Bạn đang đọc Bộ Ba Tiểu Thư Rắc Rối: Chương 58
Ở lớp học.
6 đứa (không có Tiểu An) đang chụm đầu lại bàn tán sôi nổi. chẳng biết họ nói gì chỉ thấy Tuấn Anh ngồi gật gật liên tục. Tội thằng nhỏ, không biết họ dặn dò chỉ dẫn bao nhiêu mà cái mặt anh trở nên đần dữ dội.
– Mọi việc cứ quyết định như vậy, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức có thể!_ sau buổi thảo luận Tiểu San đứng lên chững chạc nói ra vẻ nghiêm chỉnh.
– cám ơn sự giúp đơ của các quý cô, chúng tôi sẽ chuẩn bị chu đáo và cẩn thận. Mong rằng chúng ta sẽ thành công!_ Anh Kiệt cũng sửa sang lại cổ áo sơ mi, đứng thẳng người ra dáng một nhà kinh doanh thực thụ.
– hợp tác vui vẻ!!!!_ 2 người cúi người bắt tay nói
– KHÙNG!_ 5 người kia nhìn họ rồi nhào đến cốc tới tấp vào đầu họ. Nạn nhân chỉ biết ôm đầu chịu trận.
Ở nhà tụi nó. Tiểu An thức dậy, dùng tay xoa thái dương mệt mỏi.
– sao có cảm giác như mình ngủ rất lâu rồi vậy?_ Nhỏ độc thoại rồi bước vào nhà vệ sinh. Chuẩn bị xong xuôi đâu đó. Tiểu An bước xuống nhà, trống trơn!
– Ủa 2 con kia đâu rồi, chẳng lẽ chưa dậy!_ cô thắc mắc nhìn quanh. Sau đó bước lên lầu vào phòng Tiểu San và Tiểu Đan.
2 người họ chẳng có trong phòng. Tiểu An hậm hực
– đi học mà không kêu mình! 2 đứa này bửa nay bị gì không biết?
Nghĩ vậy Tiểu An xách ba lô bước ra khỏi nhà.
Cạch… cạch…
Cửa khóa ngoài! Cô đưa tay vặn cửa nhưng không được, Tiểu An trợn tròn mắt, nhỏ không hiểu cái gì đang xảy ra. Tức giận cô đá mạnh vào chân cửa rồi ôm chân nhảy cẫng lên vì đau.
Tiểu An lôi điện thoại ra điện cho nhỏ bạn để hỏi rỡ việc này.
– WHAT???? ÔI MY CHUỐI!!!! 10h rồi sao???
tiểu An sốc toàn tập khi nhìn vào điện thoại. Đã 10h thảo nào….
– chắt giờ Tiểu An thức rồi hé!_ Tiểu San nói với Tiểu Đan
– ừ, hồi qua mày cho nó uống mấy viên??
– ờ thì 2 viên (thuốc ngủ đó bà con)_ Tiểu San nói
– gì dữ vậy má? Có tác dụng phụ hôn vậy?
– yên tâm không có đâu! tao sợ lúc về nhà mình mất nóc á_ Tiểu San tưởng tượng nhỏ phá tù à không phá nhà chui ra.
Tiểu An bấm gấp số điện cho tụi bạn nhưng chẳng có đứa nào liên lạc được. Nhỏ bực tức định đập điện thoại nhưng thôi (ngu gì đập). Tự dưng khóa hết cửa lại nhốt cô ở trong nhà là sao?
– hừ! tụi nó muốn làm cái quái gì vậy chứ?_ Tiểu An phóng lên sô pha hậm hực quát ầm lên. Tay đấm phình phịch xuống ghế.
– Tại sao mình ngủ dữ vậy?_ Bấy giờ nhỏ mới nghĩ lại. Tiểu An nhớ lại tối hôm qua Tiểu San siêng năng đột xuất đòi pha nước cam cho cô uống, chẳng lẽ….?
Không ra ngoài được, đã thế thì ở nhà ngủ nghỉ, khoẻ, Tiểu An không thèm để ý nữa lục lội đĩa phim nào đó ra xem.
6h tối, Tiểu San và Tiểu Đan mới ló đầu về, mở cửa và bước vào trong.
– nó đâu?_ 2 người xoay qua nhìn nhau nói
– ai biết!
– kiếm tao à?_ Tiểu An dựa vào tường, đứng gần mép cửa, tay cầm cái bánh nhâm nhi.
– hi hi buổi tối buồn tẻ í lộn vui vẻ!_ Tiểu Đan giơ tay vẫy chào ,cười hiền.
– ờ vui!_ nhỏ gật đầu
– ăn bánh hả? ngon quá ta!_ Tiểu San cũng nai tơ bắt chuyện
– ờ ngon!_ nhỏ gật đầu
– ừ vậy tao đi tắm trước nha!_ 2 người tìm cách chùn lẹ. Nói rồi nhấc bước đi
– khoan! khoan đứng lại nói chuyện xíu!_ tiếng nhỏ nhẹ tênh, từ từ tiến lại 2 thân ảnh đang co rúm
– có chuyện gì đợi tao tắm cái!_ Tiểu San gượng cười.
– khỏi! lâu lắm!_ Nói rồi Tiểu An rút đằng sau ra một cái sạn bằng kim loại chà bá. Tiểu San và Tiểu Đan giật mình khi thấy vật thể khổng lồ kia.
– nói! Tại sao cho tao uống thuốc ngủ rồi nhốt rao ở nhà!_ Tiểu An nghiêm giọng chỉ cái sạn vào mặt 2 người họ.
– ờ…
– NHANH!_ nhỏ quát, Tiểu San đứng hình.
– Tại… tại… thấy mày mệt mỏi nên muốn mày ở nhà nghỉ ngơi thôi hà, chứ hổng có gì hết trơn á_ Tiểu Đan trả lời.
– cha chả! quý quá! nghỉ nè…. ngơi nè…. hông có gì nè…. đứng lại cho taooooooo!!!!!_ Tiểu An cầm vũ khí trên tay rượt họ chạy vòng vòng, nhìn cứ như đang đập ruồi ấy.
ở một công viên nọ, không có một bóng người nào cả ngoài 3tên con trai đang lúi cúi làm gì đó!
– hây yaaaa! xong rồi!_ Anh Kiệt đứng dậy vươn vai sau một lúc ngồi.
– đâu phải mình tỏ tình sao cực vầy nè trời!_ Hàn Phong than ngắn thở dài.
– ê hay mày chia sẽ Tiểu An cho tụi tao đi để trả công!_ Anh Kiệt vu vơ đề nghị
Bốp! Tuấn Anh lấy cái đồ bơm bong bóng nãy giờ đập lên đầu Anh Kiệt
– ày ngu!_ Hàn Phong nói.
– tao nói gì sai đâu chứ!_ Anh Kiệt ôm cục u mếu máo nói
– mày nói nữa tao đập cho vài cái đó!_ Tuấn Anh lườm anh.
– đi dự tiệc ở đâu à?_ Tiểu An thắc mắc hỏi khi đang được 2 đứa bạn trang điểm, diện đồ.
– ừ!_ Tiểu Đan trả lời ngắn gọn rồi tập trung vào chuyên mon.
– coi bộ cũng được rồi đấy!_ Tiểu San chăm chú nhìn Tiểu An rồi xoa cằm nói.
Nhìn Tiểu An lúc này như một nàng công chúa. Cô mặc một chiếc đầm xòe màu đỏ trễ vai. Phần trên ngực viền vải ren bắt mắt. Tóc uốn nhẹ bồng bềnh buộc lệch thấp một bên. Đôi môi được thoa một lớp son dưỡng hồng nhạt vì môi cô vốn đã hồng. Mang một đôi giày cao gót màu trắng đính những hạt kim cương lấp lánh và cầu kì.
– bộ định đưa tao đi thi hoa hậu à?_ Tiểu An nhìn mình từ trên xuống dưới nói.
– chút sẽ biết!_ Tiểu San ra vẻ bí ẩn.
– nghe tao nói này! quên hết những gì trong quá khứ và bắt đầu một cuộc sống mới, đừng để cái gì đã qua ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại của mày! biết không?_ Tiểu Đan nhìn sâu vào mắt cô nói.
– tao không hiểu gì cả?_ Tiểu An thật sự không hiểu chuyện gì.
– đến giờ rồi đi nào!_ Tiểu San giục