Cánh Hoa Đào Định Mệnh

Chương hap 93: Món quà ngọt ngào.


Bạn đang đọc Cánh Hoa Đào Định Mệnh: Chương hap 93: Món quà ngọt ngào.

Tại nhà của Yamanaka….
.
.
– Trông tớ ổn chứ?
.
.
Ino ngáp ngắn ngáp dài ngay sau khi nghe cô bạn thân tóc hồng thắc mắc lần thứ n trong ngày….
Bưng ra một vẻ mặt không thể chán đời hơn, Ino gào lên đầy quả quyết:
– Ổn mà…rất rất ổn…quá quá ổn đi.
– Hehe…
.
Và lại lần thứ n…..
Sakura cười rạng rỡ…
.
.
Hôm nay là một ngày đặc biệt với cô gái mang họ Haruno này….
Đó là ngày sinh nhật, ngày sinh nhật đầu tiên cô có ….người yêu!
.
Mà người đó không ai khác, lại chính là hình bóng cô thầm thương trộm nhớ theo đuổi cách đây bao nhiêu năm trời chứ…
Niềm hạnh phúc của Sakura lúc này… thật khó có một thước đo nào có thể diễn tả được….
.
.
Ngân nga giai điệu nào đó trong khuôn miệng xinh xắn….
Sakura nhanh chóng vẫy tay chào tạm biệt cô bạn thân trước khi thong thả rảo bước trên con đường làng …
.
.
——————————–
.
Đi bộ chừng 15 phút…. Sakura bỗng đột ngột dừng lại…
Vì một loạt những tiếng la hét inh tai phát ra ngay gần đó….
.
.
– CƯỚP….CƯỚP KÌA… AI ĐÓ BẮT TÊN CƯỚP ĐÓ LẠI ĐI….
.

Rồi sau những tiếng la hét đó là một loạt những tiếng chân người đuổi theo… có vẻ vô cùng đông đảo……
Giật mình lùi lại, cô kunoichi tóc hồng cẩn thận áp sát lưng mình vào sát một nhà dân gần đó….
Đôi mắt màu lục bảo liếc nhìn xung quanh….
Sẵn sàng xử lý ngay nếu cô có nhìn thấy tên cướp mà mọi người đang hô hoán.
.
.
Nhưng….
Đời đâu như mình muốn…
Đúng chứ?
.
.
Sakura còn chưa kịp làm gì….
Thì cô bất ngờ nghe thấy một tiếng hét lớn…. uy lực và thân thuộc đến lạ kì….
.
– ĐỨNG LẠI!
.
.
Ngay sau khi tiếng hét cất lên, một khuôn mặt lạ hoắc….. xanh như lá chuối đang ôm cả thảy 4,5 cái túi xách chạy lao vụt qua cô kunoichi tóc hồng xinh đẹp…
.
– Ể? – Sakura ớ lên đầy ngạc nhiên….
Rồi lại một bóng hình nữa lướt nhanh qua cô y như tên có bản mặt lá chuối kia….
Chỉ có điều, người này…..a ha, cô chẳng lạ gì với người này nữa….
.
Nhìn mà xem kìa….. tóc đen, mắt đen, da trắng, cái quai hàm thì đẹp đến độ độc nhất vô nhị kia… chỉ có Sasuke của cô chứ còn ai nữa….
Chỉ có điều hôm nay anh mặc yakata nhỉ?
Ừ, Sasuke đuổi theo 1 thằng ăn cướp với bộ yukata ngầu lòi…. Chuẩn là thế đấy!
.
.
Rồi sau đó Sakura cứ thế cười hì hì mà quên béng đi điều quan trọng nhất…. mà phải sau 5 giây cô mới tròn mắt nhận ra….
– Hở? Sasuke? – Quay ngoắt đầu lại rồi đuổi theo hướng anh mặt lá chuối và chàng trai Uchiha yêu quý, Sakura gào lên đầy thắc mắc- Thế quái nào mà anh ấy đang đuổi theo cướp vậy? Mình hoa mắt đúng không?
.
.
Cứ thế, vừa chạy vừa lẩm bẩm…. chả mấy chốc mà Sakura đã đến được nơi cần đến dù bộ yakata làm cô giảm vận tốc hơn hẳn ngày thường…
Trước mặt cô… khung cảnh hiện ra y hệt như những gì cô đoán….

.
Sasuke đứng đó, khuôn mặt đẹp không tì vết vẫn lạnh như một tảng băng di động…. đạp guốc lên lưng tên ăn trộm, một tay của chàng trai Uchiha tóc đen bẻ ngược tay hắn lại phía sau… khiến hắn đau quá mà vung đống túi tắm trong tay loạn xạ….
.
– Trời ơi, em đau…Anh trai ơi tha cho em….
– Vừa bảo đứng lại ngươi đâu đứng. – Giọng nói trầm ấm trả lời dứt khoát.
– Giờ em đứng lại rồi mà…. em còn đang nằm lại luôn rồi đây. Anh còn muốn gì nữa. – Tên trộm mếu máo.- Tha cho em đi anh….em không dám nữa.
– Ngươi không phải ở làng này đúng không?
– Vâng, huhu… em ở một ngôi làng nghèo cách đây không xa. Em chỉ nghe đồn hôm nay ở đây có lễ hội mà đến thôi.
– Hnm…- Đôi mắt đen nhìn xuống đầy nghiêm nghị.
– Đừng…đừng lườm nữa. Em sẽ cải tà quy chính mà. Thả em đi….
– ….Thôi được…
.
Nói rồi, cậu trẻ nhà Uchiha bỏ cẳng chân và cẳng tay ra khỏi thân hình đang run bần bật của tên đó….
Cùng lúc đó, một loạt người cũng vừa chạy đến nơi….
.
– Ồ, bắt được rồi à? – Cả đám nhìn Sasuke. Đột nhiên chẳng thèm chú tâm đến đồ bị cướp nữa. – Ồi… là Sasuke-kun đúng không? … Ồ, anh ấy giúp chúng ta kìa… đã đẹp trai lại còn tốt nữa….
Rồi đám đông nhốn nháo đó bắt đầu vây lấy chàng trai Uchiha…
Khiến mặt anh nhăn nhúm lại đầy khó chịu…
.
Từ bé đến giờ… thứ Sasuke ghét nhất là bị hâm mộ cái kiểu dở hơi này… Chẳng quen chẳng biết vậy mà cứ hồn nhiên bấu víu lấy tay , lấy áo anh…. Thật là bực bội mà….
.
Ngó nghiêng cố tìm một lối thoát, chàng trai trẻ nhà Uchiha bỗng nhìn thấy mái tóc hồng với khuôn mặt đầy kì thị đang đứng khá xa đám đông fan cuồng của anh….
Mừng như bắt được vàng….
Sasuke bật thật mạnh lên không trung rồi di chuyển bằng tốc độ ánh sáng đến chỗ người yêu dấu…
.
– Đi thôi, Sakura.- Anh nói nhanh.
– Uầy, sao lại vội vậy anh. – Sakura có vẻ chưa hết khó chịu. – Mấy cô kia còn đang muốn gặp anh mà. Đông chưa kìa?
– Sakura. Đừng đùa… Hnm!- Đang bận giải thích, Sasuke bỗng giật nảy mình vì bị vài cô gái trong đám fan cuồng đó chạm vào vai áo.
– Sasuke… cô gái đó là Sakura trong đội y nhẫn mà. – Mấy cô đó chỉ về phía Sakura, có vẻ chưa cập nhật thông tin về tình hình kết đôi của 2 người nổi tiếng bậc nhất làng này. – 2 người có quan hệ gì vậy? Chỉ là đồng nghiệp thôi đúng không?
Vầng… CHỈ LÀ ĐỒNG NGHIỆP THÔI ĐÚNG KHÔNG?…. cái câu hỏi tưởng chừng như rất đơn giản này…như làm bùng phát cơn ghen tuông và muốn chiếm hữu của cô nàng nhà Haruno…
Khoác tay Sasuke, Sakura lém lỉnh mi nhẹ một cái lên má của anh chàng đang trố mắt ra vì ngạc nhiên đó…
Không quên ném lại một câu khẳng định chủ quyền trước khi kéo Sasuke đi thẳng về hướng lễ hội:

.
– Ồ không, đây là người yêu tôi đó ^^ ~
.
.
—————————–
.
– Anh định đến nhà đón em
– Vầng…
– Rồi gặp cướp.
– Vầng…
– Anh không đứng nhìn được,
– Vầng…
– Sắp có pháo hoa
– Vầng…
– SAKURA….
.
.
Sasuke vò đầu bứt tai đầy bất lực….
Kể từ lúc vụ cướp xảy ra đã 3 tiếng rồi… giờ là gần 9 giờ tối…
Vậy mà cô nàng đi bên cạnh anh kia vẫn cứ hậm hực mãi vì đội fan cuồng bất đắc dĩ anh có….
Cô vẫn đi theo anh đấy…vẫn trả lời anh đấy…
Nhưng anh biết là cô chẳng bình thường như mọi bữa chút nào.
.
.
Thở dài nhẹ…
Sasuke chống 2 tay ra nền cỏ đằng sau, quan sát mái tóc hồng đang ngồi bó gối bên cạnh….
Khuôn mặt anh thoáng trầm xuống…..
.
.
-Hnm… Chúc mừng sinh nhật em.
-….
.
Sakura không “vâng” lại nữa…. Cô im lặng…. mọi giận hờn như đều tan biến khi câu nói ấy của anh cất lên….
Cúi mặt xuống chiếc quạt đang cầm trên tay….
Cô hạnh phúc tưởng như muốn chết….
.
.
– Không chỉ chúc mừng sinh nhật đâu, anh còn muốn tặng em cái này. – Đưa bàn tay vào trong ngực áo, Sasuke nói tiếp. – Vì một lý do khác…
– ….

– Sakura… quay lại nhìn anh.
.
.
Mái tóc hồng dần dần quay lại, ngượng ngùng và bẽn lẽn ….
– Vẫn giận anh? – Cậu trai Uchiha hỏi dò.
– Không ạ.
– Hnm… thế thì đến lúc rồi.
– Dạ?
.
.
Từ trong ngực áo yukata xanh biếc…..
Chiếc nhẫn bạc xinh đẹp được Sasuke cầm trên một bàn tay…
Tay còn lại anh đeo nó vào ngón tay áp út xinh đẹp của ai kia…. cẩn thận và nhẹ nhàng nhất…
– Cái này của mẹ anh. – Vừa nói, Sasuke vừa nắm trọn bàn tay có chiếc nhẫn bạc vừa đeo của Sakura. – ….để anh trao cho người mà anh muốn lấy….
– Sasuke- kun ~ – Cô kunoichi xúc động, nấc nhẹ.
– …. Lấy anh nhé… – Sasuke nói nhỏ. – Anh không giỏi ăn nói, nên sẽ không nói lại đâu. Đồng ý không?
.
Giờ thì không phải nấc nữa, Sakura đã thực sự khóc rồi….
Khóc vì quá vui….
Khóc vì quá hạnh phúc….
.
Ôm chầm người đàn ông yêu dấu ….
Cô úp mặt vào lòng anh…
Rồi để câu nói đó cất lên cùng với những cảm xúc mãnh liệt chân thật nhất…
.
.
.
.
– Vâng…. Em đồng ý….. Sasuke-kun~
.
.
——————————-
.
Đêm đó pháo hoa đẹp lắm…..
Chẳng nhớ rằng nó đã kéo dài bao nhiêu lâu……..
Chỉ biết rằng…..
Nó lâu và tưởng chừng như dài bất tận….giống như nụ hôn của Sasuke dành cho Sakura vậy….
.
Một món quà thật tuyệt vời!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.