Bạn đang đọc Bàn Tròn Trí Mạng Full – Chương 80: Con Rối Robot
CHƯƠNG 79: Con rối robot
Edit: Foxpii
Giang Vấn Nguyên trầm mặc nhìn Tả Tri Ngôn, kỳ thật lý trí đã sinh ra hoài nghi đối với Tả Tri Ngôn cậu từ rất sớm, nhưng về mặt tình cảm cậu không cách nào để tiếp nhận khả năng Tả Tri Ngôn là kẻ phản bội.
Khởi đầu sự hoài nghi của Giang Vấn Nguyên đối với Tả Tri Ngôn là cái chết của Trương Thiết Ngưu.
Lúc ấy là bữa cơm đầu tiên của hoạt động hồi ức trường cũ, Chu Chương làm món ăn rất phong phú cho nên mất gần hai giờ mới hoàn thành toàn bộ món ăn. Không phải tất cả người chơi đều có thể chờ hai giờ trong phòng ăn, hơn hai phần ba người chơi đã rời khỏi phòng ăn. Hầu hết người chơi trong số này đều rời đi và trở về. Chỉ có một số ít người rời đi một mình, Tả Tri Ngôn thuộc về một trong số họ. Tả Tri Ngôn rời đi không lâu nhưng nơi Trương Thiết Ngưu tử vong nằm gần nhà ăn, thời gian hắn rời đi cũng đủ để hắn trực tiếp giết chết Trương Thiết Ngưu hoặc dụ dỗ Trương Thiết Ngưu tự sát.
Nguyên nhân Giang Vấn Nguyên hoài nghi Tả Tri Ngôn giết chết Trương Thiết Ngưu, đương nhiên không chỉ là do hắn rời khỏi phòng ăn một mình. Trước khi thi thể Trương Thiết Ngưu được phát hiện, không ít người chơi đã rời khỏi phòng ăn, lúc ấy người chơi bị ảnh hưởng tinh thần còn chưa sâu, hơn nữa Trương Thiết Ngưu còn tự tru tâm cảnh cáo cho nên bọn họ còn nhớ rõ mình là người chơi, mục đích là thông quan trò chơi. Người chơi rời khỏi phòng ăn ngoại trừ giải quyết nhu cầu sinh lý ra, còn đi khám phá khuôn viên trường, nhưng vẫn không ai phát hiện ra thi thể Trương Thiết Ngưu. Mãi đến khi Giang Vấn Nguyên và Tả Tri Ngôn đi tìm Trương Thiết Ngưu, mới phát hiện thi thể của hắn.
Người tìm được Trương Thiết Ngưu cũng chính là Tả Tri Ngôn. Trước khi Tả Tri Ngôn nói ra có thi thể ở góc kia, Giang Vấn Nguyên cũng không chú ý tới thi thể của Trương Thiết Ngưu. Nhiều người chơi như vậy cũng không thể phát hiện ra thi thể của Trương Thiết Ngưu, Giang Vấn Nguyên cũng không chú ý tới nhưng Tả Tri Ngôn thoáng cái liền phát hiện. Chi tiết này vốn không có giá trị để suy đoán nhưng sau khi Giang Vấn Nguyên cơ bản nhận định Tả Tri Ngôn là kẻ phản bội, mới phát giác đây là cái hố Tả Tri Ngôn đào cho cậu.
Cho dù Giang Vấn Nguyên không tìm được thi thể của Trương Thiết Ngưu thì cũng có thể từ sự mất tích của Trương Thiết Ngưu cùng con rối diễn tấu bản giao hưởng ngất xỉu, lý luận ra trò chơi này tồn tại kẻ phản bội. Tả Tri Ngôn chủ động đem thi thể hắn dùng thủ đoạn không rõ giấu đi làm lộ ra, chính là muốn xóa bỏ quan hệ giữa mình và kẻ phản bội. Kẻ phản bội nào sẽ giao nộp ra nhược điểm của mình?
Cái chết của Trương Thiết Ngưu chỉ khiến Giang Vấn Nguyên hoài nghi Tả Tri Ngôn mà thôi. Sau khi bọn họ xác nhận vị trí nhẫn với nhau, Giang Vấn Nguyên lại đem nghi ngờ của cậu đối với Tả Tri Ngôn buông xuống. Chuyện lần nữa khiến Giang Vấn Nguyên hoài nghi Tả Tri Ngôn chính là khi Kim Hâm cùng tấm ảnh đám thiếu niên mất tích.
Kim Hâm được kẻ phản bội thả đi, vậy tấm ảnh của đám thiếu niên dưới gầm giường làm sao mà mất tích được đây?
Giang Vấn Nguyên giả vờ diễn xuất lấy đi tấm ảnh chụp chung của đám thiếu niên, rõ ràng đã lừa được Kim Hâm. Kẻ phản bội và người chơi bình thường thông quan trò chơi điều kiện không giống nhau, nhưng thân phận kẻ phản bội cũng là người chơi, hắn không có góc nhìn của Thượng Đế trong trò chơi bàn tròn cho nên hắn không có khả năng biết tấm ảnh đám thiếu niên ở dưới gầm giường. Khả năng duy nhất chính là khi Giang Vấn Nguyên dùng diễn xuất để lừa gạt Kim Hâm, kẻ phản bội cũng có mặt.
Lấy tố chất tâm lý cường đại của Tả Tri Ngôn thì cho dù là ở dưới mí mắt Giang Vấn Nguyên, hắn cũng có thể dùng nút thắt sống trói Kim Hâm lại, âm thầm truyền cho Kim Hâm tấm ảnh ở dưới gầm giường. Trên hàng rào ban công có dấu chân người bên ngoài tiến vào phòng ngủ cũng là do Tả Tri Ngôn phát hiện, chính là để tạo ra ảo giác người chơi phản bội là người ngoài, dùng cái này tẩy sạch hiềm nghi của cậu.
Sau khi Kim Hâm mất tích, tâm tình Giang Vấn Nguyên vô cùng mâu thuẫn, một mặt cậu rất không muốn hoài nghi thân phận của Tả Tri Ngôn, nhưng mặt khác cậu lại cảm thấy xác suất kẻ phản bội là Tả Tri Ngôn rất cao. Trong lúc Giang Vấn Nguyên vô cùng rối rắm, cậu lại dùng hai lý do thuyết phục mình, Tả Tri Ngôn đã nói đúng vị trí nhẫn của cậu, hơn nữa còn có con rối robot cậu tặng, Tả Tri Ngôn không có khả năng là kẻ phản bội.
Tuy nhiên, một khi hạt giống nghi ngờ đã được gieo thì nó sẽ chặt chẽ cắm rễ. Giang Vấn Nguyên còn chưa thể hoàn toàn buông bỏ hoài nghi đối với Tả Tri Ngôn, lại xảy ra sự kiện lưu bút lớp 76. Tả Tri Ngôn cực lực ngăn cản Giang Vấn Nguyên nhúng tay vào quản ba người kia, sau đó khi ba người chơi bị ảnh hưởng tinh thần nghiêm trọng rời khỏi phòng học thì cậu và Tả Tri Ngôn mới chia nhau đi tìm ba người nọ, cũng là phương hướng mà Tả Tri Ngôn đã sắp xếp. Cuối cùng Giang Vấn Nguyên nhận được kết quả chính là, ba người chơi kia đã tàn sát lẫn nhau mà chết.
Cái chết của ba người chơi không thể vãn hồi, nhưng bọn họ đã để lại manh mối trân quý cho Giang Vấn Nguyên. Trong thời gian chết, bọn họ đã liều lĩnh đi đến thính phòng âm nhạc để lại vết máu trên đường đi.
Chính là thính phòng âm nhạc này buộc Giang Vấn Nguyên phải đối mặt với vấn đề cậu không muốn đối mặt nhất.
Tả Tri Ngôn đề nghị hắn muốn một mình tiến vào thính phòng âm nhạc, vậy không thành vấn đề, bởi vì bọn họ phải đảm bảo có một người trong đó bảo trì thanh tỉnh. Nhưng Giang Vấn Nguyên đợi lâu không thấy Tả Tri Ngôn đi ra, khi cậu tính toán tiến vào thính phòng âm nhạc đi cứu Tả Tri Ngôn, Tả Tri Ngôn lại vừa vặn mở cửa đi ra. Lúc ấy Tả Tri Ngôn đã có một hành động rất nhỏ, hắn dùng thân thể ngăn cản tầm mắt của Giang Vấn Nguyên tìm tòi trong thính phòng âm nhạc, khép lại cửa rất nhanh.
Tả Tri Ngôn không nói cho Giang Vấn Nguyên biết chi tiết về thi thể bên trong thính phòng âm nhạc, không muốn ở cùng một phòng ngủ với những người chơi khác. Tả Tri Ngôn đã có chút không giống hắn, hắn đang trốn tránh những người chơi khác, bất kể là còn sống hay là đã chết.
Cho nên buổi chiều Tả Tri Ngôn nghỉ ngơi, Giang Vấn Nguyên đã quyết định thăm dò thính phòng âm nhạc một lần nữa.
Thi thể của Kim Hâm, tự sát cùng bị giết mâu thuẫn kết hợp, kỳ thật còn có một loại tình huống Giang Vấn Nguyên không muốn suy nghĩ giải thích, đó chính là dưới tình huống Kim Hâm bị ảnh hưởng tinh thần không hề phản kháng kẻ phản bội đã ra tay giết hắn.
Kim Hâm đã bị ảnh hưởng tinh thần nghiêm trọng, về cơ bản đã tương đương với người chết. Vậy thì vì sao kẻ phản bội còn phải tự mình động thủ giết chết Kim Hâm? Giang Vấn Nguyên chỉ nghĩ đến một khả năng, kẻ phản bội không hy vọng cậu nhìn thấy Kim Hâm còn sống, không hy vọng cậu từ trong miệng Kim Hâm hỏi ra một vài thứ. Chỉ cần Giang Vấn Nguyên có cơ hội tiếp xúc với Kim Hâm là có thể hỏi hắn trốn khỏi phòng ngủ như thế nào. Mà người duy nhất có cơ hội giết chết Kim Hâm cũng chỉ có một, đó chính là Tả Tri Ngôn.
Sự tình phát triển đến bước này, tất cả manh mối đều chỉ về phía Tả Tri Ngôn. Giờ phút này, Giang Vấn Nguyên đã không còn bất kỳ lý do gì để trốn tránh sự thật tàn khốc này…
Tả Tri Ngôn chính là kẻ phản bội.
Cho dù Giang Vấn Nguyên không nói ra nguyên nhân cậu phát hiện Tả Tri Ngôn là kẻ phản bội thì Tả Tri Ngôn cũng hiểu được rốt cuộc mình đã lộ ra chân tướng ở đâu. Hai người thậm chí không trực tiếp vạch trần thân phận Tả Tri Ngôn, nhưng bọn họ đã hiểu được lập trường của đối phương, đây là sự ăn ý mà bọn họ dần dần bồi dưỡng sau khi Thanh Điểu thành lập.
Trong mắt Giang Vấn Nguyên hiện lên một tia thống khổ, hỏi ra nghi vấn cậu trăm tư không giải thích được, cậu trịnh trọng dùng tên thật của Tả Tri Ngôn: “Tả Tri Ngôn, tôi muốn biết tại sao anh không sử dụng con rối robot tôi đưa cho anh?”
Khả năng đặc biệt của con rối robot: Hộp kinh hỉ, thay đổi danh tính kẻ phản bội với người chơi bình thường (ở trong chứa kinh hỉ).
Năng lực đặc biệt của con rối sẽ không lừa gạt người khác, chỉ cần sử dụng con rối robot thì Tả Tri Ngôn có thể đem thân phận của mình đổi thành người chơi bình thường.
Có phải là do kẻ phản bội không thể sử dụng con rối không? Nhưng căn cứ vào tư liệu về kẻ phản bội mà Tề Tư Viễn đưa cho tôi, không gian bàn tròn là không gian chuyển tiếp của hiện thực và trò chơi, người chơi còn chưa chân chính tiến vào trò chơi, thân phận kẻ phản bội còn chưa tính là chính thức có hiệu lực, cho nên kẻ phản bội ở trong không gian bàn tròn cũng có thể sử dụng con rối. Nhưng khi vào trò chơi, kẻ phản bội không thể sử dụng con rối. Con rối hươu cao cổ mà Tả Tri Ngôn lấy ra từ không gian đặc thù, thậm chí còn không có biện pháp thả trở về, chỉ có thể giao nó cho Giang Vấn Nguyên.
“Cậu không đoán đúng, tôi có sử dụng con rối robot.” Tả Tri Ngôn quản lý biểu cảm của hắn rất tốt, bộ dáng của hắn không khác gì lúc thoải mái nói chuyện phiếm với Giang Vấn Nguyên ngoài đời: “Tôi chỉ từ bỏ sự lựa chọn mà con rối robot cung cấp cho tôi, tiếp nhận thân phận kẻ phản bội.”
Giang Vấn Nguyên một tay che đôi mắt chua xót: “Cạm bẫy trong hộp kinh hỉ, chẳng lẽ có quan hệ với tôi? Nếu trò chơi vòng này đã tồn tại thân phận kẻ phản bội thì thân phận của anh sau khi được đổi thành người chơi bình thường cần có người thay thế. Robot cung cấp cho anh sự lựa chọn, là để cho tôi thay thế anh trở thành kẻ phản bội sao?”
Ánh mắt Tả Tri Ngôn lóe lên, nhẹ giọng nói: “Giang Vấn Nguyên, cậu thật sự rất thông minh. Cậu đoán đúng rồi, hộp kinh hỉ của con rối robot giống như cậu nói, cần phải chọn một người chơi thay tôi trở thành kẻ phản bội. Người chơi thay thế vị trí của tôi phải để tôi bốc thăm ngẫu nhiên. Tôi không được may mắn lắm, người được chọn chính là cậu. Để bảo vệ thông tin của kẻ phản bội thì khi tôi quyết định thay đổi danh tính, tôi sẽ quên tất cả những ký ức liên quan đến con rối robot, cũng không nhớ mình đã thay đổi danh tính với những người chơi khác, tôi sẽ nghĩ rằng mình bước vào trò chơi như một người chơi bình thường. Thật ra tôi rất ích kỷ, nếu như chọn ra người chơi khác, tôi sẽ không chút do dự mà lựa chọn thay thế, sau đó cùng cậu thông quan trò chơi sống sót trở ra. Nhưng đối tượng thay thế của tôi lại là cậu, bất kể tôi chọn như thế nào thì vòng trò chơi này chúng ta chỉ có thể có một người sống sót.”
Nếu Tả Tri Ngôn ích kỷ thêm một chút, đem thân phận kẻ phản bội đẩy cho Giang Vấn Nguyên, có thể hắn sẽ không hề phải chịu tội mà nhận lấy thân phận người chơi bình thường ở chơi trò chơi này. Nhưng Tả Tri Ngôn không làm như vậy. Giang Vấn Nguyên cảm giác trái tim của mình như bị một bàn tay vô hình hung hăng bóp chặt, đau đến mức ngay cả hô hấp cũng vô cùng khó khăn…
Giang Vấn Nguyên buông tay che mắt xuống, ép buộc bản thân không trốn tránh Tả Tri Ngôn, cậu nhìn thẳng vào mắt Tả Tri Ngôn: “Nếu người thắng vòng này là anh thì anh sẽ thay đổi nguyện vọng của mình, ước nguyện tôi sống lại sao?”
Sau khi trở thành kẻ phản bội, Tả Tri Ngôn cũng đã nghĩ tới vấn đề này, hắn khẳng định đáp: “Không, tôi sẽ kiên trì với nguyện vọng của mình. Còn cậu thì sao? Tôi nhớ nguyện vọng ban đầu của cậu là tìm ra hung thủ giết chết Trần Miên. Nguyện vọng ban đầu hết hiệu lực, cậu có thể thay đổi nguyện vọng, cậu sẽ ước tôi sống lại sao?”
Giang Vấn Nguyên chậm rãi lắc đầu: “Không, tôi sẽ không ước nguyện sống lại bất kỳ kẻ nào.”
“Vậy chúng ta đều dựa vào bản lĩnh thông quan trò chơi đi.” Đối với câu trả lời của Giang Vấn Nguyên, Tả Tri Ngôn cũng không có mất mát, thái độ của hắn dần dần trở nên cường ngạnh: “Nếu tôi đã trở thành kẻ phản bội, tôi cũng đã làm tốt giác ngộ lấy thân phận kẻ phản bội thông quan trò chơi, lấy thân phận kẻ phản bội mà sống sót, thực hiện nguyện vọng của tôi. Cho nên tôi đã lợi dụng trò chơi gián tiếp sát hại Trương Thiết Ngưu, Liên Thành, Vạn Liên, Kiều Tứ, Bặc Đao Đao còn Kim Hâm là người chơi đầu tiên tôi tự tay giết chết. Chúng ta tách ra cả buổi chiều, bốn người chơi khác, Phương Thuần, Chung Vô Nhai, Khương Sơn cùng Tư Đại Dũng, tôi đã giải quyết toàn bộ rồi. Bây giờ chỉ còn lại cậu thôi, Giang Vấn Nguyên.”
Giang Vấn Nguyên từ trong thâm tâm không muốn tin tưởng Tả Tri Ngôn sẽ vì sống sót mà không từ thủ đoạn. Nếu thế thì Tả Tri Ngôn trực tiếp cùng cậu đổi thân phận là được rồi, cần gì phải trở thành quái vật lấy tính mạng đồng loại làm ăn?
Bất kể Giang Vấn Nguyên không muốn tin tưởng như thế nào thì sự thật đã ở ngay trước mắt cậu, Tả Tri Ngôn động thủ với cậu.
Giang Vấn Nguyên đã sử dụng con rối đầu chim để giải trừ trạng thái bất thường trên người, nhưng bản giao hưởng ngất xỉu đột nhiên lại bắt đầu oanh tạc vang lên trong đầu cậu, máu mũi lại ào ào chảy ra ngoài. Tấm ảnh chụp chung của đám thiếu niên đã chứng minh nguồn ô ảnh hưởng tinh thần không thể thiêu rụi, hiệu suất phá hoại nhạc cụ lại quá thấp, dưới tình huống Tả Tri Ngôn nhìn chằm chằm cậu như hổ rình mồi, Giang Vấn Nguyên không thể thông quan trò chơi bằng cách phá hoại nhạc cụ. Cuối cùng Giang Vấn Nguyên nhìn Tả Tri Ngôn thật sâu, từ cửa phụ bên cạnh sân khấu chạy ra khỏi thính phòng âm nhạc.
Tả Tri Ngôn không lập tức đuổi theo, điều này làm cho Giang Vấn Nguyên thở phào nhẹ nhõm, cậu bước nhanh hơn, chạy về phía văn phòng hiệu trưởng.
Nếu bản thân bản giao hưởng ngất xỉu không thể bị ngăn cản thì có thể thay đổi suy nghĩ, xem có thể ngăn cản nó từ nguồn gốc của bản giao hưởng ngất xỉu hay không.
Hết chương 79