Bộ Ba Tiểu Thư Rắc Rối

Chương 59


Bạn đang đọc Bộ Ba Tiểu Thư Rắc Rối: Chương 59


– cuối cùng tụi bây định làm cái gì vậy? tao không hiểu gì hết?_ Tiểu An có phần bực dọc khi bị người khác điều khiển như con rối.
Tiểu Đan không trả lời mà chăm chú công việc lái xe của mình.
– như mày đã nói mình đi dự tiệc!_ Tiểu San ngồi ghế sau trả lời thản nhiên.
– tao không tin! hôm nay có gì đó rất lạ_ Tiểu An quay quắt sang nói. Điều khó chịu nhất là khi tất cả mọi người đều biết chuyện gì đang xảy ra trừ mình.
– xuống đây đợi tụi tao chút, tao đi có việc_Tiểu Đan thắng xe lại bên đường cô quay xuống đưa mắt nhìn Tiểu An và cất tiếng nói.
– nhưng…._ Tiểu An còn do dự
– nhanh đi trễ rồi, tao sẽ quay lại rước mày nhanh thôi_ Thấy cô còn tần ngần, Tiểu Đan giục.
Dù không muốn nhưng cô vẫn miễn cưỡng bước xuống xe. Tiểu Đan chạy đi.
Trời vẫn chưa tối lắm chỉ Khoảng 8h thế nhưng con đường này không một bóng người. Tiểu An còn chưa rỡ mình đang đứng ở đâu. Từ nãy đến giờ bị 2 đứa bạn điều khiển như con rối, cô không quan sát được gì cả.

Tiểu An rải bước dọc theo vỉa hè. Cô bất ngờ dừng lại khi nghe đến ai đó gọi mình, ở bên kia đường. Tiểu An nhìn sang. Là Tuấn Anh, Tiểu An thoang ngạc nhiên cứ tưởng là hoa mắt. Cô dụi mắt, anh vẫn đứng đó gọi cô . Tiểu An nhẹ bước chầm chậm tiến đến.
Ting…. ting… két…. rầm…
Tiểu An đứng lặng, cô không thể nhấc bước được nữa rồi khi một chiếc xe chở hàng từ đâu đâm sầm vào Tuấn Anh. Tâm trí cô vô cùng hoảng hốt, muốn chạy thật nhanh đến đó nhưng sao đôi chân như mềm nhũng ra.
Nhưng cuối cùng thì cô cũng vụt chạy qua lộ.
Tuấn Anh đâu? Cô chẳng thấy anh đâu cả, đôi chân bé nhỏ nhấc bước thật nhanh, đôi mắt hoang mang kiếm tìm.
Phụt…. những ánh đèn nhiều màu sắc bất ngờ cháy sáng, cô đang đứng trong một hình trái tim lớn với ánh đèn lấp lánh. Trên không là dòng chữ I LOVE YOU rất to, chớp nháy trong màn đêm..xung quanh là những chùm bong bóng bay với nhiều màu sắc, muốn thoát khỏi sự nếu kéo của sợi dây để bay lên bầu trời cao. Tiểu An bất ngờ tột đọ, lấy tay che miệng..dường như khung cảnh quá đỗi tuyệt vời lúc này đã lấy mất tâm hồn cô nên cô cứ mải mê ngấm nhìn. Chưa hết ngạc nhiên thì Tuấn Anh xuất hiện, trên tay là một bó hoa hồng đỏ, ăn mặc bảnh bao đứng chắn trước mặt cô.
Trên xe tải
– music! music! nhanh!_ tiếng Hàn Phong hối thúc.
– hả ừ…. ờ nhạc…_ Anh Kiệt đang ngủ gật thì giật mình lính quýnh.
Không biết còn say ke hay sao đó mà anh mở nhầm bài nhạc gangnam style với địu nhảy ngựa phổ biến.
Tuấn Anh và Tiểu An đơ như cây cơ. Những người còn lại phóng tia lữa điện về phía Anh Kiệt. Tuấn Anh đang rủa thầm trong bụng.
– Trời ơi! Cái quái gì vậy?_ Tiểu San ôm đầu chán nản.
Bốp…. Hàn Phong nổi khùng đập cho anh một phát. Tỉnh trở lại, Anh Kiệt nhanh chóng đổi bài, một bản nhạc không lời với âm thanh nhẹ nhàng và cực kì romantic.
Tiểu An tròn xoe mắt nhìn.
– anh… anh_ Tuấn Anh ấp úng không thể nói nên lời, đây là lần đầu tiên anh phải đi tỏ tình đấy, run là phải.
Tiểu An im lặng chờ đợi, đôi mắt mê hoặc nhìn anh, làm anh càng lúng túng.
– anh có thể thích nhiều cô gái, nhưng để anh yêu một người là rất khó. Nhưng giờ đây anh… thật sự yêu em rồi điều mà cả anh cũng không thể ngờ. Làm bạn gái anh nhé!_ cố gắng làm Tuấn Anh mới nói được hết tất cả.

Tai Tiểu An lùng bùng, ù đi khi nghe điều đó. Tiểu An không thể hiểu rỡ cảm giác lúc này. Nó giống như trên mây. Hạnh phúc! đúng là hạnh phúc nhưng chính cô cũng biết vì sao? có lẽ cô cũng yêu Tuấn Anh.
Nhìn anh lúc này làm cô cảm dộng quá. Đôi mắt cô ngấn nước long lanh.
– em… em…. xin lỗi!_ Tuấn Anh sững người sau đó thất vọng tràn trề. Anh cụp mi mắt.
4 người kia nhìn nhau khi nghe Tiểu An nói. Ai cũng hoang mang.
– tôi đã từng bị lừa dối, ngây thơ tin vào cái đẹp đẽ của cái gọi là tình yêu,chìm đắm trong thứ coi là hạnh phúc để rồi, cuối cùng nhận ra mình thật sự ngu ngốc. Và tôi không muốn chạm đến nó một lần nữa…._ Tiểu An nói chầm chậm, nước mắt trào ra nơi khoé mắt. Cô không biết quyết định của mình là đúng hay sai nhưng cô sợ….lại bị tổn thương.
– anh hiểu… anh không ép em… xem như chuyện này chưa xảy ra… xin lỗi!_
Tuấn Anh buông thõng tay, bó hoa chúi xuống đất. Anh quay gót bước đi. Thất vọng! Có cái gì đó ướt át ướt nơi sống mũi cay cay. Ừ thì tại anh không đủ khả năng làm cô tin tưởng. Không thể xoá đi vết thương lòng kia. Anh chấp nhận!
– em xin lỗi… em sợ bị tổn thương…. em sợ bị lừa dối, cảm giác đó đau lắm nhưng không đau bằng thấy anh buồn, và em cũng biết rằng…. em yêu anh… rất nhiều Tuấn Anh!_ Tiếng Tiểu An hòa lẫn vào tiếng nấc, Tuấn Anh đứng lại hẳn. Anh không tin những gi mình vừa nghe thấy.
– em nói gì….?_ Anh xoay người lại nhìn Tiểu An hỡi.
– Em yêu anh! Em đồng ý làm bạn gái anh!_ Tiểu An nói rỡ mồn một rồi nở một nụ cười rất nhẹ nhưng đối với Tuấn Anh như một ánh mặt trời sáng rực.
Anh nhanh chân bước đến, ôm chặt người con gái ấy vào lòng. Vui? từ này không thể diễn tả được cảm giác của anh lúc này. Anh cảm thấy mình là người phúc nhất khi ôm cô trong vòng tay – cả thế giới của anh.
– cám ơn! cám ơn em._ Anh thì thầm.

Tiểu San, Tiểu Đan cùng 2 tên kia cũng bước ra. Ai nấy đều cười mãn nguyện. Đúng lúc đó trên bầu trời pháo hoa xuất hiện sáng rực dòng chữ LOVE YOU FOREVER .
Tuấn Anh hôn nhẹ lên môi cô. Đáng lẽ ra phải là một nụ hôn dài và đầy ấm áp nhưng…
– anh sẽ hôn em sau, cái này chỉ là đánh dấu chủ quyền thôi nhé. Từ bây giờ em là của anh ngốc ạ! nhưng giờ thì…..
Anh bỏ lửng câu nói sau đó nhanh chóng nắm chặt lấy tay Tiểu An vụt chạy đi, để lại 4 cái mặt ngơ ngơ như bò đeo nơ. Họ nhìn nhau rồi hét lên đuổi theo.
– NÈ ĐỨNG LẠI ĐỊNH TRỐN À?????
– chuyện gì xảy ra vậy?_ Tiểu An thắc mắc.
– chúng ta đi party thôi nhưng đừng để 4 người đó đi theo!
– ai?_ Tiểu An vừa hỏi vừa quay lại đằng sau thì thấy tụi Tiểu Đan đang đuổi theo. Cô cười cười nhìn Tuấn Anh và 2 người bắt đầu tăng tốc. Đúng là làm ơn mắc oán, người ta giúp anh thế mà haizzz….
– 2 TÊN KIA ĐỪNG HÒNG TRỐN, CÓ BAO TỤI NÀY HAY KHÔNG HẢ Ả Ả Ả???_ họ la ó rộn ràng cả con đường.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.