Đọc truyện [YoonMin] Đại Ca … Tôi Yêu Anh! – Chương 54: Min YoonGi là Tên đại lừa gạt!
Cô nói giọng lí nhí, mặt cô bỗng đỏ ửng lên khi nhìn thấy hắn mặt sát mặt với nhau, hắn cười híp mắt nhìn cô đang ngây ngô, có đôi chút hoang mang vì sao hắn lại xông vào!. Hắn ép sát người cô vào tường rồi hôn lên trán, cô mở to cặp mắt nhìn. Đôi má phúng phính kia sắp bị bốc cháy vì xấu hổ đấy. Cô lắp bắp nói với hắn.
– Anh đi ra đi, để cho em tắm!
– Nhưng anh muốn tắm chung với em!_Hắn mỉm cười nham hiểm.
Cô đỏ mặt giờ lại càng đỏ hơn vì câu nói ấy, cô biết hắn muốn gì nhưng cô lại thấy ngại, dù đã ở chung với nhau lâu nhưng “chuyện đó” đối với cô khiến cô có chút cảm thấy sợ sợ. Cô vẫn luôn tự hỏi sao đàn ông lại thích làm tình đến như thế, nó có khiến họ cảm thấy thỏa mãn hay không?.
Cô nói giọng lí nhí.
– Anh…anh hôi mùi rượu quá đi, đừng đến gần em!
– Vậy bây giờ, em giải rượu cho anh nhé?_Hắn khẽ thì thầm bên tai.
Cô giật nảy người, gượng chín cả tai đẩy hắn ra xa. Hành động cô nhìn thật buồn cười, đôi môi mím chặt lại, nhưng đôi khi vẫn mở hé ra. Cô nhìn hắn với cặp mắt sợ sệt, sợ vì biết trước sau gì không cho hắn, hắn cũng sẽ thịt mình mà thôi. Nhưng không biết là sớm hay muộn!. Cô nói.
– Anh đừng như vậy mà! Anh đứng đó đi, em đi ngâm bồn một chút! Đừng có lại gần em!
Dáng hình cô đi lon ton lại chỗ bồn tắm rất nhanh nhẹn, tuy khuôn mặt bầu bỉnh kia cứ tưởng thân hình giống như vậy, nhưng ai ngờ đâu eo cô lại chỉ vỏn vẹn 56cm. Thân hình trắng như tuyết ấy lọt vào ánh mắt thèm khát của hắn.
Cô cố gắng không quan tới hắn đang làm gì, chỉ biết ngâm mình trong làn nước không hề động đậy, nhìn mặt cô quả thật rất buồn cười. Làm như đây là lần đầu hắn thấy thân hình cô vậy, lần đầu tiên để cô nhớ lại xem nào. Là lần cứu hắn thoát chết, nếu không có cô chắc hắn đã nằm thoi thóp ở đó đến sáng rồi. Ai ngờ cứu người lại gặp xui xẻo, đang tắm thì hắn xông vào cơ chứ?. Nghĩ lại mà còn bực mình nữa này. Thấy cô đang suy ngẫm gì đó, hắn bèn mở vòi sen rồi nói.
– Em còn nhớ lúc anh nhìn thấy thân hình em lần đầu chứ?
Cô bỗng giật mình, sao hắn lại đoán được suy nghĩ của cô chứ?. Bộ hắn là siêu nhân cơ à, sao lại nói đúng câu chuyện mà cô không bao giờ muốn nhắc đến vậy nhỉ?. Cô ngã người vào chỗ gối đầu của bồn rồi nói.
– Cái đó là ngoài sự cố, mà sao anh lại có thể xông vào như thế hả? Em còn chưa đánh anh mà anh đã bỏ chạy!
– Anh còn tưởng em định cho anh coi thân hình người mẫu chứ!. Mà dáng em ngon vậy, anh không xông vào cũng uổng!
Hắn liếc sang chỗ cô, cô nổi da gà. Chưa bao giờ hắn lại dâm đến mức như thế, sao lại nói những lời này cơ chứ. Chắc là do bia rượu vẫn còn nên vậy, mà con người ta khi say hay nói thật lắm. Nên cô mới mỉm cười hỏi hắn.
– YoonGi này!
– Sao cơ?
Anh vừa tắm vòi sen vừa chà lưng.
– Anh có thật sự yêu em không? Anh có thật sự muốn cưới em không? Anh có thật sự muốn ở bên em không? Anh có thật sự sợ mất em không? Anh có…
Cô còn chưa hỏi xong thì hắn đã chen vào, vội bật cười bảo to.
– Sao câu nào em hỏi cũng thật sự không vậy? Trước giờ anh toàn lừa dối em sao?
– Không phải…Anh không lừa dối em, em chỉ hỏi vậy thôi!_Cô nhắm nghiền đôi mắt lại thư giãn nói dịu dàng.
Sau một hồi không có lời đáp lại, cô vẫn nằm nhắm mắt. Bỗng có một sự mềm mại của cái gì đó được đặt lên môi cô làm cô mở mắt ngay. Hóa ra là môi hắn đang áp vào môi cô.
– Sao anh lại không yêu em chứ, không muốn cưới em chứ? Ai bảo anh không muốn ở bên em, anh còn muốn em hạ sinh cho những đứa con khấu khỉnh nữa kìa!
không biết hắn đã đi đến bên cô hồi nào mà cô cũng không hề nghe được một tiếng động nhẹ. Hắn nhẹ nhàng đưa lưỡi vào, cô cũng hợp tác mà làm theo…Sự phối hợp ấy tạo nên những âm thanh chụt chụt nghe lại càng thêm dâm mị, hắn lại mơn trớn đưa đôi tay đến khuôn ngực ấy rồi xoa xoa nắn nắn làm cô rời đi môi hắn khẽ rên một tiếng. Cô cau mày nhăn nhó.
– Đừng mà…đừng….YoonGi…
– Anh tắm xong rồi, sao em tắm lâu vậy? Để anh tắm cho em nhé!
– Không cần đâu, để em tự…
– Không ngoan là anh không cho ăn kẹo đâu đấy!_Hắn ôn tồn bên tai.
Cô nghe thấy kẹo thì sáng mắt ra. Bỗng vui vẻ hỏi lại lần nữa cho chắc.
– Kẹo á?
– Đúng rồi, kẹo có vị sữa chua! Lúc em bị bắt cóc, anh mua hàng tá kẹo để lúc em về em có thể ăn, vì anh biết thứ em thích nhất là kẹo!_Hắn nhếch đôi môi mỏng kia lên.
– Vậy á? Vậy tắm nhanh nhanh còn ra ăn kẹo! Sau khi ăn kẹo thì đánh răng cũng được mà phải không?!_Cô vui vẻ hỏi anh.
– Đúng rồi, đúng rồi!!
……………………
Tầm mấy phút sau, cô chỉ mặc bộ áo choàng tắm rồi nhanh nhẹn chạy ra khỏi nhà tắm. Vẫn vô tư tìm xem hắn để kẹo ở đâu?. Hắn bật cười với độ ngốc nghếch của cô, rõ là cô không biết hắn đang ám chị chuyện gì. Hắn chỉ vỏn vẹn cuốn cái khăn tắm dưới bụng rồi đi ra nhìn cô, thân hình lực lưỡng sáu múi ấy khi tắm xong quyến rũ quá chừng mà cô không chịu nhìn, lại còn lục tung cả phòng chỉ để kiếm đồ ăn…
Anh bèn hỏi.
– Em kiếm gì vậy?
– Ơ, chẳng phải là kẹo sao?. Kẹo anh để đâu rồi?._Cô quay sang nhìn anh.
– Anh không có để trong đấy!
– Vậy chứ đâu?_Cô chu mỏ chạy lại bên hắn, sợ hắn lừa mình.
Hắn đặt cô ngồi trên giường rồi từ tốn nói.
– Em đừng vội, anh để trong người này!
– Ơ, sao kẹo anh lại để trong người? Vậy chúng đâu?
Anh bó tay với sự thông minh của cô, cô vẫn còn trẻ con quá nhỉ. Vẫn không hiểu hắn nói gì. Hắn vội đau đầu nhìn cô, cảm giác một phần nào đó bất lực trước người con gái này. Nói thế mà không hiểu gì hết cả.
Anh như không chờ được lâu, vội kéo khăn ra trước mặt cô. Cô nhìn thấy thì trợn tròn mắt nhìn, la hét thất thanh.
– Min YoonGi, anh làm gì vậy?
– Em muốn ăn kẹo mà, thì kẹo đây!
– Anh lừa tôi? Tên khốn nạn nhà anh! Anh bảo anh không lừa tôi mà!_Cô bỗng bật khóc.
Nhìn cô khóc mà hắn buồn cười lắm cơ. Khuôn mặt méo mó nhìn đáng yêu lắm!.
Cậu nhỏ của hắn giờ dựng đứng lên lúc nào không hay, nó đưa thẳng đến mặt của cô. Cô sợ hãi, vội nói trong sự thật thà!
– Sao nó thấy ghê vậy? -_-“
– Lực lưỡng thế mà em bảo ghê!_Hắn chọc ghẹo.
– Anh lừa tôi, anh là tên lừa gạt!
– Thôi mà bảo bối, mút kẹo không tốt đâu nhưng mút này thì tốt hơn gấp trăm lần đó!
Anh quả thật không biết xấu hổ, nói nghe hay quá chừng. Cô dẫy nãy không chịu.
– Nè, anh có biết xấu hổ là gì không…??…
– Xấu hổ gì chứ? Trước mặt người anh yêu anh phải tỏ mình hơn những thằng đàn ông khác chứ!
…………………………………………………………………….
Sau vài tiếng sau, thân hình cô nằm gọn dưới hạ thân hắn, cô khẽ khóc lóc cầu xin hắn dừng lại…Vừa rên rỉ lại vừa khóc lóc, chửi rua hắn.
– Tên xấu xa, Min YoonGi là tên lừa gạt, tôi sẽ không bao giờ tin anh nữa…
Hắn cười thầm trong miệng.
– Này thì mạnh miệng này!
Từng câu nói hắn nói đều tặng cho cô cú thúc thật sâu thật mạnh buộc cô phải rên rỉ to hơn, khóc lóc nhìn hắn.
– Hức hức, tên khốn nhà anh…Aaa…anh chết với tôi!…Tên đại lừa gạt!.
Sau cùng là cú thúc mạnh nhất có thể để tống hết toàn bộ tinh hoa của hắn vào cô, hai người bỗng gượng mình một cái rồi thả lỏng cùng nhau. Hắn ôm chầm lấy cô, không muốn rời xa.
– Ngoan nào!
– Không ngoan…Từ nay tôi sẽ không tin anh nữa!
Cô giận hờn hắn, đẩy anh ra rồi bò đến chỗ cô hay ngủ, đắp chân tỏ vẻ dận hờn hắn. Hắn bật cười lớn, cũng bò đến chỗ cô rồi nằm kế bên. Hắn ôm cô trong lòng rồi nói.
– Đừng giận nữa mà…
– Anh tránh xa tôi ra…_Cô liếc anh một cái.
– Vậy mai anh mua cho em kẹo nhé!
– Anh đừng lừa tôi nữa, tôi không tin đâu…
Đúng là, lúc hắn gạt thì cô lại tin. Lúc hắn không gạt thì cô lại không tin! Đúng thật làm hắn thấy không vui mà!
Do bực quá nên hắn đè cô ra làm thâu đêm suốt sáng:))