Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 14
Tôi cùng Giang đi ăn kem ở một quán trên đường Trần Hưng Đạo , quán kem nhìn cũng sạch sẽ và thoáng mát . Tôi thì vừa ăn kem thì vừa nghĩ về hắn còn Giang thì hình như đang vui lắm cứ đang huyên thuyên chuyện gì đó . Tôi cũng không quan tâm nhiều lắm , vì đang bận nghĩ đến hắn , nghĩ lại tôi cũng khùng thật tự nhiên bỏ hắn đứng đó rồi chạy đi với Giang , mà cũng tại hắn thôi ai kêu chọc tôi giận chứ còn nói toàn mấy câu làm đau lòng người .
Ăn xong kem tôi và Giang đi về ngồi tern xe của Giang mà không hiểu sao tôi lại nhớ đến hắn hoài . Cái mặt dại trai như tôi vậy mà hồi nãy còn dám la to là trong lòng tôi không hề có 3 chữ Nguyễn Thanh Tùng , nhảm nhí hết sức . Đúng là khi giận lên người ta nói nhiều câu khó hiểu thật . …
_ Kha vẫn còn nghĩ chuyện lúc nãy hả … Tiếng của Giang đột ngột vang lên làm tôi giật mình ..
_ Chuyện gì nữa Kha đâu có nghĩ gì nữa , Kha chỉ nghĩ làm sao để ăn hết tiền của Giang thôi mà . hihi
_ Trời Kha ác quá nha , nhưng nếu Kha thích thì Giang sẵn sàng nhịn ăn sáng để bao Kha ăn …
_ Thôi không cần phải thế , tới nhà Kha rồi bb hén !!
_ Mà Kha nè mai Giang chờ Kha ở trước cổng nha , để Giang cõng Kha lên hén giờ Kha vào nhà đi mai gặp.
Trời chán cái ông Giang này thiệt ngta đã không muốn nhớ chuyện ngày mai rồi vậy mà ổng còn ráng nhắc , chán ghê . Ngày mai chắc phải nhờ Giang thôi chứ còn hắn chắc vẫn còn đang ghét mình lắm đây ,hic hic . Đêm nay sẽ là một đêm khó ngủ đây , tương tư hắn mà mình thức khuya hoài chắc nhan sắc mau tàn phai lắm đây
Sáng sớm vừa bước chân ra đường đã thấy u ám rồi , chắc lát sẽ có mưa đây mà . Đứng chờ hoài mà không thấy bác xe ôm yêu dấu đâu , tôi bắt đầu bực rồi đấy nhá . Cuộc đời tôi ghét nhất là ai trễ hẹn , nên tôi chưa bao giờ bắt ai chờ cả …. Sao hôm nay bác ấy lâu thế , không lẽ ý trời hôm nay tôi được nghỉ học sao .
_ Bác ấy không tới đâu đừng có đứng đó mà chửi rủa ngta nữa , mau lên đây tui đưa đến trường . Cái giọng nói này nghe quen lắm nha , trời thì ra là hắn sao hắn lại ở đây thế không lẽ tui chưa tỉnh ngủ hả choy` .
_ Gì dạ tới nhà tui chi đây sao biết bác xe ôm không tới lát bác đó tới bây giờ đó , lo đi học đi đừng có nhiều chuyện , tui xịt chó ra cắn bây giờ ….
_ Ủa mới nuôi chó hả , sao hôm bữa tui ở lại ngủ có thấy con chó nào đâu …. Má ơi tôi quên mất hắn và tôi đã cùng nhau một đêm ,,,,,,,,,,, ngủ chung .Vậy là không chọc hắn được rồi tức thật .
_ Thôi khỏi chờ nữa lên nhanh đi tui chở đi học , trễ giờ rồi . Nãy tui chạy ngang vô tình thay bác đó đang ngồi vá xe rồi không đi được đâu , tui cũng nói là khỏi qua rước Kha rồi … Chài cái tên vô duyên này sao mà tài lanh thế , thật là khó ưa ..
_ Bây giờ còn đứng đó àh có tin là tui ẵm Kha lên xe giống như chú rể ẵm cô dâu lên xe hoa ko hả tên kia???
Ờ làm sao mà tôi không tin được , ai chứ hắn thì dám lắm nha . Hắn mà làm thế thật chắc tôi chết mất hàng xóm mà thấy thì thế nào cũng viết truyện tiểu thuyết lung tung . Tôi leo lên ngồi sau lưng hắn cố ý lấy cái cặp chắn ngang . Hắn với tay ra sau , giật lấy cái cặp để lên phía trước và kéo tôi ngồi sát vào hắn.
_ Yên tâm đi nhìn Kha là biết toàn là xương không thôi mà tui thì không có hứng thú với xí quách nên cứ ngồi sát vào, tui không ăn thịt đâu mà sợ . … TRời không lẽ hắn không thử nói nhẹ nhàng với tôi hợn đươc sao ,ví dụ như : “ Kha nè, tui sáng sớm lạnh quá Kha ngồi sát vào tôi được không thế Kha ? . Như vậy phải dễ thương hơn không …
_ Tới rồi xuống nhanh đi làm gì mà giống rùa thế ? đứng đây chờ tui nha , tui cất xe rồi tui đưa lên .
Tất nhiên là phải chờ hắn rồi chân tôi vầy lết sao nổi !! Tôi thấy ngay cổng trường là dáng của Giang , hình như Giang nhìn thấy tôi rồi , Giang đang mỉm cười đi tới . Chết tôi rồi , vừa lúc đó thì hắn bước ra Giang cũng nhìn thấy hắn , tôi thây bước chân của Giang cũng khựng lại nhưng rồi Giang nhanh chóng vui vẻ chạy về hướng tôi .
_ Sao Kha đến muộn thế là Giang chờ wa trời nè hihi