Bạn đang đọc Yêu Phải Tổ Tiên – Chương 15: Tình Địch
Cứ thế người trong phòng khóc đến mệt rồi ngủ thiếp đi.
Người ngoài phòng tâm trạng thất thỉu rời đi.
…………..
Ở trong vườn cây trái sau nhà từ khi Tô Uyển Nhi đến đã đước mắc thêm 2 cái võng do cô thiết kế, bên cạnh có một bàn trà xinh xắn để đặt trái cây và đồ uống mỗi khi cô vs Lam ra đây nằm.
Hôm nay cũng nằm, nhưng chỉ có mình cô.
Thằng Bưởi ngồi kế bên vừa lột bưởi ( họ hàng của nó ) vừa hỏi..
Bưởi : Sau mấy nay cô không đi chung với cô 3 Lam nữa.
Cô Lam cũng không ra học.
Bộ 2 cô cải nhau hả ?!
Nó ngây ngô hỏi 1 câu khuấy sâu vào trái tim cô.
Cô thở dài trả lời
Tô Uyển Nhi : Không có, tại cô Lam hơi mệt.
Cô để em ấy nghỉ vài bữa cho khỏe.
Mày nhiều chuyện quá đa.
Bưởi : Em có dám nhiều chuyện mô.
Tại em thấy cô Lam rất quý cô, bình thường cổ đâu để ai ngủ lại phòng cổ đâu đa.
Tô Uyển Nhi : Ừ, quý cô .
Bưởi : Nè cô, ăn em đi !!!
Nó đưa với vẻ mặt chờ mong.
Làm cô giật thoát mình.
Tô Uyển Nhi : Ăn cái đầu mày.
Cô ăn bưởi chớ không ăn cu Bưởi.
Ok men ?!!!
Bưởi gãy đầu khó hiểu, ok men là gì đó đa, trước giờ nhóc chưa từng nghe.
Cô nói tiếng gì nghe lạ vậy đa, mà em lớn rồi cô đừng gọi cu Bưởi nữa.
Nghe kì lắm đa.
Tô Uyển Nhi : Lớn rồi thì cũng là cu , không thay đổi được nghen cu.
Thằng Bưởi đỏ mặt nói lớn ” Cô Nhi này “
Tô Uyển Nhi cười xấu xa.
” Ơ em quát lớn làm gì, sợ mọi người không biết hả đa “.
Bưởi : Vậy cô đừng có chọc em nữa.
Tô Uyển Nhi : Rồi rồi không chọc, khổ thân.
Đang cười giỡn thì con Mận từ trong nhà đi ra.
Từ bữa Lam giận cô thì con Mận cũng giận theo, nếu Lam luôn né hoặc không thèm nhìn cô thì nó lúc nào cũng dâng cái bản mặt bánh bao thiêu cho cô nhìn.
Đôi khi còn liết liết, y như cô dựt chồng nó vậy .
Đúng là cô hầu tận tâm mà…!
Mận : Ê Bưởi, mau vào nhà phụ việc kìa mày.
Thằng Bưởi khó hiểu nhìn nó.
” Việc tao làm xong hết rồi mà “.
Mận nghe vậy càng khó chịu.
Mận : Có khách đến nhà, bà bảo tao kêu mày làm tiếp.
Bưởi : Khác nào vậy mạy ?
Mận : Vợ chồng bá hộ Kim với con trai ổng ở làng bên sang.
Bưởi : Ừa ừa tao vô liền.
Mận nghe vậy liền xoay người đi vào.
Không thèm chào cô một cái.
Cô đành kêu với theo.
Tô Uyển Nhi : Mận , Hải Lam đâu em, sáng giờ cô hong thấy ?
Mận quay lại nhìn cô, miễn cưỡng trả lời, nó không dám làm quá vì nó là người ăn kẻ ở.
Mận : Cô ở ngoài đây sao mà thấy cô em được.
Cô em đang trang điểm chuẩn bị ra đón gia đình bá hộ Kim với ông bà chủ.
Nói xong nó quay đi một nước.
Tô Uyển Nhi thở dài….![ chắc nói đang bị rụng dâu ] .
Tô Uyển Nhi : Bá hộ Kim là ai vậy Bưởi ?
Bưởi : Bạn ông chủ đó cô, ổng cũng hay sang nhà chơi, đặt biệt là cậu Sang.
Mà cô, cậu Sang hình như cẩu thích cô Lam đó cô.
Tô Uyển Nhi nghe xong sặc ngay miếng bưởi trong họng.
Rớt nước mắt.
Tô Uyển Nhi : Em nói gì, nói lại cô nghe.
Thằng Bưởi đang định nói thì nghe tiếng con Mận hối vô nhà.
Nó vội chạy vô mà không trả lời cô.
Linh cảm không lành, cô cũng chạy vào xem tình địch vô hình của mình ra sao.
Gấp quá hóa ngu , vướng chân vô võng té 1 cái đau thấu tận trời xanh.
Tô Uyển Nhi : Ông nội cha nó cái mông của tui.
Tay ôm mông vừa xoa vừa đi.
Vào tới trước cổng đã thấy 1 dàn người có cả vợ chồng ông hội đồng lẫn cô 3 Lam.
Hải Lam hôm nay mặc bộ bà ba áo trắng , quần hồng, tóc xõa nhẹ phía sau.
Ôi em như một búp sen non, nhìn thật thơm.
Em vẫn không để ý cô, Bưởi đứng cạnh cô nhìn tay cô xoa xoa cái mông.
Nó tò mò hỏi ” Mông cô làm sao vậy ? Nổi….
Nó chưa nói hết câu đã bị cô lườm 1 cái im bặt.
Khỏi cần nó nói cô cũng biết nó muốn nói gì rồi.
Tô Uyển Nhi : Té võng .
Thằng Bưởi nghe xong cố nhịn cười.
Cô Nhi này thật không giống cô 3 nhà nó, tính cô cứ như con trai vậy.
Tô Uyển Nhi : Mày cười thử xem, cô không cho mày mông nở hoa cô đổi tên liền.
Bưởi nghe xong không né được nữa, cười sặc sụa nhưng không dám phát ra tiếng vì còn có ông hội đồng ở đây.
Nó ôm bụng ngồi xuống đất.
Bưởi : Mông cô có bông trước em rồi kìa.
Cô đang định đá cho nó một phát thì thấy có chiếc xe hơi màu đen dừng trước cổng.
Tài xế bước xuống xe mở cửa cho cặp vợ chồng xuống.
Tiếp theo đó là cậu thanh niên đồ tây bảnh bao bước xuống.
Bá hộ Kim mặc bộ áo dài khăn đóng uy phong, bà vợ của ông ta mặc bộ áo dài truyền thống đi cùng ông.
Bá hộ Kim : Thật làm phiền gia đình quá, anh hội đồng với chị thật có lòng.
Lại là một màn chào hỏi đầy phép xã giao, được một lát thì họ cũng vào trong nhà chính.
Đang đi thì cậu Sang đến gần Hải Lam chào cô, hắn cười thật chói mắt mà.
Cậu Sang : Cô 3 Lam vẫn khỏe hả ?
Hải Lam cuối đầu, nhẹ đáp ” Vẫn khỏe, cám ơn cậu đã hỏi !”
Sang khong hỏi tiếp.
Tiếp tục đi bên cô.
Tô Uyển Nhi đi sau lưng 2 người, tay vẫn xoa mông, răng thì nghiến ken két.
Thằng Bưởi thấy vậy lại hổ ” Cô bị đau răng hả cô ? “
Tô Uyển Nhi quay sang nhìn nó ” Ừ, đau toàn thân “.
Hải Lam đi trước nhưng vẫn chú ý xem 2 người phía sau nói gì.
Cô vẫn để ý người kia có bị làm sao không.
Nghe người kia nói chuyện cô biết người ta đang khó chịu.
Nhưng kệ, ai bảo họ làm cô buồn chi..