Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chương 13


Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 13

_ Cuối cùng cũng nói được hả ?? Tôi biết đây không phải là câu trả lời của em mà là có một bạn nào đó nhắc em . Tôi nghĩ em có bộ não thì nên biết suy nghĩ , đừng mượn của ai hết , cái đầu em đâu phải để làm kiểng . Lần sau em nên tự trọng hơn đừng ăn cắp kiến thức cũa người khác . Bây giờ cả lớp giải lao chut đi , còn Kha ngồi xuống đi .
Sao cô lại quá đáng thế tôi có làm gì để cô phải nói thế đâu , hichic chửi tôi như thế cô được gì chứ . Tôi đang ức không chiu nổi nữa thì bỗng Giang vỗ vào vai tôi ân cần
_ Thôi đừng có buồn cũng sắp ra được về rồi nãy di ngang mấy lớp kia nghe nói hôm nay 3 tiết cuồi nghỉ hii , Giang dẩn Kha đi ăn kem nha hết buồn liền .
_ Hi hi vậy là được về sớm ..uhm lát đi ăn kem . Kha ăn kem cho Giang hết tiền luôn , ủa mà sao Giang còn nhớ mỗi khi buồn là Kha ăn kem dạ ?? Sắp được ăn kem rồi tôi vui lắm hay là mình rủ hắn đi chung…… tôi chưa kip hỏi hắn thì ……….
_ Xì có gì mà buồn ko lo học hành ngồi đó mơ mộng bị vậy cũng đáng , tui mà là cô là tui cho xuống phòng giám thị rồi . Ở đó mà buồn giờ còn ngồi đây than thở xì ….. Từng câu nói của hắn còn đau hơn từng lời chửi của cô nữa . Sao hắn lại nói thế tôi có làm gì hắn đâu ,
_ Nè bạn , bạn không nên nói thế chuyện không chú ý khi nghe giảng là chuyện thường thôi , nãy tôi cũng nhìn thấy bạn đang vẽ hình gì đó mà . Mà Kha bị cô la nặng như thế cũng là tại bạn thôi nếu lúc nãy bạn chịu nhắc Kha thì có lẽ Kha đâu bị cô nói nặng thế….-Giang nói tôi mới nhớ , hắn không hề muốn nhắc bài cho tôi sao lại thế nhỉ ???

_ Thôi tôi không dư hơi mà đi giúp đỡ những người không lo học ngồi tơ tưởng đến người khác , cái đầu là để suy nghĩ chứ đâu phải để mơ mộng lung tung hay là giống cô nói đó đâu phải để làm kiểng …………..
_ Eh tên kia đừng có quá đáng nha , chuyện của tui ko giúp thì thôi đừng có xen vào chửi rủa , ờ tui ngồi mơ mộng đó , mơ về ai cũng là chuyện của tôi mà yên tâm đi dù tôi có mơ về ai đi nữa thì 3 chữ “ Nguyễn Thanh Tùng không bao giờ tồn tại trong lòng tui …
Tôi nói xong định bỏ chạy thật nhanh nhưng mà cái chan đau đâu có nghe lời tôi còn làm xém chút tôi té thêm làn nữa …..
_ Làm gì đó đứng yên nghe không hả sắp reng chuông về rồi để tui cõng xuống lầu nghe không hả ??
Tôi đứng lại không phải vì nghe lời hắn mà tại vì cái chân của tôi đang bắt đầu đau rồi , khó chịu thật . Hắn hình như cũng nhìn thấy gương mặt tôi đang nhăn nhúm vì đau nên vội chạy đến đỡ tôi .

_ Buông ra … tôi hét lên và xô mạnh hắn . Tránh ra đi tôi không cần đâu dù cho chân có chảy máu tui cũng dám làm phiền đến người thông minh đâu . Tôi có virut não nhũng đó nên đừng chạm vào tôi nghe chưa ….
_ Chân của Kha đau hả , bị sao thế Kha !! Thôi được rồi đừng tức nữa ngồi lên lưng đi Giang cõng Kha xuống lầu , ngày mai đi học cũng đứng chờ Giang đi nha tui cõng lên cho khỏi cần chờ ai hén và bây giờ chúng ta đi ăn kem nào .
Giang vừa nói vừa ngồi xuống đưa tấm lưng rộng cho tôi ngồi lên , tôi ngồi lên Giang còn xoay mấy vòng làm tôi chóng hết cả mặt và cưới vang thích thú . Tôi hoàn toàn quên hế những bực bội trước đó , tôi chỉ còn đau lòng khi nhìn vào ánh mắt của hắn . Sao hắn lại nói với tôi như thế , tôi đâu có đáng bị như thế . Nhưng mà nhìn vào mặt hắn tôi càng bực bội. Bỗng hắn nắm chặt cái cặp của tôi và hắn nói gần như hét lên với tôi :
_ Kha mau xuống đây nhanh lên ,tui cõng xuống nghe chua ???
Tôi không nói gì chỉ đẩy tay hắn ra rồi kêu Giang đi , bây giờ tâm trạng không tốt tôi không muốn bị tồn thương bởi hắn . Hắn một lần nữa hét lên .
_ Kha nghe không hả ???
Nhưng tôi vẫn ngồi yên mặc dù biết có một ánh mắt đang dõi theo từng bước đi của Giang . Kệ hắn dù gỉ chiều nay tôi cũng có buổi hẹn với Giang rồi , không thèm quan tam tới hắn nữa


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.