Bàn Tròn Trí Mạng Full

Chương 48: Nam Duệ


Bạn đang đọc Bàn Tròn Trí Mạng Full – Chương 48: Nam Duệ

CHƯƠNG 47: Nam Duệ

Edit: Foxpii

Id ajwy trên diễn đàn được thành lập vào ngày 18 tháng 12 năm 2014, bây giờ là ngày 22 tháng 11 năm 2019, Trần Miên qua đời vào tối ngày 19 tháng 1 năm 2019 trong một tai nạn. Thời gian hắn trở thành người chơi trò chơi bàn tròn, tính toán đầy đủ cũng gần bốn năm.

Người chơi có thể lăn lộn đến bốn năm còn có thể sống sót trong trò chơi bàn tròn, cơ bản đều trở thành người chơi kỳ cựu. Nhưng kinh nghiệm quật khởi của ajwy trên diễn đàn người chơi càng thêm huyền thoại. Ngày 15 tháng 2 năm 2015, lần đầu tiên ajwy gây xôn xao trên diễn đàn người chơi khi chỉ trong vòng ba phút hắn liên tục đăng mười sáu bài đăng đấu giá con rối, năng lực đặc biệt của con rối chất lượng cũng không hề thấp, hắn dựa vào những con rối này mà một hơi vơ vét hơn 60 triệu.

Sức mua 60 triệu trong năm 2015 mạnh hơn nhiều so với hiện tại, ajwy đã sử dụng số tiền này làm quỹ khởi nghiệp và thành lập tổ chức CJ cùng với một số người chơi khác. Cho dù tên tổ chức CJ thường xuyên bị chửi bới là tiểu thuần khiết, nhưng tuyệt đối không có người chơi nào dám xem thường CJ.

Vào ngày 11 tháng 3 năm 2016, trên diễn đàn người chơi đã bị sốc bởi một bài đăng tự thú có tựa đề “Tôi là kẻ phản bội trò chơi bàn tròn” và danh tính người chơi đặc biệt là kẻ phản bội lần đầu tiên được công khai trước mặt những người chơi bình thường. Vào ngày 1 tháng 4 cùng năm, ajwy đã đăng bài nói rằng hắn có một cách để quét sạch kẻ phản bội và đưa ra một số cách để đối phó với những kẻ phản bội này.

Nếu như người đăng bài đổi thành người chơi khác, chỉ sợ trong bài đăng sẽ có vô số tiếng nghi ngờ, nhưng người đăng bài lại là ajwy.

ajwy đã bán đấu giá năm hoặc mười con rối mỗi tháng và số lượng con rối mà hắn giữ lại được cho là gấp nhiều lần so với số con rối được đấu giá. Khi mỗi vòng của trò chơi kết thúc sẽ cách nhau một đến ba tháng mới có vòng tiếp theo, mỗi vòng trò chơi có và chỉ có một con rối nhưng ajwy cho tới bây giờ cũng không nhận người ủy thác trò chơi. Hắn có thể có nhiều con rối như vậy, hoàn toàn là dựa vào khi mỗi vòng trò chơi kết thúc trở về không gian bàn tròn sau đó điên cuồng tiếp tục vào những vòng tiếp theo. Một số con rối cũng có thể được sử dụng trong thế giới thực và không có gì đáng ngạc nhiên khi ajwy có những con rối để tìm kiếm kẻ phản bội trong thế giới thực.

ajwy mạnh mẽ dẫn dắt những người chơi trên diễn đàn, bắt hết những kẻ phản bội còn sống trở lại thế giới thực và nhanh chóng tung ra một chiếc nhẫn giúp xác định kẻ phản bội. Sự kiện phản bội, đưa ajwy lên thần đàn, trở thành đối tượng ngưỡng mộ của vô số người chơi.

Có rất nhiều tin tức rời rạc khác về ajwy.

Thói quen bán đấu giá con rối hàng tháng của ajwy kéo dài từ tháng 2 năm 2015 đến tháng 11 năm 2018 và đột nhiên dừng lại mà không rõ lý do. Còn có theo một thành viên CJ sau khi uống say liền đăng bài lên diễn đàn chửi bới, ajwy ngồi ôm hậu cung ba ngàn con rối nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng sử dụng con rối trong trò chơi, ý nghĩ của đại lão quả nhiên không phải người bình thường có thể đoán được. Sau đó, thành viên CJ tỉnh rượu đã xóa bài đăng đó đi, nhưng người nhìn thấy bài đăng đó không phải là ít, có người hiếu kỳ thúc đẩy ajwy chứng minh tính xác thực của chuyện này, nhưng ajwy chưa bao giờ trả lời.

Kể từ cuối năm 2018, hoạt động của ajwy trên diễn đàn đã giảm dần, nhưng thần cách của hắn không thể được thay thế bằng bất kỳ id diễn đàn nào khác. Vào tháng 2 năm 2019, tin tức về cái chết của ajwy trong trò chơi bàn tròn đã lan truyền trong một số người chơi và tất cả mọi người đã âm thầm che giấu điều này và tiếp tục duy trì thần cách của ajwy.

Thông tin ngoài hiện thực của ajwy vẫn được bảo vệ rất tốt, đội ngũ công nghệ thông tin của Tả Tri Ngôn có thể tra ra Trần Miên chính là ajwy, toàn bộ đều dựa vào manh mối mà Giang Vấn Nguyên cung cấp. Giang Vấn Nguyên sử dụng năng lực đặc biệt của con rối hề đọc được ký ức của con rối vô, ghi nhớ biển số xe Land Rover của Trần Miên sau đó căn cứ vào lộ trình đi xe của hắn từ biệt thự đến ngân hàng đưa ra vài địa chỉ có thể là của biệt thự. Dựa trên chuỗi dòng tiền mua biệt thự và Land Rover, nhóm công nghệ thông tin đã tìm hiểu và thành công trong việc lột áo giáp của Trần Miên, ajwy.

Trí nhớ của Tả Tri Ngôn thật sự rất tốt, lần đầu tiên hắn và Giang Vấn Nguyên gặp nhau trong trò chơi bàn tròn đã qua gần bốn tháng nhưng Tả Tri Ngôn vẫn còn nhớ rõ những gì Giang Vấn Nguyên đã nói trong vòng trò chơi đó. Tả Tri Ngôn đùa giỡn nhìn Giang Vấn Nguyên: “Tôi nhớ trước kia cậu đã nói, người yêu của cậu thích lôi kéo mình xem một ngàn loại phim tài liệu về cái chết, cùng cậu phân tích nguyên nhân cái chết cho nên trong trò chơi đối với thi thể mới có thể bình tĩnh phân tích. Cậu nói xem, Trần Miên không phải là đang bồi dưỡng tố chất trò chơi của cậu chứ?”

Giang Vấn Nguyên đã ủy thác cho Tả Tri Ngôn việc điều tra Trần Miên cho nên có một số việc liền không cần phải tiếp tục giấu diếm: “Đúng vậy. Bắt đầu từ 5 năm trước, Trần Miên đã có ý thức bồi dưỡng nhiều phẩm chất trò chơi cho tôi. Trước đây anh nói thông tin cá nhân của tôi đã được tiến hành bảo vệ đặc biệt vậy hẳn là do Trần Miên thay tôi tiến hành bảo trì, tôi chưa từng tốn tiền vào việc duy trì bảo mật thông tin cá nhân.”


Nghe Giang Vấn Nguyên trả lời, Tả Tri Ngôn lâm vào trầm tư ngắn ngủi, “Bạn trai của cậu thật là kỳ quái.”

Giang Vấn Nguyên nhướng mày: “Tôi sẽ nhận nó như một lời khen ngợi. “

“Vậy cậu đã sẵn sàng liên lạc với chủ sở hữu hiện tại của id ajwy trên diễn đàn chưa?” Tả Tri Ngôn hỏi: “Trần Miên vì cậu tiến vào trò chơi bàn tròn mà làm nhiều chuẩn bị tiên phong như vậy, cậu ta lại còn có nhiều con rối như vậy, theo đạo lý mà nói hẳn là lưu lại không ít cho cậu. Trần Miên không may qua đời, con rối của cậu có thể bị người của CJ nuốt chửng.”

Hiện tại người nắm giữ id diễn đàn ajwy tên là Nam Duệ, 26 tuổi, nam giới, hiện đang định cư ở Giang Thành quê hương của Giang Vấn Nguyên. Trong hồ sơ tư liệu kèm theo ảnh chụp của hắn, thân hình gầy gò, ánh mắt sắc bén, nét mặt không chút thay đổi làm cho người ta có cảm giác tràn ngập tính hung hăng. Địa chỉ và phương thức liên lạc của Nam Duệ đều được ghi chép trong hồ sơ, đội công nghệ thông tin của Tả Tri Ngôn quả nhiên vô cùng mạnh mẽ.

Giang Vấn Nguyên tắt màn hình điện thoại di động: “Chờ tôi sửa sang lại rõ ràng, sau đó liên lạc qua điện thoại với Nam Duệ. Nhưng chắc chắn là tôi không lấy được con rối cho nên anh tốt nhất không cần ôm mấy cái ý tưởng không thực tế đó đâu.”

Tả Tri Ngôn bĩu môi: “Nghiên cứu ràng buộc của cộng trận doanh rất thiếu tài liệu về con rối. Nếu cậu không thể lấy được con rối di vật của Trần Miên thì cùng CJ thương lượng một chút sau đó mua cũng được. Cậu nhìn tên tổ chức của bọn họ đi, CJ, Trần Giang, còn có id của ajwy, lấy quan hệ giữa cậu và Trần Miên, để khi bọn họ bán con rối cho cậu thì giảm giá một chút cũng không quá phận có đúng không? “

“Được rồi. Khi tôi liên lạc với Nam Duệ sẽ truyền đạt lại ý tứ của anh.” Giang Vấn Nguyên đứng dậy đi về phía cửa, quay đầu lại nói với Tả Tri Ngôn: “Đúng rồi, hôm nay tôi nghỉ ngơi, nếu như không có nhiệm vụ khẩn cấp gì thì anh đừng gọi tôi tăng ca.”

Tả Tri Ngôn nhìn theo Giang Vấn Nguyên rời khỏi văn phòng, như có điều suy nghĩ mở máy tính có tư liệu về Trần Miên ra. Vừa rồi hắn hỏi Giang Vấn Nguyên có thể mượn quan hệ của Trần Miên để mua con rối từ CJ hay không, một mặt quả thật là có nhu cầu, mặt khác cũng là muốn thăm dò thái độ của Giang Vấn Nguyên một chút.

Giang Vấn Nguyên vào trò chơi vì Trần Miên, có thể thấy được tầm quan trọng của Trần Miên đối với Giang Vấn Nguyên. Nhưng Giang Vấn Nguyên dường như cũng không bài xích chuyện lợi dụng quan hệ yêu đương của cậu và Trần Miên để hỏi mua con rối. Tả Tri Ngôn nhạy bén nhận ra Giang Vấn Nguyên có thể còn giấu diếm một số chuyện. Nhưng Tả Tri Ngôn cũng không định nghiên cứu sâu hơn, hắn tắt hồ sơ tư liệu của Trần Miên, tiếp tục làm công việc vĩnh viễn cũng không xong của hắn.

Sau khi rời khỏi phòng làm việc của Tả Tri Ngôn, Giang Vấn Nguyên không đi tập thể dục hàng ngày mà trở lại phòng mình, nằm trên giường hai tay cầm điện thoại di động trước ngực, nhắm hai mắt bắt đầu sửa sang lại những thông tin cậu đã biết.

Trần Miên bắt đầu điên cuồng vào trò chơi bàn tròn vào tháng 2 năm 2015, nhưng đột nhiên ngừng lại vào tháng 11 năm 2018. Giang Vấn Nguyên nhớ rõ khi Trần Miên mang theo con rối vô diện từ trong trò chơi trở về hiện thực đã mặc bộ quần áo cậu và Trần Miên chọn cho hắn vào cuối tháng 10. Vào tháng 11, Giang Vấn Nguyên thấy Trần Miên mặc bộ quần áo đó nhiều lần.

Thời gian Trần Miên lấy được con rối vô diện cùng thời gian hắn ngừng vào trò chơi bàn tròn là tương xứng. Trần Miên điên cuồng vào trò chơi bàn tròn, rất có thể chính là vì để lấy được con rối vô diện, cũng đem con rối này giao cho cậu.

Khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, trong lòng Giang Vấn Nguyên liền gắt gao nắm chặt đau đớn.

Với ý tưởng này, nhiều nghi ngờ xuất hiện hơn. Làm sao Trần Miên biết được sự tồn tại của con rối vô diện? Là thông qua con rối bói toán biết được hay là từ phương pháp khác biết được con rối vô diện?

Làm sao Trần Miên cam đoan chắc chắn hắn có thể gặp được con rối vô diện hay là nói chỉ là mù quáng điên cuồng cày trò chơi?


Từ con rối hề đọc trong trí nhớ, có thể thấy được thái độ của Trần Miên đối với con rối vô diện. Trần Miên vừa lấy được con rối liền hạ quyết tâm đưa nó cho cậu. Nhưng làm sao Trần Miên biết cậu sẽ vào trò chơi?

Giang Vấn Nguyên càng suy nghĩ sâu sắc, càng có nhiều vấn đề, nhưng bây giờ tất cả đều không quan trọng nữa.

Trong đầu Giang Vấn Nguyên hiện tại chỉ còn lại một chuyện duy nhất, khi vòng trò chơi máy cờ vua tự động kết thúc, cậu đem con rối vô diện mà Trần Miên tặng cho mình, cùng hai món quà khiến Giả Tranh Nhất biến thành quái vật về làm một loại. Trò chơi bàn tròn vô cùng nguy hiểm, Trần Miên là lấy mạng đi đánh cược cũng phải chuẩn bị đường lui cho cậu. Nhưng cậu lại nói với Trần Miên những lời quá đáng như vậy…

Lần sau gặp lại, cậu nên xin lỗi Trần Miên thật tốt mới được.

Ngoại trừ con rối vô diện ra, Giang Vấn Nguyên cũng vô cùng để ý đến chuyện Trần Miên chưa bao giờ sử dụng con rối trong trò chơi.

Trần Miên là sau khi bọn họ trở thành người yêu ước chừng một năm liền tiến vào trò chơi bàn tròn, sau đó Trần Miên liền bắt đầu đi theo bộ đội đặc chủng xuất ngũ học các loại kỹ xảo chiến đấu, còn mang cậu theo cùng nhau luyện tập. Đã có nhiều lần, Trần Miên bị thương nặng phải nhập viện nhưng hắn lại giải thích cho cậu là do cùng huấn luyện viên võ thuật dạy thêm, không có chủ ý bị thương. Giang Vấn Nguyên kiểm chứng với huấn luyện viên võ thuật, cũng nhận được câu trả lời khẳng định. Khi đó cậu vừa đau lòng vừa tức giận với Trần Miên, chăm sóc Trần Miên cũng không kịp cho nên cậu cũng không nghĩ nhiều.

Nhưng bây giờ nghĩ lại, Trần Miên bị trọng thương hẳn là do trò chơi bàn tròn tạo thành. Trần Miên tình nguyện mình bị trọng thương, cũng không sử dụng con rối. Dựa theo thông tin trong tư liệu, số lượng con rối mà Trần Miên tích lũy được hẳn là rất khủng bố. Trần Miên đem con rối vô diện có năng lực nghịch thiên nhất đều cho cậu, hơn nữa trong trò chơi luôn im lặng khẩn trương với tình huống của cậu, không lý nào lại không đem những con rối khác tặng cho cậu.

Trần Miên không để lại những con rối kia cho cậu, chỉ sợ là vì hắn đã đem những con búp bê kia dùng ở nơi khác. Ví dụ như nhờ chiếc lắc tay dây đỏ mà cậu và Bạch Mai ngồi sát nhau, rất có thể đó cũng chính là thành quả của việc Trần Miên dùng con rối. Số lượng con rối lớn như vậy, thành quả nghiên cứu ra hẳn là không chỉ có lắc tay dây đỏ mới đúng.

Giang Vấn Nguyên nghĩ đến trạng thái của Trần Miên trong trò chơi, cậu mở khóa điện thoại di động, gọi điện thoại cho Nam Duệ.

Đợi đến sáu mươi giây chờ đợi thời gian sắp kết thúc, đối phương mới nghe điện thoại, giọng Nam Duệ rất lạnh: “Xin chào.”

“Nam Duệ, xin chào. Tôi là Giang Vấn Nguyên, người yêu của Trần Miên.” Giang Vấn Nguyên sau khi báo rõ thân phận, liền đi thẳng đến đối tượng: “Tôi muốn biết Trần Miên dùng con rối mà hắn sưu tầm để làm chuyện gì.”

Giọng nói lạnh lùng của Nam Duệ từ trong ống nghe truyền đến: “Anh gọi nhầm điện thoại rồi. Tôi không biết Trần Miên, cũng không biết người yêu nào của Trần Miên. Tạm biệt!”

Trước khi Nam Duệ cúp điện thoại, Giang Vấn Nguyên nhanh chóng nói: “Tôi gặp Trần Miên trong trò chơi! “

Lời nói của Giang Vấn Nguyên thành công cắt đứt động tác cúp điện thoại của Nam Duệ, Nam Duệ ở đầu dây bên kia trầm mặc một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn cái gì cũng không nói: “Vị tiên sinh này, anh là uống rượu say phát điên hay là chơi thật lòng mạo hiểm thua tìm tôi giải trí? Tôi nhắc lại một lần nữa, tôi không biết Trần –“


Giọng nói của Nam Duệ rất mất tự nhiên dừng lại, đại khái hai giây sau, tiếng ho khan kịch liệt của Nam Duệ vang lên, hắn vừa ho vừa nói: “Mạng của tôi là Trần Miên cứu, việc hắn muốn làm, nguy hiểm đến đâu tôi cũng sẽ phụng bồi đến cùng. Anh là người Trần Miên quý trọng nhất, anh ấy vì anh mà trả giá quá nhiều, anh đừng phụ sự trả giá của hắn, đừng nghiên cứu sâu nữa…”

Giọng nói của Nam Duệ biến mất trong tiếng còi và tiếng phanh chói tai, một vật nặng bị đánh bay.

Sau một trận tạp âm, Giang Vấn Nguyên nghe được tiếng bước chân hỗn loạn, tiếng nói chuyện mơ hồ cùng tiếng kêu sợ hãi, duy chỉ không nghe thấy thanh âm của Nam Duệ.

Giang Vấn Nguyên lập tức xoay người bước xuống giường, vừa mang giày vừa gọi điện thoại cho Tả Tri Ngôn. Tả Tri Ngôn đặt chuông đặc biệt cho Giang Vấn Nguyên, Lý Na và Dịch Khinh Chu, bất cứ lúc nào cũng sẽ kịp thời nhận điện thoại. Hắn tạm dừng hội nghị truyền hình, nhận điện thoại của Giang Vấn Nguyên: “Chuyện gì?”

“Vừa rồi tôi nói chuyện điện thoại với Nam Duệ, anh ấy bị tai nạn xe cộ. Anh giúp tôi điều tra địa điểm cụ thể anh ta bị tai nạn xe cộ, đưa đến đâu chữa bệnh, hiện tại tôi chuẩn bị trở về Giang Thành một chuyến, xin nghỉ ba ngày với anh.” Giang Vấn Nguyên vừa chạy vừa nói, trong giọng nói mang theo tiếng thở hổn hển rất nhỏ.

Tả Tri Ngôn hơi dừng lại: “Sau khi điều tra rõ ràng tình huống của Nam Duệ tôi sẽ gửi đến hòm thư của cậu. Vé máy bay tôi sẽ đặt cho cậu, khi nào chuẩn bị trở về thì nhắn tin cho tôi, tôi sẽ giúp cậu đặt vé trở về.”

“Cảm ơn!” Giang Vấn Nguyên cúp điện thoại, dùng tốc độ chạy nước rút trăm mét chạy về phía gara.

Giang Vấn Nguyên tăng tốc lên giới hạn cao nhất, không ngừng vượt xe đến sân bay, lên máy bay thành công vào phút cuối cùng trước khi kết thúc kiểm tra vé. Vài giờ sau, máy bay hạ cánh thành công tại sân bay Giang Thành. Giang Vấn Nguyên xuống máy bay, lập tức mở hòm thư, tư liệu của Nam Duệ đã gửi đến hòm thư của cậu.

Nam Duệ bị xe tải mất kiểm soát lao lên vỉa hè trên đường Trung Sơn, trên đường đưa đến bệnh viện Nhân dân số 3 Giang Thành cấp cứu nhưng bất ngờ tử vong. Khi Giang Vấn Nguyên chạy tới bệnh viện Nhân dân số 3, thi thể Nam Duệ đã được người ta đưa đi.

Nam Duệ trong lúc nói chuyện với Giang Vấn Nguyên đã bị kéo vào trò chơi bàn tròn, sau đó thông quan thất bại, dẫn đến ngoài đời tử vong. Giang Vấn Nguyên đã nhanh chóng chạy tới bệnh viện Nhân dân số 3, nhưng vẫn không thể nhìn thấy thi thể của Nam Duệ. Trong lòng Giang Vấn Nguyên có một loại cảm giác quỷ dị, thật giống như trong bóng tối có lực lượng nào đó đang cản trở liên hệ giữa cậu và Nam Duệ.

Thông tin về ajwy và tổ chức CJ, ngoại trừ Trần Miên và Nam Duệ ra còn có mấy người chơi khác. Nhưng để cẩn thận, Giang Vấn Nguyên tạm thời không có ý định liên lạc với những người chơi của CJ nữa.

Không liên lạc với người chơi CJ nhưng Giang Vấn Nguyên cũng không có ý định lập tức trở về Kinh thị. Từ sau khi cậu đồng ý cùng Tả Tri Ngôn lập đội đến Kinh thị, thời gian biểu đã bị tên ma quỷ Tả Tri Ngôn xếp đầy đủ, cậu đã ba tháng không trở về Giang thành, đương nhiên cũng đã lâu không gặp ba cậu, cũng không đến thăm dì Trần cùng chú Trần.

Giang Vấn Nguyên lần lượt gọi điện thoại cho hai bên, ba cậu và mẹ kế tương lai của ông đã đi du lịch, mấy ngày nay đều không có ở Giang Thành. Dì Trần nhận được điện thoại của Giang Vấn Nguyên thì rất vui vẻ, còn nói cho Giang Vấn Nguyên một tin tức tốt rằng chú Trần rốt cục cũng đã nguyện ý buông bỏ khúc mắc trong lòng muốn gặp Giang Vấn Nguyên một lần, bảo cậu đến nhà bọn họ ăn cơm tối.

Giang Vấn Nguyên mang theo rất nhiều thuốc bổ trung niên và cao tuổi cùng một giỏ trái cây, mang theo tâm tình thấp thỏm gõ cửa nhà dì Trần.

Người mở cửa cho Giang Vấn Nguyên là chú Trần. Chú Trần từ sau đám tang Trần Miên vẫn tránh không muốn thấy Giang Vấn Nguyên, bọn họ cũng gần như chín tháng không gặp. Dáng vẻ của chú Trần trong trí nhớ của Giang Vấn Nguyên so với hiện tại có vẻ già nua hơn rất nhiều, nhưng trạng thái tinh thần cũng không tệ lắm, ông mở cửa ra: “Vấn Nguyên, vào đi, con đến rất đúng lúc. Hôm nay dì Trần làm mấy món ăn ngon mà con thích ăn, rất nhanh nữa thôi là có thể ăn cơm tối.”

Giang Vấn Nguyên đặt quà và giỏ trái cây lên bàn phòng khách, sau khi rửa tay liền theo chú Trần đến phòng ăn.

Phòng ăn nhà Trần Miên không lớn, bày một cái bàn tròn vuông bốn góc có thể gập lại, lúc ít người liền gấp thành bàn vuông, nhiều người hơn có thể đem bộ phận gấp ra biến thành bàn lớn. Bình thường Trần gia dùng bàn vuông, ở hai đầu dài hơn bày hai cái ghế.


Chú Trần ngồi ở vị trí cố định của mình, giơ tay ra hiệu cho cậu ngồi vị trí đối diện, nói với Giang Vấn Nguyên: “Vấn Nguyên, ngồi xuống đi. Trước khi dì Trần của con nấu ăn xong, chú có chút chuyện muốn nói với con.”

Giang Vấn Nguyên mang theo tâm tình khẩn trương, ngồi xuống đối diện chú Trần: “Chú nói đi.”

Chú Trần trầm mặc một hồi lâu, mới mở miệng nói: “Thật ra chú không muốn gặp con cũng không phải muốn trách cứ con. Chú tức giận với bản thân mình. Đêm đó, chú thấy một bức ảnh của con và Trần Miên trong điện thoại di động của nó… hình ảnh.”

Giang Vấn Nguyên cúi đầu, đối với nội dung chú Trần không nói, cậu có chút không dám nghĩ.

“Chú hỏi Trần Miên rằng nó và con có quan hệ gì. Trần Miên đã thú nhận với chú, nói hai đứa là quan hệ người yêu.” Giọng nói của chú Trần nghẹn ngào: “Chú chính là quá ngoan cố, không thể hiểu được người trẻ tuổi của các con, chú cùng nó cãi nhau một trận, làm cho nó ra khỏi nhà. Vì vậy, nó đã gọi con ra ngoài. Nếu như chú không cãi nhau với nó, không để nó ra khỏi nhà thì Trần Miên cũng sẽ không chết.”

Giang Vấn Nguyên không ngờ đêm Trần Miên xảy ra chuyện, còn cãi nhau với chú Trần. Tuy rằng cái chết của Trần Miên không phải là ngoài ý muốn mà là có liên quan đến trò chơi bàn tròn, nhưng Giang Vấn Nguyên cũng không thể nói ra chân tướng. Giang Vấn Nguyên ôm hết sai lầm lên người mình, chỉ hy vọng cảm giác áy náy trong lòng chú Trần có thể nhẹ hơn một chút: “Thực xin lỗi, chú Trần. Trong thực tế, chúng con cũng có trách nhiệm, nếu chúng con có thể thú nhận mối quan hệ với chú sớm hơn thì có lẽ điều đó sẽ không xảy ra.”

Chú Trần lắc đầu: “Trần Miên đã đi gần một năm, chú đã thông suốt rồi.”

Dì Trần bưng món xào cuối cùng ra, bà nhìn bạn già của mình và Giang Vấn Nguyên, ánh mắt hai người đều có chút đỏ lên: “A! Hai người làm gì vậy? Tôi thật vất vả lắm mới bận rộn nửa ngày để làm ra một bàn thức ăn lớn như vậy, chúng ta vui vẻ ăn một chút! Đừng tang* nữa!”

(*tang: mô tả một số thái độ tiêu cực, cảm xúc chán nản, tinh thần uể oải của một nhóm đối tượng thanh niên có trạng thái tương đối tiêu cực, có ý nghĩa “suy sụp”.)

Giang Vấn Nguyên bị lời nói của dì Trần chọc ghẹo: “Dì Trần, dì cũng biết tính từ tang này hả.”

Dì Trần nhanh nhẹn đựng ba chén canh, ngồi xuống bên cạnh chú Trần: “Đúng vậy, câu cửa miệng học theo thanh niên các con, cảm giác rất thú vị. Nào, tất cả đều cầm đũa lên ăn thức ăn đi nào!”

Chú Trần cầm đũa lên, cậu nhìn chỗ trống duy nhất trên bàn ăn, đột nhiên cảm khái nói: “Nếu bàn có thể ngồi đầy thì tốt rồi…”

Dì Trần không vui nhìn lướt qua bạn già một cái, sinh tử hữu mệnh, gần đây bà đã có thể hoàn toàn buông xuống, người bạn già dưới ảnh hưởng của bà cũng dần dần từ trong bóng tối đi ra. Trước khi Giang Vấn Nguyên đến, bọn họ đã ước định không đề cập đến chuyện của con trai, ông già này như thế nào mà lại nói không giữ lời.

Chú Trần làm như không thấy con dao mắt mà dì Trần phi tới, ông dời tầm mắt đến trên người Giang Vấn Nguyên, lặp lại: “Nếu bàn có thể ngồi đầy thì tốt rồi, Vấn Nguyên, con nói có đúng không?”

|Hết chương 47|

~~~~~~~~~~

Editor: Tôi có cảm giác như câu cuối của chú Trần là nói cho Giang Vấn Nguyên trong bàn tròn nghe ý nhỉ :(((


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.