Bạn đang đọc Cánh Cổng: Chương 21
Tường hí hoáy viết vội vài dòng trên trang giấy, sau đó gấp cuốn vở nhét vào giữa chồng sách vở trên bàn. Chộp lấy khẩu súng chĩa về phía cửa, Tường bắt đầu đếm ngược.
“…3, …2, …1”
“Đoàng!”
Đạn xuyên qua cánh cửa, va vào thứ gì đó vang lên một tiếng keng chát chúa. Tường nhíu mày, cậu đã thấy trước kẻ sắp đạp cửa vào phòng, nhưng không thể ngờ da mặt gã lại dày như thế.
Cửa mở thay vì bị đạp vào trong như trong viễn cảnh trước đó của Tường, sau cửa là một gã bự con. Gã mặc một cái áo ba lỗ, bên ngoài khoác áo chống đạn, quần đùi nhiều túi, mang giày pata cộng với cả tất. Trông gã như một thằng nhãi quá khổ. Đầu gã trùm kín như kiểu trùm đầu của đám đao phủ trong các phim thời trung cổ, chỉ chừa hai con mắt đang nhìn Tường hằn học.
-0-
Dick xoa trán, cái mũ trùm bằng siêu sợi tổng hợp vừa cứu mạng gã. Vậy mà khi thằng Richard bảo gã đội nó, Dick còn dùng dằng không chịu mãi một lúc. Mẹ kiếp, cũng may cuối cùng gã cũng chịu thua mà đội cái mũ lên đầu.
Cười khà khà đểu cáng, Dick hất cằm khiêu khích, tay phải sờ lưng quần móc ra khẩu lục màu bạc bóng loáng, khẩu súng mà bất cứ tay chơi súng nào đều biết, Deseart Eagle – Sa Ưng.
Thằng nhóc bị Dick chĩa súng vào người quay lưng bỏ chạy về phía cửa sổ, hiếm có thằng nào có thể phản ứng nhanh như nó, còn như lập tức quay lưng lại phía gã và khẩu súng của gã thì đúng là mới gặp lần đầu. Dick không thèm nổ súng, bên ngoài cửa sổ, Michael đã đợi sẵn ở dưới với món đồ chơi lưới điện của hắn.
-0-
Tường vừa đạp chân lên thành cửa sổ thì khựng lại, cậu đã biết cái gì đợi mình bên dưới. Việc này khiến Dick khá ngạc nhiên, gã đút lại khẩu súng vào bao, đập hai nắm đấm vào nhau khiến hai cái găng tay chạm bồm bộp. Richard đã nói sơ qua với Dick về suy đoán của nó, Dick nghe cái hiểu cái không, với gã, muốn biết đối thủ có bao nhiêu cân lượng, cứ trực tiếp đánh tay đôi là tốt nhất.
Dick cất súng, Tường thì không, trái lại, cậu nâng súng lên. Khẩu lục ổ xoay của 113 có tổng cộng 6 viên trong ổ, Tường đã bắn tổng cộng 5 phát, chỉ còn 1 phát cuối cùng.
Tường né đạn dựa vào dị năng, còn Dick, gã né đạn dựa vào kinh nghiệm, kĩ xảo, cộng với bản tính liều mạng không sợ chết. Viên đạn Tường bắn sượt qua đùi Dick để lại một vệt xước dài đỏ lòm, cơn đau kích phát hung tính của Dick, gã vồ tới kẻ vừa bắn mình như một con gấu.
Dick vồ hụt, thằng nhãi không ngờ né được chỉ bằng một cú đảo người, sau đó không thèm quay đầu chạy thẳng về phía cửa.
“Mẹ kiếp, lẩn nhanh như trạch!” Dick rủa.
-0-
Tường chạy ra khỏi phòng, lao xuống cầu thang. Tới lưng chừng thì Tường dừng lại bởi một kẻ đợi sẵn cậu dưới chân cầu thang.
Một phụ nữ, tóc đen dài, khuôn mặt trái xoan trang điểm hơi đậm với đôi môi đỏ chót, dù vậy cô ta vẫn rất đẹp chứ không gây phản cảm cho người nhìn. Ngoài ra, cô ta mặc một cái áo cánh dơi màu xám nhạt, loại áo mà tay áo liền với thân, vải áo làm chất liệu tương tự lụa tạo độ rủ cho áo, kết hợp với một cái váy ngắn màu đen, cặp bít tất cùng màu bó chặt lấy cặp đùi dài gợi cảm kết thúc bằng đôi giày cao gót cũng màu đen tuyền, khiến cho Tường cảm thấy dường như đang đối mặt với một siêu mẫu điện ảnh.
Cô nàng siêu mẫu cũng mang găng tay da màu đen, hay khuỷu tay cũng có các miếng đệm bảo vệ mỏng.
Tường ngắm nhìn người phụ nữ thì cô ta cũng nhìn Tường đánh giá, sau đó đưa tay lên ấn vào một thiết bị ở cổ, trông như một cái vòng mà Tường đến giờ mới nhận thấy.
“Xin chào anh chàng đẹp trai. Chị là Haibara.” – Một giọng nói kì lạ vang lên, đầy tạp âm, nhưng nội dung thì hết sức rõ ràng.
Tường chẳng có thời gian mà đáp lại, cậu xông tới, ý đồ hất ngã cô nàng siêu mẫu nếu cần thiết.
“Soạt!”
Tường quả là đã đánh giá thấp Haibara, bất chấp dị năng của mình, cậu không tài nào theo kịp phản xạ của cô ta. Chỉ sau vài cú chạm qua lại, Haibara đã hất Tường ngã ngửa, giày cao gót của cô ta đặt ngay ngực Tường.
Đầu đau như búa bổ do va chạm với bậc cầu thang, Tường vẫn có thời gian quan sát cái chỗ tối bí ẩn dưới làn váy ngắn của kẻ đang đạp chân lên ngực mình. Cũng không biết là xui xẻo hay là phúc khí nữa.