Bạn đang đọc Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long – Chương 156: Lấy Xương Hầm Canh
Nhìn theo bóng lưng rời đi của Mục Long, mọi người cảm nhận được trong bóng lưng đó mang theo ý niệm sát phạt vô tận, cảnh tượng Mục Long giết chết trăm người trước đó đã trở thành ác mộng trong lòng bọn chúng.
Hội Đồ Long nếu như không thể giết rồng thì nhất định sẽ bị rồng giết, vốn cho rằng đây là lời nói to gan ngông cuồng của Mục long, nhưng hiện tại xem ra lời nói này cực kỳ có khả năng trở thành hiện thực.
“Cơ duyên, hiện giờ thứ có thể cứu được chúng ta chỉ có cơ duyên!”
“Chỉ cần chúng ta gặp được cơ duyên như tên béo chết dẫm đó thì có lẽ có thể đột phá Ngự Hồn cảnh, đến lúc đó không cần phải sợ tên Mục Long đó nữa, thậm chí còn có thể giết chết hắn!”
Có người nhận được nguồn cảm hứng sâu sắc từ Kim Bá Thiên, quyết tâm tìm kiếm cơ duyên, tìm kiếm hy vọng đột phá Ngự Hồn cảnh để đối phó với Mục Long.
Mục Long dẫn theo Kim Bá Thiên rời đi, tiếp tục tiến sâu vào đảo Phục Ma.
Trực giác trong lòng hắn mách bảo, nơi truyền thừa mà Tượng Vương nhắc tới đó ở ngay tại chính mảnh đất thần bí màu đen này.
“Đúng rồi, mập, cái nồi sau lưng ngươi đây rốt cuộc là gì thế, ta chưa từng nghe nói tới có bảo vật như vậy”, trên đường đi, Mục Long hỏi Kim Bá Thiên.
“Haiz, chuyện này nói ra vô cùng kỳ quặc, đệ lớn thế này cũng chưa từng gặp phải chuyện nào lạ như thế”.
“Chỉ tại truyền tống trận đáng chết đó, vừa vào đảo Phục Ma, đệ đã bị rơi ngày vào một cái hố đen ngòm, để ra ngoài đệ phải tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng tìm thấy một hang động, chỉ là đệ không biết hang động thông đến đâu, hơn nữa vào nửa đêm bên trong còn phát ra từng trận rống quái gở, cực kỳ đáng sợ”.
“Cho nên, ban đầu đệ không dám đi vào, mãi đến sau này khi lương thực trong nhẫn trữ vật của đệ hết sạch, không còn cách nào khác, thiết nghĩ dù sao cũng chết, so với chết đói thì chi bằng cứ xông đại đi nên đệ đã chui vào cái động đó”.
“Sau đó thì sao? Cả tu vi của đệ nữa, cũng bạo tăng đến mức độ này”, Mục Long có chút chấn động, trước đó Kim Bá Thiên chẳng qua chỉ là Bích Cung cảnh tầng năm mà thôi, mà hiện tại mới chỉ qua 10 ngày ngắn ngủi đã đạt đến Bích Cung đỉnh phong, tốc độ này e là hiếm người có thể sánh kịp.
Kim Bá Thiên vừa nghe vậy lập tức cười nói: “Đây mới là việc tiếp theo đệ muốn kể, động huyệt đó cực kỳ cổ quái, bên trong âm u ẩm ướt, còn có rất nhiều thi cốt, không biết là của tu sĩ hay là của sinh linh nào.
Đệ ở trong đó đi một vòng rất lâu, đói đến không chịu được, vừa hay nhìn thấy có một cái nồi, nên đã hầm canh xương để uống”.
“He he, lão đại, huynh quả nhiên không lừa đệ, trên đảo Phục Ma này quả thật có đồ ngon, đệ uống canh xương đó xong thì tu vi cũng bắt đầu bạo tăng! “, Kim Bá Thiên nói rồi còn tỏ ra rất vui vẻ.
Mục Long nghe vậy chỉ cảm thấy buồn bực: “Ta chịu, vậy cũng được nữa! “
“Đợi đã, không phải đồ ăn mang theo đệ đã ăn sạch rồi sao? Lấy đâu ra xương để hầm canh vậy, không lẽ là! “, Mục Long nhìn chằm chằm vào Kim Bá Thiên, trợn tròn mắt lên nhìn.
“Đúng vậy, nhặt ở dưới đất đó, nơi quỷ quái đó chẳng có gì khác chỉ có mỗi xương, hơn nữa còn đủ mọi màu sắc, đệ tùy tiện tìm vài khúc có màu vàng để hầm canh uống, mùi vị rất ổn, còn đại bổ nữa, tu vi cũng đột phá! “
“Xương kim sắc! “, Mục Long lẩm bẩm, lập tức biến sắc.
Hồi nhỏ hắn đã từng nghe mẫu thân kể rằng nếu như tu vi đạt tới cảnh giới hoàng giả, ngưng tụ pháp tương có thể thông thiên, đắp nặn lên kim thân vạn năm không hư hỏng.
Kim thân là vật sinh ra khi pháp tương và thân thể hợp lại thành một, nếu đã siêu thoát khỏi thân thể thì trở thành pháp thể, có uy năng to lớn.
“Đệ không phải đã nhặt được tàn thể kim thân của hoàng giả viễn cổ người ta để hầm canh uống rồi đó chứ?”, Mục Long càng nghĩ càng cảm thấy không thể tin nổi.
“Cái gì mà tàn thể kim thân chứ, chưa từng nghe qua, có điều mùi vị khá ngon đấy”, Kim Bá Thiên rõ ràng căn bản không hề nghĩ đến những việc này.
“Hừ, bỏ đi, đệ tiếp tục kể đi, sau đó đã xảy ra chuyện gì, cái nồi này là thế nào?”, Mục Long tiếp tục hỏi.
“Ồ, cái nồi này hả, cũng là nhặt được trong sơn động đó, đệ thấy nó khá bền nên tiếp tục dùng nó để hầm canh, kết quả uống xong thì đệ ngất đi, đến lúc tỉnh lại cái thứ này đã chạy lên lưng đệ rồi, còn dùng dây xích trói đệ lại, không mở ra được, huynh nói xem có tức không?”
“A! cái nồi này! “, Mục Long nghe vậy trong lòng vô cùng sợ hãi, không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh, uy lực của cái nồi đen này hắn đã thấy qua, nhất là năng lực phòng ngự, quả thực phải nói là biến thái.
Nói không hề khoa trương thì có cái nồi đen này, ít nhất ở Bích Cung cảnh, Kim Bá Thiên có thể nói là ở vị trí bất bại.
“Sau đó thì sao? Đệ rời khỏi huyệt động đó thế nào?”, con người luôn có lòng tò mò, Mục Long không kìm được mà tiếp tục hỏi về chuyến kỳ ngộ của Kim Bá Thiên.
“Sau đó, lúc đệ tỉnh lại thì đã ở bên ngoài rồi, đó là một nơi rất cổ quái, gần như là một mảng phế tích rất cổ xưa, đã hoàn toàn bị hủy diệt, tất cả xung quanh đều có màu đen! “
“Lão đại, thực sự không dám giấu huynh, đệ nghi ngờ cái nồi này là yêu quái, đã hoàn toàn kí sinh lên đệ rồi, gỡ thế nào cũng không ra, hỏi nó thì nó không nói, vấn đề là cái thứ này còn biết bay, e là không thể thoát khỏi”.
“Không ngờ, Kim Bá Thiên ta sáng suốt một đời cũng có ngày phải cõng cái nồi đen to như vậy trên lưng, hừ! “, Kim Bá Thiên liếc nhìn cái nồi đen trên lưng một cái, thở vắn than dài, có chút đau khổ.
Mục Long thấy thế, cười nói: “Tên khờ khạo nhà đệ, rõ ràng là đã trúng mánh mà còn khoe mẽ, đây chính là tạo hóa của đệ, lưng có nồi đen thì đã sao? Cái nồi đen này rõ ràng là bảo vật, người khác muốn cầu còn chả được ấy chứ”.
“Có điều vừa nãy nghe đệ nói, nơi đệ tỉnh lại tất cả đều có màu đen, đệ có nhớ nó ở phương hướng nào không?”, Mục Long nói rồi lấy bản đồ ra, đưa cho Kim Bá Thiên xem.
“Nơi đó đệ không nhớ nữa, sau khi đệ tỉnh lại, biết xương đó là đồ tốt, muốn lấy thêm nhiều chút để hầm canh, nhưng có tìm cũng không thể tìm thấy động khẩu đó nữa, còn bị một đàn yêu thú đáng sợ tấn công, sau đó cái nồi đen này đã đưa đệ rời đi”.
.