Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chương 147


Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 147

_ Tùng làm gì thế , buông ra đi làm trò thì vậy …..- Tùng đang đập đầu lliên hồi vào tường ..
_ Tôi muốn chết Uyên buông tôi ra đi …….
_ Điên àh , ko lẽ Tùng muốn Kha chết một cách uổng phí àh …nếu thế thì Tùng chết đi ….- ánh mắt Tùng như ngây dại nhưng Tùng cũng đã kịp thời dừng lại hành động ngu ngốc của mình , đầu của Tùng rứơm máu làm cho Uyên cuống cả lên ,.
_ Gì vậy sao trong này ồn ào thế , trời ơi em làm sao thế TÙng em vừa mới bình phục nên cẩn thận đấy ……….- nhào đến ôm Tùng ông Thành làm ra vẻ quan tâm rối rít.
Mặc kệ cho ông Thành lao những vết máu trên đầu , Tùng ngồi đó nhìn ra đường ánh mắt anh ngây dại ko còn sức sống , THành thì vẫn quan tâm lo lắng hết lòng nhưng có lẽ Thành cũng cảm nhận dc cái vô hồn trong thái độ của Tùng, Thành dừng lại nhìn chằm chằm vào gương mặt của Tùng …

_ Sao anh lại ko nói cho tôi biết , trái tim tôi dc hiến tặng là của Kha …- đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Thành .
_ Anh….anh ko thể nói vì Kha ko cho , và nhất là nếu em biết thì em sẽ ko đồng ý ….nhưng anh thì yêu em và anh cũng ko muốn em chết nên anh làm thế ..
_ Bốp …bốp , anh đúng là tên đê tiện , tôi dư biết la anh ko ưa gì Kha cả đúng ko ? Hừ anh mà nghe lời Kha như thế àh , phải chăng anh mong Kha chết đi thì tôi sẽ yêu anh …
_ Em…em đánh anh àh , vì một cái thằng ko ra gì đã chết đi mà em đánh anh àh ..
_ Nè anh câm ngay đi nhé đừng mở miệng ra mà nói Kha là ko ra gì , Kha còn hơn anh nhiều lắm đấy …nếu anh xúc phạm Kha thì đừng trách tôi .
_ Hừ Kha là cái thá gì chứ nó cũng chỉ là thứ đồ chơi dc cả đám bạn của tao nếm qua rồi thôi đừng có mà nâng giá nó lên cao thế chứ ….
Thành nói xong câu đó thì đôi mắt Tùng đang ngây dại bỗng nhiên rực lửa nó nhìn chằm chằm vào THành . Con Uyên đang ngồi thút thít khóc cũng đứng lên nhìn chăm chú vào Thành ….Tùng nhỉn THành chăm chú đến nỗi làm cho anh ta ngại ngùng quay qua chỗ khác để tránh đôi mắt dò xét kia . Có lẽ vì một phút tức giận mà Thành đã tố cáo chính mình với người mà anh ta yêu …
]
_ Thứ đồ chơi dc cả đám bạn anh nếm qua àh , rốt cuộc thì anh đã làm gì với Kha ..nói mau anh đã làm gì hả ….anh và đám bạn của anh đã làm gì Kha ….- lao đến nắm lấy cổ áo của Thành, Tùng hét lên trong điên dại …

_ Buông ra đi , anh chẳng làm gì nó cả chỉ là mấy thằng bạn anh thấy nó dễ thương nên ….
_ Nên bọn bạn anh giở trò thú tính với nó chứ gì , anh ko cần chối tôi còn có thể nói chính xác cái ngày mà anh giở trò với bạn tôi đấy ….- nhào đến nhìn thẳng vào Thành Uyên nói ..
_ Uyên …Uyên cũng biết chuyện này hã sao TÙng lại ko biết gì hết , Uyên nói cho TÙng nghe dc ko ….- lay vai con Uyên khá mạnh Tùng hét lên nghe thật vô vọng .
_ Tùng còn nhớ cái hôm mà Tùng nhờ Uyên sang mua đồ ăn cho Kha ko …hôm đó Uyên ngủ lại nghe nó mớ nói lung tung quá trời nào là : Buông tao ra ,ko đừng cởi …nó còn đấm đá liên tục trong không khí …Uyên hỏi mà nó có nói đâu …thì ra ..- Uyên bật khóc nghẹn ngào bây giờ thì nó mới hiểu những vết thương trong lòng Kha là sâu như thế nào .
TÙng ngồi bệch xuống đất , hơi thở anh trở nên dồn dập mặt anh trắng bệch có lẽ anh hoàn toàn bất ngờ trước những gì mà ng yêu anh đã phải trải qua . THành lo lắng chạy đến bên anh dặn dò đủ thứ vì Tùng vừa mới vừa lành bệnh . Nhưng ngược với những lo lắng của Thành , TÙng nhìn Thành với đôi mắt căm giận đôi mắt bình thản thường ngày bây giờ đang giận dữ thật sự .
Cơ thể anh run lên đầy tức giận , hình như Tùng ko còn khả năng khống chế chính bản thân của mình nữa rồi . Anh lao như điên đến cây dao gọt trái cây mà con Uyên còn để trên bàn , con dao đâm mạnh vào ngực của Thành nhưng anh ta né kịp . THế là cây dao sượt qua vai của Thành , máu từ vai anh ta chảy xuống thấm đỏ cả cái áo blouse . Con Uyên đang thút thít nhìn thấy cảnh kinh hoàng đó thì ko còn khóc nổi nữa ….Uyên lao đến ôm chầm lấy Tùng ..

_ Tùng , Tùng bình tĩnh lại đi ông làm sao thế ….
_ Buông Tùng ra đi Uyên dù gì thì Tùng cũng phải giết cái thằng khốn nạn , chó chết này . CHính nó đã làm cho Kha đau khổ , làm sao mà Tùng có thể tha thứ cho nó chứ …buông ra đi …….- Tùng hét lên vung con dao lên cao và kết quả là tay của Thành lại có chỗ bị thương ..máu lại chảy nhiều hơn .
Con Uyên lao vào Tùng một cách bất lực cũng đúng thôi một đứa con gái thì làm sao có thể chống lại một thằng con trai . Con Uyên đẩy ông Thành ra xa nhưng ông Thành vẫn cứ ngồi đó nhìn Tùng với đôi mắt buồn và hối hận . Còn Tùng thì cứ như con thú hoang lao vào con mồi một cách điên dại và mất hết lý trí ………
_ Bốp ….bốp …….- cản ko dc Tùng , con Uyên tức giận tát hai cái thật mạnh vào mặt Tùng , đôi mắt Tùng có phần bình tĩnh hơn nhưng vẫn còn nét dữ tợn lắm .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.