Yêu Phải Tổ Tiên

Chương 135: Phiên Ngoại


Bạn đang đọc Yêu Phải Tổ Tiên – Chương 135: Phiên Ngoại


Năm 5 sau khi về chung nhà 2 người đãt ách ra ở riêng.

Tô An dùng một căn biệt thự làm quà cưới cho họ đương nhiên cũng sẽ không xa dinh thự hà ông.
Ánh sáng thông qua khe cửa xuyên vào phòng làm người đang say ngủ tỉnh giấc.

Hải Lam khẽ mở mắt ngẩng đầu nhìn người phía trên đang ôm mình cô khẽ cười, nhìn xuống bên dưới thì hơi bất đắc dĩ tối qua 2 cô cũng lại lăn lộn suốt đêm đến gần sáng mới mệt quá mà ngủ thiếp đi.
Nhi nói là do cô đi công tác một tuần bỏ bê chị ấy ở nhà ngày nhớ đêm mong cô quạnh, cho nên bắt cô phải bồi thường cho chị ấy.

Thế là…!Vẫn là thói quen xấu xa mỗi lần 2 người mần chuyện kia xong Nhi đều không cho cô mặc quần áo vào.

Cứ thế 2 người không mãnh vải mà ôm nhau ngủ.
Đã vậy tên háo sắc này sáng sớm đang ngủ còn không yên phận, tay trái thì đang ôm cô nhưng tay phải lại đặt lên một bên ngực cô, đã thế còn xoa xoa, miệng thì chép chép.
Hải Lam bất lực mỉm cười sau đó chòm người dậy cắn vào bên ám của Tô Uyển Nhi, người đang say ngủ nhăn mi lấy tay áp vào nơi vừa bị cắn.
Tô Uyển Nhi bất mãn hô ” Em mần chi đó đa, sáng sớm đã ngược đãi tui rồi “.
Hải Lam cười cười ” Tối qua là ai dù em xin tha vẫn không ngừng tay “.

Nhắc đến thì giữa 2 chân và eo cô đều cảm thấy đau.
Tô Uyển Nhi rả vẻ xấu hổ nhưng vẫn cải chết nói ” Là em vắng vẻ chị cả tuần nên chị mố đòi lại “.

Dù 2 người đ ãyêu nhau 8 năm, về chung nhà vũng 6 năm rồi.

Nhưng hễ tách ra là cô lại nhớ không chịu được.
Hải Lam : Nhưng như vậy chị cubgx phải thương tiếc thân th ểem chứ .
Tô Uyển Nhi ôm ôm em nhẹ giọng hóng ” Được được, sau này chị sẽ tiết chế lại “.
Hải Lam không biếtđã nghe câu này bao nhiêu lần rồi, nhưng mỗi lầm cô đi công tác về là y như rằng không xuống giường nổi.


Dù vậy cô vẫn dung túng cho kẻ kia làm bậy.
Tô Uyển Nhi : Nhưng Mình à, em càng ngày càng hiếp đáp tui đ óđa.
Hải Lam nhướng mi ” Là ai khi cầu hôn đã nói sau này chỉ có em mới được quyền ăn hiếp Nhi, chỉ có em mới được quyền hành hung Nhi đây “.
Hải Lam vừa nói vừa nhớ đến lời cầu hồn kì quặc không chút lãng mạn kia mà không khỏi mỉm cười.

Chị chính là như vậy dùng những lời chân thật nhất mà nắm lấy trái tim cô.
Tô Uyển Nhi : Là tui, nhưng tui phải nói với Uyển Thư mới được.

Bảo em ấy không nên để em đi công tác nhiều như vậy nữa.

Tui sẽ xót lắm đa.
Cô vội chuyển chủ đề, lời cầu hôn hôm đó khiến cô nhớ tới mà cảm thấy xấu hổ vô cùng, không hiểu sao lúc đó cô lại nói ra được những lời trẻ con như vậy.
Sau khi 2 cô kết hôn thì cha cô liền giao lại tập đoàn cho Uyển Thư, còn giao chức tổng giám cho Hải Lam.

Đứa con gái như cô bị bỏ ngoài cuộc khiến cô rất vui vẻ, sau đó ông liền đưa phu nhân của mình cũng chính là mẹ của cô đi du lịch khắp thế giới.

Đến nơi nào cũng sẽ gửi về những bức ảnh của nơi đó cho chị em cô em.
Ông bà còn không quên kèm theo dòng chữ ” Cuộc sống của lão phu thê thật hạnh phúc đa”.

Khiến chị em nhà cô bó tay.
Sau khi ăn trưa Hải Lam được Tô Uyển Nhi đ ưađến công ty, ch ịbảo muốn đến xem có ai nhòm ngó vợ mình không, thuận tiện thăm em gái nhỏ.
Cô nghe 2 lí do Nhi đưa ra mà không khỏi bật cười.

Một tháng Nhi đến công ty 4 lần mỗi lần đều n ắmtay cô cố tình đi thật chậm để tất cả các nhân viên đều nhìn thấy, thử hỏi còn ai dám mon men nhòm ngó cô, chẳng lẽ họ không sợ vị tiểu thư này.

Hơn nữa Hải Lam khi tiến vào trạng thái làm việc thì lạnh như băng làm gì có ai dám bắt chuyện.


Còn nữa, Nhi và Uyển Thư năm nay cũng đã 35 tuổi rồi còn gọi người ta là em gái nhỏ, chị em nhà họ 1 tuần tụ họp một lần mà nói là đã lâu.
Cô nghĩ phần nhiều là Nhi muốn giảm bớt lượng công việc không muốn cô đi công ta xa nhiều nên cố tình đến nhắc nhở Uyển Thư.

Tuy trẻ con vậy nhưng rất chu đáo với cô.
Tô Uyển Nhi và Hải Lam bước vào đanh công ty, nhân viên lễ tân ân cần chào hỏi.

Hai người cũng gật đầu, Tô Uyển Nhi hỏi bên tai Hải Lam ” Đã thay đổi lễ tân rồi sao ?”
Hải Lam nhìn cô rồi mỉm cười ” Mần sao ? Luyến tiếc người cũ ?”
Tô Uyển Nhi nghe mà rùng mình, chẳng qua là cô tò mò một chút.

Chứ người cũ gì, n ămđó cô chỉ cười nói chuyện với cô ấy một chút.
Chuyện cũng đã hơn 5 năm rồi mà em vẫn còn nhớ, đúng là hẹp hòi mà.
Tô Uyển Nhi : Mần gì có.

Mình à đi thôi thang máy tới rồi.
Đưa Hải Lam đến phòng cô lập tức đến phòng làm việc của Uyển Thư.

Vừa vào cửa đã thấy em ấy hụp lặng trong đoàn giấy tờ rồi, thấy cô đến em nhẹ mỉm cười chào đón.
Uyển Thư : Bảo Bảo, lại hộ tống vợ đi làm à ?
Tô Uyển Nhi t ựlấy nước trong tủ lạnh rồi ngồi thoải mái mà uống một hơi ” Em và em ấy đều ham mê công việc như nhau “
Là chị em sinh đôi Uyển Thư luôn hiểu chị gái mình.

Cô đi đến ngồi cạnh Tô Uyển Nhi ” Là đang bất mãn việc để em ấy đi công tác à ?
Tô Uyển Nhi bất mãn ” Nè Tô Uyển Thư, em ấy là chị dâu em đó.


Sao em cứ kêu em vậy he”.
Uyển Thư : Bảo Bảo chị thiên vị.
Tô Uyển Nhi thấy em gái làm nũng thì có chút mềm lòng, cô em gái này cô vẫn rất thương nha.

Cô nhẹ nhàng nắm lấy tay Uyển Thư ” Được rồi Bảo Bối “.
Tô Uyển Nhi : Hôm nay mẹ gọi cho chị, thúc giục chị việc sinh von.

Chị đang đau đầu đây.
Uyển Thư : Chị không định có con sao ?
Tô Uyển Nhi : Không, chị còn định sống thế giới 2 người với Hải Lam.
Uyển Thư nhẹ ôm lấy Tô Uyển Nhi ” Bảo Bảo, chị đã hỏi ý kiến Hải Lam chưa ?
Tô Uyển Nhi : Chưa.

Nếu sinh chị sợ sẽ tổn hại sức khỏe em ấy.

Hơn nữa chị không thích trẻ con.
Uyển Thư : Vậy chị từng nghĩ Hải Lam cũng muốn thực hiện thiên chức của mình không.

Em ấy hình như cũng rất thích trẻ con.
Tô Uyển Nhi khẽ nhíu mày, chuyện này c ôchưa từng nghĩ đến.

Sau đó cô chợt hỏi Uyển Thư ” Ba mẹ mong cháu nhưng không chỉ từ chị và Hải Lam đâu .”
Uyển Thư hiểu ý chị, cô ngồi thẳng người thở dài ” Sau đợt bận rộn của công ty em sẽ giải quyết ổn thỏa”.
Từ phòng Uyển Thư đi ra Tô Uyển Nhi đến chỗ Hải Lam nhưng mang đầy tâm sự.

Có lẽ cô cần hỏi ý kiến lẫn suy nghĩ của em, mở cửa bước vào không khác gì hình ảnh của Uyển Thư vừa rồi.

Vẫn là một sắp giấy tờ cao ngất.

Cô đi đến cầm lấy bút trên tay Hải Lam nhẹ giọng ” Nghỉ ngơi một lát đi”
Hải Lam nghe lời sau đó ngồi lên đ ùiTô Uyển Nhi nằm dựa vào vai tay thì ôm cổ chị.


Tô Uyển Nhi cũng nhanh chóng ôm lấy eo cô.
Hải Lam : Nói chuyện xong rồi ?
Tô Uyển Nhi : Ừm.
Hải Lam ngẩn đầu nhìn cô ” Sao vây, Nhi khokng được vui.
Tô Uyển Nhi lắc đầu ” Không có, chỉl à tui có chuyện muốn nói với em”.
Hải Lam : Là chuyện gì ?
Tô Uyển Nhi : Hôm qua mẹ tui gọi đến.
Hải Lam không cần nghe hết câu đã hiểu , cô khẽ nói ” Em biết là chuyện gì ?.

Đây cũng không phải lần đầu 2 người bị nhắc nhở chuyện con cái, ngay sau năm đầu kết hôn Nguyễn Thư Nhàn đã tưng nói đến.
Tô Uyển Nhi : Mình , em có thích trẻ con ?
Hải Lam mỉm cười hôn hôn má Tô Uyển Nhi ” Em biết Mình đang do dự, em cũng không nôn nóng.

Hiện tại công việc em rất bận rộn cũng đang còn trẻ chuyện này em sẽ chờ đến khi nào Mình sẵn sàng làm mẹ “.
Tô Uyển Nhi nghe vậy mà ấm áp trong lòng, cô cũng hôn lên môi em ” Vậy chúng ta sống thế giới 2 người thêm vài năm nữa nhá “.
Nhưng mà nghĩ đến tuổi tác thì cô lại đau đầu.cô hiện tại 35 còn em ấy chỉ mới 25 sự cách biệt này làm cô có chút khó chịu.

Dù cô thoạt nhìn chỉ mới như 30 còn em ấy thì đang độ tuổi phơi phới.

Liệu em ấy còn chán bà cô già như cô không ?
Nhưng khi nhìn vào ánh mắt kiên định kia thì mọi ý nghĩ tiêu cực vừa rồi đã bay mất.

Người con gái này đã vì cô mà làm rất nhiều điều, cô tin tình yêu này của 2 cô sẽ không bao giờ thay đồi.

Dù nhiều năm về sau cũng sẽ không, sẽ mãi như phút ban đầu tim cô loạn nhịp vì em ấy.
Hải Lam mỉm cười hôn lên khóe môi dù đã nhiều năm vẫn làm cô mê luyến.

Cô khẽ nép vào lòng Tô Uyển Nhi nơi làm cô an tâm nhất..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.