Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 146
Hơn 1 tháng sau ……
_ Tùng mau nằm yên đi mới bình phục mà lại chạy lung tung àh , nè tui ko phải là thằng Kha nha ..nằm ko yên là tui chém chết liền , mà cũng chán Tùng ghê bị bệnh nặng như thế màko hề nói cho ai nghe hết . ĐẾn khi Tùng phẫu thuật xong thì cả đám mới biết …..
– con Uyên vừa gọt táo cho Tùng vừa nói .
_ Uhm vì ko muốn mọi người lo lắng thôi , lúc đầu cứ nghĩ rằng Tùng ko thể nào bên Kha dc nữa chứ ….nhưng ko ngờ Tùng lại qua khỏi nhưng trái tim mới này làm cho Tùng có cảm giác rất bình yên và ấm áp chẳng biết sao lại như thế …
– vừa nói Tùng vừa nhìn con Uyên cười nhẹ .
_ Ấm áp hả có khi nào đó là người yêu kiếp trước của Tùng ko hehe . Ờ mà tự nhiên thằng Kha biến mất luôn nha , hôm trước khi biết Tùng vừa phẫu thuật xong Uyên có gọi điện thoại cho nó nhưng mà nó khóa máy rồi . Chẳng biết nó đi đâu nữa ….
_ Mà công nhận cũng may hén , Kha đi du lịch vừa đúng lúc mà Tùng mổ tim nếu ko thì chắc Kha sẽ lo lắng lắm hihi giờ mà Kha về biết dc mọi chuyện thế nào Kha cũng la dữ lắm ……….
– nụ cười hồn nhiên vẫn còn trên gương mặt Tùng nhưng Kha bây giờ đã ra xa lắm rồi ..
_ Còn dám nói hả , àh mà quên mất hình như lúc đi thằng Kha có gửi thư cho Tùng và Uyên nè nhưng mà lúc thì Uyên quên đem còn lúc Uyên nhớ thì Tùng chưa bình phục nên ko dám tự động xem một mình hehe ……
_ Chài chán ghê vậy thì lấy ra nhanh đi hai đứa mình coi….
Lôi trong túi xách ra một bức thư vẫn còn dán khá kỹ , con Uyên nhẹ nhàng xé ra đưa cho Tùng một lá và nó một lá …..
Anh yêu của em !
Nếu bây giờ xem dc lá thư này thì em nghĩ chắc anh đã bình phục rồi đúng ko ? Em xin lỗi anh nhiều lắm thật ra thì em ko đi du lịch gì cả , em cũng ko thể về bên cạnh anh như ngày xưa nữa rồi .
Đừng khóc vì em cũng đừng tìm em làm gì bởi vì em ko còn tồn tại trên đời này nữa mà em đang tồn tại trong cơ thể anh đấy …….anh để tay lên ngực đi , anh có nghe em đang nói gì ko …em yêu anh lắm ông xã àh . THật ra thì em biết anh bị tim lâu rồi , em …em biết hết mọi thứ nhưng em vẫn im lặng vì ko muốn anh lo lắng có lẽ anh giận em lắm đúng ko ?
Nhưng anh ơi tha thứ cho em , em ko thể naò đứng nhìn anh chết , em ko thể anh àh . Em giận anh lắm sao anh ko bao giờ nói mọi chuyện của anh cho em nghe , anh có bếit là em đau khổ lắm khi mà nghĩ đến việc anh sẽ ra đi ko …Em ko muôn ở lại chứng kiến sự ra đi của anh , nên em đành ích kỷ ra đi trước anh thôi.
Anh phải sống nhé vì cuộc sống vẫn còn nhiều thứ mà mình cần phải biết lắm anh hãy sống luôn phần của em nhé …..Em …em ko biết phải nói gì với anh nữa vì bây giờ em đang khóc , em ko muôn phải xa anh , em ko muôn chút nào . NHưng mà có lẽ ra đi là cách tốt nhất đúng ko anh ? Anh sẽ sống thật tốt chứ , sống cho em và vì em phải ko anh . Bên ngoài trời đang mưa đó anh , em lạnh lắm ….em muốn có anh che chở cho em nhưng em biết la ko thể điều đó là vô vọng .
Anh vẫn còn nhớ lần đầu mình gặp nhau ko , em ước sao mọi thứ có thể quay trở lại …em …em nhớ anh lắm , em nhớ vòng tay ấm áp , bờ môi , nhớ mọi thứ liên quan về anh dù đến lúc chết có lẽ em ko thể nào quên dc .
Đừng trách ai vì sự ra đi của em cả vì em hoàn toàn tự nguyện mà , em ra đi cho người mà em yêu thương hết lòng anh đã vì em rất nhiều rồi hãy cho em một lần dc sống vì anh , chỉ một lần thôi và có lẽ sẽ là lần cuối .
Anh ơi , anh hãy yêu và thật hạnh phúc nhé em sẽ dõi theo hạnh phúc của anh ….anh đừng nhớ em nữa tìm hạnh phúc cho chính mình đi ……em yêu anh rất nhiều …em xin lỗi vì ko thể bên anh , nhưng dù thế nào thì em vẫn mãi yêu anh …em yêu anh nhiều lắm …em ko hề muốn xa anh .
Tùng bật khóc , Uyên cũng ko thể cầm dc nước mắt . Ngồi bệch xuống giường nước mắt của Tùng rơi như mưa ….ướt đẫm cả cái gối trên tay anh .
Đến giờ thì anh đã hiểu tại sao trái tim mới lại cho anh cảm giác ấm áp và thân quen như thế …thì ra là nó của ng mà anh yêu nhất . Đưa tay ôm ngực thở một cách thật khó khăn , Tùng khóc thét lên cho nỗi đau khổ tan vào không khí nhưng hình như sâu thẳm tronglòng anh Kha đang khóc thì phải vì trái tim của anh cũng đau lên từng cơn .
Thì ra bấy lâu nay người đau khổ nhất là Kha còn anh thì quá vô tâm ko nhìn thấy dc nỗi đau trong lòng của Kha . Anh thật đáng chết , anh ko xứng đáng với tình yêu của Kha …..Khóc giờ phút này thì chằng có ý nghĩa gì nữa , khóc cũng ko thể mang Kha về cho anh …anh hoàn toàn bất lực ..