Đọc truyện Cá Mặn Phơi Nắng – Chương 81: Chiến
Thánh nhân chịu được tập kích bất ngờ của ma tộc, họ là người đi ra thăm dò địa hình.
Khi ra tới Thánh Nhân dùng thần thức quét ngang toàn bộ khu vực lân cận không thấy một bóng dáng ma tộc, mới để những người khác ra theo.
Quân số từng tông môn bắt đầu tập hợp đệ tử.
“Nhân số tổn hại bao nhiêu.” Thiên Tàn thánh nhân quay sang hỏi các tông môn.
“Thưa Thiên Tàn thánh nhân, 1189 người thiệt mạng, 6489 người bị thương, số người bị thương trong đó có 2579 người bị thương nặng không thể chiến đấu.” Người phụ trách kiểm tra nhân số cúi đầu mà báo cáo.
“Khốn kiếp, chưa thấy bóng dáng ma tộc đã tổn hại mấy ngàn người.
Ẩn Sát tông là gian tế Ma tộc, còn đội tiên phong sợ rằng đã gặp bất chắc.” Trên mặt Thiên Tàn Thánh nhân không còn giữ được bình tĩnh như ban đầu, sát khí trùng thiên.
“Chư vị, đây có thể là trận đánh hung hiểm ác liệt nhất trong cuộc đời chúng ta.
Thắng bại không ai đoán trước được.
Sau trận đánh này chúng ta một là thành anh hùng vang danh Huyền Thiên đại lục, hai là tội nhân thiên cổ.
Chuyện đó không quan trọng để hậu nhân phán xét, quan trọng là hiện tại đường lui đã bị ngăn chặn, chỉ còn một con đường đó là bước qua xác ma tộc để tìm một con đường sống.
Sống hay chết đều dựa vào chúng ta, hi vọng mọi người có thể đồng tâm hiệp lực, các vị cũng đừng dấu diếm bản thân.
Chúng ta hoặc ma tộc, đi ra hải đảo này chỉ có một.
“
“Chư vị, hôm nay ta được sát vai chiến đấu cùng các vị là vinh hạnh của ta, không còn là thánh nhân cao cao tại thượng, không còn là trưởng lão hay đệ tử, chỉ còn là huynh đệ cùng nhau chiến đấu.
Các huynh đệ lấy rượu ra cạn chén.” Thiên Tàn thánh nhân khí khái lấy ra một bình linh tửu uống ừng ựng, người khác cũng tiếp bước là lấy linh tửu ra uống, không khí cực kỳ hào hùng phóng khoáng.
“Thiêu đốt thân tàn ta lửa thánh cháy bừng bừng, Sống có gì vui, chết có gì buồn? Nguyện hành thiện trừ ác Làm sao cho quang minh, bao hỉ lạc bi sầu, Đều hóa thành cát bụi.”
“Tiến quân, đồ sát ma tộc.” Thiên Tàn Thánh nhân hét lớn.
Gần mười vạn người khí thế hừng hực rầm rộ mà tiến về phía trung tâm hải đảo.
Tựa như một đàn châu chấu hướng về trung tâm hải đảo mà bay.
Trên đường không gặp bẫy rập hoặc ma tộc chặn đánh.
Có lẽ ma tộc đã chờ sẵn bọn họ ở trung tâm hải đảo.
Khi tiến tới gần trung tâm hải đảo đã thấy quân đội ma tộc cùng đám Ẩn Sát tông chờ sẵn.
Bên cạnh Ẩn Sát tông là đội Tiên phong đang đứng cùng bọn họ, sắc mặt lừ đừ không chút thần thái, tựa như khôi lỗi, kể cả vị thánh nhân trong đội cũng vậy.
Đằng sau đám ma tộc là một tế đàn lớn, mùi huyết nhục nồng đậm làm người ngửi muốn buồn nôn.
Bên cạnh tế tàn có vô số thi thể nhân loại, hung thú, hải tộc chồng chất lên nhau như từng ngọn núi.
Những thi thể này đều mất đi huyết nhục chỉ còn lại xương khô, thời gian nhưng thi thể này bị hiến tế sợ rằng rất lâu đến mức phần nhiều đã bị phong hoá mài mòn.
Ma tộc chia làm nhiều tộc loại, đám ma tộc đang đứng trước mặt họ là Âm Sát ma tộc, hình thể giống với nhân loại chín phần.
Chỉ khác là nước da trắng xám có nhiều hoa văn trên đó, trên đầu có hai cái sừng nhỏ, phía sau có đuôi.
Giới tính chia làm nam nữ, nam cao trên hai mét cơ bắp cuồn cuộn như điêu khắc, khuôn mặt hung thần xấu xí, còn nữ xinh đẹp kiều diễm, phần nhiểu là nét lẳng lơ kết hợp với trang phục thiếu vải làm người nhìn muốn chảy máu mũi.
Thiên phú của Âm sát mà tộc có thể hoà mình vào bóng tối, trời sinh sát thủ.
Hai bên đứng cách nhau mười dặm, đối với thánh nhân thần thức của bọn họ dễ dàng xem xét tình hình của ma tộc.
Ma tộc chỉ hơn hai vạn, cấp độ chỉ tương đương với quân đội bên họ nên thánh nhân trên mặt yên tâm hơn không ít.
Nhưng khi nhìn thấy mấy bóng dáng lơ lửng trên không, bọn họ thay đổi sắc mặt.
Hai tên Ma Vương chói loá như thái dương, năm tên Chân Ma.
Trong đó có thêm một người mà bọn họ quen thuộc, đó là tông chủ của Ẩn Sát tông Tiêu Thanh Quân, không ngờ tên này là Thánh Nhân.
Hắn dấu diếm sâu như vậy, che mắt toàn bộ nam vực mà lấy thân phận một tên thiên tượng cảnh.
Nhìn thấy cao tầng Ma tộc đám Thánh Nhân có chút tuyệt vọng, chỉ cần một tên ma vương cũng có thể đè lên đánh bọn họ, đằng này có hai tên, ngoài ra còn có sáu tên tương đương với Thánh Nhân cảnh.
Đẳng cấp càng lên cao lại càng khó vượt cấp khiêu chiến, vượt một tiểu cảnh giới đã khó chứ đừng nói là một đại cảnh giới.
Thánh vương cùng Thánh Nhân chênh lệch lớn đến họ tuyệt vọng, trên sắc mặt Thiên Tàn thánh nhân tái xám, có người còn sinh ra tử khí.
Ma tộc chỉ đến cấp độ Chân Ma mới được công nhận là thành viên chính thức trong ma tộc, và có họ tên đầy đủ còn cấp thấp ma tộc chỉ có tên.
Chân Ma tương đương với thánh nhân cảnh, Ma Vương tương tự như Thánh vương cảnh, có thể thấy được ma giới chênh lệch cực đại với Huyền Thiên đại lục.
Những tên này tự tin mà bay giữa tầng trời cách biệt với đội quân ma tộc.
Thiên Tàn thánh nhân thấy vậy phất tay cho quân đội bình tĩnh, quay đầu nhìn những Thánh Nhân bên cạnh như ý bảo muốn tử chiến để kéo chân đám Chân Ma, Ma Vương.
Từng người gật đầu sắc mặt bi tráng mà bay tới đối diện với đám Chân ma.
Đám Thiên Tàn Thánh nhân phải liều mình kéo chân Ma Vương, còn đám Chân Ma thì kệ, cho dù thoát ra một vài tên tiến vào chiến trường với nhân số gấp nhiều lần của họ có thể lấy số lượng đè chết Chân Ma.
Đối với trận chiến này Chân Ma, Ma Vương cùng Thánh Nhân là người chủ đạo.
Chỉ cần một tên Ma Vương thoát ra hắn có thể đồ sát toàn bộ chiến trường.
Trên không một tên Ma Vương cất lời nói chuyện với Tiêu Thanh Quân.
“Nhân loại các ngươi thật can đảm, thấy rõ chệnh lệch đến vậy vẫn điên cuồng mà đâm đầu vào.” Một tên ma vương cười cười mà nói.
“Vâng La Thiết Sát đại nhân, nhân loại bình thướng thích nội đấu nhưng khi có kẻ địch nhân loại rất đoàn kết nhiệt huyết, can đảm, đáng tiếc bọn họ không thấy rõ hiện thực, cố gắng mà nắm lấy một hy vọng hư vô.” Tiêu Thanh Quân cung kính trả lời.
Thấy đám ma tộc chưa có ý muốn động thủ, Thiên Tàn Thánh nhân muốn hỏi han một vài điều.
“Tiêu Thanh Quân, ngươi là nhân tộc tại sao lại làm chó săn cho ma tộc.” Thiên Tàn Thánh Nhân không căm hận Ma tộc, chủng tộc bất đồng người sống ta chết là chuyện bình thường.
Hắn căm hận nhất là kẻ phản bội.
Tiêu Thanh Quân kinh thường cười mà trả lời:
“Nhân tộc hay ma tộc có khác gì nhau, ta có được ngày hôm nay là nhờ Âm Sát ma tộc.
Khi còn là một tiểu ăn mày, Âm Sát Ma Đế nhập mộng dạy ta tu hành.
Người là sư tôn của ta.
Ta đi theo Âm Sát ma tộc có gì là sai.”
“Nhờ có Ma Đế dạy dỗ, đến khi trường thành ta lập lên Ẩn Sát tông.
Một ngàn năm trước ta bắt đầu triệu hoán ma tộc.
Đợi sư tôn đến đây, toàn bộ Huyền Thiên Đại lục trở thành hoa viên của Ẩn Sát Ma tộc.
Đến lúc đó ai còn quan tâm đến đến kẻ phản bội, nhân tộc tồn tại hay không chỉ là một ý niệm của ta.” Tiêu Thanh Quân khi nhắc đến Ma Đế thần sắc cuồng nhiệt, sùng bái.
“Ngươi đã chấp mê bất ngộ như thế thì không còn gì để nói nữa, chiến đi.” Thiên Tàn thánh nhân hét to mà lao tới phía một tên Ma Vương, trước đó bọn họ đã phân chia xong đối thủ của mình.
Thiên Tàn Thánh nhân cảnh giới cao nhất trong đám Thượng Vị Thánh Nhân, hắn chịu trách nhiệm kiềm chế một tên Ma Vương.
Sáu tên Thánh Nhân đối thủ sẽ là năm tên Chân ma cùng Tiêu Thanh Quân, bọn họ sẽ dùng cách nhanh nhất để giải quyết đám Chân Ma rồi qua trợ giúp những người khác, thánh nhân còn lại ngăn chặn tên Ma Vương thứ hai.
“Chiến.” Bên dưới quân đội hô vang lao tới phía ma tộc.
Trận chiến bắt đầu diễn ra.
Thánh nhân, chân ma đồng nhất lựa chọn trên không làm chiến trường.