Đọc truyện (12 Chòm Sao)Yêu Em Không Hối Hận – Chương 26! 14!~Trở về bên anh~ tại website TruyenChu.Vip
“Chẳng lẽ bây giờ đến tim mình có vấn đề sao?” – Trích lời Kim Ngưu.
Tại nhà Bạch Dương, cô đang rất vô tư ngồi gác chân lên ghế, tay lười biếng chống cằm nhìn vào màn hình ti vi siêu mỏng trước mặt đang đưa các bản tin vịt siêu nhảm siêu điên.
– Hiện nay các trường đầu gấu xuất hiện càng nhiều trên đất nước Zodiac chúng ta. Những trường học bị những phần tử hỗn láo này phá cho không còn nhìn ra được đó có phải là trường hay không. Đặc biệt là những phần tử này đều là học sinh cấp 3 và cuối cấp 2 trở lên nhưng chiếm số đông và mạnh mẽ nhất vẫn là cấp 3. Bởi vậy giờ đây Chính phủ đã đặt những phần tử này vào một cấp bậc xã hội thấp kém nhất gọi là Cấp Tàn Xuất* – Kahi.
*Tàn Xuất: Tàn: tàn phá; Xuất: xuất hiện: tàn phá những thứ đã xuất hiện.
Bạch Dương gần như sắp gục và đập mặt cái “bộp” vào ghế thì bỗng đột ngột bật đầu dậy, hào hứng theo dõi thông tin. Cô với tay lấy điện thoại, bấm ào ào như bão rồi áp vào tai. Lát sau mới nghe được tiếng “alô” từ đầu bên kia. Không kiềm chế, cô hét ầm lên:
– Xử Nữ, bật ti vi, nghe đồn bọn mình có biệt danh và vào cấp bậc mới!
Xử Nữ đầu bên kia giật mình nhưng cũng hiếu kỳ nghe lời Bạch Dương bảo, liền nhanh chóng bật ti vi. Sau khi nghe hết thông tin, Xử Nữ đầu bên kia vuốt cằm (no râu!), cười tự hào. Biệt danh mới, hô hô.
– Đã nắm bắt thông tin thành công.
Tối hôm đó, một đợt sóng ngầm điện thoại làm rung bần bật đường dây cáp. Song Ngư, Song Tử, Thiên Bình cũng không thể không biết điều nóng hổi xuất hiện trên ti vi. Có vẻ như đây là niềm vui mới của những con người thuộc tầng lớp mới này.
O
Nhân Mã nằm đơ thẳng cẳng giữa giường, đôi mắt vô hồn nhìn thẳng lên trần nhà. Sao lại có chuyện đó được cơ chứ? Nhưng biết làm sao bây giờ? Nếu không nghe theo, cô sẽ chết mà không kịp ngáp. Khóa cửa phòng lại, cô lật cặp lấy xấp tài liệu đọc đi đọc lại như để xác thực. Nhưng dù có đọc tới 100 lần đi chăng nữa thì nó vẫn vậy thôi. Được, ngày mai cô sẽ đem ra tòa.
O
Sáng hôm sau, cả đám chả thấy Nhân Mã đâu. Có lẽ nghỉ học rồi. Xử Nữ quay qua nhìn Thiên Bình rồi lại nhìn ba con bạn kia, thấy cái gật đầu liền hỏi:
– Bình Nhi, hôm qua Mã Nhi nói gì với cậu vậy? Bọn tớ đã thấy cậu ấy có nhiều tâm sự nên…
Thiên Bình nhìn Xử Nữ và ba đứa bạn, ánh mắt tò mò nhưng trong đó chất chứa nhiều sự lo lắng. Cô cười rồi bảo:
– Không có gì đâu, chuyện gia đình thôi.
Cả bọn nghe vậy thì cũng gật đầu cho qua.
O
Tại tòa, Nhân Mã hơi do dự khi đưa chứng cứ cho luật sư. Thế này không khác gì bán đứng công nuôi dưỡng của ông ta cả. Nhưng bao lừa dối bấy lâu của ông ta cũng đủ để cho trái tim cô kiên quyết rũ bỏ nó. Nhân Mã đưa cho ông luật sư, ánh mắt kiên quyết của cô làm ông luật sư hài lòng.
– Cô có thể về, ba ngày sau ông ta sẽ bị kết án tù, lúc đó cô được tự do.
Quả đúng như lời ông ta nói, ba ngày sau, thời sự đưa thông tin tập đoàn Lục Chí phá sản trong một ngày vì Chủ tịch làm ăn bất hợp phát bị chính con gái nuôi của mình tố cáo. Và tập đoàn Nhân Sa đăng thông tin tìm con gái từ lâu đã tìm lại được con gái Nhân Mã của mình.
Khi tiến đến vòng tay của ông Trọng Nhân và bà Nhi Mã, Nhân Mã đã bật khóc rất nhiều khi cảm nhận yêu thương thật sự từ ba mẹ ruột của mình. Không biết làm cách nào mà ông Trọng Nhân và bà Nhi Mã biết được chuyện ông ta đánh đập Nhân Mã mà nổi trận lôi đình, yêu cầu tòa cho ông ta án tù chung thân, thu thập hết tất cả thuộc hạ của ông ta về làm vệ sĩ và hầu hạ cả gia đình ông suốt đời. Hình như quên chưa giới thiệu, tập đoàn Nhân Sa là tập đoàn chuyên về dầu khí được sánh ngang tầm với tập đoàn Sư Phiên và các tập đoàn khác. Nhân Mã cảm thấy tự hào về ba mẹ cũng như tập đoàn nhà mình. Cô giờ có lẽ đã hạnh phúc hơn, trở thành chính mình chứ không phải là mang bộ mặt giả tạo nữa.
Nhân Mã cảm thấy yêu cuộc sống hơn, yêu ba mẹ cô hơn, và…yêu những người bạn của mình hơn.
O
Chưa tan học, Nhân Mã vui vẻ không tự chủ hướng bước chân về phía bệnh viện Kim Ngưu. Nhưng bước chân cô bỗng khựng lại, khuôn mặt cứng đơ, tâm trí nhận ra rằng: cô không thể gặp Kim Ngưu nữa rồi. Nhân Mã ánh mắt thê lương nhìn về phía trước, trái tim như bị ai bóp nghẹt. Cô nuốt nước mắt, cứng ngắc quay người bước đi. Cô phải cố gắng để thôi không nhớ đến người con trai ấy, đúng vậy, quên đi. Bước chân quay đi bước về nhà mới, nơi có người mẹ yêu thương cô đợi cô ở ngôi nhà đó.
O
Đợi mãi vẫn không thấy Nhân Mã tới, tâm trạng của Kim Ngưu như ngồi trên đống lửa không yên nổi. Hết ngó đồng hồ treo tường cho tới đồng hồ đeo tay, Kim Ngưu nhịn không nổi đành đứng bật dậy, tay với chìa khóa xe, chạy xộc ra ngoài. Phóng xe thật nhanh trên đường đến trường Nhân Mã, một nỗi lo vô hình nào đó khiến cho Kim Ngưu hoảng sợ. Anh thật sự không nghĩ mình sẽ mất cô hay không có cô quanh quẩn ở bên. Anh sợ mình sẽ không được thấy dáng vẻ đáng yêu của Nhân Mã nữa. Anh sợ mình sẽ không còn được nghe tiếng nói dịu nhẹ ngang ngang của cô hay chỉ là những lời nói bướng bỉnh. Anh sợ là mình sẽ không buông được cô ra cho tới khi biến mất. Khi hình dung là những nỗi sợ, Kim Ngưu chợt nhận ra rằng, đây là thứ cảm giác mà anh trốn tránh bao lâu nay.
Trước khi gặp một cô bé như cô, Kim Ngưu đã trót yêu phải một người con gái khác. Cô gái ấy năng động, ngổ ngáo và đôi lúc rất hiền lành, ngược hẳn lại với một người trầm tĩnh như anh. Mỗi lúc đi học về, cô ấy hay chui vào phòng làm việc của anh ăn bánh anh làm. Cô ấy cũng hay gọi điện bắt ép anh đến trường đón cô ấy về. Bởi vậy, dù cho anh có bận tối mắt tối mũi đi chăng nữa nhưng cũng thong thả cùng cô về nhà. Khi anh biết mình yêu cô thì cũng là lúc cô bỏ anh mà đi du học, một nơi nào đó xa xăm để phát triển cái nghề người mẫu mà cô yêu thích. Mọi hành động hay cự chỉ đáng yêu của cô ấy đều giống Nhân Mã nhưng tại sao hình ảnh cô ấy lại không hiện về thế chỗ của cô? Phải chăng anh đã quên đi cô ấy, để cô ấy vào một góc nhỏ trong trái tim và đem Nhân Mã đặt vào nơi yêu thương trong trái tim mình. Bây giờ, anh lại lặp lại vết xe đổ đó nhưng anh còn một cơ hội cuối. Phải, cơ hội đó là cô không phải đi xa, anh sẽ tìm được cô thôi mà, đúng không? Nhân Mã, em sẽ không bỏ đi như cô ấy đâu mà, đúng không?
Chiếc xe điên cuồng lao đi trên đường rồi phanh kít lại trước cổng trường Zojidika. Kim Ngưu xuống xe, anh nhìn thấy năm cô bạn của Nhân Mã vẫn còn đứng đó chưa về. Không cần biết họ đang nói gì, anh lập tức chạy tới, túm ngay lấy Bạch Dương hỏi tới tấp:
– Em có biết Nhân Mã đâu không?
Hiển nhiên sau ngày tụ họp đó, họ đã biết hết mặt nhau rồi nên Bạch Dương và bốn bạn trẻ kia nhìn anh như thể sinh vật lạ, giây sau cô mới nói:
– Cậu ấy đã đi về từ lâu rồi.
Kim Ngưu không nói không rằng, buông Bạch Dương ra rồi lên xe phóng đi mất hút.
Dọc đường đi, đôi mắt lo lắng của anh nhìn khắp con phố nhà Nhân Mã cho tới từng người đi trên đường. Nhưng bóng dáng nhỏ bé ấy của anh đâu rồi? Điện thoại cứ réo liên tục không ngừng, Kim Ngưu không có tâm trạng nghe máy, cứ để nó rung ầm ĩ còn tâm trí đang lo cho ai kia. Tìm mãi, tìm mãi, miệt mài ngồi trên chiếc xe đi tìm cô nhưng không hề có cô trên khắp các nẻo đường con phố. Cô…đang ở đâu vậy?
O
Hôm nay đẫ là ngày thứ ba Nhân Mã không gặp Kim Ngưu rồi. Theo nhận xét của những cô bạn thì hình như có rất nhiều từ để miêu tả hiện trạng của bạn ấy bây giờ a. Cùng điểm danh xem có bao nhiều từ nhá! Ừm…thất thần này, ít nói này, tâm hồn để trên mây này, đánh nhau ác liệt hơn này, ngơ này, hay nổi điên này, không nghe lời này, như xác chết Ai Cập này, và…cuối cùng là gì nhỉ? À, là đang nhớ nhung ai đó này. Sì-tóp, đang nhớ nhung ai đó là sao? Khai mau Bạch Dương. Bạch Dương thật ra thì cũng ngơ ngơ, chả biết Mã Nhi nhà mình đang bị gì nữa. Vậy Song Ngư? Song Ngư ngẩng đầu oán thán, cô cũng có khác gì Cừu Bông đâu mà hỏi. Còn Song Tử? Nghe đồn là chắc mất cuốn truyện mổ xẻ nào đó mới ra như vậy rồi. Ờ, vậy thì tạm coi như lý do thứ nhất đi. Thế Xử Nhi thì sao? Xử Nữ chống cằm, dù cô là người đưa ra cái ý kiến Ngựa Hâm đang nhớ nhung nhưng thực tình mà nói á, thì cô chả biết cái gì hết trơn hết trọi cả. Hưm, vậy người cuối cùng là…Tiểu Cân. Cả đám lập tức quay sang nhìn Thiên Bình như sinh vật lạ. Thiên Bình thở dài, chắc phải nói ra cái ý nghĩ của mình rồi Cân ạ. Nhìn mấy đứa bạn, cô nói:
– Hôm đó Mã Nhi về trước khi bọn mình tan học đúng không?
Nhận được mấy cái gật đầu như bổ củi, cô nói tiếp:
– Mà hôm đó Kim Ngưu cũng đến tóm cổ Bạch Dương nên…
Cô nhìn mấy lũ bạn cho suy đoán tiếp. Lúc này bốn bạn trẻ kia đã hiểu ra, đồng loạt “à” lên.
– Vậy có nghĩa là vấn đề mấy ngày nay của Nhân Mã là về… – Thiên Bình dẫn dắt tiếp.
Các nàng nhìn nhau, đồng loạt nói: “Kim Ngưu!”.
– Vậy mình phải khuyên cậu ấy nên đi gặp anh ta thôi. – Song Ngư đưa ra ý kiến.
– Cậu không thấy sao? Có vẻ như cậu ấy đang bị trói buộc bởi cái gì đó. – Xử Nữ nhíu mày, chống cằm suy đoán.
– Vậy theo cậu, đó là cái gì? – Thiên Bình nhìn Xử Nữ, mong đợi câu trả lời.
– Tớ nghĩ không phải vậy đâu. Có thể là do cậu ấy thấy bí mật mà anh ta giấu cậu ấy nên cậu ấy không thể chấp nhận được nó nên ra như vậy thì sao. – Song Tử nhíu mày.
– Ờ, đúng đó, tớ nghĩ khả năng này cao hơn. Các cậu thấy cậu ấy rất thân với Kim Ngưu, chuyện bí mật của anh ta chỉ cần anh ta không có trong phòng cái là moi móc cũng sẽ tìm được thôi. – Bạch Dương phát triển ý kiến của Song Tử sâu sắc hơn.
– Cái ý kiến của Song Tử tớ cũng nghĩ là vậy. Đa phần trong cái thân là có cái bí mật đc bật mí ở trong đó. – Song Ngư gật gù.
Thiên Bình và Xử Nữ nhìn nhau, đồng tình với ý kiến của Song Tử. Vậy giờ nhiệm vụ của bọn họ là khuyên Nhân Mã đi gặp Kim Ngưu sao? Chắc vậy rồi.
Cả bọn nhìn về phía Nhân Mã đang đơ như cây cơ ở ghế rồi đồng loạt tiến về phía cô. Bạch Dương vỗ vai cô bạn, miệng gọi liên hồi.
– Nhân Mã! Mã Nhi!
Chả thấy cô động tĩnh gì cả, Bạch Dương gân xanh giật bùm bụp trên trán, gào tướng lên:
– Nhân Mã, có xác chết kìa!!!
Y như rằng, bạn Nhân Mã lập tức trở về từ cõi mộng, đầu quay qua phải, quay qua trái, miệng cứ hỏi: “Đâu? Đâu?”. Không thấy cái thứ mà Cừu Bông bảo đâu cả mà chỉ thấy mấy đứa bạn của mình, Nhân Mã giơ chân, đạp Bạch Dương một phát. Cừu Bông nhà mình không kịp đỡ, thế là hứng hết cái đạp đó và lăn quay ra đất. Sao cô toàn bị ăn đập vậy? Bạch Dương thống khổ ngồi dậy, xoa mông ấm ức:
– Do cậu không chịu nghe nên tớ phải dùng cách đó chứ bộ.
Xử Nữ quay sang Nhân Mã, nhìn chằm chằm vào cô khiến chp đợt da gà da vịt của Mã Nhi đua nhau nổi lên giành cúp. Cô nuốt nước bọt cái “bõm”, e dè hỏi, mắt cũng đưa đi nhìn mấy khuôn mặt kia:
– Có…có gì vậy?
Song Ngư cũng không muốn dài dòng, nói thẳng vấn đề luôn:
– Cậu, gặp rắc rối gì với tên Trâu Vàng kia rồi?
– Hở? – Nhân Mã đích thị phải dùng từ “ngơ” rồi.
Song Tử vuốt mặt oán thán. Bình thường con bạn cô thông minh lắm mà, sao giờ trông ngu đần vậy?
– Cậu ấy hỏi là cậu với tên Kim Ngưu gì đó gặp rắc rối gì à.
Nghe đến đây thì Nhân Mã hiểu rồi đó. Cô im bặt, mắt liếc xuống dưới đất, đầu cũng không tự chủ mà cúi thấp. Nhìn biểu hiện của cô là cả bọn biết hết rồi. Bạch Dương bị biểu hiện của cô làm cho nổi đó, hét ầm lên:
– Anh ta làm gì cậu rồi phải không? Hừ, tớ phải đi cho anh ta một trận!
Nói rồi Bạch Dương xách mông đi ra ngoài. Nhưng chưa bước được nửa bước đã bị Xử Nữ túm váy lại. Thế là khỏi chạy nhá. Song Tử cũng bị biểu hiện của Nhân Mã làm cho hiểu lầm. Lần này, cái hiểu lầm này của Song Tử khiến cái đầu của cô trở nên tệ hại. Ho một tiếng, Song Tử liếc cô, khẽ thấp giọng:
– Chẳng lẽ cậu…bị ăn rồi?
Bốp!
Không nói không rằng, bốn bạn trẻ đầu óc trong sáng kia không khách sáo giơ tay đánh vào lưng Song Tử khiến cô nàng quắn quéo như con giun dính nước tẩy.
– Các cậu là đồ ác độc!
– Và cậu cũng nằm trong số đó đấy. – Câu nói của Thiên Bình khiến cho Song Tử câm như hến.
Xử Nữ bực mình nhíu mày, nghiêm giọng ra lệnh:
– Vào vấn đề chính!
Ổn định xong đám loi nhoi kia, cô mới nhìn Nhân Mã, hỏi:
– Cho bọn tớ biết chuyện gì xảy ra.
Nhân Mã mở miệng định nói nhưng câu nói của Nezumi làm cô im bặt. “Cô không được phép tiết lộ bất cứ thông tin nào về việc cô đã thành người của tôi.”. Nghĩ đến đó, cô lắc đầu, cười nhìn các cô bạn đang hết sức lo lắng cho mình.
– Tớ không sao cả, chỉ là có một chút xích mích với Kim Ngưu thôi, các cậu đừng lo.
Xử Nữ thở dài đón nhận câu trả lời của cô. Thiên Bình nhìn thôi cũng đoán được tâm trạng không an tâm của Xử Nữ rồi. Cô nhìn Nhân Mã, bảo:
– Được rồi, cậu cũng đừng giận anh ta quá lâu, ảnh hưởng đến tình cảm của hai người đấy.
Nhân Mã mỉm cười biết ơn nhìn Thiên Bình. Thật tốt quá khi có những người bạn như vậy. Có lẽ cô phải cảm ơn Thượng đế đã ban tặng cơ hội cho cô gặp gỡ mấy đứa bạn này.
~! End chap 14 !~