Cậu Chó

Chương 21: Những Vụ Kiện Miền Quê


Bạn đang đọc Cậu Chó – Chương 21: Những Vụ Kiện Miền Quê


Sau cái chiến công oai hùng đốt bánh pháo đám tang của Lý Gương Xá rồi mần thơ lục bát kiểu thơ vè phổ biến khắp xóm, Bạ Hành đắc chí với bọn anh em Kiểm Hiển…
– Mấy chú thấy chưa, mấy hôm ni có thấy lão Cai Tổng hó hé ra đây nữa đâu. Ừ ít ra hắn cũng biết chút liêm sỉ như rứa chứ nhưng các chú có thấy bài vè của tôi có sai không. Mụ Lý Gương Xá mà biết thân biết phận thì răng, đuổi thằng khốn nạn đó đi ra không có thì nhục muôn đời khó mà rữa cho được.
Kiểm Hiển gật đầu tán thành công lao của Bạ Hành:
– Ý rứa, cũng vì rứa mà hôm nay tôi mới mần con cầy khao anh đó hỉ. Tôi đang định nhờ anh mần răng tổ chức bắt được tại trận hai đứa gian phu dâm phụ rồi mình chiêng làng chiêng nước lại, chuyện ni là tôi đưa đơn lên huyện xin bắt đứa con của anh Lý về nuôi, lấy lại cái gia tài của anh Lý để lại, tôi không chịu để cho bọn chúng hắn ăn không gia tài đó. Chỉ anh Lý tui là được.
Lời nói cuối cùng của Kiểm Hiển rồi rưng rưng nước mắt. Bạ hành ngồi suy nghĩ thì Hương Chấp cầm chai rượu rót ra ly của Bạ Hành, vừa thấy Hương Chấp nâng chai rượu Bạ Hành vội cản lại nói:
– Mô được chú? Tôi uống ni là chết tôi rồi, phải cho cái tội của tui càng uống rượu càng mất nhiều tiền.
Kiểm Hiển ngạc nhiên hỏi:
– Răng rứa anh cứ uống đi chứ, hôm nay tôi khao anh mà. Cái công của ông nghĩ bài vè đáng bao nhiêu chứ đâu phải cái ni, tôi tiếc là nhà tôi không bằng ai, bằng không thì anh muốn chi cũng được hết, thôi bây chừ anh uống với tui chén nữa nghe anh Bạ.
Bạ Hành lắc đầu nguây nguẩy đáp:
– Không được mô chú Kiểm ơi, tôi không dám uống thêm!
– Răng rứa, bữa nay vui mà Bạ…
Bạ Hành chán nãn đáp:
– Chú vui thì được, chớ tôi mà vui kiểu đó thì tôi chết.
Nói tới đây Bạ Hành khẽ xuống giọng nói nhỏ cho Kiểm Hiển nghe:
– Chỗ ăn hút mà chú Kiểm.
– Tui hút mà phải uống rượu thì hút bao nhiêu cho đủ, do đó uống mà bụng vẫn no, thuốc dạo ni lại quá mắc.
Lúc đó Kiểm Hiển, Hương Chấp mới nhớ Bạ Hành ghiền á phiện, rượu trà thuốc phiện kỵ nhau như nước với lửa, phải có nhiều thuốc phiện mới dám uống rượu.
Kiểm Hiển gật đầu nói:
– Được rồi, chúng em đã mời bác chẳng lẽ lại không biết tánh của bác hay bệnh của bác răng em đã cho chú Hương Công đi mua một hộp 10đ rồi tha hồ bác hút tối ni.
Được tin có á phiện cống. Bạ Hành sung sướng nói:
– Trời ơi được như rứa thì còn chi nữa.
Mâm rượu thịt cầy đã gần hết, Bạ Hành thì đã hơi say thì bên ngoài có tiếng nói lớn:
– Bẩm thầy Cai đến chơi xin rước thầy Cai vô chơi.
Bạ Hành có vẻ ngài ngại, không hiểu giờ ni mần răng thầy Cai Gương Xá lại đến đây?
Lão Bạ Hành lật đật bận chiếc áo dài lưng đen, xỏ chân vô đôi guốc lẹp kẹp đi ra đón thầy Cai Gương Xá.
Bạ Hành vừa ra đến cửa thì thầy Cai Gương Xá đã hầm hầm bước vô, tay cầm cây roi song. Thấy Bạ Hành, thầy Cai Gương Xá vụt cây roi vào cánh cửa rồi thét hỏi:
– Các chú mần chi mà hội họp đông người thế ni?
Bạ Hành hốt hoãng không hiểu vì sao thầy Cai lại đem luật lệ ra hỏi vì sự thật đúng với luật pháp thì hội họp đông quá năm người là phải xin phép dù ăn cổ hay nhậu nhẹt.
Quá năm người không xin phép có thể bị ghép vào tội dự hội kín, mần loạn thì tù mọt gông! Nhưng trong dân, trong làng các vị chức việc châm chước cho, thông cảm với nhau mà không hạch hỏi việc ngồi chung quá năm người.
Bửa đánh vụng thịt cầy nầy là do anh em Kiểm Hiển, ăn mừng vụ Bạ Hành bày ra chuyện đốt pháo làm đám ma xúi trẻ con học vè chửi cô Ngọt, vợ Lý Gương Xá, chị dâu của Kiểm Hiển nên không ai xin phép. Trong nhà Bạ Hành có trên mười người ngồi nhậu lai rai.
Nào ngờ thầy Cai Tổng đến hỏi giấy phép. Thật là nguy hiểm không có giấy phép, thầy Cai có thể trói cả lại đem đóng trăn rồi ngày mai giải lên huyện về tội hội họp bất hợp pháp. Thật là phiền Bạ Hành đành phải xuống nước năn nỉ thầy Cai để may ra trong tình hương chức thầy trò mà Cai Tổng Gương Xá châm chế cho chăng. Bạ Hành gãi tai lễ phép nói:
– Bẩm thầy Cai nhân có con cầy mập anh em tôi mần thịt định dùng lai rai vài sợi chớ có hội họp chi mô xin thầy Cai lượng tình tha thứ cho anh em chúng tôi xin đội ơn thầy Cai…
Thầy Cai Tổng Gương Xá vẫn nghiêm khắc:
– Chú đứng đầu vụ ni phải không chú Bạ?
Bạ Hành tưởng thầy Cai Gương Xá tha thứ nên Bạ Hành mạnh dạn nói:
– Dợ, bẩm thầy Cai, con đứng đầu vụ ni…
– Rứa hỉ! À té ra chú mi to gan thiệt hỉ! Chú mi định mần loạn, chống lại nhà nước với nhà vua, hội họp để bày mưu tính kế gây rối phải không? Tao biết chú mi ghê lắm. Chú mi có kiêng nể ai mô. Ai chú mi chả chửi chú mi mần vè hay lắm mà…
Bạ Hành chột dạ, biết Cai Tổng Gương Xá thâm thù vụ bà vợ Lý Gương Xá nên thầy Cai định trả thù, Bạ Hành đành phải vuốt thầy Cai Gương Xá:
– Bẩm thầy Cai oan cho thằng Hành ni quá… Tôi mô dám mần chi như rứa.
Thầy Cai Gương Xá uất hận:
– Không mi thì đứa mô mần vè đó. Mi định mần loạn mà, chả lẽ không quan trị, quan nhậm mô nữa à?
Bạ Hành vẫn năn nĩ:
– Dạ bẩm thầy Cai, xin thầy Cai nhìn lại cho đàn em nhờ…
Thầy Cai Tổng Gương Xá gay gắt:
– Nhìn răng? Mi chửi lên đầu người ta rồi lại nói nhìn lại mi nhờ. Mi chửi mi có nghĩ đến chúng tao không?
Cai Tổng Gương Xá vẫy tay đám tuần phiên đi theo vô trong nhà Bạ Hành. Bọn Kiểm Hiển thấy tình hình có vẻ gay go Cai Gương Xá định trả thù nên khi Cai Gương Xá lằng nhằng nói chuyện Bạ Hành, bọn Hương Gông, Kiểm Hiển bỏ đủa lẫn ra sau.
Cai Tổng Gương Xá cho đám tuần thu xếp rượu lại rồi vô trong nhà khám coi có ai trong đó không? Cai Tổng Gương Xá quyết mần lớn chuyện để trả thù cho thầy Cai và mụ Lý Gương Xá.
Đám tuần phu vô nhà trong lôi bọn Kiểm Hiển, Hương Công và mấy người nữa ra tính trên mười người. Cai Gương Xá hầm hầm hỏi:
– Mấy chú họp ở trong ni để mần loạn phải không? Hừ mấy chú ghê gớm thiệt…
Kiểm Hiển hốt hoãng trước luận điệu vu khống của Cai Tổng Gương Xá, hắn năn nĩ:
– Bẩm thầy Cai anh em nhậu chơi chớ đâu có hội họp chi mô thưa thầy Cai.
Cai Tổng Gương Xá quắc mắt hỏi:
– Ăn nhậu chi những trên mười đứa. Chúng bây mần hội kín chống chánh phủ, chống nhà Vua phải không. Bọn ni không thể mô dùng được nữa. Bây choa tử tế mí bọn mi, bọn bây coi thường bọn choa quá… Tuần đâu gò cổ bọn ni lại đưa ra đình cho toa, rồi gọi Lý Quyền ra đây làm biên bản giải lên Huyện bọn ni với được…
Tiệc nhậu của Kiểm Hiển bỗng nhiên trở thành hội kín chống chánh phủ, chống nhà Vua, Bạ Hành, Kiểm Hiển, Hương Công và mấy gã hảo mực là Gương Xá tái mặt. Một lũ bị trói với nhau dẫn ra đình.
Cai Gương Xá đánh một hồi mõ gọi Lý Quyền ra đình lập biên bản giải lên Huyện Bạ Hành, bọn Kiểm Hiển, Hương Công và mấy tam bàn chức việc làng Gương Xá ăn thịt cầy khoe thành tích đốt pháo. Sau đám ma Lý Gương Xá và đặt vè chửi mụ Lý Gương Xá và lão Cai Tổng Gương Xá.
Thầy Cai Gương Xá ra lệnh cho Lý Quyền lập biên bản giải lên Huyện rồi lão sẽ xuống Huyện sau. Lão Cai Gương Xá về thẳng nhà Lý Gương Xá để báo tin cho người yêu biết lão trả thù xong ụ Lý Gương Xá rồi.
Thật ra, mụ Lý Gương Xá đã biết chuyện bắt trói bọn Bạ Hành ngay sau khi Cai Tổng Gương Xá vô nhà Bạ Hành, vì mụ đã cho người theo dõi coi Cai Gương Xá mần chi bọn Bạ Hành để trả mối uất hận ụ.
Cai Gương Xá xăm xăm bước vô nhà, hỏi lớn:
– Thím Lý có nhà không?
Mụ Lý Gương Xá tươi cười nhìn Cai Gương Xá âu yếm:
– Đây! Chi đó…
Cai Gương Xá cười rất tươi lại gần mụ Lý Gương Xá khẽ tát mụ Lý rồi nói:
– Ghét à, tui đã bắt hết bọn thằng Bạ Hành, thằng Kiểm Hiển rồi…
Mụ Lý Gương Xá thích thú:
– Rứa à? Cái thằng Bạ Hành là thằng đần, tên thâm hiểm nhất…
Cai Tổng Gương Xá vô hẳn trong buồng, mụ Lý đi theo vô. Cửa buồng mở thông thống, lão Cai Gương Xá gắt:
– Răng không đóng cửa buồng lại.
Mụ Lý Gương Xá nguých Cai Tổng Gương Xá hỏi:
– Đóng mần chi?
Cai Tổng Gương Xá kéo tay mụ Lý Gương Xá lại phía lão rồi khẽ hỏi:
– Không thương người ta à?
Mụ Lý Gương Xá vẫn hỏi nhát ngừng:
– Thương chi? Răng mà thương?
Cai Tổng Gương Xá đáp:
– Chuyện thằng Bạ Hành đó?
Mụ Lý Gương Xá cười lẵng lơ:

– Thương chi?
– Em có chi thương mấy?
Mụ Lý Gương Xá làm bộ ngẩn nhơ, ngây thơ:
– Có chi mô?
Cai Tổng Gương Xá:
– Yêng khám được cái chi yêng lấy cái nớ hỉ?
Mụ Lý Gương Xá gật đầu:
– Khám đi…
………………………………
– Ừ rồi đây mà…
– Ra coi mà giải chúng nó lên Huyện đi chứ. Mình đã đánh rắn thì đánh cho dứt nọc, chứ bộ ông cứ lối ni chúng hắn lại coi mình còn ra chi nữa…
– Ông nhớ rằng, thằng Bạ Hành mưu mẹo lắm đó, ông giữ không khéo thì hắn giật lại ông à coi.
Nghe mụ Lý nói khích, lão Cai Gương Xá vùng dậy.
– Chuyện ni thì chúng mọt gông hết…
Lão Cai nói với giọng rất hách dịch nhưng khi nhìn thấy mụ Lý Gương Xá nõn nà trước mắc lão. Lão lại đâm cuống. Lão đập vào đùi người yêu.
– Dậy, dậy…
Mụ Lý Gương Xá quay nhìn lão Cai nói:
– Tui dậy mần chi. Việc của yêng thì yêng lo kêu tôi mần chi…
Lão Cai cười khanh khách.
– Dậy đưa tiền cho người ta lễ Quan Huyện thì mới mong bỏ tù bọn chúng nó được chứ, 1đ đâm toạc tờ giấy mà.
Mụ Lý Gương Xá gay gắt:
– Răng tui lại phải bỏ tiền?
Lão Cai biết mụ Lý Gương Xá găng lắm, vợ Lý Trưởng có khác nào cũng khôn lắm. Lão đành xuống nước:
– Thì mình cho tôi vay chẳng lẽ bây chừ về nhà lấy tiền con mụ Cai biết cũng phiền.
Mụ Lý Gương Xá nghe lão Cai nhắc đến mụ vợ lớn của ta mụ đâm tức:
– Biết thì răng. Mần việc quan phải rứa chứ. Rứa lúc ấy tiền bỏ vô hầu bao thì răng. Răng mà khôn rứa…
Lão Cai Gương Xá ôm chầm lấy mụ Lý nựng:
– Thì mình cho anh mượn bây chừ tiền nong chi rồi mình cũng giữ hết chứ, con mẽ thì ăn thua chi nữa.
Câu nựng của lão Cai Tổng cáo già quả có giá trị. Mụ Lý Gương Xá thích thú nhưng mụ vẫn làm cao:
– Tui cho ông mượn, mai ông có tiền thì phải trả tui hỉ…
– Ừ…
Mụ Lý vừa trong buồng đi ra thì bên ngoài có tiếng chó sủa, mụ ngó ra cổng thấy thấp thoáng có bóng người rồi con chó lồng lên kêu oăn oẳn, mụ Lý lên tiếng:
– Người mô đánh chó nhà người ta đó?
Bên ngoài có tiếng giọng đàn ông ồ ồ hỏi giọng lại:
– Bà Lý có ở nhà không?
– Ai đó…
– Cửu Mành đây? Có trát đòi mụ Lý ơi…
Mụ Lý lật đật hỏi:
– Trát Huyện hỉ! Ông Cửu.
Cửu Mành cười đáp:
– Không trát Huyện thì là trát của thầy Cai à?
Thầy Cai Tổng Gương Xá ở trong buồng nghe có trát Huyện liền đi ra thì gặp Cửu Mành, lính lệ trên Huyện đang đi vô thầy Cai bèn hỏi:
– Ông Cửu đi mô đó?
Cửu Mành thấy thầy Cai bèn reo lên:
– A thầy Cai cũng có ở đây à.
Cai Tổng Gương Xá nghĩ ngay đến chuyện lợi dụng Cửu Mành để dọa bọn Bạ Hành giải Bạ Hành về Huyện nên Cai Tổng Gương Xá quay lại nhìn mụ Lý Gương Xá.
– Cha hôm nay ông Cửu trên Huyện xuống, bà Lý mần con gà để thết ông Cửu.
Cửu Mành cười hô hố:
– Trời ơi, được cô Lý cho uống thì còn chi bằng nữa uống rượu rồi mầm răng lại không có tiền về xe.
Cai Tổng Gương Xá cười đáp:
– Được rồi, ông Cửu vô đây răng mà không có tiền về xe cho ông Cửu về Huyện à. Ông Cửu đi qua đình làng tui có thấy đám Bạ Hành ngoài nớ không?
Cửu Mành lắc đầu:
– Chả thấy chi hết. Ngoài đình có người mô.
Thầy Cai giật mình ngạc nhiên:
– Răng lạ rứa? Bọn chúng nó hội họp tui vừa bắt giải ra đình mà…
Cửu Mành hỏi:
– Hội họp răng?
– Chúng nó mần chi mà họp…
Cai Gương Xá mần bộ bí mật đáp:
– Nào ai biết chúng nó họp chi… Được tin chúng nó họp đông quá nên tui cho người đi bắt chúng nó giải ra đình để rồi giải ra Huyện. Hay là có chuyện chi đây… Ông Cửu ngồi chơi hỉ, tui ra ngoài đình coi ra răng chuyện ni.
Cửu Mành gật đầu:
– Ừ, thầy Cai ra coi răng, nếu cần tui ra giúp thầy Cai luôn…
Cai Tổng Gương Xá lật đật xách hèo ra đình thì quả bọn Bạ Hành, Hương, Hiển không còn ở ngoài đình nữa mà bọn tuần phiên chẳng có ai? Cai Tổng Gương Xá uất hận đi lại bên chiếc mõ gỏ vào miệng, cầm dùi vang lên chiếc mõ liên hồi gọi Lý Hương và tuần phu ra đình. Đó là hiệu lịnh cần kíp của thầy Cai.
Tiếng mõ gióng lên vang thật xa, Lý Hương nghe tiếng mõ lật đật bận áo ra đình. Thường khi có tiếng mõ đánh liền thế là có quan trên hay có chuyện khẩn cấp mới đánh. Dân làng nghe tiếng gõ ni lo ngại. Các Lý Hương tuần phiên phải chạy vội ra đình làng để trình diện.
Thầy Cai còn giang tay đánh mõ thì thằng Cú, mõ làng chạy ra đình trình diện thầy Cai rồi. Vừa thấy thằng Cú, thầy Cai đã gắt hỏi:
– Cú, mi biết mấy đứa tao bắt ra đình đây đi mô không?
Cú lắc đầu đáp:
– Dạ bẩm thầy Cai con không biết.
– Răng mi không biết, lúc tao giải bọn chúng nó ra đình cả làng ni biết mà, đứa mô tha bọn chúng…
Cú đáp:
– Bẩm thầy Cai từ sáng tới giờ con ra đồng cấy cho xong thửa ruộng làng cấp, vì hôm ni con vừa mượn được con trâu bên nhà bà Cửu Ngõ.
Thầy Cai sốt ruột đánh cho thằng Cú một hèo rồi nói:
– Như rứa thì mi nói ngay cho choa biết, mi còn vòng vo mần chi, đi mời tất cả Hương Lý trong xã ra đây choa, chà quân ni gan thật. Còn mấy tuần phiên canh thằng bọn Bạ Hành nữa.
Thầy Cai không ngờ rằng, sau khi thầy bắt bọn Bạ Hành, Kiểm Hiển ra đình trói lại định về khoe với mụ Lý Gương Xá cái chiến công rực rỡ của thầy và thầy sẽ làm tờ bẩm lên Huyện thì Kiểm Thạch, lão Hương Kiểm say rượu suốt ngày lớ mò đi ra thấy Bạ Hành và Kiểm Hiển cùng đám Lý Hương cựu bị trói bèn hỏi:
– Chuyện chi đây mấy trự?
Bạ Hành thuật lại chuyện đánh vụng thịt cầy bị thầy Cai đến bắt cho rằng tụ họp đông người không xin phép, định giải lên Huyện, Kiểm Thạch cười hô hố:

– Tưởng chuyện chi chớ chuyện đánh vụng thịt cầy thì bắt làm chi. Thôi các bác về đi rồi lát nữa tui biểu thầy Cai cho.
Nói rồi đích thân Kiểm Thạch tha tất cả về, Kiểm Thạch tha xong bọn Bạ Hành là chân nam đá chân bắc vừa đi vừa nghêu ngao hát, đi về ngủ nên khi tiếng mõ thầy Cai gióng lên Lý Hương trong làng ra đình thầy Cai hỏi chuyện tha Bạ Hành không một ai biết, cuối cùng thầy Cai cho gọi gã tuần phiên Quí ra hỏi thì chính là Kiểm Thạch tha tất cả.
Thầy Cai vội cho người đi tìm Kiểm Thạch thì Kiểm Thạch còn ngủ vùi trong đám rơm, đánh thức mãi cũng không dậy, thầy Cai uất ức vô tận chỗ Kiểm Thạch nằm lôi cổ Kiểm Thạch thì Kiểm Thạch ngớ ngẩn không nhớ mình có tha bọn Bạ Hành không? Thầy Cai uất hận vác hèo đánh Kiểm Thạch. Kiểm Thạch vốn là một anh chàng đã từng đi lính tập, khỏe mạnh và được Hàm Cửu Tổng nên về làng nhận được chức Hương Kiểm, coi tuần phu canh gác và đi coi đồng án, bị thầy Cai quất hai hèo, hắn nổi sùng bắt lấy hèo của thầy Cai ra định quật lại may có tuần phu đi theo can ra. Thầy Cai hầm hừ dọa đưa chuyện ni lên Huyện. Thầy Cai vu cho bọn Bạ Hành định làm loạn tụ tập nhau để bàn chuyện quốc sự với sự a dua của Kiểm Thạch.
Cai Tổng Gương Xá trở vô nhà mụ Lý Gương Xá hầm hầm chữi thề. Cửu Mành hỏi:
– Chuyện chi đó thầy Cai?
Thầy Cai sợ mụ Lý Gương Xá chửi nên chỉ hầm hừ đáp:
– Phải bỏ tù hết bọn ni mới được. Ông Cửu biểu có trát đòi của Quan Huyện mô đưa coi?
Mụ Lý Gương Xá dành phải rút trong ruột tượng ra đồng bạc đồng đưa cho Cửu Mành.
Thầy Cai Gương Xá, mụ Lý và Cửu Mành lật đật lên đường. Từ làng Gương Xá lên Huyện đi trong 1 tiếng đồng hồ là đến nơi. Phố Huyện hiện ra trước mặt mọi người. Dẫy phố chạy dài một vài chiếc nhà ngói lẫn trong đám nhà lụp sụp. Đằng sau phố Huyện là con đường xe lữa bên con đê cao.
Lão Cai Gương Xá xách ô đi trước, mụ Lý lẽo đẽo qua sau, Cửu Mành đi sau rốt. Vào đến đầu phố Huyện lão Cai Gương Xá vội bỏ đôi giày cặp nách xuống kéo chiếc ống quần thầy sắn lên đi cho nhanh giương cái dù đen ra dáng thầy Cai.
Bỗng mụ Lý Gương Xá đi lại chỗ thầy Cai Gương Xá hỏi:
– Thầy Cai răng bọn Bạ Hành, Kiểm lại ở Huyện rồi.
Thầy Cai giật mình ngẫng đầu lên nhìn:
Quả bọn Bạ Hành đang đứng trước một quán mặt đứa mô cũng đỏ gay gắt chứng tỏ bọn Bạ Hành đã nhậu thầy Cai uất ức chửi đổng một câu giằng mặt bọn Bạ Hành:
– Lần ni rồi chúng bây biết tay choa.
Bạ Hành nghe rõ câu thầy Cai dọa, nhưng hắn đi lại Kiểm Thạch vốn là đứa ngỗ nghịch chửi lại ngay:
– Biết mèo mô cắn miễu mô, gian dâm với vợ người ta thì rũ tù. Chuyện ni ông ất Cai Tổng. Quan Huyện xử không được thì lên Phủ Thừa, Phủ Doãn lên đến kinh đô.
Bạ Hành là đứa thâm thúy. Hắn muốn chia rẽ hàng ngũ thầy Cai nên hắn lên tiếng gọi Cửu Mành:
– Trời ơi, cả ông Cửu đi mô đó ông Cửu, vô đây nhậu mí anh em tui vài sợi.
Cửu Mành cười chào:
– Ông Bạ răng dạo ni khá không cho anh em vay tí tiền chớ.
Bạ Hành làm bộ kẻ cả:
– Cần chi phải khá, ông Cửu muốn lúc mô mà chả có, vô đây ông Cửu.
Nghe Bạ Hành nói như thế Cửu Mành sung sướng bỏ Cai Tổng Gương Xá vào với Bạ Hành, Cai Gương Xá giận đỏ mặt gọi giật Cửu Mành lại:
– Bác Cửu đi mô rứa? Sắp định liên kết với mấy thằng làm loạn hỉ.
Cửu Mành đã giận sẵn Cai Gương Xá nên khi nghe Cai Gương Xá vu mình định làm loạn liền nổi giận:
– Thầy định vu ai làm loạn đó? Thầy định vu cả tôi nữa à. Tôi nói thật để thầy biết tôi trình Quan Huyện chuyện thầy vu cho tôi à…
Lão Cai Gương Xá biết Cửu Mành lật ngược nên lão hậm hực nói:
– À té ra bác Cửu theo với bọn Bạ Hành, bọn Kiểm Thạch. Thôi được rồi, bác có lý của bác, tôi có lý của tôi, để tôi lên trình Quan Huyện coi ra răng.
Mụ Lý Gương Xá thấy tình hình có vẻ găng rồi. Mụ bèn kéo lão Cai Gương Xá đi:
– Thôi mà thầy Cai, công việc của mình thì mình lo, chi mà cải nhau với người ta. Mình vô ngay Quan Huyện có phải hơn không.
Lão Cai Gương Xá đi thẳng đến hiệu tạp hóa của chú tàu Woòng mua một gói trà, một cân táo tầu, một chai rượu mạnh đặt trên một chiếc khay bưng vô Quan Huyện. Dưới gói trà tàu thầy Cai còn để tờ giấy con công 5đ, đó là tiền giấy bút tạ quan.
Từ hai hôm nay Quan Huyện có vẻ mệt nhọc uể oải không muốn ra công đường. Bà Huyện vẫn còn ở Huế vì cụ cố nhạc phụ của Quan Huyện còn đau. Bà Huyện phải ở lại chăm lo cho cha già. Quan Huyện ở Huyện với Duyên người em dâu của Quan Huyện, vợ cậu Chó, Quan Huyện mệt bãi hoải vì đã hai đêm rồi Quan Huyện dùng sức quá nhiều.
Cái tuổi của nàng Duyên đang có sức dẽo dai thì Quan Huyện phải nhờ đến chú tàu lang thuốc mấy điếu thuốc phiện hỗ trợ. Tuy có sức dẽo dai nhưng khi đã xong xuôi rồi Quan Huyện nằm khờ ra thở còn nàng Duyên vẫn tỉnh táo như không có chuyện chi thỉnh thoảng Duyên khiêu khích Quan Huyện làm Quan Huyện dù có mệt khờ cũng cố gắng làm chuyện anh hùng chìu chuộng Duyên.
Mỗi buổi sáng khi Duyên đã dậy tắm rửa thì Quan Huyện vẫn còn ngủ mệt cho đến gần 10 giờ sáng, Quan Huyện mới ra công đường xử chuyện kiện tụng của đám dân đen.
Chiều nay Quan Huyện phải ngủ một giấc ban ngày cho đến 3 giờ rưởi chiều, rồi Duyên cũng phải vô đánh thức Quan Huyện dậy ra công đường, thì vừa gặp thầy Cai Gương Xá và mụ Lý Gương Xá khệ nệ mang khay trà, táo, tiền, rượu vào. Thầy Cai gãi đầu gãi tai thưa:
– Bẩm Quan Lớn hôm ni con được trát đòi của Quan Lớn mụ Lý Gương Xá lên hầu Quan Lớn. Nhân đây tui xin trình Quan Lớn một việc to tát, chuyện ni là chuyện mà tui nghi có dính líu đến quốc sự nên không dám trì hoãn phải tức tốc lên trình với Quan Lớn.
Nghe đến chuyện quốc sự, Quan Huyện đâm lo không hiểu chuyện chi bèn hỏi:
– Có chuyện chi đó thầy Cai, chúng hắn làm chuyện hội kín răng.
Thầy Cai Gương Xá thưa:
– Tôi nghi là như rứa.
– Bẩm Quan Lớn sáng ni tôi đến nhà Bạ Hành, Cựu Hương Bạ Gương Xá nghiện á phiện, thấy tựu tập đông người lại có đánh vụng thịt cầy không hiểu bàn tán chuyện chi. Trước đó trong xã tôi lại có giấy vè xuống giục bọn trẻ hát bài vè chửi bới người khác tôi sợ chúng nó làm chuyện ghê gớm như chuyện hội kín, hội hở chi đó nên bắt tất cả ra đình làng định giải xuống Huyện để xin Quan Lớn phán đạt khi tôi trở về nhà thằng Kiểm Thạch ra mở trói cho tất cả chúng hắn về. Khi tôi trở ra đình thì bọn chúng nó đi hết tôi lật đật về Huyện thì thấy bọn Bạ Hành, Kiểm Hiển, Hương Hoạch, Kiểm Thạch đã có mặt ở phố Huyện rồi, dạ bẩm Quan Lớn cái bọn ni là bọn nhiều mưu mẹo, nhiều chuyện lắm, chúng nó gây khó khăn rất nhiều cho tôi trong khi làm việc quan.
– Dạ bẩm Quan Lớn, bọn chúng nó toàn là bọn nhà giàu nên chúng nó mới có tiền bạc làm chuyện hội kín, hội hở, kéo bè, kéo cánh như rứa. Tôi lên trình với Quan Lớn chuyện ni mà khi gặp chúng hắn ở cửa Huyện, chúng hắn còn mua được anh Cửu Mành người đưa trát về cho chị Lý đây.
– Dạ bẩm Quan Lớn, tui cũng xin kể để cho Quan Lớn biết, thằng Bạ Hành là học trò của cụ Đồ, thân phụ của chị Lý Gương Xá lúc còn thiếu thời hắn mê say chị Lý Gương Xá nên nay thấy chồng chị chết, hắn có ý dòm ngó chị Lý đây mới bày ra chuyện làm vè chế riễu làm xấu chị Lý đây. Bẩm Quan Lớn, xin Quan Lớn đèn trời soi xét cho.
Quan Huyện nghĩ ngay đến chuyện kiếm ăn trong vụ nầy. Quan Huyện nhìn mụ Lý Gương Xá có nét mặt trái soan xinh xắn, đôi môi ăn trầu cánh tri hàm răng đen nháy thật là duyên dáng bèn hỏi:
– Chị Lý năm nay mấy tuổi rồi?
Mụ Lý Gương Xá bẽn lẽn đáp:
– Bẩm Quan Lớn, cháu được 27 tuổi.
Quan Huyện khen:
– Chà chị Lý còn trẻ quá hỉ, thế ni mần răng ở vậy được, chắc phải lấy chồng quá hỉ!
Mụ Lý bẽn lẽn không trả lời, thì thầy Cai Gương Xá đã thưa:
– Dạ bẩm Quan Lớn chị Lý đây là con nhà nho, ông già chị ấy là cụ Đồ, dạy học trò trong làng nhiều lắm. Dạ bẩm tui cũng là học trò của cụ Đồ…
Quan Huyện hỏi:
– Răng chuyện thằng Bạ Hành có dúng như thầy Cai trình không chị Lý.
Mụ Lý đáp:
– Bẩm Quan Lớn dạ đúng… Bạ Hành là đứa gian ngoa, bẩm Quan Lớn.
Quan Huyện cau mặt:
– Rứa thì phải bỏ tù bọn ni láo quá hỉ.
Thầy Cai vội nói vô:
– Dạ bẩm Quan Lớn nhà họ giàu lắm mà ngay cả Củu Mành bỗng nhiên cũng theo phe bọn hắn…
Quan Huyện bấm chuông gọi người lính hầu trà vô dạy:
– Mi gọi thằng Cửu Mành lên đây tui biểu hỉ.
– Dạ…
– À mi cũng ra coi đứa mô là Bạ Hành, Kiểm Hiển, Kiểm Thạch thì gọi hết vô đây cho quan dạy nghe?
– Dạ…
Quan Huyện phê vào cái trát rồi bảo thầy Cai Gương Xá:
– Thầy đưa chị Lý Gương Xá sang bên thầy Đề để thầy Đề lấy thêm cung rồi vài ngày đưa ra tòa về tội cố sát Gương Xá.
Thầy Cai Gương Xá chấp tay xá Quan Huyện rồi đưa mụ Lý sang thầy Đề để thầy Đề hỏi cung.
Bước ra ngoài văn phòng Quan Huyện, thầy Cai dừng lại chờ mụ Lý ra hỏi:
– Sang lão Đề mình phải làm bộ nghiêm trang đừng để cho hắn bồm xồm nói chuyện lôi thôi đó nghe…
Mụ Lý nghĩ ngay đến chuyện hôm trước thầy Đề đã vào trong buồng mụ định làm trò hớt tay trên Gương Xá làm Cai Gương Xá phải la lớn là thằng Kiểm Chi đã trốn để phá cuộc xâm nhập của thầy Đề. Hôm nay được Quan Huyện đưa mụ Lý Gương Xá sang thầy Đề lão cai đâm ghen. Mụ Lý nguých thầy Cai rồi hỏi:
– Răng, ông giận răng?
– Bây chừ mình vô chỗ lão Đề để lão hỏi thêm cung về chuyện Kiểm Chi đâm chết anh Lý, tôi biết cái lão Đề khốn nạn ni là thứ đễu giả hay tính chuyện tào lau lắm. Đó, mình coi tối hôm đó, nếu tôi không la lên thì hắn đã xâm phạm tiết hạnh của mình rồi còn chi nữa!

Mụ Lý bẽn lẽn:
– Người ta chỗ người lớn mà.
Thầy Cai cáu:
– Người lớn răng?
– Hắn là người lớn à?
– Thì bây chừ người ta mần chuyện quan…
– Mần việc quan mới hay lợi dụng…
– Thì ông biểu tôi mần răng bây chừ…
Lúc đó, bọn Cửu Mành, Bạ Hành, Kiểm Hiển kéo lũ lượt vào trong công đường mỗi người mang một khay đồ vật biếu Quan Huyện, lão Cửu Mành hiu hiu tự đắc vừa trông thấy mụ Lý và thầy Cai hắn đã chửi đõng:
– Thằng điếm, con giang hồ định mần chi choa, chuyện ni rồi biết tay choa, làm gáo giỡ mồi lôi thôi cho chúng nó giỡ nốt.
Kiếm Thạch hầm hầm chửi:
– A con điếm chồng vừa chết đã đi với thằng khốn nạn đã vu oan và họa cho đám em chồng, chuyện ni bây choa bán nhà bán ruộng đi chơi với chúng bây coi răng. Đừng cậy làm Cai Tổng mà hằng cả chức Cai Tổng bây chừ cũng biết tay choa.
Ở bên trong Quan Huyện nghe tiếng rầm rầm ở ngoài bèn lên tiếng hỏi:
– Chuyện chi đó bây?
Cửu Mành lật đật ra hiệu cho đám Kiểm Hiển yên lặng rồi nói:
– Bây chừ tui đưa mấy chú vô, mấy chú xụp xuống lạy hết nghe, rồi tui bẩm với Quan Lớn.
Nghe bọn Bạ Hành, Kiểm Thạch chửi. Thầy Cai và mụ Lý nhìn nhau với dáng điệu uất hận nhưng cả hai đều như cảm thông cho nhau rằng, chuyện ni làm to chuyện, mất tiền với bọn khốn nạn ni rồi.
Mụ Lý Gương Xá cuống lên hỏi:
– Bây chừ mần răng hỉ?
Cai Gương Xá vẫn lên mặt hách dịch với người đẹp:
– Chuyện ni phải bỏ tù bọn chúng chứ răng.
Bọn Cửu Mành kéo vào công đường, Quan Huyện thấy một lũ đội khay lễ vật đang quỳ mọp dưới sân gạch bèn hỏi:
– Chuyện chi đó hỉ? Mấy chú mần răng làm loạn phải không?
Thầy Cai và mụ Lý Gương Xá đứng ngoài nghe Quan Huyện hỏi câu đó thật là hả hê, thầy Cai nói:
– Chuyện ni thì bây một gông…
Bên trong Cửu Mành gãi đầu gãi tai thưa:
– Bẩm lạy Quan Lớn đèn trời soi xét ấy chú ni là em ruột của Lý Gương Xá, đứa là bạn học từ hồi còn nhỏ, thấy mụ Lý Gương Xá chồng vừa chết, mới chôn đã mê say lão Cai Gương Xá nên họ chống lại chuyện bại hoại luân thường đạo lý đó liền bị thầy Cai đặt chuyện vu cáo cho là lập hội kín, chính con là người mới được chứng kiến tất cả mọi việc, con dâm thương hại mấy chú ni, thì thầy Cai cũng dọa cả con nữa. Dạ, bẩm lạy Quan Lớn thầy Cai Gương Xá làm cho dân chúng uất ức mới phải đem đầu lên cửa Quan Lớn xin đèn trời soi xét cho…
Nghe Cửu Mành thưa với Quan Huyện đám Kiểm Hiển, Bạ Hành lại gục đầu xuống thưa với Quan Huyện. Quan Huyện thấy lễ vật cũng có vẻ bộn bèn lên tiếng dạy:
– Thôi ấy chú đứng lên ta hỏi.
Cả lũ đồng thanh:
– Dạ…
Tất cả đều đặt khay vật xuống đất rồi Cửu Mành lần lượt đưa vào nhà trong cho Quan Huyện, trên mỗi khay có tờ giấy năm đồng, Quan Huyện nhặt bỏ vô túi và phán:
– Thôi người làng ăn ở cho nó có tình có nghĩa nghe không? Đừng lộn xộn mà bị tù đó hỉ!
– Thôi các chú lui ra.
Đứng bên ngoài thầy Cai nghe Quan Huyện phán, thầy mĩm cười đắc chí.
– Tưởng răng, như rứa cũng đi kiện. Rồi chúng bây biết tay choa.
Bọn Bạ Hành, Kiểm Thạch, Kiểm Hiển, Hương Hoạch hí hửng ra ngoài. Cửu Mành đưa lễ vật vô nhà quan, xong cũng chạy vội theo bọn Bạ Hành. Thầy Cai nhìn theo bọn Bạ Hành kéo ra khỏi Huyện mà uất ức thầy bảo mụ Lý:
– Mình vô coi thầy Đề hỏi cung răng rồi ra ngoài hàng Woòng bán chạp phô đó, tôi chờ hỉ.
Mụ Lý Gương Xá gật đầu:
– Chờ tui đó hỉ.
– Ừ.
Mụ Lý đi vô chỗ thầy Đề Lại ngồi, thấy mụ Lý thầy mĩm miệng cười:
– Răng chị Lý vẫn mạnh chứ?
– Dạ cám ơn thầy vẫn mạnh.
Mụ Lý đưa cái trát đòi cho thầy Đề và nói:
– Bẩm thầy, Quan Huyện bảo đưa sang trình thầy.
Thầy Đề vừa trông thấy mụ Lý Gương Xá, thầy nghĩ ngay đến chuyện đêm trước cá đã cắn câu, vì thằng khốn nạn Cai Gương Xá ghen ghét đã la hoảng phá đám làm thầy Đề mất hết dịp may hiếm có và suốt đêm ấy thầy Đề và thầy Cai canh chừng nhau cho đến sáng, chờ cho kẻ nào ngủ trước là kẻ kia nhập phòng, nhưng rồi rốt cuộc chẳng người nào được chi hết, thầy Đề hậm hực ra về cho đến nay khi vừa trông thấy mụ Lý, đôi má hây hây đỏ, cặp mắt thật tình tứ duyên dáng, thân hình cân đối, thầy Đề gọi reo lên:
– Chà cô Lý hôm ni răng lại đến đây hỉ, từ hôm nớ về không lúc mô là tôi không nghĩ đến cô, vẫn mạnh giỏi chứ cô Lý?
Mụ Lý cười duyên dáng:
– Dạ tôi đội ơn thầy…
Mụ Lý Gương Xá đặt cái trát đòi xuống bàn. Đề biểu lính lệ xách chiếc ghế mời mụ Lý ngồi xuống rồi hỏi:
– Thôi được chuyện ni thì hãy dẹp lại một bên mà lúc mô cũng được. Mụ Lý muốn bỏ tù thằng Kiểm Chi ám sát thầy Lý bao nhiêu tui cũng mần cho nhưng còn chuyện ni nữa tôi nóng lòng quá.
Mụ Lý Gương Xá nghe thầy Đề nói, mụ ngượng nghịu sực nhớ đến đêm hôm trước thầy Đề vô buồng mụ làm mụ van cũng không được, mụ xin cũng không xong, thành ra mụ phải chìu thầy Đề thì lão Cai đến phá đám. Hôm nay thầy Đề lại hỏi chuyện, mụ ngượng không trả lời, thầy Đề lại hỏi:
– Răng hôm ni mụ xuống mí ai?
Mụ Lý thật thà đáp:
– Dạ bẩm xuống với thầy Cai.
Thầy Đề uất hận:
– Lại thằng quỷ đó hoài hỉ, răng không đi một mình, từ làng xuống Huyện chi mô mà cứ để thằng quỷ đó đeo hoài rứa.
Mụ Lý đáp:
– Dạ bẩm, thầy Cai thấy em mẹ góa con côi thầy giúp dùm.
Thầy Đề cau mặt hỏi:
– Mẹ góa con côi hay mẹ tròn con vuông cũng rứa? Từ làng xuống Huyện có chi mô mà em phải cần thằng khốn nạn đó. Tôi coi nó mê em rồi đó hỉ. Hôm nọ hắn phá đám bọn chúng mình là tôi biết thằng đó ghen với tôi. Hôm ni em ở lại đây để cho hắn về một mình rồi tôi giúp cho em mọi việc trên Huyện ni.
Mụ Lý cười đáp:
– Dợ, cám ơn thầy Đề…
Thầy Đề hỏi:
– Được rồi không cần ơn với huệ chi nữa nhưng em có bằng lòng ở lại không?
Mụ Lý chối:
– Dạ bẩm thầy Đề cho em khi khác em còn con mọn…
– Thì bỏ hắn ở nhà một bữa cũng được chứ răng, chớ mô mà sợ.
Mụ Lý vẫn chối từ:
– Dạ bẩm thầy Đề nhà cửa vắng vẽ lắm vả lại em vừa mới chôn cất nhà em, đi rứa làng xóm người ta cười cho.
Thầy Đề gạt:
– Cười chi, đứa mô cười vã gãy răng chúng hắn chớ.
Mụ Lý cười không đáp, thầy Đề nói như ra lệnh:
– Ở lại đó hỉ. Hôm ni tôi có nhiều chuyện muốn bàn với em.
Mụ Lý lại từ chối:
– Dạ bẩm còn thầy Cai chờ…
Thầy Đề nghe nói đến thầy Cai thì không chịu được nữa:
– Thầy Cai răng? Hắn lộn xộn tui cách chức hắn à.
– Bẩm thầy, thầy Cai đưa em đi, chẳng lẽ để thầy Cai về một mình không tiện rồi tiếng tăm trong làng, trong xóm…
– Em đi việc quan mà. Em đi lên Huyện là vì chuyện của chồng em, chuyện em trả thù cho thầy Lý.
Nghe thầy Đề nói đến chuyện trả thù cho chồng, mụ Lý cảm động:
– Dạ trăm sự chi nhờ thầy Đề giúp dùm, em xin tạ ơn thầy Đề. Em không dám quên ơn thầy Đề.
Thầy Đề nghe chuyện ân huệ:
– Thì tôi biểu ở lại đây ngày mai còn phải khai cung nữa. Nhứt định chuyến ni tôi bỏ tù thằng Kiểm Chi trả thù cho thầy Lý chồng em mà.
Mụ Lý đành thú thật:
– Bẩm thầy Đề em chỉ sợ tai tiếng.
– Ai mô mà biết chỗ đó. Em ở lại vì chuyện quan có trát của Quan Huyện đòi, đứa mô dám nói.

– Sợ thầy Cai đồn đãi…
– Đồn răng?
– Chuyện em ở lại đêm.
– Thì răng? Hắn đâu phải là chồng em, hay họ hàng bên chồng em?
Mụ Lý thú thật:
– Dạ bẩm con sợ bà Đề nhà nữa?
Thầy Đề cười thích thú:
– Khỏi lo mụ Đề nhà tui đi sanh ngày hôm qua và không có ai biết, mụ Lý có thể ở ngay trong nhà tui được mà…
– Dạ bẩm còn các cô, các cậu…?
– Tụi nó ngủ như chết, biết chi mô em bằng lòng ở lại hỉ?
Mụ Lý khẽ gật đầu, thầy Đề mừng hú vẫy gọi gã lính lệ hầu:
– Thập Tường, mi đưa bà Lý xuống nhà choa hỉ…
Nói rồi thầy Đề quay lại bảo mụ Lý:
– Bây chừ cũng gần tàn hầu rồi, em theo Thập Tường xuống dưới lát nữa choa về nói chuyện, còn chuyện cái trát ni, mình làm trong bóng tối ni cũng được. Em chỉ cần ký vô là xong tui bao tất cả việc cung khai cho em.
Mụ Lý đành đứng dậy theo Thập Tường đi xuống nhà thầy Đề.
Thầy Cai đứng ngoài đợi, thấy mụ Lý ra bèn vẫy gọi:
– Hú… hú…
Mụ Lý quay lại cười không đáp. Thầy Cai vội chạy lại hỏi:
– Đi mô rứa?
Mụ Lý nói dối:
– Xuống thăm bà Đề…
– Thăm chi?
– Bà Đề mới sanh.
– Lúc mô về?
– Thầy Cai về trước rồi em về sau.
Thầy Cai Tổng Gương Xá như có linh tính chuyện chi sắp xảy ra giữa mụ Lý Gương Xá và thầy Đề, thầy Cai Gương Xá nghiêm nghị nói:
– Hay lão Đề rủ rê em…
Mụ Lý Gương Xá quắc mắt nhìn thầy Cai:
– Răng? Thầy nói răng? Ai rủ rê tui, tui bằng ni tuổi còn ai mần chi được tui…
– Rứa em ở lại nhà thầy Đề mần chi?
– Thăm cô Đề sanh. Mình ăn ở cho có nhân tình chút xíu. Dù rằng thầy Đề cũng là người đang giúp tôi…
Thầy Cai đành phải nói bọc xuôi…
– Rứa em ở lại tui về răng?
Mụ Lý Gương Xá nói gắt:
– Tui ở lại còn thầy muốn về hay ở lại tùy thầy.
Thầy Cai hỏi:
– Em ở lại, tối em ngủ mô?
– Ngủ mô cũng được.
– Hay tui ở lại đón em…
– Có khi tui ngủ lại trong nhà thầy Đề với cô Đề cho vui.
– Răng ngủ lạ rứa?
– Chi mà lạ. Cô Đề sanh chứ răng?
– Còn thầy Đề…
– Thầy Đề ngủ đâu mặc thầy nớ, tui răng biết được…
– Em định bỏ tui đêm ni.
Nghe thầy Cai nói giọng thểu não mụ Lý nghe thấy áy náy:
– Thì mình phải làm răng cho thầy Đề giúp dùm ình, tui nhứt định trả thù anh Lý, tui bỏ tù chung thân thằng Kiểm Chi…
Thầy Cai nóng ruột:
– Em định trả ơn thầy Đề?
Mụ Lý Gương Xá quắc mắt hỏi lại:
– Trả ơn răng. Thầy Cai nói chi kỳ rứa.
– Bây chừ em quyết ở lại…
– Chứ răng nữa…
Thầy Cai có vẻ buồn. Xách dù quay đi. Mụ Lý Gương Xá theo gã lính lệ xuống nhà thầy Đề.
Mấy đứa con thầy Đề thấy mụ Lý Gương Xá bèn hỏi:
– Rứa chú Thập?
Thập Tường đáp:
– Cô Lý Gương Xá đến thăm cô Đề.
Đứa con trai thầy Đề nói:
– Mạ tui đi sanh ngoài Huế mà… mô có nhà mà thăm. Chú tui biểu răng chú Thập?
– Thầy biểu đưa cô Lý xuống chơi với chúng mi…
– Chơi răng? Lúc mô chú tui về hỉ!
Thập Tường quay lại biểu với mụ Lý Gương Xá:
– Bà Lý ngồi đây chơi hỉ, tui lên trình với thầy Đề…
– Dợ…
Thập Tường trở lên phòng làm việc nhà Lại. Bên ngoài cổng Huyện, thầy Cai Gương Xá vẫn thập thò coi mụ Lý xuống thầy Đề mần chi. Lão thấy mụ Lý vô trong nhà thầy Đề rồi biệt luôn, thầy Cai đứng ngoài vừa ức, vừa ghen. Thầy cố chờ coi trong nhà thầy Đề có người, thầy hỏi thăm mụ Lý mần chi trong nớ? Bà Đề có nhà không?
Chờ lúc lâu đứa ở nhà thầy Đề mới đi ra. Thầy Cai Gương Xá tiến lại hỏi thăm:
– Nè cô? Thầy Đề làm việc về chưa?
Đứa ở gái nhìn thầy Cai Gương Xá rồi nguých một cái lửng thửng đi. Thầy Cai Gương Xá ngượng nghịu đi theo hỏi:
– Tui muốn hỏi cô điều ni, cô mần ơn giúp cho tui, tui xin tạ ơn cô mà…
Nghe nói đến hai chử tạ ơn, đứa ở thầy Đề liền dừng chân hỏi:
– Bác muốn chi?
Thầy Cai rút trong túi ra đồng hào dán hai cắc đưa cho đứa ở gái thầy Đề và hỏi:
– Cô Đề đi sanh về chưa cô?
– Chưa, cô tui đi sanh ngoài Huế răng về được?
Nghe đứa ở gái thầy Đề nói thầy Cai tái mặt chân tay run vì tức vì ghen thầy Cai tiếp:
– Cô có thấy mụ Lý Gương Xá làm chi trong nớ không?
– Lý mô, trong nhà tui có cô Lý mô đâu?
– À cái cô mà chú Thập Tường vừa đưa xuống đó hỉ! Cố ấy đang ngồi chờ thầy Đề về…
– Như rứa cô Đề không có nhà răng cô?
– Không, cô Đề còn ở ngoài Huế, cô mới sanh hôm qua mà…
Thầy Cai lắc đầu thiểu não:
– Rứa mà hắn biểu vô thăm cô Đề, quân điếm chó…
Đứa ở gái thầy Đề hỏi:
– Cô đó là chi của chú?
– Em tui.
– Răng bác không vô?
Thầy Cai không biết trả lời răng câu hỏi của đứa ở gái của thầy Đề. Thầy hậm hực quay đi không nói một lời chào cho cô gái ở nhà thầy Đề. Thầy Cai suy nghĩ không biết nên về hay ở chờ sáng mai gặp mụ Lý Gương Xá? Cuối cùng thầy Cai quyết định ở lại nhà trọ chờ sáng mai gặp mụ Lý Gương Xá để hỏi cho rõ câu chuyện mụ Lý ở lại đêm trong nhà thầy Đề?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.