[abo|edit] Tình Địch Em Ấy Vừa Đẹp Vừa Ngọt - Thiển Vô Tâm

Chương 17: Chọn Sẵn Một Thầy Giáo Toán Xuất Sắc Cho Con Mình


Bạn đang đọc [abo|edit] Tình Địch Em Ấy Vừa Đẹp Vừa Ngọt – Thiển Vô Tâm – Chương 17: Chọn Sẵn Một Thầy Giáo Toán Xuất Sắc Cho Con Mình

Hạ Tây Châu tìm được Thẩm Tư Phi ở dưới bục nhận thưởng.

Hiệu trưởng kéo cậu lại hàn huyên vài câu, đơn giản là cổ vũ, Thẩm Tư Phi cúi đầu, lộ ra một bộ thụ giáo rửa tai lắng nghe thuận theo nghe lời, có lễ phép còn tôn kính người trên, làm Hạ Tây Châu không nhịn được nhíu mày.

Nói chuyện xong, Thẩm Tư Phi cất giấy khen, quay đầu thấy Hạ Tây Châu, mặt cậu đầy vẻ kinh ngạc: “Tại sao anh cũng tới?”

“Ký hợp đồng đi ngang qua, thuận tiện đến giải sầu.” Hạ Tây Châu thuận miệng giải thích hai câu, lấy điện thoại di động ra, “Thầy Thẩm, có thể cho tôi phương thức liên lạc không?”

Thẩm Tư Phi ngẩn người, “… Vô số đàn ông muốn phương thức liên lạc của tôi, chủ tịch Hạ là người trực tiếp nhất.”

Hạ Tây Châu nhíu mày: “Làm sao, họ đều muốn chọn sẵn thầy giáo Toán xuất sắc cho con mình à?”

Thẩm Tư Phi: “…”

Hai ngày nay cậu nhiều tiết, giảng bài đến độ viêm họng, vừa nói chuyện cuống họng đã đau rát nên không nói nhiều, cho số điện thoại luôn, “WeChat và số điện thoại.”

“Được.” ngón tay cầm điện thoại di động của Hạ Tây Châu thon dài, nhanh chóng lướt qua màn hình. Hắn ngẩng đầu nhìn Thẩm Tư Phi nói: “Thầy Thẩm, chúng ta làm hòa đi.”

Thẩm Tư Phi đột nhiên dừng bước lại. Trong sân trường rừng cây trải rộng, trên đất trải một mảng bóng tối nhỏ, có gió hơi ấm thổi qua.

Hạ Tây Châu nói quá nhanh, cậu hoảng hốt tưởng mình nghe lầm, vì vậy cố ý dừng bước lại quay đầu lại nhìn hắn, “Hả?”

Hạ Tây Châu đứng dưới ánh mặt trời nhìn cậu, hôm nay hắn mặc một bộ quần áo tương đối nhàn nhã, khí thế không mạnh mẽ như dĩ vãng. Chủ tịch Hạ lớn lên đúng là anh tuấn phong độ, khi còn bé thanh tú đẹp đẽ như con gái, hiện tại mặt mày nảy nở, lại càng chín chắn thận trọng.

Hạ Tây Châu đứng ở nơi đó, có chút ngay thẳng chính trực, hắn lặp lại từng chữ từng chữ một lần: “Tôi nói, chúng ta làm hòa đi.”


Mười sáu năm đứng đối mặt nhau, mặc dù là mấy đêm mưa ma xui quỷ khiến sưởi ấm cho nhau kia hai người cũng duy trì hiểu ngầm trong trầm mặc, mỏng manh giống như không tồn tại.

Bất kể là Thẩm Tư Phi đầu tiên nhìn phiến diện, hay là sau đó Hạ Tây Châu chịu sự sỉ nhục của cậu, cùng với sau đó song phương vừa vặn trở thành người theo đuổi Trần Kim, trở thành tình địch tranh đấu hai bên nhìn nhau không vừa mắt, đều trở thành vết nứt ngang qua giữa họ.

Lúc này Thẩm Tư Phi mới nghe rõ, cậu quá bất ngờ. Trần Kim kết hôn, hai người song song chịu thua, Thẩm Tư Phi dự định xóa bỏ ân oán dĩ vãng, nước sông không phạm nước giếng, chết cũng không giao lưu nữa. Cậu và Hạ Tây Châu, một là con rơi phản lại nhà giàu, một là tinh anh xã hội thượng lưu, hai người hẳn là không có giao lưu gì mới phải.

Không ngờ Hạ Tây Châu sẽ chủ động trở thành người muốn hòa giải, vô luận trở thành quan hệ hợp tác hay làm bạn đều là Thẩm Tư Phi được lợi. Mà Hạ Tây Châu là thương nhân, sẽ không làm chuyện vô ích với mình.

“Giật mình à?” Hạ Tây Châu nói, “Nếu như không muốn thì quên đi.”

“Không phải.” Thẩm Tư Phi đưa tay ra, cười khẽ, “Làm sao mà không muốn, tôi vẫn chờ chủ tịch Hạ mời tôi làm gia sư cho con anh, không chừng có thể cho tôi một khoản tiền lớn.”

Hạ Tây Châu: “…”

Hai người đơn giản bắt tay, tay Thẩm Tư Phi có chút cảm giác mát mẻ, sờ lên lại rất mềm mại mà nhẵn nhụi, khớp xương rõ ràng, đầu ngón tay có chút êm dịu.

Như thể chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm vào là thả.

Hạ Tây Châu như là sói đuôi to thực hiện được gian kế, chỉ là ý đồ xấu đều bị hắn cẩn thận giấu trong bụng, hắn lắc lắc điện thoại di động: “Thầy Thẩm, quay về đừng quên chấp nhận lời mời.”

Cổ họng Thẩm Tư Phi không thoải mái, cậu không muốn nói chuyện nhiều, gật đầu cáo từ rời đi.

Hạ Tây Châu dù không có việc gì làm cũng phải lái xe về công ty. Khi hắn ngồi trong phòng làm việc lấy điện thoại di động ra xem, Thẩm Tư Phi đã chấp nhận lời mời, cực kỳ lạnh nhạt gửi tên của mình cho hắn.

Thẩm Tư Phi không có nhiều bạn, cậu luôn lạnh nhạt kiêu căng, hơn nữa cậu ra ngoài cũng hiếm khi chụp ảnh, bởi vậy vòng bạn bè trong một năm có thể thấy được chỉ có rất ít các điều giáo viên nhân dân cần biết mà trường học yêu cầu chia sẻ và mấy điều bồi dưỡng học sinh…


Vô cùng kín đáo, thoạt nhìn cực kỳ nhạt nhẽo vô vị.

Hạ Tây Châu kết bạn với không ít nhân vật trong xã hội thượng lưu, cũng quen công tử bột vô học trong giới thượng lưu, nhưng trong vòng bạn bè của họ, hoặc là đấu thầu xong dự án hoặc là sống mơ màng kích thích vui đùa, Thẩm Tư Phi xem như là dị loại trong giới nhà giàu. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Cậu như viên trân châu bị bụi trần vùi lấp, không nhìn thấy bất kỳ ánh sáng nào, mà cũng không thể che giấu sự thực cậu là trân châu.

Lần trước Thẩm Tư Phi tuyên bố muốn bỏ tuyến thể và phá khoang sinh sản ở trước mặt Thẩm Lương Bình, Thẩm Lương Bình giận dữ, Thẩm Tư Phi cũng mấy ngày chưa trở về nhà họ Thẩm. Ba Thẩm lần này tức điếng người, nhưng cũng bị sự cương quyết và quyết tuyệt của con mình làm cho chùn chân, không dám đề cập đến chuyện cưới xin nữa.

Nhưng mà Lý Thiến vẫn không bỏ qua.

Thẩm Tư Phi là con của Thường Mân, ba Thẩm với Thường Mân vẫn có tình cũ, hơn nữa theo thời gian tăng lên, phần tình cũ này biến thành áy náy và quý trọng càng sâu, không thì ba Thẩm ngoan cố muốn khống chế như thế sẽ không mặc kệ Thẩm Tư Phi ở bên ngoài tự do tiêu sái sinh sống như vậy.

Huống chi còn là Omega.

Lý Thiến vô cùng kiêng kỵ Thẩm Tư Phi, mặc dù đối phương là Omega, mà Lý Thiến cũng không muốn nhìn thấy đối phương gả quá tốt, quay về đè nhà họ Thẩm một đầu. Vị Dư Minh Viễn nhà họ Dư kia là công tử bột nổi danh, vô học, cả ngày chẳng làm được trò trống gì. Để Thẩm Tư Phi gả vào nhà họ Dư, vừa có thể cứu vãn nguy cơ của nhà họ Thẩm, cũng có thể giải quyết đại họa trong đầu này.

Lý Thiến nhắc đến chuyện này trên bàn cơm, vì không làm ba Thẩm tức giận, bà ta nói một cách uyển chuyển: “Anh xem, mấy ngày nay anh vất vả như thế, lại mặc kệ đại thiếu gia ở ngoài sung sướng bừa bãi, thế thì còn ra cái gì nữa. Tư Phi lớn rồi, cũng nên vì gia đình ra sức, giúp đỡ. Hơn nữa, việc hôn nhân tốt như vậy, nhà họ Dư cũng vui vẻ đồng ý…”

Ba Thẩm hờn giận nói: “Tư Phi nó không đồng ý, anh chẳng lẽ phải ép nó gả đi chắc?!”

Lý Thiến không dám nói lời nào, ba Thẩm tiếp tục nói: “Anh điều tra vị nhà họ Dư kia rồi, chẳng phải người tốt gì. Tư Phi mặc dù tùy hứng quái gở, mà trong lòng nó sáng như gương, làm việc thẳng thắn, làm người quang minh. Nếu nó không thích, anh lại còn ép nó gả đi, đúng là ép buộc nó. Về sau em cũng không nên nhắc lại nữa!”


Thẩm Hoa Hạo cùng dùng cơm nghe vậy nói: “Ba, anh nào có chính trực như thế. Lần trước con ở ngoài gặp phải anh ấy, tận mắt thấy anh ấy nhào lên người một Alpha giở trò, tình cảnh phóng đãng tùy tiện. Con giật nảy mình, không thể tin được đó là chuyện anh có thể làm ra.”

Thẩm Khiết ở công ty thực tập tăng ca, không thể về nghe chuyện như thế.

Ba Thẩm cả kinh nói: “Con tận mắt nhìn thấy? Không phải vô căn cứ?”

Thẩm Hoa Hạo cả giận: “Con còn lừa ba chắc?! Nếu ba không tin, giờ con gọi điện thoại cho bạn của con, ngày đó có cậu ấy, cậu ấy có thể làm chứng.”

Sắc mặt ba Thẩm trở nên khó coi, Thẩm Hoa Hạo làm việc không biết nặng nhẹ, tính không thận trọng, nhưng từ nhỏ không nói láo, hơn nữa hắn còn có bạn bè, tuyệt đối không sai được. Ba Thẩm hỏi: “Alpha đó là ai?”

Thẩm Hoa Hạo nhớ lại, chần chừ: “Con không để ý lắm, con nghe người khác nói là vị nhà họ Hạ vừa mới về nước kia.”

Chuyện nội đấu nhà họ Hạ cũng từng lưu truyền đến mức mưa gió, tuy rằng chủ yếu ở nước ngoài, mà thành phố S ai cũng biết. Nhà họ Hạ bây giờ là Hạ Tây Châu nắm quyền, hắn là hậu bối duy nhất mà Hạ lão gia thừa nhận.

Lý Thiến trầm mặc một lát, nói với ba Thẩm: “Hoa Hạo xưa nay không nói dối anh, mà Tư Phi nhìn chính trực như thế, cũng không thể làm chuyện khác người như vậy được. Người thừa kế nhà họ Hạ, nhà chúng ta sao trèo cao được. Đứa nhỏ này, rốt cuộc là nghĩ thế nào chứ.”

“Đủ rồi, im miệng. Chuyện này anh sẽ xử lý.” Ba Thẩm cau mày, “Hoa Hạo cũng thế, không có việc gì làm thì lêu lổng ở bên ngoài làm gì! Chưa tới hai tháng nữa là thi đại học rồi, con xem thành tích thi thử của con đi, nát bét! Phàm là tốt được một nửa của Tư Phi, ba đây cũng thỏa mãn! Con vứt hết mặt mũi của ba đi rồi!” (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Sắc mặt Thẩm Hoa Hạo khó coi, mà hắn không dám phản bác, cắn răng cúi đầu.

Thẩm Tư Phi về văn phòng chấm bài tập, lúc hết bận, cổ họng cậu cũng đã khàn đến độ nói không ra lời. Hai ngày nay cậu nhiều tiết, giảng bài nên viêm họng, sáng sớm lại nói không ít dưới quốc kỳ, bây giờ lại càng không thoải mái.

Giáo viên bên cạnh đến hỏi đề thi, Thẩm Tư Phi chỉ vào họng, khẽ lắc đầu.

Giáo viên kia cả kinh: “Thầy Thẩm, thầy viêm họng không thể nói chuyện hả? Thầy phải đến bệnh viện, hoặc là về nhà nghỉ ngơi đi.”


Buổi chiều Thẩm Tư Phi không có tiết, cậu xin nghỉ về nhà nghỉ ngơi.

Cậu ăn bát cháo hoa, cổ họng thoải mái hơn không ít, đang muốn đi ngủ trưa lại nhận được điện thoại của ba Thẩm, “Alo.”

Ba Thẩm nghe ngữ khí hờ hững của cậu mà hết sức tức giận: “Thẩm Tư Phi! Ba bảo con kết hôn con không muốn, vừa mới quay đầu lại chủ động trêu chọc nhà họ Hạ, giỏi quá nhỉ!”

Thẩm Tư Phi không đâu bị ông mắng một trận, ba Thẩm tức giận đến độ đấm ngực giậm chân, “Con là Omega lại làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, không cảm thấy thô tục hay sao? Thực sự là làm nhà họ Thẩm mất hết mặt mũi!”

Thẩm Tư Phi nghe đến nhà họ Hạ, tim thình thịch một cái. Cậu nghe ba Thẩm nói, cảm thấy hẳn là chuyện lúc trước cậu và Hạ Tây Châu chọn ghế sô pha cho Trần Kim, cậu bị vấp ngã lên người Hạ Tây Châu, vừa vặn bị Thẩm Hoa Hạo nhìn thấy. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Thẩm Hoa Hạo thẳng tính, nhất định là bị kích thích gì nên mới nói ra. Thẩm Tư Phi cố nén viêm họng: “Đây chỉ là hiểu lầm, con và Hạ tiên sinh không có bất cứ quan hệ gì.”

Thẩm Tư Phi không thể không cảm thấy may mắn là, chuyện cậu bị Hạ Tây Châu đánh dấu tạm thời không bị Thẩm Lương Bình phát hiện. Ba Thẩm tuy rằng tức giận, mà cũng không thể kéo cậu từ điện thoại ra, hùng hùng hổ hổ cúp máy, bảo Thẩm Tư Phi rảnh rỗi thì về giải thích rõ ràng.

Thẩm Tư Phi tất nhiên không muốn về, nhưng cậu cố ý gửi một bộ bài thi thử lớp 12 của trường cậu cho ông. Ba Thẩm vừa nhìn là đề thi trường Trung học phổ thông số 1 ra, lập tức ấn đầu Thẩm Hoa Hạo lại cho hắn làm. Thẩm Hoa Hạo bởi vậy hai ngày cuối tuần bị ép ở nhà làm bài thi, tức giận đến mức bẻ gãy mất mấy cái bút.

Thẩm Tư Phi dạy lớp 12 vất vả, vì dưỡng cổ họng không dám ăn thịt mỡ, mấy ngày ẩm thực thanh đạm lại gầy đi không ít.

Qua hai ngày, cậu nhận được tin nhắn:

“Xin chào ngài Thẩm tiên sinh tôn kính, đơn xin pheromone Alpha của anh đã được thông qua. Mời anh một tuần sau đến xét nghiệm máu, trong thời gian này, xin nhất định bảo đảm dinh dưỡng cân đối, làm việc và nghỉ ngơi ổn định, thời gian và địa chỉ cụ thể…”

Tác giả có lời muốn nói:

Hạ: Giáo dục con hoàn toàn không có vấn đề.

Lời editor: Ông già bố Tư Phi không có quyền chỉ trích ẻm, càng không có quyền bắt ẻm phải thế nọ thế kia, tui muốn rặt một đám khốn nạn nhà ẻm bị quả báo lắm rồi :))) mà tiếc là quả báo đến muộn 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.