Đọc truyện Bạo Chúa – Chương 284: Parabellum
Vậy ra đấy là lí do hắn học được thứ chiến kỹ này! Gatrix nhắm mắt, khẽ cười. Đến lúc này mà hắn còn chưa thể nhận ra dấu vết của Elsa nữa thì hắn đúng là quá ngu xuẩn rồi! Hắn không có ý định hạ thấp các sinh vật tầng bảy tầng tám trong thế giới này, nhưng để có thể tạo ra một chuỗi sự kiện nhắm thẳng vào hắn thế này thì họ còn chưa đủ!
Có điều nếu như thật sự là Elsa dàn xếp, thì hắn vẫn còn một dữ kiện chưa thể tìm được. Đó là “chân sai vặt”. Sắp xếp một chuỗi các hiệu ứng Domino hoàn hảo như thế này rất khó tưởng tượng, bởi các sự kiện này đều có thể bị phá hủy do một trục trặc nào đó, và khiến cho kết quả không đạt được như Thần mong muốn.
Elsa sẽ không tự mình ra tay can thiệp vào các sự kiện, ít nhất đấy là những gì Gatrix thấy dựa trên hai thế giới mà hắn đã trải nghiệm qua. Mỗi lần, Elsa đều sử dụng một hoặc nhiều phương thức khác nhau để gián tiếp thúc đẩy các sự kiện vận động.
Ví dụ như cái cách cô ta cho phân thân là… là ai nhỉ? Gatrix thấy hơi nhoi nhói trong đầu. Hắn vô cùng quyết đoán, vứt ngay mạch suy nghĩ này ra phía sau đầu. Bây giờ không phải là lúc để hắn có thời gian xa xỉ đi mò mẫm ký ức!
Hắn chỉ cần biết theo phong cách làm việc thông thường của Elsa thì phải có một tay sai của cô nàng, nhằm chải chuốt lại kế hoạch cho đúng hướng. Tiểu tiết có thể sai biệt, nhưng đại cục tuyệt đối không thể lệch!
Đó sẽ là ai? Gatrix thử nhớ lại một lượt toàn bộ các sự kiện hắn đã trải qua từ lúc tiến vào Shazam đến giờ, nhớ tới những người đã từng gặp. Ai có thể hoàn thành tốt nhất vai trò kẻ thúc đẩy toàn bộ chuỗi sự kiện này để hướng thẳng tới hắn?
Trong lúc suy tư, Gatrix vẫn rảo bước tiến về phía hai huyết nhân đang nằm lăn lộn trên nền đất. Họ không còn giãy dụa nhiều nữa, song đó không phải là một tín hiệu đáng mừng gì, mà đó là bởi tác dụng của thứ ám khí mà Jane ném ra đã bị trung hòa gần hết.
Gatrix liếc xuống hai cái bể máu. Chúng đã vơi đi phải tới hai phần ba, chứng tỏ tác dụng của thứ bột kia đúng là không thể đùa được đâu. Hắn bắt đầu nâng mức độ nguy hiểm của cô nàng này lên cao hơn một bậc. Thật khó có thể tin được thẩm phán giáo hội lại sở hữu tà vật của thầy pháp đúng không?
Con Goblin dừng lại trước hai huyết nhân, bên trái Pacem, bên phải Bellum. Những suy luận về câu nói của bọn họ trước khi tham chiến văng vẳng trở lại trong óc hắn. Hắn muốn hòa bình, vậy thì phải chuẩn bị cho chiến tranh.
Nếu lúc này hắn tiêu diệt Pacem, thì khả năng rất cao là Bellum sẽ tiến vào trạng thái cuồng nộ, nguy hiểm hơn gấp bội phần. Nhưng hắn chợt nhớ tới thứ tự của cả hai nói ra câu này. Pacem nói “nếu ngươi muốn hòa bình”, còn Bellum là người chốt “chuẩn bị cho chiến tranh”.
Điều ấy có nghĩa là gì?
Gatrix đưa bàn tay lên, chần chừ một nhịp trước mặt. Tiếp đó, hắn vung tay cào xuống, cắt thẳng lên sợi dây nối của…
… Pacem!
Nếu muốn hòa bình, vậy thì phải chuẩn bị cho chiến tranh! Gatrix không tin rằng bọn họ có thể dùng mẹo để vượt qua một thử thách của thần linh. Cho dù quá trình có uốn éo khúc chiết như thế nào, thì tựu trung lại vẫn sẽ là chiến đấu.
Đúng vậy, nếu muốn hòa bình, chiến đấu! Nếu muốn tín vật, chiến đấu!
Ngay khi Gatrix cảm thấy một thứ vô hình rất khó diễn tả rời khỏi người mình, thì một luồng năng lượng cũng bắn vọt ra từ bàn tay hắn. Nó vẽ thành ba vệt vòng cung vàng sắc, chém ngọt xớt sợi nối của Pacem. Gã huyết nhân lập tức ngừng cử động, cùng với đó là Bellum.
Khác với những lần tung chiêu vượt cấp trước, lần này Gatrix chỉ thấy trong lòng tĩnh lặng, chứ không hề phải chịu bất cứ phản chấn nào cả. Hắn không mệt mỏi, không chảy máu, không đau đớn. Dường như chiến kỹ vừa rồi có uy lực khá vừa phải, không khiến Gatrix bị tổn thương như những đòn trước.
Chỉ có con Goblin hiểu rằng, chiến kỹ vừa rồi kinh khủng tới mức nào. Hắn khẳng định nó còn nhỉnh hơn cả khi hắn dùng toàn bộ năng lượng của Hồng Trần để chặt đứt một sợi dây nhân quả. Tất cả những gì Gatrix làm là vung tay đầy hời hợt, và xóa sổ toàn bộ sự tồn tại của Pacem khỏi dòng thời gian!
Một chiến kỹ có uy lực can thiệp cả vào nhân quả, mà không để lại bất cứ gánh nặng nào lên người hắn ư? Như vậy chỉ có thể nói, cái giá mà Gatrix phải trả đã đủ rồi! Cảm ngộ mà cô gái bí ẩn để lại cho Gatrix chắc chắn phải mạnh mẽ và hùng hậu hơn những gì hắn phát hiện ra rất nhiều.
Có lẽ Jane nói đúng, hoa lài vừa cắm nhầm vào bãi phân trâu rồi! Nếu như cảm ngộ này rơi vào tay một chiến thần hay hiền giả nào đó, thì uy lực của nó sẽ còn phát huy ra được nhiều hơn nữa. Gatrix mỉm cười tự giễu. Vấn đề ở chỗ trong vở kịch này, chiến kỹ đó đóng vai trò như một công cụ dùng xong bỏ, cho nên dù nó có mạnh mẽ như nào cũng không phải việc hắn quan tâm.
Cái Gatrix quan tâm lúc này là người con gái đang nằm dưới đất ở trước mặt hắn kia kìa!
Khi Pacem bị xóa sổ, Bellum cũng ngừng hành động. Máu trong hai bể tắm sôi trào lên, rồi hóa thành hai dòng lũ lao thẳng vào người Bellum như một cái động không đáy. Khi lượng máu cạn dần, Gatrix và ba cô gái mới phát hiện ra vô số xương người nằm đầy ở bên dưới hai bể tắm.
Ở tầng ba, hắn gặp xác thịt – linh hồn – xương trắng, nhưng thiếu đi máu tươi. Còn ở tầng hai này, đối thủ của hắn thuần túy là máu. Những dữ kiện này có thể xâu chuỗi thành gì không? Gatrix vừa lùi lại, vừa suy nghĩ.
Chỉ thấy dù hấp thụ vô số máu tươi như thế, nhưng Bellum cũng chẳng to lên chút nào. Cô nàng chỉ càng lúc càng “rắn” lại, những đường nét trên người trở nên dần dần rõ ràng hơn, cho tới khi cơ thể của cô được định hình.
Ngoại trừ toàn thân Bellum có màu đỏ như đang ngâm trong máu tươi, còn lại thì Bellum chẳng khác nào một sinh vật sống bình thường. Cô có một mái tóc xù dài, với phần đuôi tóc thắt thành một bím tóc vắt vẻo sau lưng.
Cơ thể của Bellum cũng có đủ các đặc điểm của phụ nữ thông thường, ngoại trừ việc đôi tai cô nàng nhọn hoắt và vểnh ngược lên.
– Tiên nhân?
– Tiên bóng đêm thì chính xác hơn!
Bellum nở một nụ cười. Giọng cô ta không còn chát chúa như tiếng kim loại chém vào nhau nữa, mà thanh thoát dễ nghe, giống như ấn tượng của mọi chủng loài về tộc Tiên. Bellum lắc lắc hai cổ tay, và từ mỗi bể máu, một thanh gươm có lưỡi hơi cong bay vọt lên, rơi vào tay cô nàng.
– Ra mắt các vị! Đây là Pacem, kia là Bellum. Còn ta ư? Ta không nhớ tên mình nữa, nhưng cứ gọi ta là Parabellum cũng được!
Cô nàng Tiên bóng đêm cúi chào bọn họ đầy duyên dáng, nhưng tất cả đều biết đây chính là khoảng lặng trước cơn bão. Áp lực mà Parabellum tỏa ra nặng nề tới mức Jane, Gatrix và Vera không khỏi thở nặng nề.
– Chỉ là một chấp niệm, sao còn không chịu buông bỏ?!
Jane tập trung tinh thần quát to một tiếng. Thấy vậy, Parabellum hơi ngẩn ra, rồi đưa tay lên gãi gãi đầu.
– Trách nhiệm của ta là bảo vệ tín vật của thần. Ta sinh ra vì mục đích đấy, thế nên ngươi hỏi vì sao ta không buông bỏ thì ta biết trả lời sao giờ?
Gatrix lại một lần nữa ngoái nhìn cánh cửa. Vẫn chẳng có bất cứ thứ gì cản đường bọn họ ở đó cả!
– Ai ra lệnh cho cô phải trấn thủ ở đây?
Gatrix tìm cách moi ra chút tình báo từ Tiên bóng đêm. Sau khi ngưng tụ thành hình dáng này, trí tuệ của Parabellum đã tăng lên đáng kể, đáng để hắn giao tiếp rồi. Huyết nhân nhìn hắn rất lâu, rồi mở miệng nói.
– Nếu muốn thứ gì, vậy thì phải chiến đấu để đạt được nó. Ta đoán đó cũng là lí do vì sao ngươi chém giết phân thân Pacem của ta đúng không?
Gatrix thở dài, lùi lại phía đằng sau.
– Cô ấy nói đúng. Ba vị, lại một lần nữa trông cậy cả vào mọi người rồi!
Parabellum chỉ mỉm cười, hai tay cầm gươm buông thõng bên hông. Toàn thân cô ta tràn đầy sơ hở, song tất cả những người ở đây biết mức độ khó chơi của Parabellum tuyệt đối cao hơn hẳn so với hai huyết nhân ban nãy.
– Không ai lên sao? Không ai lên thì để ta ra tay trước vậy!
Parabellum hóa thành một cơn mưa kiếm, phóng tới vị trí Gatrix đứng. Ngay lập tức, Taara giương búa chặn lại phía trước!
– Đừng hòng!
Tiếng kim loại va vào mặt búa tạo nên những tiếng đinh đinh rất vui tai, như tiếng chuông gió gõ leng keng khi thần chết ghé thăm vậy. Chỉ sau vài hiệp trao đổi, Taara đã bị xẻ thành mười mấy mảnh. Lần này không phải là Taara cố tình dùng chiêu thức đổi mạng, cũng không phải là Parabellum có tốc độ hay sức mạnh thần thánh gì.
Đơn giản là do Parabellum có kỹ thuật chiến đấu quá khủng khiếp mà thôi! Cô ta giống như một con chim ruồi, tiến công Taara như mưa bão ập xuống. Cặp song kiếm dưới bàn tay của Tiên bóng đêm bỗng trở nên sinh động chẳng khác nào một đôi rắn độc, chực chờ mổ những cú tóe máu lên nạn nhân của chúng.
– Đừng có tự đắc! Thánh quang bùng cháy!
Từ phía sau lưng Parabellum, Jane gầm lên. Thanh kiếm thập tự của cô nàng bốc cháy phừng phừng, mang theo khí thế không ngăn cản, bổ thẳng xuống lưng Parabellum. Nữ huyết nhân chẳng thèm ngoái lại, mà đan hai thanh gươm thành chữ X phía sau lưng, đón đỡ cú chém của Jane.
Thần thuật chẳng khiến Parabellum e ngại chút nào, mặc dù nếu xếp theo đúng chủng loài, thì Parabellum nên được coi là một sinh vật bất tử – những kẻ cực kì ái ngại thần thuật và thánh quang. Điều này càng khẳng định quan điểm của Gatrix, rằng “phía bên kia” gặp vấn đề gì đó rồi.
– Cẩn thận!
Một quả cầu lửa bay vọt ra trước mặt Jane, để rồi tích tắc sau đó bị mũi gươm của Parabellum xuyên thủng, nổ tung trong không khí thành muôn vàn đốm sáng. Tuy nhiên nó cũng mua đủ cho Jane thời gian để cô nàng vội vàng lách đầu sang một bên, thoát khỏi số phận bị xỏ thủng đầu.