Yêu Thầm

Yêu thầm – Chương 6


Bạn đang đọc Yêu Thầm: Yêu thầm – Chương 6

Một ngày làm việc của tôi bắt đầu từ đây … thật sự không gian làm việc rất thoải mái tuy tôi là người mới vào các nhân viên khác cũng đến chào và làm quen với tôi cũng rất là thân thiệt … họ quan tâm và họ nói có việc gì cứ nhờ nhờ họ , họ sẽ giúp hết mình đừng có ngại … ở đây không có dụ ma cũ ăn hiếp ma mới đâu… thật là may mắn cho tôi …. tôi được giao bên phần kỉ thuật chuyên về phần đồ họa … thật sự tôi cũng chỉ biết chút chút … nhưng vì công ty đang cần người .. mà ông chủ tịch đối xử như thế tôi tự dặn lòng là phải cố gắng… tôi chưa cần biết mức lương của tôi như thế nào nhưng trước tiên tôi phải cho cái gì đi để xứng đáng nhận lại với mức lương tương ứng ….
-chào người mới! cô tên gì vậy? – người phụ nữ nhìn có vẻ lớn hơn tôi
-dạ… em chào chị.. em tên là caca….
-uhm.. chào em … chị là lady… đây là yêu cầu của khách hàng ….
-thiết kế logo… name card.. catolo… cho sản phẩm xe hơi hả chị? – tôi nhìn vào tờ giấy yêu cầu
-uhm….
-ủa? không ai làm chung với em sao?
-hì hì…. phải có chứ em… phần này lúc nào cũng được tổ chức nhóm làm mà…
-dạ… hì hì…. em tưởng làm một mình sao ham nổi – tôi gãi đầu ….
-uhm …. công ty chúng ta chủ yếu là làm việc nhóm không ai được làm việc cá nhân … có chuyện gì khó khăn mọi người sẽ giải quyết ….từng nhóm đảm nhiệm riêng về một cái …. nên được chia thành nhiều phòng … cho từng nhóm ….
-vậy em sẽ làm việc với ai ah?
-với chị và hai chàng trai kia đang bàn với nhau về sản phẩm này đây …- tôi nhìn theo hướng ngón tay đang chỉ vào hai chàng trai nhìn bảnh bao …
-ủa? hình như người kia là sb mà chị..
-uhm… hì hì… gọi riết quen rồi….
-dạ…
-nè… hai người lợi làm quen người mới gia nhập vào bộ phần của mình đi …..
-hi! chàng trai! – người sb nói chuyện với tôi- tên gì thế?
-dạ… caca…. – tôi bắt tay
-còn tui tên là Key….
-còn tui tên là Fun … – chàng trai cao nhất nhóm tôi nói
-rất quen khi được làm quen với mọi người ….
Thế là nhóm làm việc của tôi gồm 4 người tôi, lady, key, fun….bắt đầu làm việc theo ý kiến cá nhân mỗi người sau đó tổng hợp rút ra được hướng đi tốt nhất cho thiết kế sản phẩm …. thật sự tuy chỉ mới vào ngày đầu tiên tôi rất thích cách làm việc của họ… thẳng thắng …. công việc là công việc không được xen lẫn chuyện cá nhân vào để tránh những rắc rối không cần thiết,….cả ngày làm việc hoàn tất cũng đúng giờ… nếu chưa xong chúng tôi phải ở lại làm cho hết mới về … tôi lấy xe chạy qua công ty của Trâm đón trâm về cùng …
– hôm nay đi làm sao òi caca?
-uhm… tốt lắm … làm nhóm 4 người … họ rất gần và cũng rất nghiêm túc với công việc
-thích quá rồi… đúng ngay tính cách của caca…
-ờ ờ.. – tôi hơi ngượng tôi nhìn thấy Trâm cầm món quà trên tay – ủa? quà của ai vậy?
-của chủ tịch …
-ủa? hôm nay sinh nhật trâm hả?
-không!
-sao tặng? – hình như tôi hỏi hơi nhìu
-tặng để đi tiệc chung..
-rồi trâm có đi không?
-không đi !
-sao vậy?
-tại không thích.
-vậy hả? – tôi tự nhiên cảm thấy vui
-cười gì vậy? – trâm nhìn tôi
-không! tại có ngừơi mời đi ăn mà không đi thấy tiếc ùi caca cười thôi – tôi nói cái giọng chọc trâm
-caca hay quá ha …
-hì hì… giỡn thui mà ….
Rùi ở bên kia trong phòng của Thy, Như và Quân
-ê bây giờ gửi mail nội dung gì bây giờ?- Thy hỏi
-từ từ…. để suy nghĩ – quân để ngón tay lên tráng đi qua đi lại
-trời ơi… bà bà… bà bớt dẹo dùm tui cái coi – Như la làng
-tui phải dẹo tui mới nghĩ ra cách chứ >” -lẹ lẹ dùm đi pà … – Thy cằng nhằn
-ra rùi… ra rùi…. – quân nhảy tưng tưng lên …
-rùi đọc đi tui đánh máy – Thy nói
-caca ơi! – quân đọc – cuộc sống caca ở bên đó có khỏe không? công việc ổn định chứ!
-tiếp…. sao ngưng rồi – Như nói
-từ từ bà nụi … bà làm như tui là cái máy vậy? tiếp nè – từ khi caca đi ở đây Thuyên xảy ra nhiều chuyện lắm … caca về nước gấp đi… thuyên có chuyện muốn nhờ caca giúp đỡ ….
– gì……. có nhiu đó thui đó hả? – Thy nhíu mày
-bà không có biết cái gì hết …. bà ghi nhìu nó nghi ngờ áh …
-xí xí… nhưng mail này là của tui mà… gửi như thế caca nó biết…
-bà bà… có ai nói bà “thông minh” bao giờ chưa? – quân ám chỉ – tạo cái mail mới … “thông minh” gớm thiệt
-uh ha… tao quên … tao quên … – Thy nói
-đúng là không có quân là không làm được gì hết -quân ngồi hất tóc của mình như rất tiếc tóc ngắn chỉ hất cho có thui…
-uhm… xong! – thy đã gữi nội dung bức thư nhưng bức thư của Thy gửi sau bức thư của Thuyên … nên nó thành như vậy nè….
Bên tôi ….
-tít tít ….- điện thoại tôi báo là có mail ….-cái gì vậy nhỉ? – tôi tự nói một mình rồi xem mail trực tiếp trên điện thoại…
-nội dung tin nhắn của Thuyên gởi : caca ai gửi tin gì về thuyên cũng đừng tin nha … đây là dấu hiệu dưới bức thư ma Thuyên sẽ gủi -*Thuyên*-.. nếu thấy nó là thuyên gui thật sự … còn không thấy là có người giả mạo đấy … – tôi đọc dòng tin nhắn không hiểu gì cả rồi điện thoại tít tít rung lên lần hai báo là có mail của Thy gửi cho tôi nhưng giả mạo là thuyên một địa chỉ khác….. tôi đọc hết nội dung mà lòng lo lắng vì tôi chưa đọc hết… đến cuối thư tôi tìm dấu hiệu đó của Thuyên nhưng không có …vậy là có người muốn tôi bay về Việt Nam để làm việc mờ ám gì đó … ngay lập tức tôi bóc điện thoại gọi qua Việt Nam gặp trức tiế[ Thuyên ….
Vì lo lắng cho Thuyên nên tôi đã gọi điện…
-Alo! thuyên nghe!
-Thuyên hả? Caca nè? có chuyện gì không?
-không mọi chuyện bình thường mà…
-sao thấy có mail gởi là thuyên đang gặp chuyện ….
-caca có nhận bức mail của thuyên không?
-uhm … có… dấu hiệu … một bức mail gởi nhưng không có dấu hiệu đó
-uhm… có người muốn hại caca đó …. họ lấy chuyện của Thuyên để buộc caca về nước … thuyên không sao hết… caca cứ ở bên đó đi ..

-ai vậy nhỉ?
-thuyên nghe minh nói là nghe được từ ba người 2 gái 1 nam
– 2 gái một nam ah – tôi bắt đầu suy nghĩ đến Thy nhưng cũng không dám chắc
-minh nghe ở đâu vậy thuyên?
-công ty của chủ tịch Ngô …
-uhm.. caca biết người đó là ai rồi… dạo này Thuyên sống hạnh phúc chứ … – tôi nói chuyện trong phòng thì Trâm tình cờ đi ngang qua dừng lại và nghe cuộc điện thoại giữa tôi và Thuyên ….tôi nghe điện thoại hay có thói quen bật loa ngoài … vì nghe vậy tôi đỡ nhức tai
-uhm… Thuyên ổn mà…
-uhm… – tôi chỉ uhm rồi im lặng sau đó Thuyên nói
-caca nè!
-gì vậy Thuyên?
-caca đi qua đó là vì Thuyên phải không? – giọng Thuyên buồn
-sao lại vì Thuyên chứ? – giọng tôi buồn ra
-vi caca yêu thuyên đúng không?
-caca ….. – tôi chết lặng vì sao thuyên biết điều đó ….tôi im lặng
-caca… caca còn nghe máy không vậy?
-uhm… caca còn nghe ….nhưng sao thuyên nói vậy…
-caca đừng hỏi nửa…. Nhi kể cho Thuyên nghe hết rồi….
-uhm… – tôi chỉ uhm
-Thuyên xin lỗi…. thuyên không iu caca nhưng caca là người bạn mà thuyên không thể thiếu ….
-caca biết mà….
-thuyên chỉ nói vậy thôi…caca sống tốt nha… đừng buồn vì thuyên nữa…. để thuyên không cảm thấy có lỗi với caca… hãy mở lòng ra mà dón nhận trái tim của ngừoi con gái khác…..
-uhm….
-thôi thuyên cúp máy nha…
-uhm… -tít… tít … – trên tay tôi vẫn cần điện thoại mà lòng càng buồn hơn ….người ở phía ngoài là trâm tâm trạng cũng rối bời như tôi…nhưng bây giờ tôi sực nhớ ra là việc tôi làm tiếp theo là gì rồi…..
Tôi đi đến laptop của mình bậc mail gửi tin nhắn lại cho Thy …. tôi giả bộ như tin đó là sự thật ….”caca sẽ về …. thuyên ở đâu? caca đến đó hay thuyên sẽ rước caca ở sân bay”
bên kia mail đã đến cả đám Thy, Quân ,Như hý hửng vì tưởng tôi đã rơi vào bẩy : ” Thuyên sẽ ra sân bay đón caca…. mấy giờ máy bay đáp cánh? ”
bên tôi : ” uhm…. chắc tuần sau sáng 9h …. ”
bên Thy :” thuyên sẽ đón caca”
– yeah! tên đó dính chưởng! – Thy vui mừng vì tuởng tôi tin là sự thật ….
-thấy chưa? tên đó còn yêu Thuyên nhiều lắm… dùng hơi đê tiện chút … nhưng hiệu quả… – Quân nói mà cười nham hiểm
-đúng là tên đại ngốc – Như nói
-hắn ngốc lắm đáy .. haha… – Thy đắc ý – nhưng ngốc cũng có nét đáng yêu …
-ê bà bà… đang chửi chuyển sang khen là sao? – Quân nhiếu mày
-hay mày thích tên đó rồi? – Như nghi ngờ
-tao cũng không biết … khi biết hắn sẽ về tao cảm thấy rất vui… nhưng đồng thời cũng rât bực…
-rùi.. nàng đã trúng phải mũi tên rồi … – Quân nói nhìn lên trần nhà lắc đầu …
-nhưng mà hắn đang ở cùng một cô gái xinh đẹp dể thương bên đó đó …
-sao mày biết …?- như hỏi
-thì tao có gặp em gái của hắn rồi…. em gái hắn nói là chị Trâm đợi hai lâu rồi… gì mà còn xem như là chị dâu nửa…
-quan trọng cưới nhau chưa cái đã…?- như nói
-hình như chưa? – thy nói’
-mà nè ….. – quân nói – loại sb như hắn khó mà bà thay thế được lắm …. hắn theo dạng chỉ yêu những đứa con gái giống như Thuyên thôi…. còn bà …. – quân nhìn từ trên xuống dưới ….
-tao sao?
-ăn chơi … xe xua… đủ thứ… giống tụi này …. gần như là làng dân ăn chơi.. không thích hợp với hắn … iu hắn chỉ khổ thui…
-nếu vậy thì…. tuần sau hắn phải chết…
-hơ hơ… – Như va quân giật mình – ê … muốn bóc lịch hả?
-không! nhà báo! chuyên cũ chưa xong + thêm chuyện mới ….
-haiz…. – thui muốn làm gì làm …..
Còn tôi ngồi trước lap nghĩ : ” haiz…. tuần sau sẽ có người chờ từ sáng đến tối … vì mình chẳng về ….. gây ông đập lưng ông thôi”
Cốc … cốc … tiếng gõ cửa từ phòng tôi …
-trâm nè! trâm vào được không?
-trâm vào đi – tôi thấy trâm trên tay đang cầm một dĩa rau câu
-caca ăn đi … do trâm làm đó …
-wow…. nhìn rau câu dể thương quá … có hình gấu pooh, mickey .. nhìn vậy sao nỡ ăn nhỉ? – tôi cười nhìn dĩa rau câu trên tay Trâm …
-hì hì… vậy ngồi nhìn đi …
-thui! trâm làm thì phải ăn chứ.. nhìn thèm ….mà cả nhà ăn chưa?
-uhm… ăn hết rồi… ba nói trâm đem lên cho caca đó ….
-cảm ơn trâm nhiều nha …. – tôi lấy nỉa ghim và cho vào miệng – wow… wow… ngon quá! – tôi ghim thêm míeng nửa…-ăn chung với caca nè…
-hì hì…. – trâm và tôi cùng ngồi ăn rau câu với nhau
-Hai ơi! – tiếng em tôi nó vọng vào -em vào được không?
-vào đi ..
-rau câu … – nó chạy ùa đến và bị tôi ngăn lại
-nè! của Hai! em ăn rồi…
-nhưng em muốn ăn nửa…
-không có phần của em đâu ….- tôi lấy dĩa rau câu quay đi chỗ khác
-chị trâm! – nó nói mặt mếu
-lớn mà dành ăn với em … – trâm nói tôi
-hả? – tôi xoay lại thì bị nó cuớp mất dĩa rau câu
-yea! yea! của em hết! – nó chạy thoát ra khỏi phòng và tôi dí theo ….để trâm ở trong phòng một mình ngó xung quanh …. Trâm nhìn vào laptop của tôi…. thì thấy bức mail cuối cùng tôi gui là tuần sau 9h sáng tôi sẽ có mặt tại … Trâm bất ngờ khi thấy điều đó nhưng đâu biết đó chỉ là trò lừa gạt mà tôi dành cho bọn họ ….”caca về Vn vì Thuyên sao?” trâm tự nói với lòng mình và buồn đi nhiều lắm ….

Lúc đó tôi quay về phòng thì thấy trâm có vẻ buồn mà không biết trâm đã đọc mẫu mail đó …
-sao Trâm buồn vậy? – tôi bước vào phòng
-không có gì! – lúc đó tôi ngó qua chiec lap của mình, nhớ là mình quên tắt máy….
-trâm buồn vì đọc mail phải không?
-đâu đâu có….
-chứ sao tự nhiên buồn từ nảy thấy vui mà….
-tuần sau caca về Vn hả?-trâm hỏi tôi
-đâu có dìa…
-chứ sao?
-đó là có người muốn dùng Thuyên để hại caca… nhưng caca biết và dùng gậy ông đập lưng ông thui ….
-sao người đó muốn hại caca?
-có lẽ do thù vặt ….
-caca nè!
-hả?
-mà thôi!
-sao vậy? nói đi sao lại ấp úng.?
-ah trâm muốn hỏi là caca có muốn ăn rau câu nửa không? để trâm làm tiếp ..
-haha… – tôi cười phá lên – đương nhiên là ăn rồi! sao trâm hỏi câu ngây thơ vậy? – tôi nhìn trâm cười lúc đó trâm cũng nhìn tôi cừoi đáp lại lúc đó cả hai ánh mắt chạm vào nhau cả tôi và trâm đều ngưng cười …. tôi nhìn trâm thật lâu…. trâm hướng ánh mắt ra nơi khác…
-caca sao nhìn dữ vậy? trâm dính bụi hả?
-uhm… trên má nè… – tôi dùng ta chỉ lên má của mình, trâm dùng tay lau nhưng không sạch -để caca lau cho ….bàn tay tôi bắt đầu từ từ chạm đến đôi má mịn màng kia của trâm… nhưng tôi không nhìn đôi má mà tôi đang nhìn trâm…. trái tim tôi nó bắt đầu nhảy điệp khúc cảm giác khi bắt đầu thích một người nào đó …tôi đang lau vết bẩn trên má của trâm hay tôi đang dùng bàn tay để chạm vào má mịn màng đó ,,,, thời gian xa cách không gặp Thuyên thay vào đó có người luon ở bên tôi cho tôi những điều tốt nhất … trái tim tôi đang hướng về người đó ….
Cái ngày mà Thy, Quân và Như mong chờ mà tôi đáp xuống sân bay cũng đã đến , tại sân bay họ đang muốn nóng lòng trả thù tôi cùng với một gánh nhà báo đang thủ sẳn mi áy chụp hình máy quay phim có cả MC đang đứng ngóng cổ nhìn phía trong sân bay để tìm kiếm gương mặt của tôi….
-sao giờ này caca chưa đáp xuống máy bay nhỉ? – tên phóng viên hồi hộp
-có khi nào máy bay bị rơi không nhỉ? – những đám phóng viên hùa theo nhiều chuyện
-làm gì có… nếu có là kinh động nảy giờ rồi ….
-đã 9h30 rồi sao hắn vẫn chưa xuống nhỉ? – Thy nhìn đồng hồ nhưng không hề biết tôi vẫn còn an nhàn bên đó và đang ngồi làm việc tại công ty
-có khi nào hắn ra rồi mà mình không biết không? – Như nói
-sao mà ra được … đám nhà báo nó ở xung quanh ,…. muốn ra cũng phải gọi là khó khăn …..- Quân khẳng định
-này … hắn có xuống phi trường không vậy ? – một tên nhà báo phóng tới hỏi thy
-có mà … – Thy khẳng định
-sao hơn 2 tiếng rồi mà không thấy hắn đâu?
-chắc có lẽ bận gì đó …. hay trục trặc gì khi kiểm tra hành lý thì sao…
-thôi chúng tôi không chờ nửa…. chúng tôi về đây…. cô làm mất bao nhiêu thời gian công sức của chúng tôi – những tên phóng viên phẩn nộ khi không thấy mồi xa vào lưới ….
-các ông chờ thêm chút nửa đi … sau vụ này các ông có cả trăm triệu đấy – Như nói
-ráng chờ đi mấy anh mấy chị dể thương – Quân nói giọng ỏng ẹo
-được chúng tôi sẽ chờ nửa… nếu không có người chúng tôi đi về …..
Nhưng dù có ngồi đợi thêm thì tôi chẳng có ở đó đâu mà chờ tôi đang ở bên kia cơ mà ….lúc đó ở bên tôi là giờ nghĩ trưa cả nhóm chúng tôi đi ăn cơm nghĩ ngơi rồi bắt đầu tiếp tục công việc hoàn thành cho xong cái mẫu logo rồi niêm phong giao cho bên phận sự khác … tính ra tôi qua ở với ba mẹ mình cũng đã 1 tháng rồi … vào công ty chỉ mới làm được khoảng một tuần lễ…
-lát nửa chúng ta ăn trưa xong làm tiếp cho nốt phần còn lại … – chị lady nói
-nghề này có lúc cũng cực nhưng có lúc cũng rất là rảnh rang… – sb key nói cười- thế nào chàng trai…. mới vào hòa nhập được chứ?
-hì hì.. dạ em ổn …
-công ty chúng ta lúc nào cũng thía … với nhân viên luôn thoải mái … vì chúng ta đem lại nguồn lợi cho công ty rất lớn – Fun khẳng định
-có caca vào ban đầu chưa hòa nhập hết với nhóm tụi mình …. nhưng từ từ caca sẽ quen thui – chị lady động viên tôi
-em cám ơn chị …
-làm xong sản phẩm chúng ta sẽ được 50% đấy – Key cầm ly cafe nói
-là bao nhiêu ah?- tôi hỏi
-10 000 USD đấy. – Fun cười
-con số đó chưa có gì là lớn đâu em đừng ngạc nhiên như thế – chị lady nhìn sang tôi – sau này em sẽ nhận dc nhiều cái còn lớn hơn như vậy …
Một buổi nói chuyện ngắn nhưng cũng đủ làm tôi hiểu là vì chúng tôi đang làm theo dạng bán ý tưởng của mình nên nó mới có giá trị lớn như vậy, rồi chiều đó cả 4 người chúng tôi hòan thành xong việc giao cho lên trên ….
-xong rồi! ăn chơi đi ! – key nói
-hả? – tôi hơi ngạc nhiên
-em mới vào nên không biết đó thui …. – fun nói – đi chơi cũng là làm việc đó em
-đúng vậy? để kiếm ý tưởng mới cho những sản phẩm sau …. – chị ladycười
-chúng ta là làm việc liên tục không được nghĩ… nhưng công việc chúng ta là chơi để biết người ta như thế nào rùi xâm nhập, hòa trộn, nắm bắt – Key tự tin nói
-wow …. – tôi hả họng
-có gì chúng ta sẽ lên kế hoạch sau nhé.. – chào moi người…..
Rồi ai nấy cũng ra về còn riêng tôi thì suy nghĩ công việc thiết kế đồ họa của mình nó thú vị thật….có khi nó áp lực thật … nhưng bù lại nó có cái giá trị xứng đáng của nó…. tôi bắt đầu cảm thấy yêu công việc của mình… yêu nơi đây …. tôi ghé qua công ty rước trâm về với tâm trạng rất vui …
-hôm nay caca có chuyện gì vui sao?- trâm cười nhìn tôi
-uhm… rất vui … tối nay chúng ta đi ăn gì nha… – tôi nhìn trâm cười
-đi liền bay giờ sao?
-hì hì… về nhà sửa sọan tý mới đi chứ… xin phép ba mẹ nửa….
-sao mời ăn tối vậy?
-ah… caca sắp có lương…
-sắp có thui mà …
-thì kệ ăn mừng trước….
-bó tay với caca luôn đó …
Rồi tôi trở trâm về nhà……….
Tôi chở trâm về nhà thì thấy có một chiếc xe hơi mui trần màu đen đang đậu trước cổng nhà tôi….

-xe ai vậy trời? – tôi tự hỏi bản thân mình rồi nhìn qua Trâm …. lúc đó Trâm hình như biết ai là chủ chiếc xe đang đâu trước nhà tôi -trâm sao vậy?
-không có gì đâu.. mình vào nhà đi….- tôi và trâm cùng vào nhà lúc này vừa vào tới nhà là giọng tôi nói lên
-ủa? ai để xe trước nhà mình vậy ba? – vừa dứt câu hỏi là tôi thấy chàng thanh niên đang ngồi cùng nói chuyện với ba tôi có vẻ rất thân mật vui vẻ, mặt tui biến sắc
-con về rồi hả caca? – ba tôi quay sang
-người này là ông chủ của trâm đó ….- tôi nhìn sang Trâm , trâm đi đến ghế salon rồi tôi cũng đi theo…
-hồi naỷ con đòi chở trâm về nhưng mà trâm không chịu? – giọng của jack là ngài chủ tịch trẻ của trâm ….lúc đo tôi đến ngồi kế trâm ,nghe chở về là thấy khó chịu
-không chịu là đúng rồi con … – ba tối nói – vì caca hay chở trâm về …
-ah vậy hả? vậy ngày mai trở đi caca cho tui trở trậm về được không?
-không cần đâu chủ tịch – trâm từ chối ngay – để caca chở em về được rồi….
-đúng rồi đó con ….không phìên đến con nhiều đâu… – ba tôi nói
-hôm nay chủ tịch đến đây có chuyện gì thế? – tôi hỏi nhưng không vui lắm
-cứ gọi tôi là Jack là được rồi…- jack cười – jack muốn xin phép cả nhà cho tối nay được mời trâm đi tiệc – nghe đến câu này là tui thấy bực mình…
-tiệc gì vậy? – tôi lên tiếng
-ah .. bữa tiệc nhỏ giao lưu công ty thui … – Jack cười
-công ty nào thế …?
-công ty của chủ tịch Ngô .. – nghe như sét đánh bên tai tôi….tôi chợt nhớ đến người con gái đó …- caca sao thế có chuyện gì áh? – jack nhìn sắc mặt của tôi rồi hỏi..
-ah không có gì – tự nhiên lòng tôi cảm thấy lo..
-em đi được không Trâm? anh cần em đi để giúp kí kết hợp đồng dẽ hơn vì em có sức thuyết phục khách hàng ….
-ông chủ tịch Ngô qua đây luôn sao? – tôi hỏi
-hình như caca biết ông Ngô hả?
-uhm… lúc trước tôi từng là nhân viên ở công ty .. thời gian ngắn thôi …
-ông ta không qua .. chỉ là mới có nhân viên qua khám xét tinh hình thôi… chắc khoảng tuần sau ông ta sẽ cử người giỏi qua đây … rồi về báo lại cho ông ta….
-nếu jack cần con giúp thì con đi Trâm – ba tôi nói còn tôi im lặng nhìn trâm
-dạ ..con … – trâm nhìn tôi
-em đi đi … không có em chúng ta mất hợp đồng này đó … hợp đồng này quan trọng với công ty chúng ta lắm…
-uih,, trâm đi đi … công việc mà … – lúc này tôi mỉm cười vì biết trâm đi vì công việc chứ không phải hẹn hò với hắn ta ….
-da.. em đi …
Rồi cũng nhanh chóng vài phút sau Trâm xuất hiện với chiếc đầm màu vàng tươi kiểu đơn giản, có thắt một sợi dây nịt nhỏ ngay eo…. thật sự tôi đứng hình khi thấy Trâm vô cùng dể thương như vậy… thật lòng lúc đó tôi chỉ muốn trâm đi với tôi tối nay thôi… tại sao trâm lại đi với hắn chứ? trong đầu tôi bắt đầu nghi ngờ có khi nào hắn nói dối không? để tìm cách chổ trâm đi … nhưng thật sự không phải vì công việc? nhưng tôi suy nghĩ lại nhưng mà sao có dụ trùng hợp về công ty chủ tịch Ngô như thế chứ? tuần sau ai sẽ qua đây … không biết cái cô kia có đòi đi theo hay không? nếu mà gặp không biết sẽ như thế nào ….Thế rồi Trâm đi còn tôi tính bước lên phòng thì ba gọi lại nói chuyện…
-con khoan lên đã caca … ba muốn nói chuyện với con? – ba tôi nói giọng nghiêm làm cho tôi thấy sợ
-dạ… con nghe…
-việc con ở Việt Nam có quan hệ gì với cô Thy con nói cho ba nghe xem? – tôi mở hai mắt to nhìn ba
-dạ… con.. con
-nói! – ba tôi tức giận đập bàn
-con không có quan hệ gì hết ba? – tôi nhăn mặt không biết phải nói như thế nào
-tại sao con dám gọi gái về nhà hả? – ba tôi nong giận
-con … con…..
-đã vậy nếu không có ba ở bên là con cũng tự ý lấy cô đó làm vợ ah?
-………. – tôi chỉ biết im lặng nghe ba mắng
-Út nó kể cho ba nghe hết rồi… con phải làm sao giải quyết đi chứ … con tính để cả nước Úc này biết sao?
-nhưng con và cô ấy bây giờ đâu có gì đâu ba
-uhm… việc con có tình cảm hay không? ba không cần biết.. nhưng ba muốn mọi chuyện được giải quyết xong ..
-dạ.. con sẽ cố gắng…
-ba muốn con lấy Trâm làm vợ..
-có gấp quá không ba….
-ba không ép con phải lấy vào ngày mai … ba chỉ mong muốn người vợ con chọn là Trâm ….
-…..- tôi vẫn im lặng lắng nghe
-hạnh phúc ở trước mắt ta .. đừng bao giờ để mất đi … con nên tìm cách giữ trái tim của trâm đi … ba thấy tên chủ tịch gì đó đang có tình ý với trâm đó …
-dạ.
-hết chuyện rồi…. con lên phòng đi …..ba cũng lên luôn …
Tôi bị ba la như thế tôi mất hết cả niềm vui trong một ngày làm việc của mình ….cứ ngỡ tối nay được mời Trâm đi ăn thế mà tên kia phủ tay trên , còn biết thêm chuyện công ty của hắn sẽ liên kêt với công ty của chủ tịch Ngô nửa chứ? tôi lo lắng không biết con gái của ông ta có đòi đi theo hay không nửa đây?
Jack chở Trâm đến một nhà hàng sang trọng đã đặt trước … vào nhà hàng ánh mắt mọi người tập trung vào Jack và Trâm với mọi người nhìn họ thấy Jack là một chàng trai ga lăng rất đáng yêu ….
-ủa? sao mọi người chưa tới nửa anh? – Trâm nhìn xung quanh
-ah… lát nữa họ sẽ đến ngay thôi…em muốn dùng gì không? – Jack đưa menu cho Trâm
-thui lát nửa gọi chung luôn … em cứ tưởng là…
-hì hì… tưởng anh viện cớ để được mời em đi ăn với anh sao? anh sẽ không bao giờ làm như vậy hết ….mời sẽ mời chứ không có lợi dụng công việc để bắt em đi ăn cùng anh đâu…
-em xin lỗi vì nghĩ không đúng…
-không sao đâu… anh hiểu mà…
-xin chào đã để mọi người chờ lâu… – nhân viên của công ty bên ông Ngô đến
-ah .. chúng tôi cũng vừa mới đến thôi…. – Jack lịch sự đứng dậy bắt tay
-đây là ….-nhân viên công ty thắc mắc
-àh… trâm thư kí của tôi …
-ah…. chào em… rất vui khi được biết một người dể thương như em…..
-cám ơn anh…
-chúng ta vào viêc được chứ … – Jack nói
-ok …
Thế là gần một giờ trôi qua cả ba cùng làm việc rất ăn ý với nhau … gần như không có sự căn thẳng chỉ có sự hợp tác vui vẻ… và theo đúng như những gì nhân viên ở bên ông Ngô nói một tuần sau sẽ có người qua đây … nhưng chưa biết ai sẽ qua …có gì sẽ thông báo sớm nhất …tôi thì khi bị la ột trận thì tâm trí đâu mà đi ngủ chứ đã vậy trâm đang đi với Jack ra ngoài buổi tối nửa… lòng tôi cứ lo lo…. bây giờ trong đầu tôi nghĩ:” cái tên này lừa đão kiểu này là dẫn đi chơi òi…. gì mà họp làm ăn khuya như vậy… không được òi phải lấy xe đi kiếm mới được..” tôi chạy lên phòng lấy chìa khóa xe, mặc áo khóac vào, mở cửa thì thấy ánh đèn xe chói thẳng vào mắt tôi ….
-hình như có người đang tính đi tìm em kìa? – giọng Jack cười nhìn Trâm
-caca … – Trâm bất ngờ khi thấy tôi đứng trước mặt
-chúc em ngủ ngon … mai gặp lại em nhé….- Jack đi vòng qua xe và không quên dành cho tôi một nụ cười … tôi chả vui gì khi phải cười đáp lại với hắn
-chào anh … anh về cẩn thận …. – rồi một lát sau xe hắn mất hút
-caca tính đi đâu giờ này vậy? – trâm nhìn tôi hỏi rồi thấy tôi đang cầm chìa khóa xe trên tay …
-đâu… tính đi vòng vòng thui … – tôi nói dối quơ tay quơ chân …. như ý nói tính đi dạo …
-đi dạo cầm chia khóa làm gì? – trâm nhìn tôi ngây thơ…
-àh… không có gì … – tôi bỏ chìa khóa xe vào túi quần ..
-caca ngủ không được sao? khuya lắm rùi đó …
-ờ ngủ không được… sao đi giờ này mới về?- tôi bay giờ mới vào chủ đề chính là tra xét
-hôm nay bàn với công ty hơi lâu một chút …
-bàn gì mà nhìu vậy? để sáng mai lên công ty vẫn có thể bàn thui … – tôi lắc đầu
-trâm nói thiệt mà…
-ờ…

-caca không tin hả? – chẳng hỉu sao lúc đó trong đầu tôi chỉ nghĩ đến nụ cưới của hắn … làm tôi không thể tin được Trâm đi công việc thật…
-không tin chứ… – tôi hơi khó chịu
-tin sao mặt mày khó chịu quá vậy…
-mốt đi đâu cũng nên về sớm … ba mẹ mà biết được trâm đi như vậy ba mẹ lo lắm áh…
-uhm… trâm biết rồi… hình như caca lo cho trâm hả?
-đâu đâu có… – tôi chối lây lẩy
-lạnh quá… gió đêm lạnh quá… – trâm lấy tay ôm bờ vai của mình tôi nhìn trâm rồi cởi áo khoác của mình ra , đưa cho Trâm
-nè!
-caca khoác đi ….
-mệt quá! – tôi khoác lên trên người cho trâm đi – vào nhà thui tính đứng đây nói chuỵên tới sáng luôn hả?- nói xong là tui đi vào nhà trước rồi trâm đi theo sau …khi cả hai vào nhà tôi quay sang hỏi trâm
-mà hôm nay đi công việc thiệt hả?
-hihi… đúng ùi..
-ờ… ngu ngon … – trong lòng tui bắt đầu ko còn bực như hùi nảy
-caca ngủ ngon …
Ở bên trên phòng của ba mẹ tôi …
-hồi nảy ông làm gì mà la con dữ vậy? – mẹ tôi nói
-haiz… la gì… tui chỉ muốn tốt cho nó thui…
-ông đừng có ép con ….
-nhưng tui nghĩ Trâm sẽ mang hạnh phúc cho nó …-ba tôi thởi dài
-uhm.. nhưng quyết định cuối cùng vẫn là nó …
-nhưng thật sự tôi mong muốn trâm là con dâu nhà mình..
-tôi cũng mong muốn như ông thui… thui hãy để con quyết định…
-uhm….
Ở bên kia vào buổi sáng ở công ty ông chủ tịch Ngô đang có cuộc họp
-Minh! anh sẽ đại diện cả hai công ty qua bên Úc …. – giọng của ông Ngô
-đúng vậy… vì anh là người có khả năng làm cho đôi bên đều có lợi
-tui phải đi trong vòng bao lâu?
– 2 tuần … – 1 cậu thanh niên lên tiếng
-đây là vé máy bay … chỗ ở khách sạn chúng tôi cũng đã thuê hết cho ông rồi – một cô gái đưa vé máy bay cho Minh
-chừng nào tui có thể bay đây? – Minh hỏi
-tuần sau .. – ông Ngô nói lúc đó chẳng biết từ đâu Thy xông vào phòng họp
-baba…. con nghe ba nói công ty ba cho người đi úc hả? – Thy nhõng nhẽo
-đi công việc mà con … đâu phải đi chơi…. – ông ngô nhăn mặt , khi Thy nói như thế MInh giật mình mới biết Thy là con của chủ tịch Ngô …. Thy nhìn thì phát hiện…
-ủa? Anh làm gì ở đây vậy? – Thy thắc mắc
-con đang hỏi ai vậy? – ông ngô nhìn Thy
-người đang đeo kính cận … mặc áo sơ mi sọc trắng xanh đó ba …
-ah … MInh nhân viên của công ty kia đang làm ăn với ba… anh ta đang giúp công ty mình liên kết với nhiều công ty khác hơn …
-sao ảnh nói với con là khách hàng…..- Thy nhíu mày
-chắc Minh không muốn gì đó mà…..
-chào em… anh không biết em là con của chủ tịch giờ mới biết… – Minh cười lúc đó làm cho Thy cảm thấy nụ cười của MInh thật dể thương ….
-hì hì.. không sao … không sao…..ủa ba? ai đi Úc thế?
-Minh!
-cho con đi theo được không? – Thy đòi
-sao được công việc mà con …
-suốt ngày cứ lẩn quẩn …. buồn lắm ba… ba muốn con như trước nửa sao?
-đương nhiên là không? Minh cậu có thể chăm sóc con gái tui được không?
-Ơ chuyện này … _ minh có vẻ hơi ngại
-KHông cần đâu ba… rủ Quân và Như đi chung là được òi ….
-uih….. thui được òi… MInh ah … có gì cậu dòm ngó nó giúp tôi…
-dạ cũng được ạh….
Thế rồi cuộc họp cũng kết thúc…. tuần sau Minh, Như , Quân và Thy sẽ bay sang Úc ….. điều đó sẽ có nhiều thứ xảy ra….. Khi về nhà….
-Vợ iu! – Minh đến ôm eo của Thuyên rồi hôn nhẹ lên má – tặng vợ nè! – một đóa hồng minh đưa cho Thuyên
-hum nay anh đi làm về sớm vậy? – lúc đó thuyên đang lay hoay dưới bếp
-phải tranh thủ thui chứ sao? nhớ vợ mà….
-anh đi tắm di … hôm nay em làm nhiều món ngon lắm nè
-ok ….
Rùi ít phút sau tất cả các món ngon đều được dọn sẵn lên bàn kèm theo một cái bình nhỏ cắm hoa hồng trên đó…
-Anh ăn cái này đi … _ thuyên gắp cá bỏ vào chén của Minh
-hì hì…. uhm….
-hum nay anh có gì vui ha#?
-đâu có đâu… anh bình thường ,… – Minh vừa nói vừa ăn
-hihi…
-anh có chuyện muốn nói với em?
-gì vây anh?
-hết tuần này anh phải đi công tác xa đến 2 tuần lận … không có ở nhà để chăm sóc cho em …
-anh đi đâu lận?
-đi Úc…
-vậy anh có thời gian ghé thăm caca không?
-anh cũng không biết có gì anh sẽ gọi điện về nhà….
-dạ…- Thuyên buồn vì phải trống trải cả hai tuần lễ không có Minh bên cạnh
-anh xin lỗi… đáng lẽ anh ko nên bỏ em như thế… hay là em đi chung với anh đi .. – ý kiến của Minh
-thui… em đi làm phiền anh lắm …..
-nhưng mà….. – Minh không muốn để Thuyên ở nhà một mình….
-hai tuần đó Nhi qua ở với em … không sao hết…
-đuợc không? – minh không an tâm – lỡ có chuyện gì thì sao?
-không sao đâu mà….
-thui được rồi…. anh sẽ gọi điện thường xuyên về ,,,,
-hihi…
Đọc tiếp Yêu thầm – Chương 7


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.