Đọc truyện Bạo Chúa – Chương 285: Khổ chiến
– Suýt thì toác sọ nhé!
– Ai cần cô nhúng tay?
Jane gắt gỏng đáp trả Jane, chỉ để đổi lại một cái bĩu môi khinh thường. Trong khi đó, Parabellum vẫn ung dung như thể đây chỉ là một trò chơi của cô nàng thôi vậy. Thật khó để có thể tưởng tượng được một người vừa có thể đem lại cảm giác phơi phới như gió xuân, lại tạo ra khí thế dữ dội như bão táp mưa sa được!
Không cần tới mười hiệp chiến đấu, cả ba cô gái lẫn Gatrix đều hiểu thế cục hoàn toàn nghiêng về phía Parabellum. Đẳng cấp hai phe chênh lệch quá mức, tới độ dù cho thể chất Parabellum biểu hiện ra chỉ ngang, hoặc thậm chí còn yếu hơn cả Taara, thì cô vẫn có thể dễ dàng áp chế ba người còn lại.
Đây là một minh chứng cực kì rõ rệt của lấy xảo phá lực. Tất nhiên là trong điều kiện thể chất hai bên không quá chênh lệch! Parabellum chỉ đơn giản là khom đầu gối xuống, đồng thời quét đầu mũi gươm vào đầu mũi kiếm thập tự của Jane. Bằng cách đó, cô ta né đi một cú xoay búa từ Taara, ép cho Jane vào tư thế bất lợi.
Và tất cả những gì Parabellum cần làm là ấn mũi gươm về phía trước, nhắm thẳng vào động mạch cổ của Jane Audrey!
Phụp!
Một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại như bạch ngọc thò ra, nắm chặt lấy đầu mũi gươm, không cho nó tiến thêm một tấc. Máu tươi lập tức chảy ra ròng ròng từ bàn tay của Vera, thấm ướt cả một mảng trên lưỡi gươm.
– Nhanh!
Không cho Jane có cơ hội kịp ngẩn ra, Vera đã hét lớn. Cô nàng vung chân, sút thẳng vào bụng của Parabellum, nhưng bị nữ huyết nhân co một chân lên đón đỡ. Jane giằng ra khỏi thế bị chèn, xoay hông chém ngang một cú, nhắm thẳng vào eo của Parabellum. Nàng Tiên bóng đêm bèn xoay ngược tay phải cầm kiếm lại, cắm xuống đất làm điểm tựa để che đi đợt tấn công này.
– Đứng yên!
Từ phía sau lưng Parabellum, Taara giang hai tay ra, định ghì chặt lấy huyết nhân. Đây là một chiến pháp rất hợp lý trên logic, bởi Taara có cơ thể coi như bất tử, thế nên nếu như cô nàng liều mình giữ được Parabellum lại thì phía của Gatrix thắng chắc trong trận chiến này.
– Làm gì mà gắt thế!
Parabellum cười khẽ. Cô ta buông bỏ luôn hai thanh gươm trong tay, dùng lòng bàn tay đánh thẳng vào cằm của Vera, khiến Vera loạng choạng ngã vật ra phía sau. Tiếp đó, Parabellum đưa tay còn lại lên, bắt lấy cẳng tay phải của Taara. Lấy nơi đó làm điểm nắm, Parabellum lùi lại, tựa lưng lên ngực của Taara.
– Rầm!
Parabellum nhấc bổng Taara qua vai, vật cô nàng ngã bổ nhào về phía trước, lăn thành một đống với Vera và Jane. Nữ huyết nhân vung chân đá vào thanh gươm đang cắm trên mặt đất, khiến nó bay vọt lên không trung, xoay vòng vòng trước khi rơi gọn vào lòng bàn tay Parabellum. Mượn lực rơi của thanh gươm, Parabellum chém thẳng xuống Jane.
Thấy thế, Jane bèn giương kiếm lên, chặn lại đòn đánh, trong khi Vera nhặt thanh gươm kia của Parabellum lên, xỉa liên tiếp vào cổ họng, lồng ngực và đùi của cô ta. Tiên bóng đêm cười nhạt, nắm tay lại thành quyền, dùng mu bàn tay đập vào phần mặt của thanh gươm, đẩy văng nó ra.
Tiện đà, cô ta thò tay lên, nắm lấy cẳng tay Vera, dùng lực năm đầu ngón tay bấm mạnh xuống. Ngay lập tức, năm dòng máu tươi bắn vọt ra, cùng với đó là tiếng rên đau đớn của Vera.
– Cảm ơn!
Parabellum đón lấy thanh gươm đang rơi, quét một cái nhưng bị chặn lại bởi cán búa của Taara. Nữ đấu sĩ dùng tay còn lại đấm một cú thật lực về phía đối thủ, buộc cho Parabellum phải lùi lại để né khỏi phạm vi sát thương. Hiệp đấu căng thẳng đến đây tạm thời kết thúc. Hai phe tranh thủ cơ hội thở dốc, đánh giá lại tình hình, chuẩn bị cho đợt sống mái tiếp theo.
– Các ngươi không tệ lắm. Nhưng nếu như đó là tất cả những gì các ngươi có, vậy thì hôm nay đừng hòng có người nào hi vọng sống sót rời khỏi đây!
– Hừ hừ, chẳng qua thần thuật của ta đang bị suy yếu thôi! Bớt xàm ngôn đi tà linh!
Vera không nói gì, nhưng từ ánh mắt không cam lòng của cô cũng có thể thấy, cô suy nghĩ giống như Jane. Chỉ có Taara là vẫn tự tin, khí thế chiến đấu bừng bừng.
– Nói hay lắm, có giỏi thì giết ta xem!
– Kẻ lạc đường, sẽ có người khác có trách nhiệm xử lý cô! Nhiệm vụ của ta chỉ là đánh bại ba sinh vật phàm trần này thôi!
Parabellum liếc Taara một cái, ném ra một cái danh hiệu cực kì khó hiểu.
– Ngươi biết gì về thân phận của ta sao?
Parabellum cười không đáp. Thấy vậy, Taara liền siết chặt cây búa.
– Để ta xem sau khi đánh nát tứ chi ngươi, ngươi có còn im miệng được không?
Khi Taara và Parabellum còn đang đấu võ mồm, thì ở phía sau họ, Vera, Jane và Gatrix đang tranh thủ bàn bạc.
– Cứ thế này thì chúng ta thua chắc! Kỹ thuật chiến đấu của cô ta quá áp đảo!
Jane than thở. Gatrix bèn xoay sang hỏi cô nàng.
– Cái thứ cô vừa dùng, chắc chắn không đến từ giáo hội đúng không?
Nàng thánh nữ ngập ngừng trong đôi chút, rồi gật đầu thừa nhận.
– Đúng vậy, nó đến từ… trợ giúp khác của tôi. Xin thứ lỗi tôi không thể nói sâu hơn về vấn đề này.
– Này, chúng ta dù gì cũng đang chịu chung hoạn nạn, sinh tử sát đít rồi mà cô còn đủ rảnh để ngồi đâu giấu giấu diếm diếm à?
Vera tức tối chỉ tay lên mặt Jane, quát mắng. Jane không cách nào phản bác, chỉ biết cứng họng cúi đầu cam chịu. Gatrix lén lút gật gù trong lòng, thầm khen Vera hành xử rất đúng ý hắn. Về cơ bản, Gatrix chẳng thèm quan tâm Jane đang giấu bao nhiêu bí mật trong lòng. Hắn chỉ cần biết, Jane có giá trị để nghiền ép, vậy là đủ rồi.
Việc Vera đóng vai ác sẽ đẩy Jane vào tình thế bất lợi trên bàn đàm phán. Vào lúc này, chỉ cần Gatrix xuống nước làm hòa, thì Jane sẽ rất dễ dàng chấp nhận những điều kiện nhẹ nhàng hơn của hắn. Đây cũng là một phương pháp đàm phán cổ điển nhưng cũng rất kinh điển vì độ thực dụng của nó.
– Thôi được rồi hai cô nương, không việc gì phải đấu khẩu như thế! Thời gian là vàng là bạc, mỗi một giây chúng ta đang có lúc này đều là do Taara dùng máu tươi để đổi lấy đấy!
Gatrix nói rất nhanh, mắt nhìn chòng chọc vào thân hình rách tả tơi của Taara đang liều mạng giữ chân Parabellum lại. Quả thật Taara đang dùng máu tươi để mua thêm thời gian cho họ, theo nghĩa đen hơn bất cứ nghĩa đen nào luôn!
Jane càng thêm xấu hổ, cúi gằm mặt, cằm tì xuống ngực. Hai tai cô nàng đỏ bừng, còn tay thì siết chặt gấu váy lúc nào không hay. Gatrix bèn đưa tay lên vỗ nhẹ nhàng vai của Jane.
– Tôi không quá quan tâm ai là người đưa cô những thứ này. Song tôi biết, chúng có giá trị thực chiến kinh người, thậm chí có thể coi là đồ bảo mệnh cũng không ngoa! Tôi không hỏi nhiệm vụ thực sự của cô là gì, tôi chỉ muốn biết cô có còn những thứ có uy lực mạnh mẽ như thế không thôi.
Lần này đến lượt Jane thở phào nhẹ nhõm. Quả nhiên là lính mới, còn thiếu nhiều kinh nghiệm lắm, Gatrix tự giễu!
– Tôi không có quá nhiều những thứ… vật cấm như thế đâu! Tôi đã dùng Nấm báo tử lên con mãng xà ở đầm lầy, khiến cho nó chết mục thành từng bào tử nấm rồi. Thứ ban nãy tôi dùng được gọi là bột hoa Bỉ Ngạn. Nghe nói thứ đó chỉ mọc ở trước cổng địa ngục, vô cùng khó thu thập. Ai dính phải thứ bột này sẽ bị hao gần hết tuổi thọ và sinh mệnh, chẳng khác nào một phế nhân.
Gatrix lé mắt nhìn Jane. Hắn đương nhiên biết về một loài hoa mang tên Bỉ Ngạn này. Ở một số thế giới đặc thù, khi âm khí – tức khí của người chết tụ tập vô cùng nồng nặc, sẽ thúc đẩy một loài hoa phát triển, được gọi là hoa Bỉ Ngạn. Điểm đặc thù của hoa này là nó phải sinh trưởng ở giữa sống và chết, rất giống tình trạng của Taara nhưng không bất tử bất diệt như thế.
Đấy là lí do loài hoa này thường mọc rất nhiều ở thế giới người chết, chính xác hơn là gần cánh cổng liên kết giữa hai thế giới. Tác dụng của chúng khá rộng, có điều chủ yếu vẫn là xoay quanh bản chất của Bỉ Ngạn: Sinh ra từ khí của người chết.
Hoa Bỉ Ngạn có công dụng cực lớn đối với các thầy pháp, vì âm khí của nó giúp cường hóa các loại nguyền rủa của họ, cũng như hỗ trợ thầy pháp thông linh dễ hơn. Chế biến nó thành bột Bỉ Ngạn thế này khá là phức tạp, vậy nên Gatrix không thể không âm thầm đánh giá lại “hậu cần” của Jane một lần.
– Hiện tại tôi chỉ còn ba món. Một là Mèo tò mò. Nó thực chất là xác một con mèo đen, thấy bảo khi ném ra sẽ liên tục ré lên. Bất cứ sinh mạng nào nghe phải tiếng hét này sẽ bị dẫn hồn phách xuống cõi chết. Con mèo này sẽ hét trong khoảng mười nhịp thở.
– Vô dụng! Cô nhìn xem con huyết nhân kia có chỗ nào giống người “sống” không?
– Thật là thô lỗ đó nha, Goblin!
Parabellum cười vang, đồng thời xắt Taara ra thành vài mảnh. Nửa thân trên của Taara vẫn bấu chặt lấy Parabellum, tiếp tục ngăn cản hành động của huyết nhân, khiến cô ta không thể tấn công ba người kia.
– Món thứ hai là hình nhân thế mạng…
– Ồ! Miễn tử một lần đúng không?… Sau này có thể có ích, hiện tại vô dụng… đại khái thế!
– Đừng có nghĩ!
Vera lườm nguýt Gatrix, khi hắn đang định chuẩn bị thốt ra thành lời. Đúng vậy, Gatrix muốn sử dụng hình nhân thế mạng để tung ra một chiêu vượt cấp, ví dụ như thêm chút pháp tắc hủy diệt vào đòn đánh chẳng hạn!
Vấn đề nằm ở chỗ, ngay cả hắn cũng không thể chắc hình nhân thế mạng có thể cứu hắn một mạng không. Hình nhân thế mạng cũng có dăm bảy loại, nguyên lý hoạt động cũng khác nhau. Dựa vào uy lực của mấy món đồ Jane đang mang, Gatrix không tin uy lực của hình nhân này có thể thật sự cứu hắn!
– Cuối cùng là một sợi xích. Tôi không hiểu lắm tác dụng của nó, chỉ biết rằng nó có thể giúp người cầm trở nên ngang bằng với người bị xích!