Bạn đang đọc Bộ Ba Tiểu Thư Rắc Rối: Chương 7
Hôm nay nữa đã là ngày thứ 3 trong 7 ngày làm người yêu của bọn hắn.
Sáng sớm tại phòng Tiểu Đan.
3 con heo đang trong tình trạng say ngủ. Người này ôm người nọ, người nọ gác người kia. Ôi nói chung là tụi nó ngủ với những tư thế cực quái dị.
– reng…. reng…._cái đồng hồ báo thức hình con vẹt trên đầu giường cứ thò đầu ra kêu in ỏi
Bốp…. và mọi người biết số phận của chiếc đồng hồ sao rồi đó. Chết trong trạng thái thân thể không còn nguyên vẹn.
Thức không nỗi cũng phải, tối qua sợ cái đó, cái đó ngủ có được gì đến tận 3h sáng mới chợp mắt.
– không đi học hả mấy đứa_ Tiểu Đan giọng ngáy ngủ lên tiếng hỏi
– thôi nghỉ bửa nay đi! Mệt lắm rồi_ Tiểu An trả lời nhưng mắt nhắm tịt.
– đi học nữa là hôm nay hốt xác tao luôn đó_ Tiểu San nói
Vậy là tụi nó đưa ra một quyết định rất thuyết phục cho 3 người là NGHỈ HỌC. vùi vào chăn ngủ tiếp
Ở trường King. 7h, lớp 11a1
– thuê bao quí khách vừa gọi….._ 3 anh gọi muốn cháy máy, nãy giờ cả mấy trăm lần (cái này mình nói quá). Nhưng vẫn chỉ nghe tiếng nói của cô tổng đài cùng câu “xì lố gân” quen thuộc.
– yaaaaa! mấy con nhỏ này làm gì mà không thấy mặt đâu, điện cũng chả được_ Tuấn Anh đập cái iphone 6 xuống bàn bực tức nói
– Mấy giờ rồi mà chưa đi học hả trời???_ Anh Kiệt cũng cằn nhằn.
– 3 con sâu ngủ này, hừ_ Hàn Phong cũng bực mình không kém.
Từ khi nào tụi hắn quen với việc mỗi sáng là điện thoại gọi mấy chị dậy nhỉ?.
Tiết đầu tiên là Toán. Giáo viên bước vào lớp
– lớp chúng ta hôm nay có thêm 3 học sinh mới, các em vào đi_ cô giáo lên tiếng.
Ngoài cửa lớp bước vào 3 nữ sinh
– là nữ nữa kìa
– ừ, nhưng không đẹp bằng 3 người trước
Dưới lớp nhận xét xôn xao về hs mới
– chào mọi người mình là Tú Ly mong các bạn giúp đõ
– còn mình là Phù Dung, rất vui khi làm quen với mọi người
– mình tên Mỹ Chi, chào mọi người
Mặc kệ cho 3 nhỏ kia chứ ỏng ỏng ẹo ẹo, bọn hắn đứng ngồi không yên cứ nhìn ra cửa trong ngóng ai đó. Định là hôm nay sẽ hành hạ tụi nó theo kiểu osin vì cảnh ngứa mắt hôm qua nhưng đã vào giờ học, khoảng nữa tiết học rồi mà họ vẫn không xuất hiện.
– anh!!!!_ 3 nhỏ chạy ùa xuống tụi hắn ôm ôm
– tránh ra coi_ đang bực tức mà còn bị làm phiền tụi nói hậm hà hậm hực gắt gỏng lên
– anh sao vậy? em là bạn gái anh mà
– dẹp đi, chán rồi, không có bạn gái gì hết_ câu nói phũ phàng nhất trong ngày, làm 3 cái mặt kế bên méo xệch tức tối.
– à chỗ này có người ngồi rồi_ Tụi hắn đẩy mấy ẻm ra.
– có ai ngồi đâu!_ Phù Dung phụng phịu
– hôm nay họ nghỉ, đi chỗ khác_ Anh Kiệt không thèm điếm xỉa, đuổi thẳng cổ. Vậy mà chẳng biết quê mới sợ chứ
3 người tức nổ đom đóm mắt, kiếm chỗ an toạ ình
Tiết 2 đã trôi qua.
Tụi hắn không đợi nữa đứng dậy bước ra khỏi lớp không xin phép ai cả, bà cô chỉ biết ngơ ngác nhìn.
3 người thống nhất một quyết định là ĐẾN NHÀ TỤI NÓ.
9h Tại cổng nhà tụi nó. Bọn hắn đã có mặt ở đây sau gần 30″ hỏi thăm, tìm kiếm
Tính… tong… Tuấn Anh bấm chuông.
Một bé gái khoảng 5 tuổi nhìn rất mủm mỉm chạy ra.
– anh kiếm ai? Kiếm mẹ Tiểu An hay dì Tiểu San hay dì Tiểu Đan_ đứa bé đưa mắt hỏi. Câu nói làm bọn hắn trợn trắng mắt. Cái gì? gọi là mẹ Tiểu An sao?
– nó mới nói cái gì vậy??_ Tuấn Anh quay sang 2 thân ảnh đang ngơ ngơ hỏi
– mày nghe sao thì nó nói vậy đó_ Hàn Phong trả lời
– My My à ai vậy con! Hỏi xem kiếm ai???_ Tiếng Tiểu An từ trong nhà vọng ra. Đứng sững người ra đó khi vừa nghe tiếng Tiểu An
– Á Á_ Tiếng Tiểu An la hét trong nhà, Tuấn Anh vội chạy vào, 2 người kia cùng cô bé cũng theo sau. Bước vào, nhìn quanh thì thấy Tiểu An đang ở dưới bếp, tình hình là cái chảo ở dưới đất, con cá ở trên bếp ga. Cái này là chị ấy đang chiên cá đấy
– úi da, sao mình ngu dữ vậy, cái chảo đang nóng mà dùng tay cầm_ cô tự trách mình. Nghe có tiếng bước chân cô chẳng thèm ngước nhìn mà lên tiếng
– My My à, mẹ nói con là đừng có vào bếp, nguy hiểm lắm sao không nghe hả?, ra ngoài chơi với bạn Bo đi,_ Tiểu An lên tiếng
Thôi rồi! sét đánh ngang tai, Tiểu An cũng xưng là mẹ, thì là sự thật rồi. Tuấn Anh sững người chẳng lên tiếng. 2 người còn lại đưa mắt nhìn xung quanh bắt gặp thêm một thân ảnh nhỏ bé ở trên sô pha. Một bé trai bằng tuổi với bé My đang ngồi ăn bim bim không quan tâm gì khi có 3 người lạ vào nhà
Xoảng…. Tiểu An vừa cầm cái chảo ngước lên, đập vào võng mạc cô là 3 anh đang có mặt trong nhà mình
– các… các… người sao lại ở đây?_ bất ngờ đến mức nói lắp bắp.
– má mi ơi đồ ăn xong chưa My đói bụng_ con bé giựt giựt áo Tiểu An xoa xoa bụng nói. Nhìn nó thật giống puca có 2 búi tóc bé xíu trên đầu.
– ờ… ờ con cá nó đã đổi thành màu đen mất rồi, mami có mua bít-tết mình ăn cái đó nha_ Tiểu An nhìn bé My mặt hối lỗi.
– chuyện này là sao?_ Tuấn Anh ngơ ngác hỏi
– sao là sao _ Tiểu An trả lời rồi nắm tay bé con ra phòng khách
– 3 người ngồi đi, sao biết nhà mà đến, có gì không???_ cô hỏi
– hỏi! có_ Tuấn Anh trả lời cộc lốc
– là sao? không hiểu_ câu trả lời không đầu không đuôi làm cô khó hiểu
– hỏi mới biết nhà, có việc mới đến.
– ờ
– MẸ ƠI!! TẮM XONG CHƯA_ thằng bé tên Bo lớn tiếng gọi
– cái gì nữa đây trời lại là mẹ nữa!!!_ Anh Kiệt lên tiếng hỏi. Nãy giờ mọi chuyện diễn ra trước mắt các anh chẳng hiểu gì
-Bo nè, sao con ăn dữ vậy hả, đi bác sĩ người ta đã nói là dư đạm rồi mà cứ ăn hoài_ Tiểu An gật đầu rồi quay sang thằng bé đang nhồm nhoàm nhai bánh
– có thật là cô…. còn thằng bé này…_ Anh Kiệt lên tiếng
– kệ cứ cho nó ăn đi, Bo nè gần đến sinh nhật rồi con muốn mẹ tặng gì nào???_ Tiểu San từ trên cầu thang bước xuống, dán mắt vào cái ipad trên tay không thèm nhìn ngó. Ngồi xuống cạnh Bo
“Mẹ?” Anh Kiệt nghe vậy thì khủng hoảng tinh thần, máu dồn lên não đang sôi ùng ục
– Bo xem cái máy bay mới ra này đẹp không? hay là chiếc xe điều khiển này, mà thôi mua cái gì ít tiền thôi, tôi đi làm mệt lắm anh hai_ Tiểu San chìa cái ipad cho thằng bé xem, tay xoa xoa đầu nó rối bù xù.
– con muốn thật nhiều sô-cô-la!
– ha ha cái này được, cái này ít… tie.._cười sung sướng và ngước mặt lên thì nụ cười tắt ngẩm, đơ như cây cơ
– Tụi hắn…._ Tiểu San quay cô bạn chỉ vào 3 quí khách không mời mà đến
– đến nãy giờ???_ Tiểu An trả lời
– vậy là thấy hết rồi hả???_ Tiểu San chỉ vào 2 đứa bé hỏi
– cô… cô_ Anh Kiệt trợn tròn mắt nhìn Tiểu San
– Miiiiii ơiiiii, xem này tớ có váy mới nè đẹp không?_ thêm một bé gái từ trên lầu chạy cái vèo xuống, nắm cái váy xoay một vòng rồi nhúng một cái
– HẢ, THÊM MỘT ĐỨA NỮA HẢ???_ 3 anh đồng thanh hét lên. Tụi nó gây nhiều cú sốc cho họ quá.
– mẹ ơi mấy người này là ai vậy, là ba của con hả_ bé My hỏi
– mấy anh này đẹp trai quá_ Bé Vy trầm trồ khen ngợi
– mình chưa kiếm được ba hay là kêu 3 anh này làm ba đi_ bé Bo đề nghị
– Không được_ Tiểu San và Tiểu An hét lên, xua xua tay.
– tụi bây điên à làm gì hét giũ vậy???_ Tiểu Đan xuất hiện
– mẹ!!_ bé Vy chạy lại ôm chân Tiểu Đan, đến lượt Hàn Phong tuột huyết áp.
Tiểu Đan vừa bước xuống đã thấy bọn hắn ngồi ở sô pha, ngạc nhiên là cảm xúc đầu tiên, sau đó hết nhìn sang 2 đứa bạn lại nhìn sang bọn hắn.
– sao 3 con khỉ này ở trong nhà mình???_ câu hỏi nghe mất tình cảm dễ sợ
– CÁC NGƯỜI GIẢI THÍCH ĐI, THẾ NÀY LÀ THẾ NÀO???_không thể để yên được nữa 3 anh tức giận quát lên làm cả “mẹ và bé” đều giật mình
– tôi không ngờ các cô là người như vậy, cả ba đứa bé đều không biết ba mình là ai???_ Tuấn Anh bất mãn
– thật sự thất vọng, cô là hạng người dễ dãi vậy sao???_ Anh Kiệt tiếp lời
– hừ, đúng là con gái đều như nhau_ Hàn Phong chốt câu cuối cùng.
Tụi nó không kịp mở miệng nói gì cả, những lời đó các cô cảm thấy mình bị xúc phạm nặng nè, trong mắt họ các cô là như vậy sao. Hít lấy một hơi. Tụi nó quyết định không nói gì cả, giữ im lặng
– mami ơi người này dữ quá, My không thích họ làm ba đâu_ con bé sợ sệt nép sát vào người Tiểu An nói
– kệ bọn người mất lịch sự này đi_ Tiểu An vỗ về đứa bé.
– sao không nói gì đi!!_ Hàn Phong nói giọng mỉa mai
– …. ngó lơ, cái thái Độ làm tụi hắn càng thêm tức tối.
– mình đi khu vui chơi đi, Bo muốn chơi cưỡi ngựa_ Bo đề nghị với Tiểu San
– con cũng muốn đi_ 2 bé kia hùa theo
– con muốn đi à, nhưng mà… để xem…_ Tiểu San nhìn đồng hồ
– 3 mami muốn lắm nhưng tiếc thật không được rồi_ Tiểu San nói
– tại sao???
– Tại vì 5…4….3…2…1_dứt lời thì có 3 người phụ nữ từ cửa bước vào
– đến giờ đi học rồi mấy bạn nhỏ_ Người đầu tiên lên tiếng
– về nhà nào, Bo con có ngoan không???_Người thứ 2
– Vy Vy chị Tiểu Đan lại mua váy mới cho con à_ người thứ 3
bọn hắn nghệch mặt ra không hiểu cái mô te gì hết. Nhìn họ nói chuyện mà ngơ ngơ. 3 đứa bé lúc nãy chạy ùa về họ.
– cám ơn 3 cháu đã trông con bé giúp các cô nhé
– con lại mua đồ cho nó nữa à, đi làm cực khổ mà lại
– không có gì đâu cô, có tụi nhỏ Tụi con thấy rất vui_ Tiểu An cười đáp
– 3 em về đi học ngoan nhé_ Tiểu Đan vẫy tay chào
– nè Bo nhớ lời hứa của em nha, làm mai thầy giáo đẹp trai cho chị khửa khửa_ Tiểu San nháy mắt với Bo
– nhớ mà_Thằng bé cười cười nham hiểm, thiệt là mới có tí tuổi đầu bài đặt mai mối
– thôi chào 3 chị đi con
– chào mấy chị dễ thương, mai mốt em lại sang chơi trò gia đình nữa nhé_ tụi nhỏ vẫy tay chào rồi đi ra cổng.
Hình như tụi hắn nãy giờ bị bơ hay là tàng hình nhỉ.
– là sao?_ 3 anh hỏi
– thấy sao là vậy _ Tiểu An thờ ơ trả lời
– tụi tôi… tôi_ Tụi hắn gãi đầu ngượng ngùng
– ….im lặng
– tôi xin lỗi lúc nãy nặng lời với cô_ Anh Kiệt cuối đầu
– Tiểu An xin lỗi vì chưa biết rõ đã nói cô như vậy_Tuấn Anh nhìn cô hối lỗi
– tôi cũng thế!_hàn Phong
– mời các anh về cho, tụi tôi không có gì để nói_ Tiểu San hầm hầm nói có chút khinh thường.
– thôi cho tôi biết mình sai rồi, tha cho tôi lần này đi_ Anh Kiệt đến bên cô nài nỉ
– ừ, hay tôi đền lại cho cô nha_ Tuấn Anh cũng mè nheo
– bị xúc phạm danh dự đền gì đây_ Tiểu An nguýt háy anh.
– lúc nãy 3 người muốn đi khu vui chơi mà, giờ tụi tôi đưa các cô đi_ Hàn Phong lên tiếng
– ừ đúng đó nha nha nha_ 2 người kia làm vẻ mặt cún con, năng nỉ. Nhìn họ tụi nó phải cố nhịn cười vì lúc này họ chẳng khác gì một đứa con nít.
– đi mà!!! Tha lỗi cho tôi đi
– xin lõi mà
– đời người ai mà không phạm lỗi chứ
Bọn hắn cứ van xin, nài nỉ, nắm tay nắm chân lắc lắc.
– thôi được rồi, các anh đã nói là đưa tụi này đi chơi rồi đó_ Tiểu San lên tiếng cắt đứt màn kịch xin lỗi này vì đã quá nhứt đầu.
– tất nhiên_ 3 chàng mừng rỡ vì tụi nó đã hết giận.
Sau một lúc để bọn hắn chờ muốn dài cổ tụi nó đã chuẩn bị xong.
Đi theo cặp, 3 xe thẳng tiến đến khu vui chơi lớn nhất thành phố.
3 chiếc xe hơi, 1 trắng, 1 đen, 1 xanh đang lao vun vút trên đường. Trong xe là những nam thanh nữ tú.
Tiểu An mặc một chiếc váy ngắn trên gối màu xanh ngọc và một chiếc áo pull trắng. Nhìn cô nhẹ nhàng và đáng yêu cùng tông màu nhạt
Tiểu San mặc quần ngắn để lộ cặp chân thon dài. Quần có 2 quai đeo lên vai cùng áo thun hồng nhạt.
Tiểu Đan thì mặc một chiếc đầm đỏ vải ren cách địu đơn giản mà kiêu sa.
……
Những cặp đôi rắc rối bước vào khu vui chơi thì gây chấn Động lớn. Sức ảnh hưởng như siêu bão Ramasun hiện nay.
Các anh trai thì ngơ ngác nhìn không biết hồn lên tận tầng mây nào. Mỗi anh chạy đến chỗ bán hoa hồng, lấy một bông không thèm trả tiền mà đi đến tặng tụi nó. Mới vào mà trên tay mỗi cô đã có gần 10 bông.
Còn con gái nhìn bọn hân bằng ánh mắt hình trái tim đang đập thình thịch như muốn vỡ tung ra.
Và cuối cùng là họ bị fan rượt đuổi phải chạy ma ra tông. Nhưng trùng hợp là mỗi anh đều nắm tay người yêu giả của mình mà chạy (quân tử không cướp bồ anh em, được, được)
cặp đầu tiên Tiểu An và Tuấn Anh
– hộc… hộc tôi chạy hết nỗi rồi_ Tiểu An dừng lại tay chống gối thở lấy thở để.
– nhưng họ sắp đuổi đến nơi rồi_ Tuấn Anh quẹt mồ hơi trên trán nói
– mặc kệ, tôi mệt rồi!!, ê bên đó có gì vui đông vui quá kìa_ Tiểu An reo lên thích thú chỉ về chỗ gần đó đông người chen lấn xô đẩy nhau
Tiểu An nhanh chóng bị quyến rũ, chạy nhanh lại chỗ đó, Tuấn Anh cũng lếch theo
– không thấy gì hết!_ Tiểu An nhảy lên nhảy xuống mong được thấy cái gì thú vị sau mấy cái đầu lỏm chỏm đầy tóc. Chen vào thì bị đẩy ra không thương tiếc.
– chỉ là trò chơi bói toán về tình yêu thôi, không có gì vui đâu_ Tuấn Anh được cái chiều cao khủng, khỏi chen lấn cũng nhìn được, quay sang nói với cô
– vậy hả, thôi lại ghế đá đó ngồi đi_ Tiểu An bí xị kéo anh lại ghế gần đó ngồi xuống.
– mấy người đó thấy ghét_ cô phụng phịu liếc về phía chỗ đông đó
– cô chân ngắn chen không được thì cáu à_ Tuấn Anh cố ý chọc ghẹo
– hứ, xem ta đây!!_ Tiểu An nói rồi cuối xuống nhạt một số viên đá
– viên này không được to quá, lỡ lủng chão rồi sao_ Cô cầm cục đá cỡ nắm tay nói
– cái này thì nhỏ quá, không được, không được_ cô nhìn viên đá bé xíu lảm nhảm
– cô uống thuốc chưa????_ Tuấn Anh nãy giờ nhìn cô khó hiểu
– a cái này được_ Tiểu An cầm cục đá vừa vừa reo lên rồi quay sang anh_ cái này được không???
– Được gì??? Cô nói quái gì vậy???_ đang thắc mắc mà còn hỏi câu đó
– chút biết!!! à anh thấy thích cô mặc áo vàng đó hay cô mặc váy xanh kia_ Tiểu An hỏi ý kiến anh. Tuấn Anh đâu biết quyết định của mình ảnh hưởng đến họ thế nào.
– ờ cô áo vàng, mà chi vậy????
– được!!!_ nói xong Tiểu An nhắm một mắt như đang canh cái gì đó
Vèo…. bốp Viên đá bị ném thẳng vào mông cái cô gái áo vàng
– á_ cô gái la lên lấy tay vịn chỗ bị ném
Chát…. cô thẳng tay tát thẳng vào mặt người con trai đứng sau
– dê nè, mày anh gan cọp rồi dám chạm mông bà_ cô chửi xối xả
Anh kia tự nhiên bị ăn tát, mặt còn ngáo ngáo chưa hiểu gì đã bị chửi. Bức xúc cãi lại
– cô bị tâm thần à
Bốp… binh… rầm
– tâm thần nè, dê nè, sàm sở nè!!_ cô nhào vào đánh đấm người con trai đó tơi tả.
– ha ha ha_ Tiểu An vỗ tay cười thích thú. Đã giới thiệu hồi đầu rồi, bộ ba rất thích thú khi thấy người khác tàn tạ vì trò đùa của mình
– cô chơi kì vậy???_ Tuấn Anh hết nhìn phim hành Động trước mặt mình rồi nhìn Tiểu An đang cười nức nẻ. Tội nghiệp cho số phận của người con trai xấu số đó.
Cặp của Tiểu San và Anh Kiệt.
Họ đang ngồi ăn đồ nướng ngon lành tai một ghế đá.
– đưa đây, cái này là của tôi_ Tiểu San giật lấy sâu cá viên trên tay của Anh Kiệt, léo nhéo nói
– ơ đã nói là chia 5-5 mà cô ăn gần hết còn cướp của tôi_ Anh Kiệt ngạc nhiên vì Tiểu San ngang ngược quá mức.
– ừ chia 5-5 tức là phải bằng nhau, nhưng của anh hiện tại nhiều hơn của tôi_ Cô phồng má cãi với anh. Miệng còn đang nhai sâu cá viên vừa cướp của Anh Kiệt
– hơ hơ, nực cười hôn?? Lúc nãy chia ra đồng đều rồi, Tại cô ham ăn nên ăn gần hết còn có mấy viên, cái nói tôi nhiều hơn cô hà_ Anh Kiệt cố cãi lý với con người ngang ngạnh kia.
– tôi hổng biết, giờ anh nhiều hơn tôi tức là anh gian lận_ cái lý sự cùn của cô làm Anh Kiệt tức nghẹn họng không trả lời được gì.
– a a cay quá hu hu cay quá_ Tiểu San khóc lóc la hét
– cô sao vậy???_ Anh Kiệt hốt hoảng khi thấy Tiểu San mặt đỏ cả lên, tay quạt miệng liên tục.
– hu hu cay quá hà, tại anh đó tất cả là tại anh đồ Anh Kiệt thối tha, mua cái này ăn chi giờ cay quá hà_ rõ ràng lúc nãy còn ngang ngược dành giật với người ta giờ đổ thừa, hết nói luôn
– Trời đất ơi, nãy ăn cho dữ giờ nói tại tôi, thôi ở đây tôi đi mua nước_ Nói rồi Anh Kiệt đi mua nước để cô ở lại.
Ngồi nhìn các cặp tình nhân tay trong tay hạnh phúc bên nhau. Tiểu San đột nhiên nở nụ cười nguy hiểm. Cô đưa mắt như kiếm ai đó. Nhìn thấy một đôi kia đang vui vẻ cười nói với nhau, cô từ bước tiến lại trước mặt họ
– cô gái này là ai??_ Tiểu San chỉ vào người con gái hỏi anh đi cùng
– ơ…_ Anh ta chưa biết trả lời sao vì tự nhiên đâu ra có một người con gái chạy đến, mặt hầm hầm hỏi người yêu mình là ai.
– em hỏi con nhỏ này là ai???_ Lặp lại câu hỏi, Tiểu San đưa ánh tràn đầy “tình cảm” nhìn người con trai
– nè cô là ai mà chạy đến tỏ thái Độ đó với người yêu tôi vậy hả?_ cô gái bức xúc hỏi ngược lại Tiểu San
– người yêu, hừ!
chát… Tiểu San cười khinh bỉ rồi tát cho anh kia một bạt tay
– tôi không ngờ anh lại bắt cá 2 tay, đã có tôi mà còn quen với cô ta, chia tay đi_ Tiểu San gắt lên rồi xoay lưng bỏ đi để lại một con nai vàng ngơ ngác và một ngọn lửa đang cháy bùng bên cạnh
chát…. thêm một cái tát nữa vào má anh chàng
– anh dám đối xử với tôi như vậy, đồ đe tiện, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi_ cô người yêu chính thức lớn tiếng quát rồi bỏ đi.
Thế là anh bị mất ghệ vì là nạn nhân của màn kịch do Tiểu San tự biên tự diễn.
– nhỏ lúc nãy đẹp thiệt, nếu nó là người yêu mình ngu gì bỏ_ hắn ta lầm bầm. Thở dài rồi bước đi về cô đơn. Ngươi ta đang hạnh phúc vậy mà, Tiểu San ác thiệt.
Anh Kiệt trở về với 2 chai nước.
– nè! uống đi
– cám ơn!, giờ đi đâu, hay kiếm bọn người kia đi.
Cặp của Tiểu Đan và Hàn Phong.
– Tại anh mà tôi phải chạy như vầy, bực mình_ Tiểu Đan trách móc
– cô làm như tôi không chạy vậy, tôi cũng mệt lắm chứ bộ_ Hàn Phong trả lời
– anh mệt kệ anh tôi mệt mới là vấn đề_ Tiểu Đan nói ngang như cua làm Hàn Phong ấm ức
– cô vừa phải thôi, đồ con gái hung dữ
– tôi hung dữ cốn anh là đồ con khỉ hung hăng
– hứ_ 2 người quay lưng vào nhau không ai nói ai một lời.
Bất chợt Tiểu Đan thấy được quầy kem đằng xa. Nước bọt bắt đầu chảy, mắt sáng như đèn pha ô tô.
– wuê wuê_ cô quay sang kêu Hàn Phong
-….. không thèm quay qua, làm lơ
– nè tôi kêu anh đó!!_ Tiểu Đan nói
– gì?_ quay lại trả lời cộc lốc
– tôi muốn ăn kem_ Cô chỉ về phía quầy kem, mắt chớp chớp đáng yêu làm anh phì cười
– ở đây đi!!_ nói xong anh bước về hướng chỗ bán kem.
Tiểu Đan ngồi xuống ghế đợi. Chán quá nên kiếm gì chơi. Nhìn quanh thấy có một người phụ nữ thân hình to bự, khoảng 90kg, đang dẫn theo một chú chó mặc đầm đỏ.
Tiểu San cuối xuống nhặt 2 hòn đá, bước lại một người đàn ông, nhiều hình xâm khắp người
– chú ơi, chú đẹp trai quá, cháu tặng chú hòn đá này làm quà gặp mặt nhé_ Tiểu Đan sử dụng mĩ nhân kê để mê hoặc ông ta, gật đầu liên tục nhận lấy.
Cô cười rồi rời đi.
– khoảng cách 1m, vận tốc 15m/s, hướng gió đứng im, mục tiêu ở bụng và 1…2….3_ Tiểu Đan đọc thần chú và ném hòn đá trên tay
– ẳng… ẳng… ẳng_ chú chó đáng yêu lúc nãy kêu la in ổi
– sau vậy bé yêu, ai ném đá bé vậy_ Người phụ nữ có thân hình siêu bự lúc nãy ngồi xuống vỗ về con chó cưng. Thấy viên đá bà đưa mắt nhìn xung quanh và dừng lại tại người đàn ông săm mình trên tay cầm hòn đá Tiểu Đan tặng.
Rầm…. Rầm… Rầm bà di chuyển cái thân hình “bé bỏng” lại gần ông
– ông dám làm vậy với bé yêu của tôi!_ bà chống hông quẹt mũi ra vẻ đại ca
– Bé yêu gì, bà bị điên à?_ Ông kia hung hăng trả lời
– không nói nhiều tiếp chiêu đi_ nói xong 2 người họ lao vô đánh nhau túi bụi, bộ dạng dần dần giống ăn mày vì quần áo tả tơi, đầu tóc bù xù nhưng vẫn chưa phân thắng bại.
Tiểu San đứng nhìn họ mà cười thích thú
– kem nè! sao cô hại người ta?_ Hàn Phong trở về đưa cho cô cây kem, nãy giờ mọi hành Động của cô anh đều quan sát thật kĩ.
– hại đâu cơ! tôi giúp họ quen nhau mà, anh không thấy họ hợp nhau lắm sao?_Tiểu Đan nhâm nhi que kem nói. Hàn Phong khẽ mỉm cười tạo thành một đường cong hoàn hảo trên đôi môi.
Sau đó họ đi tìm và gặp nhau. 6 người chơi hết trò này đến trò khác, ăn hết cái này đến cái nọ, uống hết cái này đến cái kia, rất vui vẻ, lâu lâu có vài tiếng cải nhau chí chóe. Dường như khoảng cách giũa họ đã được rút ngắn nhờ buổi bỏ học này. rồi mỗi người sẽ tìm ra con tim chung nhịp đập với mình không???.