười nói:
– Ồ chuyện chi, chuyện buồn, thì tui đưa thầy đi đến chổ ni là thầy hết buồn ngay…
Thầy Cai vội nói:
– Chỗ mô?
– Chỗ ni có cả mâm đèn hút á phiện, cả người đẹp nói chuyện rĩ rã suốt đêm, rồi lại có người hò mái đẩy cho thầy nghe nữa. Trời ơi, buồn răng được nữa, em khéo chiều, thuốc phiện, ngon quá trời mà. Hút vô lại có em bên cạnh nữa thì cha trời chạy mô cho được hỉ…
– Thầy đi không thầy Cai? Nó phách cho người ta biết chứ…
Thầy Cai gật đầu:
– Đi, tui bằng lòng đi…
– Rứa thì xong rồi… Thầy Cai đi theo tui nghe…
Thầy Cai khoác chiếc áo dài kép đi theo gã chủ quán. Bên ngoài trời lành lạnh gió heo may, trời ấm áp, nên cái rét lại cứ gạt đi. Thầy Cai co ro trong tấm áo kép, vừa đi vừa nghĩ đến mụ Lý Gương Xá.
Thầy Cai giận uất hờn. Thầy nghĩ trời rét ni mà có người tuổi ngoài ba mươi đang sức như mụ Lý Gương Xá thì chao ôi còn chi bằng nữa, lạnh cho có đổ băng vô người cũng được, vô đến đó là nóng như lò sưởi rồi… Thật là khổ mô được, thằng khốn nạn Đề Lại hớt tay trên thầy Cai.
Càng nghĩ thầy Cai lại càng thắm thía, càng thấy mình yêu say đắm mụ Lý Gương Xá đã mươi mười lăm làm quan, lại với mụ Lý thầy Cai mới thấy mụ Lý Gương Xá quả có nhiều cái hơn thiên hạ, bộ mặt trái xoan trắng nuốt, cổ cao ba ngấn, răng đen nưng nức, môi ăn trầu cắn chỉ răng mà duyên dáng rứa. Thiệt là khó tìm được người đồng lứa tuổi với mụ Lý lại đẹp như mụ Lý. Cái thân hình giong giỏng cao, mát da mát thịt của mụ Lý làm thầy Cai không còn thiết chi nữa… Thầy Cai ghen tức chửi đổng:
– Thằng khốn nạn cướp vợ của người khác…
Gã chủ quán nghe thầy Cai chửi bâng quơ, hắn bèn nói:
– Chi đó thầy Cai, thầy chửi ai đó?
Thầy Cai khẽ thở dài:
– À không tui nghĩ đến chuyện đời mà giận nên chửi bâng quơ cho đở tức, đở giận… Chán quá mà chú ơi…
Gã chủ quán cười nói:
– Chi mà chán cho thêm tổn thọ. Người ta hành mình thì mình hành đứa khác. Đời ni mà thầy Cai, cá ăn kiến thì kiến ăn cá có chi mô mà lo với nghĩ.
Gã chủ quán dắt thầy Cai vào một căn nhà ngói có vườn cây rậm rạp.
Cả hai đi qua một chiếc cổng ngói. Trời tối om, gã chủ quán phải đưa tay dắt thầy Cai đi cho khỏi vấp, bước chân vào chiếc cổng ngói. Thầy Cai chưa kịp nhìn thấy gì thì một bàn tay đã nắm lấy tay thầy hỏi:
– Anh vô đây chơi à anh?
Bàn tay mềm mại của đàn bà nào nắm bàn tay lạnh buốt của thầy làm thầy Cai giật mình, nhưng chỉ một phút thầy Cai lấy lại bình tĩnh vì câu hỏi của gã chủ quán:
– Em Cúc đây hả? Anh ba có nhà không em?
Người đàn bà hỏi:
– Anh Năm Đàng đó à… Chà răng hôm ni mới đến. Trời lạnh quá vô ni em sưởi ấm đi anh…
Anh Năm tên gã chủ quán cười nói:
– Để anh giới thiệu với em thầy Cai một người hào hoa phong nhã lắm.
Thầy Cai nghe gã chủ quán gọi mình là loại hào hoa phong nhã thì lấy làm sung sướng lắm, gã Năm chủ quán hỏi:
– Cúc ơi trong nhà anh Ba có nhà không?
Cúc, tên gã giang hồ đáp:
– Ông ấy đang nằm bên mâm đèn đó…
– Thế hả…
– Anh vô nhà mà chơi rồi em vô đó…
Thầy Cai nghe tiếng nói của gã giang hồ. Thầy thấy mà thương và lòng thêm ấm lại bớt nhớ thương mụ Lý Gương Xá, thầy Cai bạo dạn cầm lấy tay nàng và hỏi:

– Vô trong ni em…
Gã chủ quán, Năm Đàng bèn bảo cúc:
– Đi vô với thầy Cai đi Cúc.
– Dạ…
Ả giang hồ tên Cúc đi theo sau thầy Cai. Hắn nắm lấy tay thầy Cai và hỏi:
– Anh là thầy Cai Tổng à?
Thầy Cai Gương Xá gật đầu:
– Ừ…
– Anh có bằng lòng lấy em làm vợ không?
Thầy Cai chán nãn gật đầu:
– Không bằng lòng thì đến đây mần chi…
Thầy Cai đưa tay ôm chầm lấy ả Cúc mãi dâm. Thầy dùi ả Cúc đi như hai vợ chồng đi dạo mát. Gã Năm đi trước, qua một sân rộng một căn nhà ngói lụp xụp, bên trong nhà ánh sáng lờ mờ hiu hắt trông không rõ. Gã Năm chủ quán lên tiếng hỏi:
– Anh chị Ba có nhà không?
Bên trong nhà, quây quần bên một mâm đèn á phiện có năm người, ba gã đàn ông và hai mụ đàn bà. Gã đàn ông gầy đét, nằm cong người như con tôm, một mụ đàn bà nằm dưới, đầu chui vào dưới ngực lão gầy còm. Bên kia một gã đàn ông có vẻ rách rưới đang nằm tiêm thuốc phiện, một người đàn ông trạc 40 tuổi và một cô gái ngoài 20 tuổi ngồi bó gối.
Tiếng gã Năm chủ quán hỏi vọng vào làm gã đàn ông nằm đối diện với gã tiêm thuốc mở mắt nhìn ra ngoài và hỏi:
– Ai đó hỉ?
Gã đàn ông nằm tiêm thuốc đáp:
– Anh Năm bên Huyện…
– Răng hôm ni bây chừ hắn mới đến?
– Hình như có khách mô đi theo hắn…
Gã Năm chủ quán vào gần mâm đèn hỏi:
– Có chỗ mô cho nằm mí anh Ba? Tối ni có thầy Cai Gương Xá đến chơi tay xộp đó hỉ, mình có thể kiếm thuốc hút được…
Nghe có khách xộp, lão Ba chủ nhà sáng mắt ngước nhìn coi lão khách xộp đó là ai?
Gã Ba chủ nhà hỏi:
– Mô thầy Cai mô?
– Thầy đi sau với con Cúc…
Gã Ba ngồi phắt dậy dẹp mọi người giành chỗ cho Năm chủ quán và thầy Cai:
– Dậy mau có khách… Tư Nhỏ mi đi pha ấm nước nóng cho khách hút đi mi.
Tư Nhỏ là gã nằm tiêm thuốc lười biếng ngáp dài rồi quay sang ả giang hồ còn trẻ tuổi nói:
– Xu, em bắt hộ anh ấm nước để pha trà đi em, rồi lát nửa lên ni mà hút…
Xu, là tên cô gái giang hồ còn nhỏ tuổi cầm mớ đóm ngâm, châm lửa đi đốt bếp. Gã đàn ông cũng đứng dậy nhường chỗ cho gã Năm chủ quán và thầy Cai, thầy Cai cùng Cúc vô trong nhà. Gã năm vội vã giới thiệu:
– Đây là anh chị Ba chủ nhà, còn đây là thầy Cai Gương Xá…
Gã Ba chủ nhà mời thầy Cai ngồi rồi biểu Cúc:
– Cúc rót nước mời thầy Cai con.
Cúc, ả giang hồ rót nước đưa thầy Cai, mắt ả liếc nhìn thầy Cai với dàng điệu rất lẵng lơ:
– Mời thầy Cai dùng nước…
Thầy Cai Gương Xá ôm ngang người ả Cúc, khẽ bóp vào ả Cúc, cười nói:
– Ngoan quá. Em tui thiệt ngoan hỉ!
Ả Cúc cười tình, gã Ba chủ nhà điếm, dẹp chỗ cho thầy Cai hỏi:
– Thầy Cai hút như răng đây?
Thầy Cai quay lại hỏi gã Năm chủ quán:
– Chú Năm hút răng ni?
Gã Năm chủ quán nói:
– Cho một chỉ anh Ba…
Gã Ba chủ nhà rót thuốc ra tẩu cho Tư Nhỏ tiêm. Thầy Cai nằm chỗ gã Ba chủ nhà nằm. Ả Cúc nằm bên cạnh, dưới nách thầy Cai. Thầy Cai đưa tay đặt trên ngực ả Cúc:
Thầy Cai hút mấy điếu thuốc phiện xong thì gã Năm nói:
– Thầy Cai có về hay ở lạy đây với em Cúc?
Thầy Cai đáp:
– Để coi có nên ở lại không. Chú hút coi răng chú Năm…
Năm gật đầu:
– Được rồi, thầy cứ sơi đi tui hút sau…
Cúc nhường cho Năm nằm nhưng Năm đã đưa tay cản lại nói:
– Em cứ nằm đó với thầy Cai cho vui tui ghé đây một chúc cũng được rồi.
Năm rót chén nước thì Tư Nhỏ đã quay dọc tẩu lại cho Năm. Năm nằm ghé lên ngực Cúc để hút xong điếu thuốc. Cúc vội đẩy Năm ngồi dậy nói:
– Ngồi dậy đi cha, nằm coi chi lạ rứa…
Năm cười đáp:
– Gối nhờ tý mà em mất mát chi mô?
– Gối răng lại gói lạ rứa…
Năm cười:
– Cha bà Cai hôm ni giữ gìn quá hỉ…
– Chứ răng…
Thầy Cai thích thú bóp mạnh tay làm Cúc ưởn mình lên quay lại thầy Cai rất tình tứ:
– Hôm ni, mình ở lại với em hỉ.
– Ừ…
Năm quay bảo ả Xu:
– Em Xu dọn giường cho thầy Cai…
Thầy Cai vội vàng cản lại:
– Chi mà vội rứa để thong thả mà…
Hút vào mấy điếu thuốc phiện thầy bắt gãi. Thầy ngồi dậy định ra ngoài đi tiểu tiện, Ba chủ nhà vội đưa mắt cho Cúc đi theo. Hắn đề phòng cẩn thận, sợ thầy Cai chuồn mất. Cúc thấy thầy Cai đứng dậy vội hỏi:
– Anh đi mô rứa?
– Đi tiểu ở mô em?
Cúc mỉm cười nói:
– Để em đưa anh đi mà…
Thế là Cúc vừa làm bộ dẫn thầy Cai ra ngoài vừa để kiểm soát thầy Cai.

Gã Ba chủ nhà hỏi gã Năm chủ quán:
– Răng đó mi Năm? Thằng ni răng có tiền không mà hắn ăn hút lại còn em út mùi mẫn nữa…
Năm cười đáp:
– Tao biểu là Cai Tổng Gương Xá đó, thiếu chi tiền, thầy nớ trọ ở nhà tao, choa đưa lại cho bây, tha hồ mà kiếm chỉ cho choa vài bửa thuốc là đủ rồi…
Tư Nhỏ nằm tiêm làm bộ thành thạo:
– A tui biết thầy Cai ni rồi. Anh Năm nhắc đến tui mới nhớ. Thầy trả tiền đàng hoàng lắm mà…
Ba thích thú hỏi:
– Tư mi cũng biết thầy Cai.
– Dạ có mà anh Ba… Thầy Cai Gương Xá giàu vào bậc nhất nhì Huyện mình đó…
Sáu gật đầu nói:
– Rứa thì mi cũng biết thầy Cai đó.
Cúc đưa thầy Cai ra ngoài đã vô, Ba chủ nhà thật lễ phép:
– Dạ thưa thầy Cai, mời thầy Cai nằm chơi thêm mấy điếu nữa.
Thầy Cai quay sang phía Năm:
– Hút nữa đi, Năm còn không?
– Dạ còn vài điếu mời thầy Cai hút…
Thầy Cai rất hách dịch gọi:
– Anh Ba cho thêm một chỉ nữa đi anh hút luôn thêm cho vui, rồi mấy anh đây hút đi, tui hút chơi thôi mà.
Thằng Tư Nhỏ tiêm thuốc ngồi dậy đổ thêm thuốc hắn tiêm thuốc rồi quay sang mời thầy Ba chủ nhà:
– Tuy ở nhà Ba điếm, thầy Cai không làm sao quên được mụ Lý Gương Xá. Nét mặt của Cúc mường tượng như mụ Lý Gương Xá càng làm cho thầy Cai nhớ thương mụ Lý Gương Xá hơn, thầy Cai nghĩ không hiểu bây giờ mụ Lý đang mần chi trong nhà thầy Đề, thầy Cai không ngờ mụ Lý ở trong nhà thầy Đề đã được thầy Đề dành riêng ột căn buồng ở nhà sau, căn buồng vẫn dành cho khách đến thăm thầy Đề rồi để lại những khách đánh bạc những chiều thứ bảy trong nhà thầy Đề.
Mụ Lý Gương Xá được nằm trên một chiếc giường có nệm có chăn thật sang trọng làm mụ Lý Gương Xá sung sướng thích thú, thầy Đề làm ra vẻ nghiêm trang trước mấy đứa con của thầy. Mấy đứa quây nhau quanh bàn học. Thầy Đề ngồi bên các con coi cho chúng nó học nhưng chỉ vài phút, thầy đứng dậy lấy áo dài mặc và nói:
– Chú ra đây một chú hỉ! Mấy đứa học xong rồi cứ ngủ chú về rồi chú ngủ sau.
Thầy Đề chẳng đợi các con trả lời đã bước ra ngoài rồi quanh ra phía sau vẫy mụ Lý. Mụ Lý đang ngồi coi cuốn Nhị Độ Mai dưới ngọn đèn dầu lửa, mụ không ngờ thầy Đề đứng đằng sau, nên khi thầy Đề vẫy, mụ không hay biết chi hết làm thầy Đề phải lượm gạch nhỏ ném trúng đùi mụ Lý, mụ Lý giật mình quay lại nhìn thấy thầy Đề vội đứng dậy đi ra hỏi:
– Chi rứa thầy Đề?
Thầy Đề kéo tay mụ Lý Gương Xá bảo:
– Đi ra ngoài ni chút mình hỉ!
Mụ Lý Gương Xá sợ gặp phải thầy Cai nên mụ ngần ngừ không dám đi nhưng thầy Cai giục:
– Đi ra ngoài ni tí mà.
– Đi môt em không đi?
– Đi ra ngoài ni…
Tuy nói không đi nhưng mụ Lý cũng sửa lại chiếc khăn mõ quạt trệ xuống vai đưa lên bịt đầu. Ngoài trời lạnh đến rùng mình thầy Đề vội kéo mụ Lý sát bên mình cho nó ấm rồi cả hai cùng len lén đi ra ngoài lộ, mụ Lý khẽ nói với thầy Đề:
– Đi mô ri, lỡ gặp thầy Cai thì răng?
Thầy Đề nghe mụ Lý nói đến thầy Cai Gương Xá thì cau mặt hỏi:
– Răng lại cứ sợ thầy Cai Gương Xá?
Mụ Lý Gương Xá mỉm cười khi nghĩ đến bộ mặt ghen tuông của thầy Cài Gương Xá rồi mụ đáp:
– Thì người ta đối với em tốt nên em nể…
Thầy Đề gay gắt nói:
– Tui coi chừng em sợ thằng Cai Gương Xá quá mà.
Mụ Lý Gương Xá hỏi:
– Răng mà sợ, tui đâu phải vợ con đâu mà sợ?
Nghe mụ Lý nói răng như rứa thầy Đề sung sướng nói:
– Ừ có rứa chứ.
Mụ Lý nóng ruột hỏi:
– Đi mô đây?
– Thì cứ đi…
Thầy Đề đưa mụ Lý Gương Xá ra phố Huyện. Mụ Lý không hiểu thầy Đề đưa mình đi đâu nên vẫn có vẻ thắc mắc thì thầy Đề đã đưa mụ Lý Gương Xá vào một ngôi nhà đã đóng cửa. Thầy Đề khẽ gõ cửa thì từ trong có tiếng người hỏi:
– Ai rứa?
Thầy Đề đáp:
– Tui, thầy Đề đây.
Người lên tiếng hỏi vội quay vào hỏi người nhà.
– Thầy Đề đến chú ơi?
Một người đàn ông đã ngoài 50 tuổi đang nằm bên một mâm đèn gật đầu nói:
– Mở cho thầy nớ vô.
Cô gái trạc độ ngoài 20 tuổi. Thầy Đề thấy cô bèn cười hỏi:
– Cô Lan hôm ni nở nhà hỉ.
Lan, tên thiếu nữ đáp:
– Dạ, cháu vừa về.
Lan là con gái người chủ nhà lão ký rượu đã đỗ bằng Cơ Thủy đi học về đỡ đẻ, người y tá ở bệnh viện Huyện, thường ngày Lan vẫn không có nhà vì Lan phải trực tại nhà thương. Lan không đẹp cho lắm nhưng cũng là cô gái có hạng trong Huyện vì số vốn trí thức của cô, địa vị y tá và đỡ đẻ nên cũng có nhiều người dòm ngó là mấy thầy thường trẻ tuổi. Mấy anh giáo Huyện mê cũng như đồng nghiệp y tá của cô Lan.
Thầy Đề kéo tay mụ Lý Gương Xá theo vào trong nhà. Mụ Lý thấy Lan thì có vẻ ngượng khẽ chào:
– Thưa cô…
Lan gật đầu rất hãnh diện đáp:
– Dạ, chào bà.
Thầy Đề thấy hai người chào nhau bèn giới thiệu:
– Đây là cô Lý em nhà tui, còn đây là cô Lan mần ở nhà thương Huyện đây.
Thầy Đề vô trong nhà chỗ thầy Ký rượu đặt mâm đèn. Thầy Ký rượu đang nằm hút á phiện thấy thầy Đề bèn gật đầu chào:
– Thầy Đề đến chơi, xin rước thầy nằm bên đó.
Thầy Ký rượu thấy mụ Lý bèn hỏi:
– Người mô rứa? Thầy Đề?
Thầy Đề khẽ nháy mắt rồi nói:

– Người đàn bà nhơn dịp mụ Đề tui đi sanh nên cô ta về chơi.
Thầy Ký rượu vốn là tay phong nhã đã tưng hái biết bao nhiêu đó hoa biết nói khi thầy còn bán rượu ở các làng, cười nói:
– Sướng hỉ… Vợ vừa đi sanh đã có mèo tới.
Dưới ánh sáng lập lòe của ngọn đèn dầu, mụ Lý cau mặt khi nhìn thấy thầy Ký rượu. Mụ giật mình khẽ lùi lại, thì thầy Ký rượu đã nhìn thấy mụ Lý Gương Xá, thầy khẽ hỏi:
– Ngọt, phải không em?
Mụ Lý Gương Xá lịm người đứng im khẽ đáp:
– Anh Hảo…
Thầy Đề thấy hai người gọi tên tục nhau thì ngạc nhiên hỏi:
– Hai người quen nhau à?
Thầy Ký Hảo khẻ thở dài:
– Quen từ lâu rồi. Cách đây chừng 18 năm sau ngày má con Lan vừa chết.
Thầy Ký Hảo nói trong giấc mơ của quá khứ. Thầy nhớ lại người con gái xinh đẹp ở làng Gương Xá, con gái ông Đồ dạy học trong làng, ngày ngày gánh hàng xén đi chợ vẫn rẽ qua ty rượu đầu làng của thầy, hôm nay bỗng người con gái đó hiện ra trước mặt thầy. Thầy Đề thấy hai người nhìn nhau trong im lặng bèn hỏi mụ Lý:
– Ngồi xuống đây đi cô Lý.
Mụ Lý bẽn lẽn không dám ngồi thì thầy Ký Hảo đã bảo Lan:
– Lan con, đưa chiếc ghế lại đây cho dì Ngọt ngồi!
Lan cầm ghế đưa lại kế sát bên giường cho cha nàng hút á phiện. Thầy Đề thấy sự việc tương ngộ kỳ lạ như rứa bèn hỏi:
– Thầy Ký đây cũng có quen với cô Lý à?
Mụ Lý Gương Xá hay cô Ngọt làng Gương Xá cúi đầu bẽn lẽn không đáp, còn thầy Ký rượu khẽ thở dài:
– Dạ chúng tui quen nhau mười tám năm rồi. Hôm nay sau lại gặp Ngọt ở đây?
Lan rót nước mời mụ Lý:
– Xin mời dì sơi nước.
Mụ Lý gật đầu:
– Cám ơn em.
Thầy Ký rượu vừa tiêm thuốc vừa nói:
– Ngọt, em đã được mấy con rồi? Có đứa mô lớn rồi không hỉ.
Ngọt, tên mụ Lý Gương Xá:
– Dạ mới ba đứa, hai trai một gái, thì chồng em vừa mất.
Ngọt quay đi giấu giọt lệ đọng trong mắt đang lan trên gò mó xinh tươi của thiếu phụ trẻ đẹp, thầy Ký rượu khẽ thở dài:
– Em cũng lận đận lắm. Số em như rứa mà. Hồng nhan bạc phận, trông em không thay đổi chút nào, mười tám năm trời qua mà em vẫn rứa.
Thầy Đề xen vô câu chuyện của hai người:
– Chồng cô Lý vừa chết được mười ngày nay…
Thầy Ký rượu than:
– Mới chết có mười ngày nay thôi à. Hồi đó, anh được tin em lấy anh Lý Gương Xá, có phải thằng chả nhảy vô bắt chúng mình hôm ở ty rượu không?
Ngọt ngượng nghịu khẽ gật đầu:
– Nhà em đã bị người ta giết chết.
– Trời ơi. Răng lại có chuyện đó? Ai đâm chết chồng em? Vì răng họ đâm chết, cách mạng à?
Thầy Đề cười khúc khích:
– Thầy Lý gian dâm với vợ thằng Hương Kiểm Chi, hắn về bắt được tại trận thì vợ hắn lại nhảy đến tháo dây cho thầy Lý chạy nhưng cả hai đứa trần như nhộng chạy đi mô. Rứa là hắn trói gô cả hai lại xỉa ỗi đứa mấy lát chết tốt. Vụ án nờ tui đang thụ lý…
Thầy Ký rượu gật đầu:
– À ra rứa cái thằng nớ cũng lộn xộn lắm, dạo nớ không có em thì tui cũng đã đâm chết thằng nớ rồi. Hắn chuyên chọc phá người ta mà.
Rồi thầy Ký rượu quay sang mời thầy Đề:
– Mời thầy nằm xuống hút mất điếu chơi. Thôi trăm sự chi nhờ thầy giúp cho em Ngọt ni. Thật khổ hồng nhan bạc mệnh, số người đàn bà vẫn rứa thưa thầy Đề. Các cụ ngày xưa nói không sai tí mô hết. Trông em Ngọt xinh đẹp thế ni, tươi tỉnh thế ni, dáng người thật quý phái phải lấy vào hàng trí thức, làm quan chứ đâu phải lấy cái thứ Lý Hương nhà quê nớ. Thật khỗ cho em tui.
Ngọt nhìn người yêu củ giờ đây đã già rồi lại đa mang vào chuyện ghiền hút, dáng điệu ốm o, gầy còm. Nàng khẽ thở dài hỏi:
– Gai đình anh chừ răng? Trông vắng quá…
Thầy Ký rượu thở dài đáp:
– Sau khi thôi ty rượu ở Gương Xá và cũng là lúc anh phải xa em thì về đến nhà, anh phải lấy vợ tức là mạ con Lan ni. Năm sau sanh con Lan rồi cứ ba năm liền, sanh được bốn đứa nữa thì mạ nó vắn số quy tiên để lại cho anh năm đứa con, ba trai hai gái… Gà trống nuôi con, anh cũng chán đàn bà rồi là sau khi mối tình giữa anh và em đứt đoạn, anh thấy mạ nó mất là đâm ngán mới đi hút á phiện rồi ghiền, tính ra đã tám năm ni rồi…
Mụ Lý thấy chỉ có một mình Lan còn bốn đứa con nữa đâu không thấy bèn hỏi:
– Răng lại chỉ có cháu Lan, còn mấy đứa mô rồi?
– Học trên Kinh vì anh còn người anh làm Quan Hành Tẩu trên Kinh nữa mới cho chúng ra Kinh ăn học cho đỡ tí mô hay tí nớ lại có khuôn, có phép hơn là ở ni với tui…
Nghe người yêu cũ nói, mụ Lý Gương Xá khẽ thở dài. Nàng không ngờ cuộc đời chẳng riêng của nàng chịu cảnh hẩm hiu mà ngay người mà trước đây nàng đã yêu tha thiết tưởng rằng gia đình ấm êm, hạnh phúc hoàn toàn thì nay cũng chẳng hơn vì nàng…
Lão Ký rượu gọi con gái để giới thiệu với Ngọt tức mụ Lý Gương Xá:
– Đây là Lan con gái đầu lòng của anh. Còn đây là dì Ngọt… đáng lẽ là mẹ của các con đó… Trước đây, thỉnh thoảng ba vẫn kể cho các con nghe chuyện người yêu cũ của ba chính là dì Ngọt đây… Thật là duyên số của ba không ngờ… tất cả đều do thiên số an bài, mình khó mà tránh được cũng khó mà chọn được.
Ngọt cúi đầu lặng thinh suy nghĩ. Nàng nhớ lại những kỷ niệm xa xưa giữa chàng và nàng… Ngọt nghĩ nếu ngày ấy, Ngọt và chàng Ký rượu thành duyên chồng vợ thì nàng nay đâu đến nỗi, nàng là góa phụ mà chàng bây giờ là kẻ gà trống nuôi con.
Thầy Đề ngồi im nhìn mụ Lý Gương Xá, thầy không ngờ lại đưa thơm trở về với người yêu cũ? Thầy đâm thắc mắc.
Thói đời, vợ chồng cũ không rũ cũng đến. Sự gặp gỡ này làm nàng Ngọt và Hảo, tên thầy Ký rượu gần gũi và thân thiết nhau hơn.
Hảo bảo với Ngọt:
– Uống nước đi em rồi sang ngồi nói chuyện với Lan cho vui để anh tiếp thầy Đề. Lát nữa, chúng ta sẽ nói chuyện với nhau…
Nói rồi, Hảo quay lại nói với thầy Đề:
– Mời thầy Đề nằm xuống đây…
Hảo sửa soạn chiếc gối kê đối diện với Hảo. Hảo rót nước đặt trước mặt thầy Đề, Hảo chấm thuốc đưa lên hổ khẩu đèn thuốc phồng lên. Hắn đánh điếu thuốc trên mặt đối diện. Ngón tay Hảo thoăn thoắt nhanh, kèm điếu thuốc từ màu đen ngã sang màu vàng kim tuyến dẽo kẹo. Tuy tay tiêm thuốc nhưng Hảo chỉ nghĩ về Ngọt hắn khẽ thở dài nói:
– Thật tội nghiệp cho Ngọt. Hồng nhan bạc mệnh mà…
Thầy Đề muốn gạt phắt đi cái chuyện nhớ thương của Hảo đối với Ngọt nên thầy Đề nói:
– Chuyện của chú với cô Lý đã thành dĩ vãng rồi. Người mô cũng có gia đình có bổn phận cả rồi… nhớ thương chi cho thêm khổ cho nhau mà vả lại, cô Lý lại còn đông con cái lắm… giòng con ni, gòng con tê phiền lắm mà…
– Bây chừ, ai lo chuyện nớ, người nớ… Thím Lý thì lo chuyện trả thù cho chồng thím nớ bị người ta giết còn chú thì phải lo cho con cái sau ni thành tài, thành gia thất chứ còn đâu nghĩ đến chuyện cũ xưa nữa…
Lão Ký rượu lắc đầu đáp:
– Tui thì đã đành rồi! Năm nay tui mới 40 còn Ngọt thì mới 27 tuổi, trẻ chưa qua, già chưa đến ở vậy răng được, mà tiếp nối với ai cho được nhất là phải tìm người đàn ông cũng dang dỡ hay là góa vợ chứ mần răng làm nhỏ thiên hạ cho được…
Hảo cố gợi ý để thăm dò phản ứng của thầy Đề đối với Ngọt ra răng vì Hảo cũng có vẻ nghi, không hiểu Ngọt với thầy Đề quan hệ ra răng nữa. Lúc mới vô thầy Đề giới thiệu Ngọt là bà con lên thăm bà Đề sanh nhưng sự thật Hảo biết Ngọt quê ở Gương Xá còn thầy Đề lợi dụng chức tước, lợi dụng hoàn cảnh của Ngọt mà lôi cuốn Ngọt… Hảo phải phản ứng của thầy Đề bằng câu hỏi:
– Thầy Đề à! Dạ mời thầy xơi thuốc đi… chà điếu thuốc ni ngon quá tui tiêm thuốc ni thật chặt, trôn quýt mà… Dạ bẩm thầy Đề hút đi rồi tui muốn hỏi ý kiến thầy Đề câu chuyện ni…
Thầy Đề bắt dọc tẩu trước khi hút hỏi:
– Chuyện chi chú cứ kể, tui vừa hút vừa nghe cũng được…
– Dạ thầy Đề hút đi kẽo nguội mất điếu thuốc…
Thầy Đề kéo điếu thuốc Hảo kể:
– Dợ… Thưa thầy Đề, hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất thương phùng. Dợ bẩm thầy Đề, câu của thánh nhân nói chả sai tí nào cả. Câu chuyện gặp gỡ ni rứa, thú thật với thầy Đề có nhiều lúc tui nằm nghĩ lại nhớ thương chuyện cũ, nhớ lại từng tấm bảng hiệu ở ty rượu, từng dáng đi quẫy gánh ra chợ của Ngọt, rồi những bữa chiều tan chợ, tui đón Ngọt về nhưng rồi chỉ biết nhớ thương chứ không biết tìm kiếm nàng ở đâu nữa vì dầu sao thì ván cũng đã đống thuyền rồi chi nữa…
– Từ khi má lũ nhỏ mất. Tui lại càng nhớ thương Ngọt hơn… Tưởng rằng rồi đây có gặp nhau cũng hơn mười lăm năm, hai đứa cũng đã đầu bạc răng long rồi. Thế mà tự nhiên hôm nay, giữa thời gian tui ở vậy gà trống nuôi con, còn Ngọt thì chồng vừa bị tên hung ác giết, gặp nhau như thế ni có phải là do lòng trời xuôi ra không thưa thầy Đề? Thật là trời bắt chúng tui tái hợp…
Thầy Đề sốt ruột, lòng đang lo ngẫu nhiên bị mất mụ Lý Gương Xá nên khi nghe Hảo, lão Ký rượu nói đến chuyện tái hợp với mụ Lý Gương Xá trong cái cảnh tình cũ nghĩa xưa, chàng và nàng đều là loại rỗ rá cập lại, thầy Đề đâm tức trả lời:
– Ơ hay, chú ni lạ hỉ. Chắc chi đây là chuyện tái hợp của chú hay đây chính là lúc vĩnh biệt của đôi bên, cô Ngọt bây chừ là mụ Lý Gương Xá, gia đình giàu có bên chồng lại đông, chồng chết chưa yên mã, chưa xử vụ án của chồng xong mà chú đã nói đến chuyện tái giá như rứa là chú khinh cô nớ… Mần rứa nhà chồng cô ta biết thì lôi thôi lắm hỉ. Luật Hồng Đức, luật Gia Long trước kia cấm tội người đàn bà chồng chết chưa đủ 100 ngày đã nói đến chuyện tái giá bất cư tang.
Hảo cau mặt, hắn biết lão Đề ức với hắn, lão Đề đang mê say Ngọt nên khi nghe hắn nói đến chuyện tái hợp với Ngọt, hắn đâm ghen phá đám, tâm cũng là loại cường hào xỏ lá vườn nên hắn nói ngay:
– Bây chừ còn luật lệ chi nữa… Ai mô đem luật Gai Long, Hồng Đức ra mà áp dụng… Nếu nhà nước cũng áp dụng luật đó thì thiếu chi đứa chết nhăn răng trước chúng tui rồi. Tui với Ngọt dù răng cũng là tình cũ nghĩa xưa, chỉ lo nàng sa vô tay mấy thằng sở khanh bò cỡi cơm, rồi lại kiếm chuyện quất ngựa truy phong thì thật khổ cho nàng mà thôi. Thầy Đề thấy câu chuyện đi xa với chủ đích của thầy là ra ngoài nhà Hảo hút vài điếu để rồi với Ngọt đêm nay ngang dọc thì lại gặp thứ kỳ đà cản mũi ni…
Thầy Đề chỉ muốn làm cách nào kéo được mụ Lý Gương Xá về rồi ngày mai ra sao thì ra, chớ thầy biết không thể nào để mụ Lý Gương Xá ở lại nhà Hảo, thầy Ký rượu góa vợ mặc dầu giữa Ngọt mụ Lý Gương Xá, với Hảo thầy Ký rượu trước kia có liên lạc mật thiết. Thầy Đề hút xong hai điếu thuốc phiện, uống ly trà tàu thì Hảo lại quay dọc tẩu mời thầy Đề điếu nữa. Thầy Đề gạt dọc tẩu ra và nói:
– Chú hút đi, tui hút hai điếu là say rồi…
Thầy Ký rượu mỉm cười nói:
– Chi mà say… Thầy hút thêm vài điếu nữa cho ngấm, thuốc ni tốt lắm, thuốc lèo mà tui lại nấu với sâm hút mát lắm.
Thầy Đề vẫn lắc đầu:
– Thôi chú hút đi, chú ghiền, còn tui hút một hay hai điếu là nhiều mần chi phải hút nhiều cho thêm phiền ra.
Nói rồi thầy Đề quay lại nhìn Ngọt, mụ Lý Gương Xá đang ngồi nói chuyện với Lan con gái của Hảo, thầy Đề muốn làm loang câu chuyện tình xưa nghĩa cũ giữa Hảo và Ngọt nên thầy hỏi Lan:

– Hôm mô cô Lan thi ra?
Lan cười đáp:
– Thi chi thưa thầy Đề?
– Thì ra mần bà đỡ chứ chi?
– Dợ, tui học nữ y tá chứ học bà đỡ thưa thầy Đề.
Thầy Đề cười nói:
– Rứa răng. Tui tưởng cô học bà mụ…
Hảo nói xen vô:
– Dợ… Thưa thầy Đề cháu Lan bây chừ là nữ y tá rồi… Ở nhà thương Huyện bây chừ chỉ có một thầy y tá trưởng, môt cô đỡ mí cháu Lan là nữ y tá, nhưng rồi cháu Lan cũng học thêm cả nghề làm mụ nữa, cháu học một năm bà mụ nữa thì có thể mở nhà bảo sanh được rồi… Còn dì Ngọt ở lại đây hỉ, về nhà thầy Đề cũng thế hỉ.
Thầy Đề chua chát đáp:
– Trời ơi, chú là người có học mà chú còn hỏi tui câu đó thì lạ quá hỉ. Tui tưởng chú nói rứa, chú hiểu cho hoàn cảnh của Lý Gương Xá ni mới phải chứ… hì hì, tui không ngờ…
Hảo đâm cáu vì lối giải thích ởm ờ:
– Thầy cứ nói kiểu nớ thật chứ tui cũng chịu chớ đừng nói chi tui nữa. Thầy biểu dì Ngọt nghỉ lại nhà tui làm mang tiếng hoàn cảnh không cho phép thì ngủ ở mô, hoàn cảnh mới cho phép? Nhà thầy hỉ?
Thầy Đề vớ ngay câu hỏi đó của Hảo và đáp:
– Đúng. Chú ni thông minh, ngủ ở nhà thì mang tiếng lắm hỉ. Ai không ngờ ngày xưa cô Ngọt với thầy Ký Hảo là đôi nhân tình thân thích. Vợ chồng cũ không rũ cũng đến chứ đừng nói chi là tình nhân cũ nữa. Nay sau mười tám năm xa cách hai người gặp gỡ nhau thì trai góa vơ, gái vừa chết chồng mà mồ chồng thì chưa đâm cỏ, thù chồng chưa xong lại đem thân đến nhà người tình cũ, thì hỏi răng, ai mà người ta không bàn tán không chê cười, dù rằng hai người chỉ nhìn nhau mà khóc cho tình xưa nghĩa cũ người ta vẫn không tin hỉ… Như rứa có phải là chú mần hại đến thanh danh của thím Lý không?
Nghe thầy Đề nói Ngọt có vẻ cảm động trước sự lo lắng của thầy Đề đối với mình, Ngọt không ngờ thầy Đề có dã tâm muốn lôi Ngọt trở về nhà thầy để đêm nay trong lúc vắng người thầy Đề tha hồ hú hí với Ngọt. Hảo đi guốc vào bụng thầy Đề. Hảo là một thứ cường hào ở nông thôn nên Hảo không lạ chi lối đạo đức giả của mấy chàng Nha Lại. Hảo mĩm cười một cách chua chát:
– Chắc có lẽ bây chừ thầy Đề mới biết em Ngọt chớ tui với em Ngọt đã quen từ lâu, tui không lạ chi cái cảnh của Ngọt nữa, nàng là con gái của một cụ Đồ thất thời mà đành phải lấy gã Lý Trưởng, chớ nếu mà còn lều chỏng đến trường, thế nào thầy Đồ chú Ngọt không là cử nhân thì cũng bảng nhỡn nàng là một vị tiểu thơ khuê các, thiếu chi kẻ hầu người hạ.
– Đã lâu trên 18 năm xa cách nay duyên trời cho gặp lại tui muốn người yêu cũ ở lại trong nhà mình…
Thầy Đề nhất định không chịu quay lại hỏi Ngọt:
– Trông thím Lý thím nghĩ răng. Thím có ở lại đây không hay về? Chắc thím cũng hiểu rằng, chú ấy mới mất chưa được bao lâu. Vụ án chú Lý còn đó. Ngày mai tôi phải đích thân hỏi cung thằng Kiểm Chi thủ phạm ám sát chú Lý. Lạy vong hồn chú Lý linh thiêng chứng giám cho vợ chú thành tâm muốn báo thù cho chú…
Thầy Đề đánh trúng tâm lý của người đàn bà như Ngọt nên khi nghe thầy Đề nói, Ngọt rưng rưng nước mắt nghẹn ngào đáp:
– Thôi, để em xin anh em về anh Hảo hỉ.
Hảo run cả người khi nghe Ngọt xin về. Hảo biết Ngọt đã mắc mưu lão cáo già Đề Lại ni rồi. Hảo vớt vát đòn cuối cùng:
– Răng em không ở lại với Lan cho vui. Em ở đây cũng như em ở nhà em mà thôi chẳng có chi là phiền phức hết…
Nghe Ngọt nói về thầy Đề vội vàng đứng dậy giục Ngọt:
– Thôi đi về thím Lý… À, chú Hảo răng ni chú Hảo… tiền bạc răng ni đây?
Hảo cười gằn đáp:
– Thuốc dạo ni hơi mắc, thầy Đề đưa răng cũng được mà.
Ngày thường, thầy Đề ra nhà Hảo hút chả bao giờ Hảo lấy tiền, nên hôm nay ra nhà Hảo thầy Đề cũng chả có mang tiền theo. Sở dĩ thầy hỏi Hảo tiền thuốc vì thầy đinh ninh Hảo không lấy tiền của thầy, nào ngờ thằng chó đẻ định lật tẩy thầy Đề trước mặt người yêu cũ của hắn là Ngọt. Thầy Đề đành phải nói:
– Thôi được để sáng mai tui cho lính lệ đưa trả chú Hảo hỉ.
Hảo cười chua chát:
– Răng cũng được mà thầy Đề… Lúc nãy vì thầy Đề hỏi bao nhiêu tiền nên tui mới nói rứa chớ thầy Đề về cũng còn được mà.
Thầy Đề Lại giục Ngọt:
– Thôi về thím Lý… Tui về cô Lan hỉ…
Ngọt cầm tay Lan khẻ nói:
– Dì về nghen cháu Lan…
Lan tần ngần đáp:
– Dợ, dì về…
– Em về anh Hảo hỉ.
Hảo buồn rầu buông chiếc dọc tẩu ngồi dậy đáp:
– Em về gì Ngọt. Mai còn ở lại thì ra đây ăn cơm với anh và con hỉ.
Ngọt cùng thầy Đề ra khỏi nhà Hảo…
Thầy Đề về đến nhà thì con cái đã đi ngũ rồi, chỉ còn đứa ở gái còn ngồi ngủ gà, ngủ gật. Nghe tiếng chân người đi, đứa ở gái bừng tỉnh dậy hỏi:
– Ai rưa?
– Tao! Ốc mi còn thức hỉ.
– Dợ, con thức chờ thầy Đề về…
Thầy Đề biểu Ốc tên đứa ở gái:
– Mi vô dọn giường để thím Lý đi nghỉ nghen.
– Dợ…
– Thím Lý nghỉ bên trong buồng đó nghen…
Ngọt đi theo Ốc thì thầy Đề ghé gần Ngọt dặn nhỏ:
– Để cửa đó hỉ em… Lát nữa anh vô đó nghen…
Ngọt khẽ gật đầu.
Thầy Đề say thuốc phiện gãi phành phạch. Thầy ra nhà sau rửa mặt. Ngọn đèn dầu hỏa đặt giữa bàn le lói chiếu ánh sáng vàng vọt. Thầy Đề chờ con Ốc đi ngủ thầy mới rón rén trở vô buồng. Ngọt chưa ngủ được, nàng vẫn còn thao thức nghĩ đến chồng cũ, đến Hảo rồi thầy Cai, thì một bàn tay đặt vào người Ngọt, Ngọt giật mình lăn vào trong và hỏi:
– Ai rứa?
Thầy Đề khẽ đáp:
– Anh…
– Vô chi ni… lở trẻ con biết thì răng?
– Chúng nó ngủ say rồi mà…
Ngọt vẫn áy náy lo ngại:
– Còn con ở nữa?
– Hắn ngủ nhà sau, khỏi lo chi hết mà em.
Ngọt ngồi phắc dậy, nàng vẫn còn lo ngại, thầy Đề vói tay nắm lấy áo của Ngọt kéo lại:
– Răng không nằm xuống, ngồi chi em…
Ngọt gỡ tay thầy Đề ra khẽ nói:
– Em lạy thầy Đề đừng làm rứa tội nghiệp em thầy Đề…
– Răng mà tội nghiệp, anh thương em mà Ngọt…
Ngọt lắc đầu đáp:
– Chồng em vừa chết, em xin thầy…
Thầy Đề nghe Ngọt nói đâm uất:
– Răng, em bằng lòng lão Cai Gương Xá? Anh không bằng lão Cai Gương Xá à?
Nghe thầy Đề nhắc đến thầy Cai Gương Xá, Ngọt đành lặng thinh không biết trả lời răng nữa. Thầy Đề thấy Ngọt yên lặng bèn sà vào kéo Ngọt. Bất ngờ Ngọt bị thầy Đề lôi tuộc lại, làm Ngọt ngã chúi xuống. Thầy Đề thích thú ôm cứng lấy Ngọt. Ngọt vùng vẫy định thoát khỏi tầm tay thầy Đề thì thầy Đề lại nhoài người lên. Mặt thầy úp vào ngực Ngọt, bàn tay của thầy Đề mạnh dạn chà sát vào người Ngọt. Ngọt không còn cách nào chống cự lại lối chà sát của thầy Đề. Ngọt đành phải nằm im khẽ nói:
– Bọn trẻ nhỏ biết thì răng?
Thầy Đề cười đáp:
– Chúng nó ngủ hết rồi, răng mà biết được…
…………………………….
Thầy Đề léo Ngọt sát lại phía mình. Đã qua vài lần trong tay thầy Đề, Ngọt không còn đủ sức phản đối dù là phản đối lấy lệ. Ngọt muốn cho thầy Đề ra ngoài nằm để nàng tránh tiếng với đứa ở gái và lũ con thầy Đề nên nàng để mặc thầy Đề muốn làm chi thì làm.
Thầy Đề nằm vật ra thì Ngọt đã giục:
– Thầy ra ngoài nằm đi, đã sáng rồi mà…
Thầy Đề mơ màng hỏi:
– Sáng rồi hỉ! Lẹ quá hé…
Thầy Đề vùng dậy, thầy bận lại quần áo rồi tốc mùng đi ra…
Ngọt kéo chiếc chăn đắp ngang người, nàng khẽ thở dài.
Ngọt thiếp đi trong lúc mô không biết nên khi nàng tỉnh dậy thì trời đã sáng rõ. Ngọt uể oải ngồi dậy. Đứa ở gái nhà thầy Đề vẫn còn ngủ. Ngọt rón rén xuống đất ra nhà sau. Nàng rửa mặt xong đi luôn ra phố Huyện…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.