Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chương 12


Bạn đang đọc Anh Là Lẽ Sống Của Em – Chương 12

Sáng nào cũng được hắn cõng lên lầu sướng thật , tôi thấy hôm nay thật khỏe khoắn chắc tai hôm qua được ngủ ngon như thế và nhất là lại được nằm trong lòng của hắn nữa đó ( cũng hên hôm qua máu dê của tôi không nổi lên hihi) Mới vừa ngồi xuống đã nghe giọng tía lia của con Uyên :
_ Chài tui tưởng Kha không đi học chứ , nè tập của Kha nè , cục cưng của chị . Nhỏ vừa nói vừa nựng mặt tui cứ như là em của nó thật
_ Con trai con gái nói chuyện là được rồi còn nựng mặt, vuốt má ngta . Hắn vừa nhìn con Uyên vừa cằn nhằn
Tôi cũng hơi bất ngờ với câu nói đó mà không chỉ có tôi mà nhỏ Uyên cũng thế . Nhỏ cứ đúng mà nhìn hắn . Tôi cũng thật sự thắc mắc ko hiểu câu nói là có ý gì hay là hắn ghen… khó hiểu ghê
_ Vào chỗ đi Uyên .. !- tôi nhò tiếng nhắc nhở khi thấy cô chủ nhiệm đang bước vào
_ Hôm nay cô muốn giới thiệu với lớp một bạn học sinh mới , bạn từ trường khác chuyển vào . Mong các em giúp đỡ bạn ấy nhiều …… Thì ra là có học sinh mới nên cô chủ nhiệm mới vào lớp chứ hôm cô đâu có tiết . Tiếp theo lời nói của cô là lời giới thiệu của bạn mới :

_ Chào các bạn mình tên là Vũ Trường Giang , mong các bạn giúp đỡ nhiều .
Cái tên này nghe wen wen không biết từng nghe ở đâu , bất giác ngước lên thì tôi mới nhận ra …. Trời sao tôi khổ thế này , Trường Giang chính là mối tình đầu của tôi , người mà tôi ngày nhớ đêm mong rất nhiều . Nhưng từ khi chuyển nhà đi nơi khác thì tôi đã không còn gặp Giang nữa . Tôi gặp Giang trong hoàn cảnh cũng bình thường thôi ,
Giang là hàng xóm của tôi . Những lần mẹ di vắng Giang thường sang chơi , nói chuyện với tôi . Nhưng ỡ Giang tôi thấy có một cái gì đó không thật , không biết có phải lúc đó tôi thích Giang là tại vì tôi cô đơn và đúng lúc Giang lại ở bên tôi . Chắc nó đã thành một thói quen của tôi tuy là bằng tuổi nhau nhưng trông Giang chững chạc hơn tôi rất nhiều nên mới cho tôi một cảm giác được che chở bảo bọc , nhưng cảm giác mà Giang cho tôi thì không ấm áp bằng hắn . Ui trời tôi nghĩ gì thế , hic sao lại có hắn ở đây .
_ Eh Kha , Giang dễ thương quá , chắc yêu anh ấy mất thôi . Nhỏ Uyên vừa nói vừa mơ màng chắc máu mám trai của nó chạy lên não rồi . ….. Mà Kha , hình như Giang ngồi dãy 3 đó vậy là ngồi kế ông rồi . Đổi chỗ cho tui nha , please
Tôi không còn thởi gian để nhìn cái mặt ham hố của nhỏ Uyên hic . Vậy là lúc nãy tôi lo ngồi suy nghĩ cô chủ nhiệm đã phân chỗ ngồi rồi mà tôi lại không nghe .
Chài ngồi ở giữa hai trai đẹp , một anh thì nam tính một anh thì quyến rũ lại là tình cũ nữa chứ . Chà chà khó xử nha , biết chọn ai đây . Vừa nghĩ tôi vừa bật cười với ý nghĩ của mình thật là ham hố quá, trong hai người đó có ai để ý tôi đâu chứ ở đó mà mơ mộng .
_ Ham hố cũng vừa thôi đâu cần phải cười nhe cả răng như thế .Người mới vào ngồi kế sướng lắm hả sao mà cười suốt thế . Hắn lườn lườm tôi
_ Eh kệ tui nha tên kia , liên quan gì đến mí người
_ Tên kia nè , dám nói như thế ha ??? Hắn vừa la lên vừa ngắt lỗ mũi tôi , nói thật tôi không hề thấy đau mà chỉ thấy giống như hắn đang đánh yêu tôi .

_ Chà Kha còn nhận ra Giang không thế ?? Hay là có bạn mới quên Giang rồi .. vừa nói Giang vừa liếc nửa con mắt sang nhìn Tùng , hình như không có thiện cảm lắm .
_ Sao không nhận ra lâu quá mới gặp Giang vẫn khỏe chứ ?? Tôi nhìn Giang cười hồ hởi .
_ Cô vào rồi kìa nói nhiều quá , lấy tập ra chưa thế ngồi đó nói hoài . Tui ột cước xuống đất bây giờ . Hắn vừa nói vừa lay mạnh vai tôi
Tên Tùng này suốt ngày cứ đòi đắm đá thật là khó ưa , đã vậy tôi hỏi mượn cuốn tập chút cũng không cho . Không cho thì thôi làm gì ghe thế tôi mượn con Uyên cũng được .Chán thật hôm nay lại có tiết Anh Van của bà cô Thanh Loan , vậy là tôi chết chắc rồi còn gì đề mà nói nữa .
Không hiểu sao bà cô này lại xấu như thế ,người thì cứ suôn đuột như con khô , tóc thì khô queo , tính khí thì khò chịu chẳng ai ưa nổi . Đặc biệt chẳng hiểu sao bà ta cũng chẵng có cảm tình với tôi . Cứ câu nào khó là kêu tôi lên bảng để hành hạ tôi chán thật .
Tiếng Anh tôi đã dốt giờ thêm bà cô khó tính này dạy chắc tôi chết chắc. Hôm nay học bài mới ,tức là không có trả bài thật là hạnh phúc cho tôi . Học bài mới thì chỉ có làm bài tập đơn giản thôi ko co 1 gì phải lo lắng hết . Bỗng nhỏ Uyên lấy tay với kêu tôi , trời thì ra mải mê suy nghỉ tôi không hề biết là bà cô đang nhìn tôi .
_ Lại mơ nữa hả Kha , em tới đâu rồi quay về được chưa hay là chờ cô lôi em xuống đất. Đứng lên trả lời câu 5 cho tôi , con trai gì mà suốt ngày mơ mộng . Em mà không lo học thì đất cũng không có mà cạp .

_ Da thưa cô ….. bây giờ tôi còn không biết tôi là ai chứ ở đó mà làm câu 5 , mà sao bà cô này đáng ghét thế lúc nào cũng canh me chửi rủa tôi . Trời động từ này chia làm sao đây nãy giờ tôi đâu có để ý hic chết đời tôi rồi .
Tôi liếc mắt qua nhìn hắn thì hình như hắn đã làm xong rồi đang ngồi viết cái gì đấy . Tôi lấy tay khều hắn ,nhưng hắn không cho tôi đụng vào tay hắn ; tôi thấy hắn xích nhẹ ra không ngồi gần tôi nữa . Trời ý gì đây tên kia , sao lại giở chứng vào lúc này đây trời bộ muốn tôi chết hả .
Nhìn gương mặt của hắn tôi thật sự ghét lắm , từ đây không thèm nói chuyện với hắn nữa . “ Kha câu 5 chia thành “has “ đó Kha “ tôi nghe đâu đó có tiếng nhắc nhỏ . Thì ra là Giang đang nhắc bài cho tôi . Tôi chỉ biết gật đầu mỉm cười thay cho lời cảm ơn .
_ Dạ thưa cô , động từ câu 5 chia thành “has”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.