Cánh Cổng

Chương 77


Bạn đang đọc Cánh Cổng: Chương 77


“Kết thúc rồi?” Vito nói nhỏ.
Hart – Hart thực sự, kẻ sở hữu khả năng vặn xoắn các khớp xương của bản thân, kẻ đã tự làm trật khớp để hình dáng trông khác đi, vẫn đứng cạnh Vito cảnh giác. Nhiều năm làm hộ vệ cho ông chủ, Hart thuộc kiểu người kẻ địch chưa chết chưa hạ súng. Dị không gian Hart tạo ra đã bao trùm lấy Vito từ lúc nào. Hart giả cũng thôi diễn kịch, đứng lại chờ lệnh của Hart. Nhất thời, màn khói trắng dày đặc trong hố bẫy tan đi trong im lặng.
Nằm dưới hố, Akade nín thở chờ đợi. Có thể trong lúc bất ngờ lập tức bế khí nín hơi không phải việc ai cũng làm được. Ngay cả Akade cũng hít phải một lượng khí mê nhỏ. Nếu là người thường chỉ e đã sớm hôn mê, có thể còn tỉnh táo cũng nhờ thứ sức mạnh mà tinh thể X đã mở ra trong cô.
Khói trắng tan cực kì chậm rãi. Theo ước tính của Akade, cô sẽ hết hơi trước khi nó tan hẳn. Mặt khác, trên miệng bẫy không có động tĩnh gì, Akade biết là những kẻ bên trên cũng đang chờ đợi như cô. Chừng nào Hart vẫn ở bên cạnh Vito, chừng đấy cô không thể làm gì ông ta. Và con rôbôt của Richard vẫn chưa thấy đâu.
Kế hoạch hoàn toàn hỏng bét, Akade nghĩ. Có lẽ cô đã quá nóng vội.

Sức công phá của những quả mìn chôn trong hố bẫy không lớn, chỉ gây cho Akade vài vết xây xác nhỏ không đáng kể. Cô nằm im trong lúc các vết thương khép miệng, âm thầm đếm ngược từ 100.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra trong 100 giây này, Akade xem ra cũng chỉ có thể lựa chọn rút lui tối nay. Và một cơ hội khác e sẽ không đến nữa.
Hoặc có lẽ cô chưa từng có một cơ hội nào, Akade nghiến răng, nghĩ tới Richard, đồng thời thầm đếm: “50…”
-0-
Trung tâm cứ điểm, chiếc T1000 đậu im lìm. Cửa chính đã đóng, nó lúc này, nhìn từ bên ngoài, thuần túy là một quả cầu lớn trắng toát. Đám áo đen vây quanh chiếc xe chỉ có 5 người, và đã thôi cố gắng công phá trường bảo vệ quanh thân xe, nhưng cũng không rời đi.
Trong xe, Richard đi vòng quanh trụ EST của T1000, quả cầu điện lưới lơ lửng trong lòng bàn tay gã. Nếu gã đã bị tấn công, vậy cuộc đụng độ giữa Akade và Vito hẳn cũng nên sắp hoặc đã diễn ra rồi.

Cô nhất quyết phải cầm cự được tới khi nó tới, Akade! Richard âm thầm cầu nguyện. Mấu chốt kế hoạch của gã chính là ở Akade và “nó”.
Hít sâu một hơi, Richard từ từ đẩy quả cầu điện vào gốc trụ. Thứ chất lỏng màu tím xoay vần trong ống thủy tinh thân trụ EST sáng dần lên, càng lúc càng rực rỡ chói mắt. Tia điện nhảy múa, nhang nháng qua lại trong ống.
Nhíu mắt để đỡ chói, Richard sờ tay lên thái dương, sau đó lại lôi ra một sợi điện tơ khác màu xanh nhạt, chính cái sợi mà nối với con rết của gã. Dán sợi tơ này lên gốc trụ EST xong, gã vội vã quay lưng lại. Chỉ một giây sau, cả không gian rực trong ánh sáng trắng chói lòa.
Bên ngoài, trường phòng ngự EST của T1000 biến mất. Sợi điện tơ mỏng manh nối giữa trụ EST trong xe và con rết của Richard lóe lên, tựa như một tia chớp rạch ngang mặt đất. Quãng đường hàng cây số giữa T1000 và con rết với tốc độ của tia điện vô hạn tới gần zê rô. Con rết bị điện tràn ngập, dính cứng lên khối thép mà nó nằm bên trên.
Và cơ thể khổng lồ do 6 quả cầu thép hình thành rùng rùng rung động, vô số tia điện xẹt qua lại trên người nó.
Những gã áo đen đứng canh trước cửa chiếc T1000 ngẩn ra. Chẳng ai hiểu chuyện gì vừa xảy ra, nhưng một gã áo đen đã lại giơ súng lên.
“Đoàng!”
Lần này, chẳng có gì ngăn trở viên đạn đục một lỗ tròn nhỏ trên cánh cửa nữa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.