Abo Teamo - Vkook

Chương 24: 𝟚𝟜


Bạn đang đọc Abo Teamo – Vkook – Chương 24: 𝟚𝟜

Que thử thai hai vạch mờ căm, Jungkook phân vân nửa ngày vì không biết có nên nói với hắn hay không.

Dĩ nhiên nếu nó là hai vạch rõ ràng thì cậu sẽ trực tiếp khoe với Taehyung. Nhưng có điều, hai vạch này mờ quá, cậu chỉ sợ nếu trong bụng mình không có đứa trẻ nào thì có phải sẽ khiến chồng cậu buồn rồi không? Jungkook không thích như thế. Vậy nên tránh né luôn được đặt lên hàng đầu.

Taehyung bị chủ tịch bắt phải tăng ca trực tuyến, tuy không triệt để bằng việc ngồi trong phòng làm việc hai mươi tư giờ nhưng cũng phần nào khiến hắn không nhấc chân đi được nửa bước. Gần một ngày chăm chăm vào máy tính cùng những số liệu, chính hắn cũng cảm nhận được cơn đau nhức từ não bộ.

Taehyung rời phòng sau khi hoàn thành công việc, đôi chân vội bước ra khỏi phòng để tìm kiếm người thương, đột nhiên sững lại ở hành lang trống.

Mẹ nó, trách sao hôm đó hắn không trực tiếp đấm chết thằng nhãi Kyungsoo đi, để bây giờ phải chướng tai gai mắt thế này đây.

Taehyung gắt gao bước đến, trực tiếp giành lấy bịch trái cây trên tay cậu, thứ mà Ahn Kyungsoo đang cất công để cầm cho bằng được, mặt hắn lạnh tanh, liếc đến y cái nhìn sắc lẹm.

“Đồ của vợ tôi, cậu cứ để tôi cầm.”

Ahn Kyungsoo bị hẫng tay trên, chán ghét nghiến răng, thầm rủa một tiếng lại tiếp tục giả ngây ngô để qua mắt cậu: “Anh Taehyung nói gì lạ quá, em chỉ đang phụ anh Jungkook thôi mà ạ.”

Taehyung khẽ nhíu mày, nhìn xem trong đáy mắt kia có bao nhiêu đố kỵ, vòng tay bỗng nhiên thích thú luồn qua ôm lấy chiếc eo nhỏ, thứ mà hắn đoán chắc người kia chưa từng được chạm đến. Khoé môi giương cao, cong lên một vòng: “Những việc thế này nên để chồng em ấy lo mới phải. Kyungsoo-ssi không cần nhọc lòng.”

Nói đoạn lại cúi xuống hôn lên má cậu, hắn trực tiếp đan mười ngón. Và nếu tinh ý sẽ nhận ra ngay, rằng Kim Taehyung đã nhếch một bên mày thách thức kẻ đối diện.

“Đồ của tôi, cứ để tôi lo là được.”

Ahn Kyungsoo mím môi cười gượng, trong lòng bao nhiêu căm phẫn, cứ thế đổ dồn lên đại não, biểu thị qua ánh mắt gay gắt. Y không nói, hắn không nói, Jungkook đứng giữa chỉ thêm căng thẳng.

Dựa vào cái mũi tinh tường, cậu ngửi được mùi giấm siêu nồng từ hắn. Bàn tay đung đưa khẽ, Jungkook ái ngại cười trừ, âm giọng gượng gạo đến khó nghe.

“À em quên giới thiệu với anh, đây là Ahn Kyungsoo, là hàng xóm lúc nhỏ của em, đều là Omega cả.”

Omega Omega, em nói là Omega nên đừng có ghen tuông vô cớ hộ em đi anh chồng à!

Taehyung mím môi thầm cười, hay cho người kia diễn xuất quá đạt, có thể lừa vợ hắn từ lúc còn non thì quả thật không phải dạng tầm thường.

Hắn cong mắt cười mỉm, giọng điệu thì vô cùng thản nhiên.


“Vậy sao? Omega thì tốt quá, không sợ mất vợ rồi.”

Mặt hắn dửng dưng, giọng nói bình thản đến nỗi cậu nghe còn phát ngượng. Jungkook cấu ngón trỏ hắn thay cho lời nhắc nhở, lại gặp Kim Taehyung không biết trời cao đất dày trực tiếp nghiêng mặt hôn vào môi.

“Cục cưng gọi anh?”

Nụ cười hình hộp xuất hiện, càng khiến Jungkook ngượng ngùng hơn. Cậu bặm môi, tinh ý nói nhỏ: “Kim Taehyung em nói anh đừng có giở trò.”

Taehyung bĩu môi, còn cố tình dí sát mặt hơn: “Vậy em hôn anh đi, anh sẽ không giở trò nữa.”

Vỗ nhẹ vào mặt hắn, Jungkook phát ngượng: “Không hôn. Anh làm gì được em?”

Phải nói đối với những loại khiêu khích thế này, Kim Taehyung chỉ càng được nước tiến tới. Hắn ôm eo cậu, thích thú liếm qua vành môi mềm: “Thì làm chồng em. Giữa bệnh viện cũng có thể khiến em mang thai thêm một đứa nữa của anh. Thế nào? Thử chút không cục cưng?”

Jeon Jungkook chỉ vừa nghe xong, bao nhiêu ấm ức đều đổ dồn về đáy mắt. Cậu biết rõ người này chẳng bao giờ nói mà không đi đôi với làm, càng biết rõ hắn đối với cậu là loại tình cảm chiếm hữu thế nào. Bàn tay đặt trên vai hắn run lên, hiện giờ mặt đỏ tía tai, đến cả việc để ý xem có ai xung quanh cũng chẳng còn quan trọng.

Chần chừ một lúc, môi liền chụt một cái rõ to. Jungkook đỏ mặt, còn hắn thì đắc chí liếc sang tình địch đang ghen tức bên đó, khoé môi giương cao, truyền thông điệp qua giọng gió.

“Cậu còn non lắm, Ahn Kyungsoo.”

♥︎

Jungkook bị ông nội gọi vào phòng để mắng, vì đơn giản là cậu đã nói rằng mình làm mất que thử thai.

Thực chất cũng không muốn nói dối, nhưng so với việc phải đối diện với hai vẻ mặt buồn thiu thỉu kia nếu cậu nói bụng mình vẫn chưa chắc chắn sẽ có em bé thì Jeon Jungkook vẫn chọn cách nói dối để vẹn cả đôi đường.

“Không thử thì làm sao mà biết có em bé không?” Lão Jeon gắt lên.

“Vài ngày nữa cũng được mà nội…” Jungkook tiu nghỉu.

“Vài ngày vài ngày, con nói với nội bao nhiêu chữ vài ngày rồi Jungkook? Có phải không muốn đẻ chắt cho nội đúng không? Con muốn lão già này chết trước khi được bồng chắt đúng không?”


Lão Jeon cứ mắng, hôm qua lựa lời bao nhiêu để hỏi xin que thử thai từ lão Min thì hôm nay cứ mặc sức mắng cậu. Chính lão cũng tức đến nóng mặt. Thử hỏi thương đứa nhỏ này quá nên đâm ra thứ gì tốt nhất cũng muốn giành về cho cậu là lão sai sao? Kim Taehyung đẹp trai tài giỏi, gia thế khủng lại còn là Alpha thuần, điều kiện tốt như vậy mà từ chối thì hỏi có phải họ nhà Jeon bị ngốc rồi không?

Chấp nhận là lão ích kỉ, nhưng thà là ích kỉ thế này còn hơn để đứa cháu ngốc cứ trốn chạy khỏi tình cảm của chính mình.

Để rồi khi vừa nhận ra, lại vô tình vụt mất người cả đời yêu thương.

Jungkook im lặng cúi đầu, hai cánh mũi cứ sụt sịt nho nhỏ, bàn tay chạm khẽ lên bụng bất chợt được bao gọn bằng lòng bàn tay lớn hơn.

“Tất cả đều do con thôi ạ. Nội, nội đừng mắng Jungkook, em ấy cũng không phải không muốn.” Taehyung cuối cùng vẫn không kìm lòng được mà đẩy cửa xông vào. Hắn nắm tay cậu, dịu dàng nâng niu từng đốt tay phiếm hồng. Xúc cảm khó tả, cứ rạo rực lưng chừng trong tim ai kia.

Lão Jeon không phải tuýp người dễ xiêu lòng, nhưng đối với hai đứa cháu này luôn là ngoại lệ.

Lão bất mãn nhíu mày, vừa nhìn đứa cháu nhỏ đang nép gọn cả người vào tấm lưng hắn, cơ mặt nửa phần hài lòng thuỗn ra. Cánh tay phẩy phẩy, ý bảo đừng làm phiền lão nữa. Taehyung biết điều, nắm tay cậu kéo về phòng đối diện.

Lòng hắn xót xa, hắn muốn hôn cậu vỗ về, nhưng Jungkook lại ái ngại né đi.

Cả hai cùng ngồi trên giường, Jungkook bó gối để hắn tuỳ ý ôm ôm, gương mặt bí xị, nhìn qua cũng chẳng tìm được nửa nét mùa xuân.

“Em cười lên xem. Anh sẽ lựa lời với ông nội mà.” Taehyung xoa xoa bụng nhỏ, lồng ngực dính chặt với lưng cậu, nhịp tim liên hồi đập rõ mồn một.

Thình thịch. Thình thịch. Lại vô tình kéo trĩu cõi lòng ai đó.

“Không cần đâu.” Jungkook cắn môi, cái đầu tròn lắc mạnh, cậu gỡ tay hắn: “Anh đừng chạm bụng em.”

Taehyung điềm nhiêm hôn lên má cậu: “Cho anh lý do.”

Nhất thời làm cậu cứng họng.

Jungkook ủ rũ, tì cằm lên đầu gối để tránh đụng chạm. Bất chợt chân bị duỗi thẳng, mặt thì mất đà nhào vào lòng bàn tay lớn, Taehyung vòng tay ôm eo, một lượt xoay cậu về đối diện với hắn.

Gương mặt điển trai rúc sâu vào hõm cổ thơm nức mùi anh đào, Taehyung rầu rĩ: “Em giận anh gì hả?”


Jungkook chỉ lắc đầu, cần cổ cũng vì vậy mà động đậy theo, cậu xua tay: “Em không có.”

“Vậy tại sao không nhìn anh?” Hắn dụi mũi vào nơi đánh dấu, hít sâu: “Em cũng không cho anh chạm vào em nữa.”

Jungkook cắn môi, lòng dạ hỗn độn, cậu không biết phải mở lời với hắn thế nào, càng không biết phải đối mặt với ông nội ra làm sao. Toàn thân dẫu cho nhạy cảm, nhưng kì phát tình vừa mới kết thúc chưa bao lâu, hiện giờ có làm cũng không chắc chắn về việc có thai. Jungkook nghĩ hoài nghĩ mãi, nghĩ đến chỉ thấy bản thân quá đỗi vô dụng mà thôi.

Cậu nói dối ông nội đã đành, bây giờ đến hắn cũng bị cậu giấu giếm về việc con cái. Jungkook rũ mắt, quả thực không đủ can đảm để mở lời.

“Jungkook.” Taehyung gọi lần thứ ba, thanh âm ngày một lớn.

“…” Nhưng Jungkook vẫn lặng thinh, mặt mũi còn đăm chiêu nhìn về hướng khác, hiển nhiên không nghe thấy giọng hắn gọi.

Bàn tay luồn lách vào chiếc hanbok cách tân, Taehyung chạm khẽ đầu nhũ, bắt đầu xoa nó theo cách thường ngày.

Lập tức trêu cậu giật bắn, đốt tay run run níu chặt tay hắn, Jungkook nhỏ giọng: “Taehyung…”

Taehyung ậm ừ vài tiếng, đốt tay mân mê, còn đầu lưỡi thì mơn trớn phần gáy cổ: “Em đừng nghĩ nữa.”

Phả vào vành tai nóng rực hương bạc hà, hắn âu yếm lấy cậu, xoa dịu thân thể ửng hồng bằng những nụ hôn.

“Không thử thì không thử, anh sẽ lựa lời nói với nội cho em.” Taehyung là người tinh tế, quả nhiên rõ biết lòng cậu vướng bận điều gì.

Jungkook luôn dễ dàng bị đánh gục trước vẻ dịu dàng của hắn, cậu buông thỏng tay, để hắn tuỳ ý đụng chạm lên từng tấc da thịt nhẵn nhụi. Cả người được nhấc bổng, vài giây sau đã chạm lưng xuống đệm giường êm ái.

Taehyung hôn cậu, bằng cách dịu dàng nhất có thể kéo tuột lưng quần, đẩy nó khỏi mắt cá chân rồi rơi thẳng xuống đất. Vật thể hồng hào nắm gọn trong lòng bàn tay, hắn vuốt ve nó, đồng thời cuốn chặt lấy lưỡi cậu, cùng cậu trao đổi chút dưỡng khí ít ỏi sót lại.

Nút áo hôm nay bị chính chủ cởi phăng, chiếc hanbok cách tân cứ thế đáp thẳng xuống nền gạch cùng với những món đồ quen thuộc khác, Jungkook há miệng, tay níu vai hắn, chớp nhoáng lật ngược tình thế.

Thỏ con ngồi đè trên đùi hắn, liếm môi khúc khích: “Hôm nay đổi tư thế, cho em ở trên một ngày đi.”

Taehyung vui thích cười theo, còn nhướn lên hôn cậu: “Em khao khát được ở trên đến vậy à?”

Jungkook nghiêm túc, gật mạnh: “Đương nhiên!”

Taehyung cũng mím môi, thả tay để cậu tuỳ ý đụng chạm từ đầu đến chân. Jungkook là lần đầu chủ động, dĩ nhiên lúng túng không biết phải làm thế nào, đốt tay khéo léo mở dây nịt, chỉ vừa kéo ra đã vứt thẳng xuống đất.

“Dây nịt đó là em tặng anh, mạnh tay quá rồi đấy.” Taehyung không hài lòng vỗ mông cậu, vừa vỗ xong lại xoa nhẹ chỗ hông một cái, hắn lại nhướn người, hôn lên gò má đỏ lự.


“Anh cứ nằm yên đi.” Jungkook ngượng phát hoả, đến vành tai cũng nóng không khác gì chính chủ, cậu cúi sâu người, kê mặt xuống gần khoá quần hắn hơn.

Tiếng động thật khẽ, đốt tay kéo xuống chiếc jeans đen cùng boxer cùng màu, lập tức thứ tính khí hung hãn bật ra trước đôi mắt tròn vo, to lớn và đầy mùi pheromone, Jungkook thậm chí còn tự hỏi làm sao mà thứ này đã bao lần đóng vào người mình.

Run rồi, sợ rồi, một lần chủ động là tởn tới già.

Tuy vậy, đã mang tiếng chủ động thì vẫn cần chủ động đúng nghĩa, Jungkook cố há miệng, ngậm vào thứ nam căn to lớn, đến từng chi tiết trên nó cũng khiến cậu phải trợn tròn mắt vì không thể khóc thét lên thành tiếng. Lại nhớ lại cách thường xuyên được hắn âu yếm, cậu dùng lưỡi mơn trớn lướt nhẹ từ thân đến đỉnh trụ, đến tiếng động nhỏ cũng có thể làm cả gương mặt bầu bĩnh nóng rát lên.

Taehyung ngửa cổ, vuốt lấy mái đầu tròn vo đang cố di chuyển xung quanh hạ thân của mình, hắn tặc lưỡi, xem ra mái đầu nhỏ đặt ở đây thì không đúng vị trí lắm rồi.

Nhẹ nhàng đẩy hông, lập tức trêu cả người cậu run như cày sấy.

Jeon Jungkook căn bản từ lúc nhìn cận nam căn của hắn thì đến chống tay còn không vững, huống chi vừa nãy hắn còn trêu ngươi đẩy hông một cái, thế có khác nào gián tiếp đẩy sâu con mãnh thú kia vào tới cuống họng cậu không? Mà cái kiểu kiềm kẹp thế này thật mỏi miệng quá, chỉ càng khiến tuyến nước bọt tiết ra nhiều hơn thôi.

Jungkook lại đấu tranh tư tưởng, cuối cùng vẫn đầu hàng xin thua, để Kim Taehyung lần nữa giành về thế chủ động mà trong mối quan hệ này chỉ duy nhất hắn là kẻ sở hữu.

Bàn tay đỏ hỏn vuốt nhẹ yết hầu hắn, đồng thời luồn tay còn lại vào chạm lên cơ ngực đối diện, Jungkook bóp một cái, thay cho khát khao vẫn muốn ở thế chủ động một lần.

“Em biết rõ anh sẽ không có cảm giác mà.” Taehyung bật cười, di môi xuống cổ cậu rồi để lên đó vài dấu hôn đỏ chót. Hôm nay để dấu cao một chút, để cái tên tình địch kia biết được người của hắn sắp thành Omega một lứa rồi.

Bàn tay bao năm chỉ biết lật sách lật báo, nay còn giỏi thêm khoản lật người, Taehyung chỉ trong chớp mắt đã đặt lưng cậu xuống nệm, thậm chí còn lót gối dưới hông để không làm đau cậu.

Omega mẫn cảm nằm dưới thân hắn, đốt tay ngày nào chỉ biết lột hành lột nhãn, nay còn biết thêm kĩ năng lột đồ thuần thục. Thậm chí còn vô cùng nhanh nhẹn và chính xác.

Alpha tối nay dịu dàng quá mức, cứ mê mẩn ôm hôn mà quên cả nhiệm vụ chính cần làm, dĩ nhiên đã khiến bé cưng kèo dưới phải cắn răng nhắc nhở.

“Nhanh chút đi anh…”

Chỉ vừa dứt câu, Jungkook lập tức rùng mình khi thứ to lớn kia nhập vào cơ thể, đốt tay không tự chủ bấu vai hắn, lại ngửa cổ để người đối diện dễ dàng đặt thêm vài vết ân ái nữa. Hôm qua ôm hôn, nay cũng ôm hôn, mai lại ôm hôn, nếu cứ tiếp tục cái đà này thì chắc chắn cậu sẽ chìm sâu trong bể tình của hắn thôi.

Và hiện tại nhỉ? Jeon Jungkook đã chẳng thể để tâm đến một ai khác ngoài Kim Taehyung nữa rồi.

– Yu –

👩‍💻: đề nghị hai bạn đừng như thế nữa vì yu thích lắm 🤤

« chương 24 »


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.