Bạn đang đọc Yêu Phải Tổ Tiên – Chương 79: Thị Phi
Hải Lam : Không biết xấu hổ !!!
Tô Uyển Nhi : Tui mà xấu hổ tì mần sao có được cô 3 Lam.
Hải Lam : Được rồi đa, Nhi đã xem bảng kế hoạch em sẽ thuyết trình cho ngày mai chưa ?
Tô Uyển Nhi : Vợ của tui luôn giỏi, tui tin em.
Hai người mật ngọt đến giờ tan tầm, lúc đi ngang bàn thư ký thì cô thư ký bé nhỏ không dám ngẩng mặt nhìn.
Cô bé còn run đến giờ..
0…….0
Vì Cao Văn còn chưa trở lại nên Tô Uyển Nhi vẫn ở nhà cô ấy, trước đây thường xuyên ở ké nên cô cũng là khách quên.
Mới sáng sớm cô đã bị Hải Lam hôn tỉnh.
Dụi mắt mơ hồ xem điện thoại.
Tô Uyển Nhi : Mình à, mới 7 giờ thôi mà !!!
Hải Lam : Không còn sớm nữa, cuộc họp bắt đầu lúc 9 giờ.
Em phải đến trước 1 tiếng để chuẩn bị.
Hay Nhi định để em đi một mình đa ?
Tô Uyển Nhi ôm em hít mùi hương trên người ” Sao vậy được, dậy chuẩn bị tui đưa em đi ăn sáng rồi đi làm nhé ! “
Cũng may nơi này là khu trung tâm bước ra đường là có đồ ăn sáng.
Đặc sản của Sài Gòn buổi sáng là mệt xe và cà phê sữa lề đường đó nhen.
Cô đưa Hải Lam ra quán lề đườngnhà thờ Đức Bà ăn sáng uống cà phê, đúng là thật biết tận hưởng cuộc sống mà !!!
Không phải cứ có tiền ăn những chỗ sang là sẽ ngon.
Cô có thể đưa em đi Landmark ăn cũng được nhưng nó không mang hương vị Việt Nam hay bản sắc Sài Gòn.
Dù ở Pháp 6 năm nhưng cô vẫn mê đồ ăn Việt Nam.
Tô Uyển Nhi : Mình, em xem đi xa xa lại đằng kia là trường lúc trước chị, Cao Văn, Uyển Thư và Cần Ca học cấp 3 đó đa.
Hải Lam nhìn theo hướng tay cô ấy, cô cũng thật tò mò quá khứ của chị.
Hải Lam : Đợi sau này có thời gian Nhi phải dẫn em đi những nơi Nhi từng đi đó đa.
Hai người đến công ty đã là 7 giờ 50.
Hải Lam đã đến phòng họp trước để chuẩn bị cho cuộc họp, hôm nay là ngày họp mặt chính thức của các nhà đầu tư trong dự án cô phụ trách lần này.
Cho nên cô rất căng thẳng, phải chuẩn bị kỹ lưỡng.
Tô Uyển Nhi thì nhàm chán cầm ly cà phê sữa vừa mua ngồi ở ghế sofa đại sảnh thật to lớn của công ty.
Tòa nhà 24 tầng này chỉ có 1 mình tập đoàn của nhà cô nên nhân viên ra vào đều là đi làm cho nhà cô.
Cô hứng thú nhìn từng người qua lại, em gái cô quả thật hiểu ý cô tuyển người toàn xin đẹp hoặc tuấn tú khiến cô nhìn mà đã con mắt.
Đột nhiên trước mắt xuất hiện một bóng người quen thuộc.
Hôm nay anh không mặc những bộ đồ diễn viên Hàn Quốc nữa mà là quần áo tây trang chỉnh tề.
Bước đến ngồi trên ghế cùng cô.
Tô Uyển Nhi : Sao anh lại tới đây, có mục tiêu mowia ở công ty em à ???
Nguyễn Chính Cần : Hôm nay anh có việc nghiêm túc cần làm.
Tô Uyển Nhi : Vậy liên quan gò công ty nhà em ?
Nguyễn Chính Cần : Dự án mới này cậu 2 của em ba của anh cũng có phần.
Ba nhất quyết bắt anh tham gia thay ông.
Tô Uyển Nhi : Nên thế.
Cậu chỉ có mình anh, anh cũng nên tiếp nhận rồi.
Nguyễn Chính Cần : Vậy còn em, đến đây canh vợ à ???
Tô Uyển Nhi : Một phần, Uyển Thư phải ra nước ngoài vào tháng nhờ em thay chức vụ em ấy.
Em nghĩ nên để em ấy tự do một chút vậy.
Nguyễn Chính Cần : Em cũng thật có lương tâm, Hải Lam của em đâu ?
Tô Uyển Nhi : Hôm nay em ấy đảm nhận thuyết trình nên đã đi chuẩn bị rồi.
Nguyễn Chính Cần liết mắt thấy có một cô gái mặc đồ công sở đi vào hào hứng nói ” Em xem cô gái kia size bao nhiêu ? Anh đoán cúp C 89″.
Ý là vòng 1 size 89 đó quí vị.
Tô Uyển Nhi liết mắt ” Không, em nghĩ 87 “.
Nguyễn Chính Cần : Sao lại nhỏ hơn ?
Tô Uyển Nhi : Cô kia chắc hẳn 93, hẳn là đã sinh con.
Vòng 2 hơi to.
Nguyễn Chính Cần : Nhưng vòng 3 cũng khá lớn.
Tô Uyển Nhi : Đúng rồi, bởi vậy cô ta mới nhìn như thùng phi di động đó !
Nói xong 2 người cười ầm lên.
Ngồi đó nhìn được tầm 10 cô em lẫn 20 anh chàng thì đến giờ họp.
Cùng đi đến tầng 20 đến phòng họp lớn, cô đi vào toilet để chỉnh trang lại lớp makeup.
Sau khi vào phòng vệ sinh chợt nghe bên ngoài có tiếng trò chuyện của 2 cô gái.
Cô gái 1 : Mày nghĩ coi dự án lần này rất lớn có sự hợp tác của 3 tập đoàn lớn, vậy mà chủ tịch và tổng giám lại giao cho giám đốc Lam vừa vào công ty không bao lâu.
Có quá mạo hiểm không ?
Cô gái 2 : Mày cũng có nhan sắc nhưng người ta đi chịu khó leo lên giường mấy ông lớn thì dự án nào mà không được giao.
Cô gái 1 : Thật hả ? Thật không ngờ nha, trồng hiền lành vậy mà .
Cô gái 2 : Hiền lành gì mày ơi.
Vẻ ngoài vậy mới làm chết mê chết mệt lũ đàn ông háo sắc.
Cô gái 1 : Ừ, tao nghĩ thủ đoạn của cô ta chắc cao siêu lắm.
Cô gái 2 : Sao không.
Mày nghĩ coi đây là tập đoàn lớn làm giám đốc chi nhánh còn khó huống chi là trụ sở chính này.
Không cao tay không thủ đoạn sao mà làm được.
Cô gái 1 : Đúng , đua g.
Thủ đoạn trên giường.
Cô gái 2 : Giám đốc Lam , giám đốc Lam nghe mà chướng tai.
Cô ta chỉ là cô bé 19 tuổi cũng là dựa vào có chút nhan sắc mà leo lên chức đó thôi, không đã leo lên giường của ông lớn nào rồi.
Tô Uyển Nhi nghe mà tức không chịu được, viên ngọc cô nâng niu trong tim mà 2 con ả này dám đem ra mỉa mai nói xấu.
Không cho họ một bào học thiệt sẽ làm tức chết cô mà.
Cô mở cửa phòng vệ sinh thật mạnh đi thẳng đến trước mặt 2 cô gái đang trang điểm kia.
Tô Uyển Nhi : Hèn chi hôm nay không hiểu sao cái toilet này lại thúi tớ vậy, thì ra là do mồm của 2 người.
Cô gái 2 : Cô là ai, nói năng cho cẩn thận vào.
Tô Uyển Nhi : Đối với mấy đứa mồm thúi thì cần gì cẩn thận.
Tôi nói cho 2 người biết thay vị đứng ở đây nói những lời thối nát ganh tị vô nghĩa này thì nên nổ lực làm việc để được người khác coi trọng lẫn tôn trọng như người ta.
Cô gái 1 : Cái cô này ăn nói kiểu gì đấy, còn nói nữa có tin tôi kêu bảo vệ đuổi cổ cô không ?!
Tô Uyển Nhi : Không cần kêu, ở chung một không gian với 2 người tôi cảm thấy tự hạ thấp thân phận của mình.
Nói xong cô xoay người, đi đến cửa đột nhiên xoay người noia với 2 người đang dùng ánh mắt máu lửa nhìn mình nói ” Tôi cảnh cáo 2 người, nếu tôi còn nghe 2 người hay bất kỳ ai trong công ty nói xấu Hải Lam một lần nữa tôi sẽ để người đó sống không yên ổn.
Nhớ đó .
Hai người câm tức nhìn theo bóng lưng cô ấm ức không thôi .
Cô gái 1 : Cô ta nghĩ mình là ai mà dám hăm dọa người khác như vậy, thiệt tức quá mà.
Cô gái 2 : Con bé Hải Lam kia quả thật là hồ ly tinh mà không chỉ mê hoặc đàn ông trong công ty mà còn mê luôn con gái nữa.
0……….0
Nguyễn Chính Cần vẫn đang đứng đợi Tô Uyển Nhi ngoài cửa.
Còn 5 phút nữa sẽ đến 9 giờ, nhìn thấy cô anh khẻ hỏi ” Không có chuyện gì chứ , sao đi lâu vậy ?”.
Tô Uyển Nhi : Không sao, chúng ta vào thôi !.